Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 825: Khắc một con cá sấu (2)

Lý Hồng Thiên

18/08/2021

 

Nàng ta biết, đây là dokỹ xảo của đầu bếp quá mạnh mẽ, đã vượt qua thái đao gánh vác cho nên mới có thể xuất hiện tình huống như thế.

Thực lực của tên đầu bếp trẻ tuổi này... Thật sự cần phải xem xét kỹ lại.

Lão già người Hồ chắp tay lại, ba người chậm rãi từ đằng xa đi tới, bắt đầu đánh giá từng cái tác phẩm.

-Đây là vật gì? Có hoa nhưng không có quả, hình dáng rối loạn, lỏng lẻo, rớt.

-Ngươi là đang nghịch bùn đấy à? Thứ này là cái đồ chơi gì vậy hả?

-Có phải ngươi bị ngốc hay không? Củ cải lớn như vậy, cuối cùng ngươi lại điêu khắc cho ta một quả cầu hả? Quả cầu còn cần ngươi phải điêu khắc sao?



Lão giả người Hồ nhìn thì thấy hiền lành, nhưng một đường đi tới này, lại mắng xối xả vào đầu rất nhiều tuyển thủ.

Có người bị chửi tới mức không dám ngẩng đầu lên, vẻ mặt như bị táo bón.

Người ta là trưởng lão, người ta cầm quyền nói chuyện, bọn họ còn có cách nào nữa chứ.

Một đường đi tới, người bị sa thải rất nhiều, lúc đầu họ còn nghĩ đao công quan này hẳn lã dễ dàng qua được, thế nhưng... Kết cục thật sự là quá tàn khốc.

Người đàn ông mặt than và nữ nhân xinh đẹp kia liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ bất đắc dĩ trong mắt đối phương.

Hôm nay, tính tình của lão giả hình như rất nóng nảy, những tuyển thủ này đúng là xui xẻo mà.

Đối với sự nóng nảy của lão giả, Quân Thanh Tiếu bị hù tới mức run rẩy cả người, quả nhiên... Trưởng lão này đúng là kinh khủng như trong truyền thuyết.

Liệu hắn ta có bị phê bình không đây? Thật là dọa người mà.

Trái lại Bộ Phương cũng không quan tâm lắm, nghiêng người dựa vào ghế, hơi híp mắt.

Phần dáng vẻ bình tĩnh này của hắn khiến cho Quân Thanh Tiếu nhìn vào càng thêm lo lắng.

Rốt cuộc lão giả người Hồ kia cũng đi tới trước bếp lò của Quân Thanh Tiếu, khuôn mặt thối của ông ta hé ra, nhìn nhìn Quân Thanh Tiếu một chút, sau đó lại nhìn tới tác phẩm của Quân Thanh Tiếu.

Đó là một đóa hoa nở rộ, cánh hoa trắng mỏng như cánh vẻ, trong lúc nhẹ nhàng lay động, dường như phát ra ánh sáng óng ánh, có chút xinh đẹp.

Cuối cùng lão giả kia cũng không mở miệng mắng mỏ, chỉ cẩn thận thưởng thức một chút, duỗi hai ngón tay ra, khẽ vuốt bộ râu cá trê của bản thân.

-Không tệ.

Đối với đóa hoa trắng này, lão giả gật nhẹ đầu, khen ngợi một câu.

Quân Thanh Tiếu đang rũ đầu xuống lập tức ngẩng lên, thân hình khẩn trương tại một khắc này khẽ run lên.



Hắn ta được khen thì phải?

Trong lòng Quân Thanh Tiếu bỗng dưng có một loại xúc động muốn khóc, kẻ luôn luôn bị chối bỏ chưa từng được khích lệ là hắn ta lại được khen!

Trong lòng lập tức trở nên đắc ý.

Lão giả kia vỗ vỗ bả vai Quân Thanh Tiếu, sau đó đi tới chỗ Bộ Phương.

Ông ta không có nhìn tác phẩm của Bộ Phương, chỉ hờ hững nhìn về phía Bộ Phương, ánh mắt kia vô cùng áp bách.

Bầu không khí ở chỗ này phút chốc đổi sang giương cung bạt kiếm.

Người đàn ông mặt than và nữ nhân xinh đẹp kia cũng có chút khó hiểu, sao đột nhiên Lục trưởng lão lại nhằm vào tiểu tử này vậy?

-Nói cho ta biết, người điêu khắc ra cái gì vậy?

Lão giả nghiêm túc hỏi.

-Một con cá sấu.

Bộ Phương nhướng mày, trả lời.

Một con cá sấu? Thật sự chỉ là một con cá sấu bình thường thôi à?

Người trẻ tuổi này không được thành thật cho lắm.

Người đàn ông mặt than nhìn chằm chằm con cá sấu kia một hồi, tinh thần giống như đều bị con cá sấu kia rít gào cắn nuốt, sợ tới mức phải vội vàng di dời ánh mắt.

-Sao vậy?

Nữ nhân xinh đẹp kia nghi ngờ hỏi.

Cơ thể người đàn ông mặt than run lẩy bẩy.

-Ngươi còn chưa nhận ra người thanh niên này điêu khắc cái gì à?

Người đàn ông mặt than hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra sự sợ hãi.

Nữ nhân xinh đẹp hơi ngẩn người, quay đầu lại nhìn chằm chằm vào con cá sấu trắng kia.

Sau một lúc, cặp môi của nàng ta mở lớn, bàn tay xinh đẹp che kín miệng, đầy vẻ khó tin.

-Cái này.... Đây không phải là con quái vật trong hồ Lạc Nhật sao?

Nữ nhân xinh đẹp kia giật mình kêu lên, trong mắt vẫn còn sót lại vẻ khó tin.

Có lẽ có rất nhiều người trong Thao Thiết Cốc không biết đến con quái vật đáng sợ kia, nhưng người đàn ông mặt than và nữ nhân xinh đẹp là học đồ của trưởng lão đầu bếp, tự nhiên có thể hiểu được sự đáng sợ trong đó.



Hai người bọn họ làm sao có thể ngờ tới người trẻ tuổi này thế mà lại điêu khắc con quái vật đó!

-Tổ Ngạc Thương Nha! Tên đầu bếp nhỏ này lại có thể nhận biết loại hung thú kinh khủng đó sao? Rốt cuộc ngươi là... ngươi là ai?

Người đàn ông mặt than cực kỳ nghiêm túc hỏi, ánh mắt giống như trường kiếm sắc bén nhìn thẳng vào Bộ Phương.

-Ngươi thế mà lại biết Tổ Nhạc Thương Nha.... Nghe nói hôm qua, ở hồ Lạc Nhật xảy ra bạo động, có phải có quan hệ với tiểu tử nhà ngươi không? Tổ Ngạc Thương Nha nổi điên, đánh phá phong ấn, suýt chút nữa phá nát phong ấn.

Trưởng lão râu cá trê nói.

Ánh mắt của ông ta đặc biệt nghiêm túc, kéo theo khí thế sắc bén khiến cho tinh thần người khác sợ run, làm cho người khác không dám đối mặt với ông ta.

-Ối... Ta đi câu cá, không cẩn thận dụ con súc sinh kia ra.

Bộ Phương giải thích.

Nét mặt người đàn ông mặt than và nữ nhân xinh đẹp kia có chút khó tả, cái gì gọi là đi câu cá, đi hồ Lạc Nhật câu cá à.... Mẹ nó, ngươi kể chuyện hài gì vậy?

Trong Hồ Lạc Nhật có vô số hung thú, con cá sấu kia lại vô cùng hung ác.

Một tiểu tử yếu ớt như hắn lại đi thả câu.

Quan trọng nhất là.... Hắn thế mà vẫn còn sống để đi ra.

Bây giờ, người trẻ tuổi... đúng là không có ai nói chuyện đáng tin cậy!

Lão giả kia nhìn Bộ Phương thật sâu, híp mắt, cuối cùng hít sâu một hơi, ông ta vươn tay, đặt lên củ cải Tổ Ngạc Thương Nha kia , chân khí phóng thích, củ cải kia lập tức nổ tung tóe, vỡ thành mảnh vụn, rơi rải rác đầy đất.

-Coi như ngươi thông qua cửa này, chỉ là loại thú dữ này vẫn nên ít điêu khắc mới tốt, ngươi điêu khắc càng tốt thì sẽ càng dễ bị thần khí của con thú dữ kia gây tổn thương tinh thần…

Lão giả nói, sau khi nói xong, sờ nhẹ bộ râu của bản thân, cất bước đi xa.

-Chuẩn bị thật tốt cho cửa ải tiếp theo, khống hỏa quan.

Lão giả liếc mắt nhìn Bộ Phương một chút, sau đó phất tay áo, quay người rời đi.

Khống hỏa quan à?

Mọi người đều ngơ ngẩn

Khống chế lửa thì có cái gì hay mà kiểm tra đánh giá chứ? Chẳng lẽ làm một đầu bếp, còn phải chơi lửa ra hoa luôn sao?

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook