Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 889: Kim Đao hộ pháp (2)

Lý Hồng Thiên

27/08/2021

 

 

Chỉnh tề có thứ tự, mỗi một bước đồng thời đạp xuống, tiếng bước chân kia, như thể đạp lên tim người, khiến nhịp tim tăng cao, khiến người ta muốn thổ huyết.

 

Cái này… đây là?!

 

Lạc Đan Thanh cảm thấy một cỗ khí thế cuồng bá tốc thẳng vào mặt, gió đêm ban đầu chầm chậm thổi, nhưng trong nháy mắt này, đã biến thánh cuồng phong thổi lên trên mặt hắn khiến hắn run run.

 

Hoàng hôn như huyết, chiếu rọi áo giáp trên người những người kia tạo thành một mảng kim quang lấp lánh, chói mắt vô cùng.

 

Âm thanh keng keng tỏa ra khí tức thiết huyết, tốc thẳng vào mặt.

 

Lạc Đan Thanh chắp hai tay, đôi mắt trừng lớn, hô hấp ngưng đọng.

 

- A… Đây không phải là phủ chủ Đan Phủ, Ngọc Diện Dược Sư Lạc Đan Thanh à? Gió đêm nay thổi có hài lòng thoải mái không?

 

Đi đầu là một nam nhân toàn thân đều là áo giáp vàng, khí tức cuồng bá như hung thú, khiến cho Lạc Đan Thanh cảm thấy áp lực.

 

Toàn thân áo giáp màu vàng óng…

 

- Các ngươi là… Kim Giáp vệ của Thiên Tuyền Thánh Địa!

 

Lạc Đan Thanh hít sâu một hơi, bước chân hơi lui lại một bước, trầm giọng hỏi.

 

Từ khi nào Kim Giáp vệ của Thiên Tuyền Thánh Địa lại tiến vào Thiên Lam Thành? Vì sao một chút tin tức hắn cũng không biết… Bọn thủ vụ đang làm cái gì vậy?!

 

Vào lúc này, Lạc Đan Thanh không khỏi cảm thấy hơi bực bội.

 

Hắn biết cường giả Thiên Tuyền Thánh Địa sẽ xuất hiện, nhưng mà không ngờ tới sẽ xuất hiện nhanh như vậy.

 

Hắn căn bản không kịp bố trí an bài cái gì cả…

 

Chân trước hắn vừa mới nhắc nhở Bộ lão bản, chân sau Kim Giáp vệ liền xuất hiện… làm hắn ngay cả thời gian thở cũng không có.

 

- A… Vậy mà Lạc phủ chủ còn biết chúng ta, ngược lại khiến tại hạ có vài phần kinh ngạc

 

Kim Đao cười nói, nhưng tiếng cười kia lại khiến da đầu Lạc Đan Thanh tê rần.

 

- Kim Giáp vệ các ngươi không ở trong Thánh Địa Vương Đình, chạy đến Đan Phủ Đan Thành làm cái gì?

 



Lạc Đan Thanh sầm mặt lại, trung khí mười phần quát.

 

Đôi mắt đỏ tươi của Kim Đao nhàn nhạt nhìn Lạc Đan Thanh một cái:

 

- Không cần giả ngu, ngươi biết chúng ta đến đây là có chuyện gì… Trước đây cường giả Thiên Tuyền Thánh Địa ta cầm vũ khí Thí Thần ngã xuống tại Đan Phủ, hậu quả này từng nghĩ tới chưa, vốn muốn giữ lại cho Đan Phủ các ngươi một con đường sống, đáng tiếc… Cơ hội này các ngươi không nắm được. Tử Tôn phái bản hộ pháp đến đây là hợp nhất… Thiên Lam Thành, còn phải lấy đi Tinh Thần Tháp.

 

Kim Đao chậm rãi nói nhưng lại khiến sắc mặt Lạc Đan Thanh biến đổi.

 

- Các ngươi là bọn cường đạo! Không có khả năng giao Tinh Thần Tháp cho các ngươi!!

 

Lạc Đan Thanh chợt quát một tiếng, một tiếng thanh trường kiếm màu xanh hiện ra trong tay, khí tức đột nhiên tăng vọt!

 

Kiếm vung ra, hàng nghìn hàng vạn kiếm khí nhất thời phi tốc ngang dọc bốn phía!

 

Kiếm khí khủng bố tràn ngập, đánh về phía Kim Đao.

 

Sắc mặt Lạc Đan Thanh tái nhợt, trên đỉnh đầu hắn, ba đạo hồn thê hiện lên, chân khí khủng bố trên thân thể hắn quấn quanh, giống như hóa thành bạo phong.

 

- Chỉ là ngưng tụ ba đạo hồn thê gà yếu cũng dám ở thể hiện trước mặt bản hộ pháp? Ai cho ngươi dũng khí đấy?

 

Đôi mắt đỏ thẫm của Kim Đao nhìn kiếm khí mỏng phun đến, mở miệng châm chọc mỉa mai.

 

Ngay sau đó, bước ra một bước, trên thân thể, hiện ra một cỗ đao khí ầm vang kinh khủng.

 

Đao khí lưu chuyển, ngạn vàn kiếm khí đều tan vỡ dưới đạo đao khí này.

 

Đao vung lên, đao khí quét ngang qua Lạc Đan Thanh, vào thời khắc này toàn bộ cầu hình vòm đều sụp đổ vỡ vụn, nước sông bay lên rồi lại chảy ngược xuống.

 

Oanh!!

 

Trường kiếm màu xanh của Lạc Đan Thanh chống đỡ trước ngực, ầm vang một tiếng, trường kiếm vỡ vụn, hóa thành từng mảnh nhỏ.

 

Một ngụm máu tươi phun ra, sắc mặt Lạc Đan Thanh tái nhợt như tờ giấy.

 

Mạnh! Quá mạnh!

 

Một trong mười ba vệ hộ pháp của Kim Giáp vệ, quả nhiên khủng bố!

 

Không hổ là quân đội Thánh Địa dùng để chinh phạt!



 

Chạy!

 

Lúc này Lạc Đan Thanh chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ này.

 

Thân hình rơi xuống đất, mũi chân điểm nhẹ, bay lên, chạy về phía xa.

 

- Hộ pháp đại nhân, muốn ra tay giết sao?

 

Lời nói vô cùng lạnh lùng của Kim Giáp vệ truyền đến, cung kính hỏi Kim Đao.

 

- Không cần, giữ một mạng của hắn cũng không ảnh hưởng toàn cục, thuận tiện nhìn xem hắn chạy đi đâu, tốt nhất là đưa chúng ta đi tìm tên đầu bếp nhỏ kia… Như thế, tiết kiệm phiền phức.

 

Kim Đao thản nhiên nói, sau đó mọi người lần lượt ầm ầm tiến lên, chậm rãi đuổi theo Lạc Đan Thanh.

 

Trong miệng Lạc Đan Thanh đẫm máu, người nhẹ như chim, hắn muốn trốn, vô thức muốn đi tìm Bộ Phương, thế nhưng ý nghĩ lại chuyển động, từ bỏ ý định đi tìm Bộ Phương, sau đó chuyển hướng chạy về phía Tinh Thần Tháp.

 

“Hy vọng có thể kéo dài một chút, chỉ mong Bộ lão bản có thể nghe lọt tai lời tại hạ… Nhanh chạy đi.”

 

Trong lòng Lạc Đan Thanh thầm than nhẹ một tiếng.

 



 

Vân Lam Tửu Lâu.

 

Bộ Phương co lại nằm trên ghế hưởng thụ nắng chiều, đôi mắt vốn híp lại khẽ động, hắn mở mắt ra, nhìn về phía xa xa.

 

Nơi xa xa tà dương như máu, vô cùng lạnh lẽo.

 

Trong lòng Bộ Phương hơi động, dường như có cảm giác kỳ quái.

 

Hắn xoa mũi, sau đó lại tiếp tục nhắm mắt lại, hưởng thụ sự yên ắng khó có được này.

 

Cẩu gia ghé vào cây Ngộ Đạo mở ra mắt chó, miệng chó ngáp một cái, ánh mắt liếc về phía nơi xa, giống như có điều gì suy nghĩ đập cái miếng, xoay người, lại tiếp tục ngủ.

 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook