Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 809: Mang thức ăn lên, cho nha đầu này ăn no (2)

Lý Hồng Thiên

14/08/2021

 

Mặc dù bọn chúng đều nói Bộ Phương là kẻ ngu, nhưng hắn lại ở trung tâm hồ Lạc Nhật này thả câu, lỡ như tiểu tử này câu phải con Linh Thú khủng bố gì, vậy thì cho dù là hắn có ở Thao Thiết Cốc cũng không an toàn.

Trong lòng Bộ Phương cũng khẽ động, hai mắt không khỏi sáng lên.

- Cá mắc câu rồi! Có phải là Linh Ban không?

Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên một cái, ngược lại trong lòng có chút chờ mong.

Sau một khắc, chân khí trong tay hắn tràn ra, ngay lập tức dùng lực.

Ngay cả ánh mắt của Lam Cơ cũng bị động tác của Bộ Phương thu hút, không khỏi nhìn sang.

 

Thiết Tiên Thành, đèn đuốc sáng trưng. Thao Lâu vô cùng to lớn, rộng rãi, xa hoa.

Trên quảng trường của Thao Lâu, trên những bình đài lít nha lít nhít trôi lơ lửng giữa không trung, mỗi người đều mở tohai mắt ra nhìn, chỉ thấy một lão giả mặc áo bào rộng thùng thình đứng ở trung tâm quảng trường.

Cả tóc lẫn lông mi lão giả anfy đều bạc trắng, , trên người ẩn ẩn kéo theo một luồng khí tức đáng sợ khiến cho tâm thần người khác sợ run, rồi lại khiến cho người ta không cảm giác được sự tồn tại của lão giả, có chút tương đối thần bí.

Lão giả chắp tay, chậm rãi bước tới lôi đài.

Lão giả vừa đi, tiếng động đinh tai nhức óc giống như tiếng của Mộ Cổ Thần Chung chính là bao quanh toàn bộ quảng trường.

Mỗi người đều ngồi nghiêm chỉnh, lại còn nghiêm túc lắng nghe âm thanh này. m thanh kia quanh quẩn ở bên tai bọn họ phảng phất như ẩn chứa một chút Đại Đạo, khiến cho một số người không khỏi rơi vào trầm tư.

Mặc kệ là Thánh Tử hay là Thánh Nữ của Thánh Địa đều hết sức kính nể lão giả này.

Không vì cái gì khác, đơn giản chỉ vì thân phận của lão giả này, Đại trưởng lão Thao Thiết Cốc, Sở Trường Sinh.

Đây là một vị lão giả có pha sắc thái truyền kỳ, từng có rất nhiều sự tích huy hoàng.

Không ít Thánh Địa Thánh Tử của Tiềm Long Vương Đình đều biết rõ chuyện của vị lão giả này, cho nên trong lòng mới kính sợ như thế.

Lão giả lưng đã còng. Tuổi già sức yếu, khiến không ít người nhìn thấy đều thổn thức. Ngay cả tuyệt thế cường giả cũng có lúc đến tuổi xế chiều.

Cái dáng vẻ ở tuổi xế chiều này, khiến cho đám Thánh Tử Thánh Nữ mạnh mẽ đang mang tinh thần phấn chấn cảm thấy trong lòng có mấy phần chua xót.



Ngay cả người quen thói kiêu ngạo như Thiên Tuyền Thánh Tử, đối mặt với Sở Trường Sinh cũng có lòng kính trọng nên có. Hắn ta phất tay áo, từ chỗ ngồi của mình đứng lên, thể hiện lòng cung kính.

- Thật cao hứng khi mọi người có thể đến Thao Thiết Cốc đây. Thiết Tiên Yến sắp đến, hi vọng mọi người ở trong Thao Thiết Cốc đều tìm được những món ăn yêu thích riêng của mình, để mọi người ai nấy cũng đều có tâm trạng vui vẻ.

Sau khi Sở Trường Sinh thuyết pháp kết thúc, cuối cùng cũng tuyên bố bắt đầu yến tiệc.

Ngay lập tức, lần lượt từng nữ tử mặc áo khoác đầu bếp từ trong Thao Lâu chậm rãi bay lên.

Những nữ tử này tóc dài phấp phới, xuất trần như tiên, trên mặt mỗi người đều lộ ra một nụ cười mỉm tiêu chuẩn.

Từng đợt món ăn thơm nức món ăn trôi nổi ra, đáp xuống trên bàn ăn của mỗi người, hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người.

Có món ăn dâng lên Băng Lam Chi Khí, có món ăn tỏa ra ánh sáng lung linh tràn đầy màu sắc, giống như quang huy nở rộ.

Tóm lại, những món ăn này trong bóng đêm tận lực bày ra đủ loại ánh sáng rực rỡ, hấp dẫn ánh mắt người khác.

Trên mỗi một cái bình đài đều có một thị nữ mặc áo khoác đầu bếp hạ xuống. Các thị nữ này giải thích lai lịch nguồn gốc của từng món ăn, kỹ xảo nấu nướng, cùng độ lửa nấu. Ngược lại, khiến cho không ít cường giả cảm thấy có vài phần hứng thú.

Có món ăn còn có cách ăn đặc biệt, đương nhiên cũng phải cần giải thích.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ quảng trường Thao Lâu đều lâm vào trạng thái hòa hảo tốt lành mùi thơm nồng đậm của món ăn quanh quẩn, tiếng cầm sắt leng keng vang vọng.

Còn có giọng nữ êm tai trên khoảng không trong Cốc nhẹ giọng ngâm xướng..

Trên một bình đài đơn độc, có một bóng người yểu điệu đang đàn tấu cầm sắt, mưa bụi dày đặc cầm sắt vang vọng, luôn luôn khiến người ta say mê.

Tiếu Nhạc ngồi trên bình đài của hắn. Ở trong bình đài, tiểu nha đầu Tiểu Nha đang hiếu kỳ thò đầu ra, khóe miệng thèm nhỏ dãi nhìn hết thảy món ăn đầy đủ sắc hương vị dọn ra trên bàn ăn.

- Ăn đi, Bộ lão bản kêu ta phải chiếu cố muội thật tốt. Ta đương nhiên sẽ để muội ăn thật thoải mái. Những món ăn này muội có thể tùy tiện ăn, tuy nhiên… rượu không thể uống.

Tiếu Nhạc xoa xoa đầu Tiểu Nha, âm thanh khàn khàn, vừa cười vừa nói.

Anh ta đẩy một món ăn hấp dẫn đang nóng hôi hổi đến trước mặt tiểu nha đầu. Mùi hương kia xộc lên mũi, hấp dẫn tiểu nha đầu, khiến cho bụng của Tiểu Nhanhịn không được phát ra vài tiếng ọt ọt.

Tiểu nha đầu rất nhanh đã nếm thử một miếng đầu tiên, tiếp theo rốt cuộc không thể khống chế bản thân, bắt đầu nhanh chóng càn quét..

Sắc mặt của Tiêu Nhạc vẫn còn rất bình tĩnh. Một tiểu nha đầu kiểu gì cũng có mấy phần tham ăn.

Tuy nhiên sự bình tĩnh trên mặt của hắn rất nhanh đã cứng lại.

Bởi vì trong ánh mắt khó mà tin được của hắn, Tiểu Nha giống như biến thành một cái động không đáy quét sạch toàn bộ thức ăn, tốc độ kia... nhanh đến nỗi khiến cả người hắn toát mồ hôi lạnh.



Nhưng sau khi hắn lấy lại tinh thần, Tiếu Nhạc không nhịn được cười lên ha hả.

Có thể được ăn là phúc!

Cho nên, hắn lập tức ra lệnh cho thị nữ mặc áo khoác đầu bếp mang thức ăn lên.

Tại Thiết Tiên Yến, món ăn được cung ứng không giới hạn. Chỉ cần ngươi có thể ăn thì có thể tiếp tục gọi món..

Đây là nhận thức chung về Thiết Tiên Yến.

Tuy nhiên lại hiếm có người nào gọi nhiều, bởi vì thức ăn được mang lên trong Thiết Tiên Yến phẩm chất bất phàm. Tất cả đều có linh khí dồi dào, hấp thu quá nhiều linh khí sẽ khiến cho người ta no đến nổ tung.

Những thị nữ mặc áo bào đầu bếp cũng không thèm để ý, theo gió bay đi. Chốc lát sau, bọn họ lại lần lượt bưng từng món ăn lên.

Nhưng mà, sắc mặt của Tiếu Nhạc và thị nữ khoác áo đầu bếp kia rất nhanh lại một lần nữa cứng đờ.

Bởi vì... Những món ăn mới được dọn lên này lại một lần nữa bị tiểu nha đầu càn quét sạch sẽ.

Chỉ thấy dáng vẻ ăn đến miệng chảy đầy dầu mỡ của tiểu nha đầu kia.

Tiếu Nhạc nhịn không được thoải mái cười ha hả, quả nhiên… người bên cạnh của Bộ lão bản làm sao không có chút chỗ kỳ lạ kia chứ?

Nha đầu này nhìn qua không có chút thu hút nào, thế nhưng lại là một tín đồ ăn uống giấu mặt.

Đã vậy hôm nay hắn ngược lại muốn nhìn xem, nha đầu này đến cùng là có thể ăn được bao nhiêu!

Dù sao nơi này chính là Thiết Tiên Yến, muốn ăn bao nhiêu cũng có…

Hắn không tin chỉ là một tiểu nha đầu, lại có thể ăn ra một mảnh bầu trời!

- Tiếp tục mang thức ăn lên! Để cho nha đầu này... Ăn no! Ha ha ha!

Tiếu Nhạc nói với nữ tử mặc áo khoác đầu bếp. Nói xong, hắn lại bất chợt cầm lên một chén rượu bày trên bàn cơm lên uống một ngụm, phá lên cười.

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook