Chương 823: Cố ý làm khó dễ (2)
Lý Hồng Thiên
18/08/2021
Quân Thanh Tiếu len lén đi tới nói với Bộ Phương.
Bộ Phương sững sờ, trên mặt dịu dàng hơn một chút, thản nhiên nói:
-Không cần, tôi đang rất gấp.
Phốc…
Quân Thanh Tiếu im lặng, gấp sư muội ngươi... Củ cải này hư như này, ngươi còn muốn thắng được ai?
Hình như cảm thấy bản thân có lòng tốt nhắc nhở bị biến thành lòng lang dạ thú, nụ cười trên mặt Quân Thanh Tiếu vặn vẹo, âm thầm hừ lạnh một tiếng, bắt đầu chăm chú đối phó với đống nguyên liệu nấu ăn trong tay.
Hắn ta tập trung tinh thần cao độ, thái đao bay tứ tung, liên tục xoay tròn trong lòng bàn tay của hắn ta, sau một lúc bất chợt vung mạnh xuống.
Phốc phốc phốc!
Củ cải trắng cũng phát ra tiếng tách tách nho nhỏ, từng khối vụn bay tứ tung.
Hết thảy bên trong cả căn phòng, lập tức yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều cầm thái đao bắt đầu xử lý củ cải trắng.
Nữ nhân kia đi tới bên cạnh ông lão người Hồ, tiếp theo hơi cúi đầu với ông ta, đứng ở sau lưng ông ta.
-Lão sư, tại sao lại đặc biệt muốn làm khó thằng nhóc kia?
Nữ nhân kia hình như có gì đó không hiểu, nên nghi ngờ hỏi.
Người đàn ông mặt than kia liếc nhìn nữ nhân một chút, vẻ mặt không thay đổi:
-Thằng nhóc kia không phải đầu bếp của Thao Thiết Cốc, trong cơ sở dữ liệu không tìm thấy tư liệu của hắn, có thể là đầu bếp ngoài cốc.
Đầu bếp bên ngoài cốc ư?
Đầu bếp bên ngoài cốc cũng dám tới tham gia cuộc tuyển chọn trăm đầu bếp tranh tài này sao? Lá gan người trẻ tuổi kia cũng lớn quá rồi…
-Đầu bếp bên ngoài cốc dám tới tự nhiên sẽ có chút năng lực, người trẻ tuổi kia không tầm thường... Cái này coi như là khảo nghiệm dành cho hắn ta đi, sao có thể cho hắn dễ dàng tham gia vào cuộc tranh tài trăm đầu bếp như vậy được, không cẩn thận còn làm nhục thể diện của Thao Thiết Cốc.
Lão già chắp tay, ánh mắt nhìn Bộ Phương, thản nhiên nói:
Chỉ là rất nhanh, ánh mắt của ông ta hơi khựng lại, đôi mắt co rụt, hít sâu một hơi, bộ râu cá trê kích động tới mức vểnh ngược lên.
Nữ nhân vóc dáng cực quyến rũ và người đàn ông mặt lạnh giống như có chút nghi ngời nhìn biểu tình của lão giả, thuận theo ánh mắt của lão giả nhìn sang bên cạnh, cũng nhanh chóng hít vào một ngụm khí lạnh.
Chỗ ấy, ánh đao lóe sáng, đao hoa không ngừng, đao công sắc bén phóng thích bên trong, thế mà lại tràn đầy khí thế vô cùng kinh khủng kéo dài.
Loại khí thế vô hình này khuếch tán, khiến người ta nhìn mà sợ hãi.
Đôi mắt của nữ nhân quyến rũ kia trừng to, bờ môi đỏ mọng khẽ nhếch, bàn tay thanh tú nâng lên, khẽ che miệng, hoàn toàn kinh ngạc.
Ngay cả người đàn ông mặt than cũng như thế, lỗ mũi mở lớn, ánh mắt khựng lại.
-Đao pháp này…
…
Sắc mặt Bộ Phương thản nhiên, vuốt vuốt thái đao màu lam, không ngừng xoay tròn trong tay, sau một lúc, bỗng nhiên nắm chặt, ánh mắt đầy chăm chú.
Sau một lúc, thái đao trong tay chuyển một cái, chém ngang phía trên củ cải nhỏ bé kia, khiến cho củ cải ném thẳng lên.
Bộp…
Một luồng ánh sáng màu lam như xé rách màn trời, đột nhiên chém qua, một luồng khí thế bá đạo xuất hiện sau lưng hắn.
Củ cải trắng kia lập tức xoay tròn trên không trung, xoẹt một tiếng, vỏ củ cải đều bị tách ra.
Bộ Phương nhìn chăm chú vào củ cải trắng kia, trong đầu suy nghĩ xem nên điêu khắc hình gì.
Ba củ cải trắng này của hắn khá nhỏ, hình dạng lại không đồng đều, đúng là nguyên liệu nấu ăn rác rưởi, chỉ là Bộ Phương cũng không thèm để ý.
Trong đầu của hắn lóe lên một hình ảnh.
Nhớ tới hình ảnh này, khóe miệng của Bộ Phương hơi nhếch lên một chút.
Bộp một tiếng, chuôi thái đao đang xoay tròn bị hắn bắt được, củ cải cũng ngừng xoay tròn, bất chợt rơi xuống, thái đao thì ra ngang, tiếp được củ cải kia.
Mũi đảo xoay chuyển liên tục, dùng sức đục một cái, vụn củ cải lập tức bay tán loạn.
…
Hí…
Quân Thanh Tiếu cẩn thận buông thái đao trong tay xuống, lau mồ hôi toát ra trên trán, nhìn tác phẩm của mình, trên mặt hiện lên vẻ hài lòng.
Lần này, xem như hắn ta đã phát huy hơn mức bình thường, mặc dù đao công không phải là thứ mà hắn ta am hiểu nhất, nhưng dưới sự dạy bảo của sư phụ, đao công củahắn ta cũng khá thông thạo.
Bởi vì sư phụ đã nói với hắn ta, đao công chính là cơ sở của một đầu bếp, nên hắn ta nhất định phải nắm chắc đao công.
Ở trước mặt hắn ta, một đóa hoa cụ cải trắng yên lặng nở rộ trông vô cùng sống động trên củ cải, cánh hoa mỏng như cánh ve, dường như chỉ cần đụng nhẹ một chút là có thể tan ra, gần như có thể lấy giả tráo thật.
Hơn nữa, thời gian hắn ta dùng cũng không nhiều lắm, đại khái chỉ hết thời gian nửa nén nhang.
Thiết nghĩ cái này mặc dù không phải nhanh nhất nhưng cũng không phải quá chậm đúng không?
Không biết tác phẩm của tên đầu bếp nhỏ kia đã hoàn thành đến đâu rồi nhỉ? Chẳng qua cầm phải nguyên liệu nấu ăn và thái đao như này, chỉ sợ hoàn thành tác phẩm cũng rất khó khăn.
Quân Thanh Tiếu ngẩng đầu lên đưa mắt nhìn qua, quả nhiên nén nhang ở đằng xa chỉ mới cháy được một nửa, xung quanh có rất nhiều đầu bếp vẫn đang tập trung tinh thần hoàn thành tác phẩm.
Đương nhiên, cũng có người vừa vặn hoàn thành xong, ánh mắt hắn ta và người đó chạm vào nhau.
Quả nhiên... Sư phụ nói không sai, các đầu bếp Thao Thiết Cốc không có ai là yếu cả!
Đầu bếp ở Thao Thiết Cốc rất nhiều, tinh anh cũng rất nhiều, bản thân hắn ta cũng không nên kiêu ngạo quá mức.
Quân Thanh Tiếu nghiêm túc gật nhẹ đầu, quay đầu nhìn về phía Bộ Phương.
Hắn ta muốn nhìn thử xem Bộ Phương đã hoàn thành đến đâu rồi. Nếu như thật sự không được, hắn ta cũng có thể đưa thái đao cho Bộ Phương, dù sao hắn ta cũng đã làm xong.
Chỉ là khi hắn ta nghiêng đầu nhìn sang, lại phát hiện không biết Bộ Phương từ khi nào đã lấy ra một cái ghế, cuộn mình nằm lên, đôi mắt nhắm hờ, dáng vẻ như đang buồn ngủ.
-Cái quỷ gì vậy? Ngươi cam chịu rồi sao?
Quân Thanh Tiếu cảm thấy đau gan một trận…
-Ngươi... Ngươi....
Quân Thanh Tiếu nhìn Bộ Phương, lời muốn nói không cách nào thốt ra được.
Bộ Phương mở đôi mắt nhập nhèm ra, liếc mắt nhìn Quân Thanh Tiếu một chút, khóe miệng nhếch lên:
-Các ngươi chậm quá, ta đang gấp mà.
Xí? Mẹ nó ngươi lại gấp nữa à?
Lời của Bộ Phương khiến cho Quân Thanh Tiếu sững sờ, sau một lúc, hình như hắn ta nhớ ra cái gì đó, quay đầu nhìn về phía bếp lò của Bộ Phương.
Liếc nhìn một cái đã thấy trước mắt hắn là một đóa hoa, giống như có một con cá sấu hung ác thời viễn cổ đang há mồm nhào tới!
-Mẹ nó... Cái quỷ gì vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.