Chương 864: Long, Huyền Vũ, Chu Tước (1)
Lý Hồng Thiên
26/08/2021
Bạch Thao Thiết há to miệng ra, vòng xoáy màu trắng lưu chuyển bên trong, năng lượng đáng sợ lại bộc phát ra, âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên.
Thân hình của nó lúc trước đều là do những điểm sáng màu trắng hội tụ lại, trước giờ vẫn luôn như vậy, nhưng giờ đây lại dần dần hóa thành thực thể.
Khác với Hắc Thao Thiết dữ tợn, Bạch Thao Thiết sau khi được thực thể hóa ngược lại trông rất đẹp, trên thân thể đều là lông nhu mềm, lông bay phấp phới, vô cùng tao nhã.
Đừng nhìn Bạch Thao Thiết trông có vẻ ôn hòa như vậy, nhưng trên thực tế lại vô cùng hung hãn.
Những biến động khủng khiếp liên tục xảy ra trước mắt, khiến ai nấy nhìn thấy nó đều sợ hãi tột độ.
Tứ chi của Bạch Thao Thiết xẹt qua, sau đó thân thể lại xông thẳng lên bầu trời rồi hạ xuống trên tấm bia sơn mài màu đen ở quảng trường trung tâm Thao Lâu.
Nó đứng ở trên đó, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía chiếc thuyền U Minh.
Trên thuyền U Minh, có ba người: Một nam nhân, một nữ nhân và một tiểu nha đầu.
Ánh mắt của Bạch Thao Thiết hướng về phía nam nhân kia, há miệng to ra, vòng xoáy màu trắng lại hiện ra với lực hút khủng khiếp, không ngừng hấp thu linh khí thiên địa xung quanh vào bên trong.
Bộ Phương đứng im tại chỗ, đôi mắt vô cảm, sắc mặt không hề thay đổi.
Hắn chống một tay lên trán tiểu nha đầu kia, đường vân màu đen trên da thịt của tiểu nha đầu bắt đầu lặn dần xuống, chỉ chốc lát sau đã hoàn toàn biến mất không còn nhìn thấy nữa.
Một lúc sau, tiểu nha đầu ngã xuống trên thuyền U Minh rồi ngất xỉu.
Đôi mắt đen nhánh của Tiểu U liếc qua nhìn Tiểu Nha một cái, vung tay lên một cái, ngay lập tức khoang thuyền của thuyền U Minh mở ra, tiểu nha đầu trực tiếp bị hút vào bên trong đó.
Một tiếng động phát ra, khoang thuyền lại đóng lại.
Sau khi Tiểu U sau khi làm xong tất cả những chuyện này, quay đầu nhìn về phía Bộ Phương, Bộ Phương vẫn đang duy trì động tác ban đầu không hề nhúc nhích, trên cánh tay lại có hắc khí bao phủ, cả cánh tay đều hóa thành màu đen.
Đôi môi đỏ mọng của nàng khẽ nhếch lên toát lên sự lạnh lẽo, mái tóc dài đen nhánh bay phấp phới, ánh mắt hướng về phía con quái thú Thao Thiết màu trắng đang ở phía xa.
Bàn chân trong suốt của nàng giẫm lên mạn thuyền lạnh như băng của thuyền U Minh, váy bào trên người bay phấp phới, cả thân thể nàng đều trở nên bồng bềnh.
Bạch Thao Thiết mở miệng ra, phát ra một tiếng gầm gừ, trong mắt lóe lên một tia sắc bén.
Ngay sau đó, móng vuốt cào mạnh trên tấm bia.
Tấm bia cao chót vót không biết là sử dùng vật liệu gì để chế tác mà không hề bị vỡ vụn.
Thân hình của Bạch Thao Thiết hóa thành một tia ánh sáng trắng, ngay lập tức chạy nhanh về phía Tiểu U, tứ chi mạnh mẽ bước đi trên không trung với tốc độ rất nhanh.
Năng lượng trong miệng nó hội tụ lại, hóa thành từng viên đạn pháo màu trắng.
Ầm ầm ầm!
Những viên đạn pháo màu trắng không ngừng oanh kích, nhanh chóng bắn về phía của Tiểu U.
Gân xanh lại nổi lên dày đặc, trong tay Tiểu U nắm lấy sợi cẩu mao thứ hai, ngay sau đó bên trong cẩu mao liền tỏa ra minh khí dày đặc, những minh khí này lập tức tràn vào trong cơ thể nàng, khiến nàng cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng.
Tiềm Long Đại Lục đối với thực lực của nàng thực sự yếu hơn rất nhiều.
Vù…
Thân thể nàng lơ lửng, phía trước người Tiểu U lại hiện lên một trận pháp màu u lam.
Trận pháp xoay chuyển, Tiểu U giơ bàn tay lên làm cho từng viên đạn pháo dừng lại trong hư không. Nàng lại vung tay lên, những quả đạn pháo mang theo uy lực đáng sợ ngay lập tức bị đẩy bật ngược trở về.
Thân hình của Bạch Thao Thiết nhanh chóng di chuyển trên không trung, tránh né toàn bộ những quả đạn pháo bị đánh bay ngược trở lại.
- U Quỷ Xung!
Trong mắt của Tiểu U dường như cũng có ánh sáng màu u lam hiện lên, nàng mạnh mẽ tung ra một chưởng.
Bạch Thao Thiết há to miệng, lúc này miệng của nó vào không ngừng mở rộng, giống như biến thành một khoảng trời, muốn nuốt cả một mảng trời này vào bên trong.
Nó dùng cái miệng to lớn này lao đến cắn Tiểu U, hàm răng sắc bén tỏa ra hơi lạnh!
Ầm ầm!
Thế nhưng, miệng của Bạch Thao Thiết bị một luồng năng lượng vô hình đánh trúng, đôi mắt nó trợn to, toàn bộ thân thể đều bị đánh bay đi, va chạm mạnh mẽ ở trên Thao Lâu.
Trận pháp của Thao Lâu lung lay dữ dội, gần như sụp đổ.
Ở phía xa, có rất nhiều cường giả đều lạnh cả sống lưng, sắc mặt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Nữ nhân này…không ngờ lại mạnh như vậy!
Cả người Tiếu Liên Thành càng lúc càng cảm thấy ớn lạnh.
Yến Vũ ngẩn người nhìn về phía Tiểu U đang chiến đấu, may mắn là lúc trước Tiểu U không dùng chiêu thức này để đối phó hắn ta.
Nếu không, vào giờ phút này hắn ta đã sớm bị ép thành một gói nước sốt thịt.
Thiên Cơ thánh nữ mặc lên mình một chiếc váy dài màu trắng, cả người giống như đóa phù dung xuất trần, ánh mắt hờ hững nhìn lướt qua tất cả.
Nàng cũng không ra tay, chỉ thản nhiên quan sát trận chiến.
Thỉnh thoảng, đôi mắt sẽ lơ đãng lướt về phía Bộ Phương đang ở trên thuyền U Minh rồi nhíu mày.
…
Bên trong tinh thần hải.
Hắc Thao Thiết đang tuyệt vọng, hắc khí trên thân thể đều co rúm lại, giống như hóa thành một viên cầu nhỏ, đến cả một cái rắm cũng không dám thả.
Là hồn thú nên nó có thể cảm nhận được uy áp của ba đạo linh khí đáng sợ trước mắt…Quả thực làm cho thần hồn đều run rẩy.
Hoàng Kim Long, Thượng Cổ Huyền Vũ, Hỏa Chu Tước…Đó đều là những thần thú trong truyền thuyết! Đừng nói là Tiềm Long Đại Lục, cho dù là ở các đại thế giới khác thì chúng cũng đều là những thần thú đứng đầu!
Những loại thần thú đó…đơn giản là không thể tùy tiện đem ra so sánh với một Thao Thiết như nó!
Uy áp đối với linh thú là mối quan tâm lớn nhất, bởi vì chúng vô cùng nhạy cảm đối với uy áp, chưa cần nói đến Thượng Cổ Huyền Vũ và Hỏa Chu Tước kia.
Chỉ riêng thần thú Hoàng Kim Long đã khuếch tán ra thứ uy áp khủng khiếp, ngay lập tức làm cho nó không thể chịu được mà nằm sấp trên mặt đất.
Nó cảm thấy mình hơi tủi thân.
Nó chẳng qua chỉ là muốn chui vào bên trong một con người trẻ tuổi, muốn đoạt xác lấy lại thân thể.
Quỷ tha ma bắt…chỉ là bên trong tinh thần hải của một con người thôi mà tại sao lại tồn tại nhiều hồn thú đáng sợ như vậy?
Cảm giác của nó bây giờ chẳng khác nào vừa bắt được một thằng nhóc muốn diễu võ dương oai, nhưng lại phát hiện tên tiểu tử thối này là một cao thủ ẩn thế, chỉ với một cái tát mà có thể lập tức đánh gục được nó.
Muốn chạy trốn, nhưng con đường phía sau đã bị cản trở…
Làm sao đây? Nó thực sự đã tuyệt vọng.
Bộ Phương thản nhiên đứng im tại chỗ, áo bào khổng tước trên người hắn toát ra hào quang sáng chói, từng tia sáng tỏa ra.
Ở bên cạnh, con dao Long Cốt màu vàng và nồi Huyền Vũ màu vàng cũng đều đang lơ lửng.
Hắn không để ý tới Hắc Thao Thiết đang co rúm thành một nhúm mà ngẩng đầu nhìn về phía ba thân hình khổng lồ đang che trời.
Cho dù Bộ Phương có hệ thống, có khả năng miễn dịch đối với uy áp, nhưng đối diện với thứ uy áp quá mức cường đại này thì hắn vẫn cảm nhận được khí tức có thể thực sự khiến hắn vô cùng áp lực.
- Đây có phải là tiểu Túc chủ của thế hệ chúng ta không?
Giọng của con cự điểu khổng lồ có hỏa diễm thiêu đốt giống như của một người phụ nữ dịu dàng, đôi mắt nó như ngọc nhìn liếc sang Bộ Phương.
- Đúng vậy…Chính là tiểu Túc chủ trẻ tuổi của chúng ta, tiểu thịt tươi.
Râu của Hoàng Kim bay phấp phới, đầu lưỡi lè ra liếm liếm xung quanh, răng nanh dữ tợn phát ra ánh sáng, cười cười nói.
Bộ Phương cau mày nhìn ba con cự thú này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.