Chương 855: Linh hồn của Thao Thiết (2)
Lý Hồng Thiên
26/08/2021
Ầm ầm!
Hồ Lạc Nhật rung động, tản ra từng gợn sóng.
- Nếu không phải da của súc sinh ngươi quá thô ráp, cho dù lão tử phải mất mấy ngày mấy đêm cũng phải lột sạch da ngươi!
Sở Trường Thành đập cái bát xuống một phát, hừ lạnh một tiếng, trong lòng có chút không vui.
Tổ sư cá sấu bị đánh đến trở nên bất tỉnh, nằm sấp không nhúc nhích.
Trên trán Sở Trường Sinh hiện lên gân xanh, ngay sau đó ông ta lập tức vung mạnh lên.
Cơ thể tổ sư cá sấu giống như ngọn núi nhỏ đã bị ông ta giơ lên cao, sau đó bị xoay tròn trên không trung mấy lần.
Giống như quả bom rơi xuống, ầm ầm nổ tung!
Những giọt nước bắn tung tóe lên bầu trời và những cơn sóng mãnh liệt đánh dạt vào bờ.
Hồ Lạc Nhật vốn đang yên tĩnh thì trong nháy mắt đã trở nên náo động!
Tổ sư cá sấu giãy giụa trong nước muốn tiếp tục bò ra, ánh mắt nó nhìn chằm chằm hắc khí kia, đôi mắt đỏ ánh lên sự thèm khát.
Đáng tiếc, Sở Trường Sinh lại đập cái bát vào đầu tổ sư cá sấu, nó mới rên rỉ một tiếng rồi chậm rãi lặn xuống nước, trên mặt nước nổi lên một vài bong bóng.
Sở Trường Sinh hét lên một tiếng, chắp tay trước ngực, trong tay ông ta ném ra một quả ngọc phù, mạnh mẽ đánh vào trong hồ.
Một tầng năng lượng vô hình lập tức lan tràn ra khắp mặt hồ, phong ấn tổ sư cá sấu lại.
Ầm ầm!
Những giọt nước bắn tung tóe trên mặt hồ, thân hình khổng lồ của tổ sư cá sấu từ trong hồ chui ra, mở miệng to muốn lao đến để cắn xé Sở Trường Sinh.
Nhưng có một tiếng nổ vang lên, đầu tổ sư cá sấu đụng vào quầng ánh sáng ở phía trên, không có cách nào thoát ra được khỏi phong ấn.
- Ngoan ngoãn ở lại đây đi.
Sở Trường Sinh thản nhiên liếc mắt nhìn tổ sư cá sấu rồi phất tay, một kiện trường bào to lớn đột nhiên xuất hiện, ông ta mặc vào rồi lại đi về phía Thiết Tiên Thành, vẻ mặt vô cùng âm trầm.
Từng tiếng nổ như muốn xé toạc bầu trời vang lên.
Ngay sau đó, bốn phía Thiết Tiên Thành có cường giả phi nhanh đến.
- Những lão gia hỏa kia…cuối cùng vẫn bị bọn hắn phát hiện được linh hồn của Thao Thiết!
Trên tường thành Thiết Tiên Lâu, Lục trưởng lão nhìn thấy Sở Trường Sinh đang bước đi trên không trung để trở về, trường bào bay phấp phới, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ mừng rỡ.
Tuy nhiên, vẻ vui mừng trên mặt ông ta còn chưa kịp tiêu tan thì đã phát hiện từ xa có một đoàn người đang phi nhanh đến, ông ta đột nhiên biến sắc khi nhìn thấy những bóng người này.
- Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão, Ngũ trưởng lão!
Bốn người có vẻ mặt lãnh đạm, khí tức hùng hồn, sự uy áp đáng sợ không ngừng lan rộng ra.
Bốn người này đáp xuống tường thành, sắc mặt đều cao ngạo, lạnh lùng.
Ánh mắt của Lục trưởng lão vô cùng lạnh lẽo, không giống với trưởng lão bản địa của Thao Thiết Cốc, những người này đều là các thế lực lớn của Vương Đình phái tới, nhúng tay vào Thao Thiết Cốc của bọn họ.
Hơn nữa họ đều là những tên tay sai rất mạnh với mục đích chính đó là muốn khống chế Thao Thiết Cốc.
- Đã lâu không gặp, Đại trưởng lão vẫn mạnh khỏe chứ…
Một vị lão giả với mái tóc chải về phía sau, mái tóc được chải chuốt đến bóng loáng, vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Sở Trường Sinh.
Vị này chính là Nhị trưởng lão của Thao Thiết Cốc, thực lực vô cùng cường đại.
Mấy vị trưởng lão khác cũng đồng loạt cười nói.
Những người này mỗi người đều mang trong mình những mưu mô quỷ kế và tâm tư khác nhau.
Nhưng có một điểm chung của những người này đó là khi họ nhìn về phía chùm ánh sáng màu đen kia, thì trong mắt bọn họ đều hiện ra vẻ kích động.
Quả nhiên, bọn họ đều đã mong đợi chùm tia sáng màu đen này đã lâu lắm rồi.
Mặt của Tam trưởng lão đỏ lên, nheo mắt lại:
- Linh hồn Thao Thiết à, ta tìm kiếm đã rất lâu rồi, cuối cùng cũng đã tìm được.
…
Hắc khí trong ánh mắt của Tiểu U dần thu lại, cả người lại trở nên hoạt bát, nàng vô cùng tò mò nhìn tiểu nha đầu đã hóa thành hồng hoang cự thú kia.
Bộ Phương hít một hơi thật sâu, hắn biết rõ sự tình hiện tại đã nghiêm trọng như mức nào, Sở Trường Sinh đã từng nói tuyệt đối không thể để cho tiểu nha đầu đó bộc phát.
Thế nhưng, hắn vẫn không thể khống chế được.
Trên tay hắn hiện lên một cái bình rượu bằng sứ, đây là cái bình bằng sứ do Sở Trường Sinh đã tặng cho hắn, sắc mặt của hắn cực kỳ nghiêm túc, khi Bộ Phương bước ra, bóng dáng của hắn lao thẳng lên trời rồi xuất hiện trước Thao Thiết.
Thân thể tiểu nha đầu ở bên trong bụng của Thao Thiết giống như bị vặn vẹo, trong miệng có máu tươi đang chảy ra, theo dòng máu tươi chảy ra thì Thao Thiết cũng dần trở nên rõ ràng.
Bộ Phương dùng tay vỗ vào nắp bình rượu kia, cánh tay hắn không hề run rẩy, lập tức ném cái bình rượu đó về phía cự thú kia.
Bộ Phương đang làm gì vậy chứ?
Rất nhiều người đều hít một hơi thật sâu khi nhìn thấy hành động của Bộ Phương.
Bọn họ cảm thấy Bộ Phương bấy giờ giống như đang tự tìm đến cái chết, liều lĩnh tìm đến cái chết!
Cự thú kia đã trở nên điên cuồng, ngay cả Thiên Tuyền Thánh Tử cũng bị nuốt chửng, hắn chỉ là tên một đầu bếp nhỏ nhoi, vậy mà lại định làm cái gì vậy chứ?
Không phải cũng muốn bị nuốt đó chứ?
Dường như mọi người đều đã nghĩ đến kết cục của Bộ Phương.
Thao Thiết mở miệng to ra, hắc động trong miệng đang lưu chuyển rồi mạnh mẽ mở ra, lực hút khủng bố bắt đầu bộc phát.
Sắc mặt của Bộ Phương trở nên nghiêm túc, nhìn bình rượu được ném ra rồi chậm rãi giơ tay lên.
Linh lực hùng vĩ không gì sánh được đang tuôn trào ra, như thể hóa thành một con rồng đang uốn lượn.
Thao Thiết gào lên một tiếng.
Mắt Bộ Phương trợn lên, cố gắng dùng lực kéo lại, bình rượu đột nhiên nổ tung!
Ầm ầm!
Mảnh vụn của bình rượu bay tán loạn khắp nơi, nhưng khi đổ ra loại rượu màu vàng đục ở bên trong thì giống như màn mưa bao trùm cả Thao Thiết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.