Chương 829: Dựa Vào Chuyện Ăn Lửa, Tại Sao Phải Còn? (2)
Lý Hồng Thiên
19/08/2021
Lời nói của ông ta rất có kích thích, làm lòng không khỏi kích động.
Thậm chí có người còn vội vàng hỏi:
- Vòng này khảo hạch điều gì vậy?
Lão giả nghe người này hỏi thì vươn tay vuốt vuốt bộ râu cá trê của mình.
Tất cả mọi người đều nghiêm túc nghe lời lão giả nói:
- Hỏi rất hay, lần đầu tiên là khảo hạch kỹ thuật tỉa rau, lần thứ hai là khảo hạch khả năng khống chế ngọn lửa, lần khảo hạch thứ ba này... tất nhiên không bình thường.
Chờ đợi lần khảo hạch thứ ba này rốt cuộc là kiểm tra cái gì.
Lão giả nói:
- Kỳ thực lần khảo hạch thứ ba. . . . . . Không có hạn chế gì, chính là nấu nướng một món ăn, chỉ cần món ăn của các ngươi phù hợp với yêu cầu của ta, vậy các ngươi có thể thông qua.
Lần khảo hạch thứ ba kia chính là nấu nướng ?
Mọi người sửng sốt, sau đó cũng không nói gì, không phải là làm một món ăn sao? Ra vẻ thần thần bí bí như vậy làm gì.
Diệp Than Nam và mỹ nữ đều gật gật đầu theo.
Diệp Than Nam nghiêm túc nói, ánh mắt sắc bén của hắn ta đảo qua từng người một, làm cho cả người người ta đều nổi da gà:
- Mời chọn bếp lò, kế tiếp là nấu nướng, không được sử dụng chân khí, không được sử dụng đồ làm bếp tự mang theo.
Mọi người đều sửng sờ, không cho sử dụng đồ làm bếp tự mang theo à? Còn không cho sử dụng chân khí?
Đây là muốn cho mọi người trở về cách nấu nướng cơ bản nhất sao?
Tất cả mọi người ngẩn ra, bọn họ học tập trù nghệ từ nhỏ, đã được người khác dạy sử dụng chân khí để nấu nướng.
Kết quả bây giờ lại không cho sử dụng chân khí, mọi người đúng là sẽ có chút không quen.
Diệp Than Nam chỉ phía xa xa, ở đằng kia trưng bày từng loại nguyên liệu nấu ăn, bên trong những nguyên liệu nấu ăn này có linh khí dồi dào, có năng lượng đang lưu chuyển:
- Đó là các loại nguyên liệu nấu ăn cho các ngươi… Hy vọng các ngươi có thể nấu nướng ra những món ăn ngon và vừa miệng.
Là nguyên liệu nấu ăn có linh khí, nhưng mà không cho dùng chân khí nấu nướng…
Thao Thiết Cốc. . . . . . Quả nhiên là một cuộc chơi khó nhằn.
Nguyên liệu nấu ăn rất đơn giản, trứng linh thú lớn bằng nắm tay, phối hợp với ba nguyên liệu khác nhau, trong đó có khi là gạo linh khí trong suốt như pha lê, có khi là rau linh khí lay động phát ra ánh sáng xanh biếc lộng lẫy, còn có một khối thịt linh thú dày tràn ngập linh khí.
Nguyên liệu nấu ăn không phức tạp, đối với điều kiện tiên quyết không sử dụng linh khí, những nguyên liệu nấu ăn này vừa vặn phù hợp yêu cầu của bọn họ.
mỹ nữ lắc lư thân thể, khuôn ngực cao ngất hơi đung đưa, cơ hồ như muốn nhảy nhót:
Đôi môi đỏ mọng của nàng khẽ mở, mấp máy nói:
- Hiện giờ bắt đầu nấu nướng, thời gian cho các ngươi là một nén nhang.
Thanh âm đàm thoại hạ xuống, ngay sau đó, mọi người đó là đều là nối đuôi nhau mà ra.
Hướng tới phía nguyên liệu nấu ăn mà chạy đến.
Nguyên liệu nấu ăn đó rất nhanh bị lấy hết, thịt linh thú kia vốn dĩ không nhiều, trực tiếp bị cướp sạch sẽ không còn gì.
Vị của thịt linh thú so với gạo hay rau linh khí thì tất nhiên là tốt hơn rất nhiều.
Người cướp được linh thú thịt trên mặt đều hiện lên vẻ tươi cười hưng phấn, mà người còn lại không cướp được thịt linh thú … trên mặt hiện lên vẻ mất tinh thần.
Quân Thanh Tiếu và Bộ Phương không vội, lúc tới được thì đã không còn nhiều lựa chọn .
Bộ Phương liếc mắt nhìn Quân Thanh Tiếu một cái, mặt không chút thay đổi.
Quân Thanh Tiếu dường như có chút do dự, hắn ta nhìn hồi lâu, cuối cùng lựa chọn gạo linh khí.
- Chỉ còn lại một phần gạo linh khí thước và một phần rau linh khí…
Bộ Phương gật gật đầu, lấy đi phần nguyên liệu cuối cùng còn lại trên bàn, đó là một loại rau linh khí, rau quả xanh biếc tỏa ra ánh sáng óng ánh, có chút mới mẻ, nồng độ linh khí cũng rất cao.
Quân Thanh Tiếu hít một hơi thật sâu, ngay sau đó liếc mắt nhìn Bộ Phương một cái rồi trở về bếp của mình:
- Ta sẽ làm Cơm Chiên Trứng… Nhưng mà không biết Cơm Chiên Trứng có thể hơn được bọn họ hay không.
Cơm Chiên Trứng sao?
Bộ Phương cong khóe miệng, không nói gì thêm, quay về với bếp của mình.
Mỗi người xung quanh đều khí thế ngất trời, lu bu công việc.
Tay Bộ Phương run lên, từ trong túi Hệ Thống Không Gian lấy ra một sợi dây nhung, dùng dây nhung buộc chặt những sợi tóc của mình sau đó nhẹ nhàng thở ra một hơi
Không cần chân khí sao…Cảm giác thật hoài niệm.
Ngay sau đó, Bộ Phương vẩy tay một cái, nhất thời Tinh Thiết Thái Đao trên bếp rơi vào rồi tay hắn, xoay tròn, đao hoa hiện lên.
Ánh đao lóe ra, Bộ Phương rửa rau linh khí sạch sẽ rồi thái hạt lựu.
Nước rau xanh biếc chảy xuôi, mang theo chút vị chát.
Lấy ra một bát sứ, quả trứng ở giữa ngón tay linh hoạt của Bộ Phương chuyển động một vòng rồi gõ lên trên miệng bát.
Tiếng cách nhỏ vang lên.
Chất lỏng trong trứng rơi vào chén.
Không dùng chân khí, Bộ Phương cầm lấy bát, dùng chiếc đũa chậm rãi đánh trứng.
- Xuy xuy xuy!
Mùi thơm đã tỏa ra mạnh mẽ.
Mọi người đều tới giai đoạn cuối cùng rồi.
Lão giả híp mắt, nắm hai tay chậm rãi quan sát, ngửi được hương thơm trong không khí, sắc mặt trở nên hồng hào.
Lão giả cười khẽ lên:
- Lão phu thật có vài phần chờ mong nha.
Rốt cục một nén nhang đốt hết, lão giả giơ tay lên, một cỗ dao động theo tay ông ta khuếch tán ra, khiến cho trong lòng mỗi người đều chấn động.
Ngay sau đó mọi người dừng động tác, hoàn thành món ăn của bọn họ.
- Được rồi ... hết thời gian nấu, khảo hạch kết thúc, để lão phu nếm thử những món các ngươi nấu với nguyên liệu đơn giản này xem.
Thậm chí có người còn vội vàng hỏi:
- Vòng này khảo hạch điều gì vậy?
Lão giả nghe người này hỏi thì vươn tay vuốt vuốt bộ râu cá trê của mình.
Tất cả mọi người đều nghiêm túc nghe lời lão giả nói:
- Hỏi rất hay, lần đầu tiên là khảo hạch kỹ thuật tỉa rau, lần thứ hai là khảo hạch khả năng khống chế ngọn lửa, lần khảo hạch thứ ba này... tất nhiên không bình thường.
Chờ đợi lần khảo hạch thứ ba này rốt cuộc là kiểm tra cái gì.
Lão giả nói:
- Kỳ thực lần khảo hạch thứ ba. . . . . . Không có hạn chế gì, chính là nấu nướng một món ăn, chỉ cần món ăn của các ngươi phù hợp với yêu cầu của ta, vậy các ngươi có thể thông qua.
Lần khảo hạch thứ ba kia chính là nấu nướng ?
Mọi người sửng sốt, sau đó cũng không nói gì, không phải là làm một món ăn sao? Ra vẻ thần thần bí bí như vậy làm gì.
Diệp Than Nam và mỹ nữ đều gật gật đầu theo.
Diệp Than Nam nghiêm túc nói, ánh mắt sắc bén của hắn ta đảo qua từng người một, làm cho cả người người ta đều nổi da gà:
- Mời chọn bếp lò, kế tiếp là nấu nướng, không được sử dụng chân khí, không được sử dụng đồ làm bếp tự mang theo.
Mọi người đều sửng sờ, không cho sử dụng đồ làm bếp tự mang theo à? Còn không cho sử dụng chân khí?
Đây là muốn cho mọi người trở về cách nấu nướng cơ bản nhất sao?
Tất cả mọi người ngẩn ra, bọn họ học tập trù nghệ từ nhỏ, đã được người khác dạy sử dụng chân khí để nấu nướng.
Kết quả bây giờ lại không cho sử dụng chân khí, mọi người đúng là sẽ có chút không quen.
Diệp Than Nam chỉ phía xa xa, ở đằng kia trưng bày từng loại nguyên liệu nấu ăn, bên trong những nguyên liệu nấu ăn này có linh khí dồi dào, có năng lượng đang lưu chuyển:
- Đó là các loại nguyên liệu nấu ăn cho các ngươi… Hy vọng các ngươi có thể nấu nướng ra những món ăn ngon và vừa miệng.
Là nguyên liệu nấu ăn có linh khí, nhưng mà không cho dùng chân khí nấu nướng…
Thao Thiết Cốc. . . . . . Quả nhiên là một cuộc chơi khó nhằn.
Nguyên liệu nấu ăn rất đơn giản, trứng linh thú lớn bằng nắm tay, phối hợp với ba nguyên liệu khác nhau, trong đó có khi là gạo linh khí trong suốt như pha lê, có khi là rau linh khí lay động phát ra ánh sáng xanh biếc lộng lẫy, còn có một khối thịt linh thú dày tràn ngập linh khí.
Nguyên liệu nấu ăn không phức tạp, đối với điều kiện tiên quyết không sử dụng linh khí, những nguyên liệu nấu ăn này vừa vặn phù hợp yêu cầu của bọn họ.
mỹ nữ lắc lư thân thể, khuôn ngực cao ngất hơi đung đưa, cơ hồ như muốn nhảy nhót:
Đôi môi đỏ mọng của nàng khẽ mở, mấp máy nói:
- Hiện giờ bắt đầu nấu nướng, thời gian cho các ngươi là một nén nhang.
Thanh âm đàm thoại hạ xuống, ngay sau đó, mọi người đó là đều là nối đuôi nhau mà ra.
Hướng tới phía nguyên liệu nấu ăn mà chạy đến.
Nguyên liệu nấu ăn đó rất nhanh bị lấy hết, thịt linh thú kia vốn dĩ không nhiều, trực tiếp bị cướp sạch sẽ không còn gì.
Vị của thịt linh thú so với gạo hay rau linh khí thì tất nhiên là tốt hơn rất nhiều.
Người cướp được linh thú thịt trên mặt đều hiện lên vẻ tươi cười hưng phấn, mà người còn lại không cướp được thịt linh thú … trên mặt hiện lên vẻ mất tinh thần.
Quân Thanh Tiếu và Bộ Phương không vội, lúc tới được thì đã không còn nhiều lựa chọn .
Bộ Phương liếc mắt nhìn Quân Thanh Tiếu một cái, mặt không chút thay đổi.
Quân Thanh Tiếu dường như có chút do dự, hắn ta nhìn hồi lâu, cuối cùng lựa chọn gạo linh khí.
- Chỉ còn lại một phần gạo linh khí thước và một phần rau linh khí…
Bộ Phương gật gật đầu, lấy đi phần nguyên liệu cuối cùng còn lại trên bàn, đó là một loại rau linh khí, rau quả xanh biếc tỏa ra ánh sáng óng ánh, có chút mới mẻ, nồng độ linh khí cũng rất cao.
Quân Thanh Tiếu hít một hơi thật sâu, ngay sau đó liếc mắt nhìn Bộ Phương một cái rồi trở về bếp của mình:
- Ta sẽ làm Cơm Chiên Trứng… Nhưng mà không biết Cơm Chiên Trứng có thể hơn được bọn họ hay không.
Cơm Chiên Trứng sao?
Bộ Phương cong khóe miệng, không nói gì thêm, quay về với bếp của mình.
Mỗi người xung quanh đều khí thế ngất trời, lu bu công việc.
Tay Bộ Phương run lên, từ trong túi Hệ Thống Không Gian lấy ra một sợi dây nhung, dùng dây nhung buộc chặt những sợi tóc của mình sau đó nhẹ nhàng thở ra một hơi
Không cần chân khí sao…Cảm giác thật hoài niệm.
Ngay sau đó, Bộ Phương vẩy tay một cái, nhất thời Tinh Thiết Thái Đao trên bếp rơi vào rồi tay hắn, xoay tròn, đao hoa hiện lên.
Ánh đao lóe ra, Bộ Phương rửa rau linh khí sạch sẽ rồi thái hạt lựu.
Nước rau xanh biếc chảy xuôi, mang theo chút vị chát.
Lấy ra một bát sứ, quả trứng ở giữa ngón tay linh hoạt của Bộ Phương chuyển động một vòng rồi gõ lên trên miệng bát.
Tiếng cách nhỏ vang lên.
Chất lỏng trong trứng rơi vào chén.
Không dùng chân khí, Bộ Phương cầm lấy bát, dùng chiếc đũa chậm rãi đánh trứng.
- Xuy xuy xuy!
Mùi thơm đã tỏa ra mạnh mẽ.
Mọi người đều tới giai đoạn cuối cùng rồi.
Lão giả híp mắt, nắm hai tay chậm rãi quan sát, ngửi được hương thơm trong không khí, sắc mặt trở nên hồng hào.
Lão giả cười khẽ lên:
- Lão phu thật có vài phần chờ mong nha.
Rốt cục một nén nhang đốt hết, lão giả giơ tay lên, một cỗ dao động theo tay ông ta khuếch tán ra, khiến cho trong lòng mỗi người đều chấn động.
Ngay sau đó mọi người dừng động tác, hoàn thành món ăn của bọn họ.
- Được rồi ... hết thời gian nấu, khảo hạch kết thúc, để lão phu nếm thử những món các ngươi nấu với nguyên liệu đơn giản này xem.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.