Chương 968: Minh Vương làm loạn (1)
Lý Hồng Thiên
04/09/2021
Bộ Phương thở dài một hơi, ánh mắt dần ngưng tụ lại, ngay trong thời khắc này, khí chất cả người cũng trở nên mờ ảo, áo choàng lông chim trên người bay phấp phới, đỏ trắng đan xen, có quang hoa trong suốt mù mịt hiện lên.
Tinh Thần Lực của hắn được tập trung cao độ, hoàn thành xong một bát mì Ảm Nhiên Tiêu Hồn, tinh thần hải của hắn vẫn còn trong trạng thái sôi trào, khí tức cả nguời cũng không ngừng đánh sâu vào.
Với những món ăn được nấu trong cuộc trù đấu như này, cần tiêu hao một lượng lớn Tinh Thần Lực, bởi vì nhất định phải được làm thật kỹ lưỡng, không thể xảy ra chút sai lầm nào, dù sao một khi thất bại thì đại biểu cho việc mất đi Thái Đao yêu thích và tư cách làm đầu bếp của mình!
Cái này đối với bất kỳ một người đầu bếp nào mà nói cũng đều trở thành sự đả kích cực lớn!
Bộ Phương không biết mì Ảm Nhiên Tiêu Hồn và mì Thiên Táng đã từng so đấu với nhau, trái lại dù bên nào thắng lợi thì giờ phút này hắn cũng đã bắt đầu chuẩn bị xong một món ăn.
Toái Ngọc Đao Vương Thông có một thanh Danh Đao Thái Đao, tài nghệ nấu nướng vô cùng cường hãn, cỗ thế lực ngưng tụ lại được khi nấu nướng đó càng khiến Bộ Phương cảm thấy giật mình.
Nếu như không thể nào phá được khí thế của Vương Thông, vậy Bộ Phương rất có thể sẽ thất bại.
Bộ Phương nấu ăn lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác này.
Bộ Phương ngẩng đầu nghiêng qua nhìn Vương Thông một chút, cỗ khí tức tràn ngập quanh thân thể hắn ta giống như ngưng tụ lại thành dòng nước, khiến người ta hít thở cũng thấy khó khăn.
Giờ phút này, Vương Thông đã hoàn thành xong món đồ nấu, một món ăn - Nguyệt Lạc Ô Đề.
Giống như một bức tranh xinh đẹp, sống động như thật, ánh sáng óng ánh kia, tháp măng tỏa ra quang hoa, đẹp tới mức làm người ta nín thở, màu lam nhạt của nước canh, bên trong làn nước canh còn có ánh sáng màu vàng nhạt lay động.
Đẹp đẽ mà tiêu điều, phối hợp với khí thế của Vương Thông, đơn giản gần như hoàn hảo.
Vương Thông bưng đồ ăn của hắn ta lên, đi ra khỏi bếp lò.
Người xem vẫn luôn đắm chìm trong món mì Ảm Nhiên Tiêu Hồn kỳ công đã kịp tỉnh táo lại, nhìn thấy một màn này, mỗi người đều cảm thấy tâm thần mình càng trở nên yên lặng hơn, yên tĩnh nhìn hình ảnh hiu quạnh, bi thương lại cô độc lẻ loi.
Ảnh phản chiếu của quang hoa trận pháp rơi vào trên món đồ ăn kia, mỗi người đều thấy được Nguyệt Lạc Ô Đề, tất cả đều muốn ngừng thở.
Giữa đôi mắt bọn họ đều lộ ra ngoài sự thán phục chỉ còn lại là sợ hãi.
Sắc mặt Âu Dương Trầm Phong trắng bệch, bởi vì hắn ta thua, thế mà hắn ta lại thua trên món mì sở trường đệ nhất của mình.
Giờ phút này, toàn thân của hắn ta đều run rẩy, bên trong đôi mắt càng thể hiện lên vẻ không tin nổi.
Chán nản lùi về sau hai bước, Âu Dương Trầm Phong tháo mũ đầu bếp sạch sẽ trên đầu mình xuống.
Hắn ta hít thật sâu một hơi, lại phun ra một hơi thật dài, giống như phun một trận ngột ngạt bị nghẹn ở trong lòng.
Cuối cùng vẫn thua sao?
Ánh mắt Âu Dương Trầm Phong phức tạp nhìn thoáng qua, đứng ở đằng xa phía trên bếp lò, Bộ Phương đang tập trung tinh thần để nấu xong món ăn.
Ba người trù đấu, có kết quả trước nhất lại chính là mình.
Chỉ là dù Âu Dương Trầm Phong cô đơn, nhưng lại không hề có ý muốn trách tội Bộ Phương, trái lại, trong lòng hắn ta lại có loại cảm giác chờ mong.
Chờ mong Bộ Phương có thể sáng tạo ra một kỳ tích.
Mặc dù Thao Thiết Cốc là thánh địa đầu bếp, nhưng các đầu bếp Thiết Bia Trù Bảng đều yên lặng quá lâu, mịt mù tử khí, đã sớm mất đi sự đặc sắc huy hoàng năm nào của Thao Thiết Cốc.
Bây giờ Bộ Phương xuất hiện, không chừng là một cơ hội để mọi người lại khôi phục lại lần nữa, để Thao Thiết Cốc lại có cơ hội rộ lên thật tuyệt vời.
Hy vọng... Bộ Phương có thể sáng tạo ra kỳ tích đấy.
Nụ cười khó coi dần hiện lên khuôn mặt Âu Dương Trầm Phong, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm về phía Bộ Phương.
Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn ta khựng lại.
Cảm nhận được một luồng khí thế thật đáng sợ.
Khí tức bao phủ lấy hắn ta, khiến trong chớp mắt hắn ta như bị đày vào hầm băng, toàn thân của hắn ta cứng đờ, vô cùng khó chịu.
Đó là Vương Thông…
Khí thế kia... Thật sự rất đáng sợ!
Âu Dương Trầm Phong tất nhiên đã nghe nói những tin tức liên quan tới Vương Thông.
Hắn ta không hiểu quá nhiều về Vương Thông, tiếp xúc cũng không nhiều nhưng vẫn vô cùng bội phục.
Vương Thông hình như cảm nhận được ánh mắt của Âu Dương Trầm Phong, ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy, sau khi gật nhẹ đầu thì tiếp tục đi lên.
Mùi thơm của món ăn lúc ẩn lúc hiện, dù chỉ vừa ngửi qua nhưng vẫn lay động vị giác, vô cùng thơm ngon.
Nhưng trong lòng vẫn không tự chủ được mà phun trào một cỗ vắng vẻ, bi thương.
Vẻn vẹn chỉ với mùi thơm này, Âu Dương Trầm Phong biết rõ, mì Thiên Táng căn bản không bằng món này, mặc dù đều đi trên con đường bi thương, nhưng sự bi thương vì tình của hắn càng rõ rệt hơn cả hắn ta.
Một đối thủ mạnh mẽ như vậy. Bộ Phương làm cách nào để chiến thắng được đối phương đây?
Âu Dương Trầm Phong nghĩ thầm trong lòng.
Vương Thông đi được vài bước.
Bỗng nhiên, tất cả mọi người ồ lên.
Bởi vì trước mặt bọn họ, trên hư không lại chợt vặn vẹo, sau một trận ba động tiêu tán, sau đó hai bóng dáng mơ hồ từ trên hư không hiện lên.
Một bóng người, mắt đen tóc đen, người này mặc áo bào võ sĩ, vô cùng anh tuấn soái khí.
Một người khác là một nữ tử dáng vẻ mềm mại, thướt tha, khí chất vô cùng hào hùng. Khuôn mặt vô cùng đẹp, đặc biệt là cả đầu tóc tím càng thu hút ánh nhìn của người ta!
Ánh mắt của mọi người ban đầu rơi vào Vương Thông đang từng bước đi lên, nhưng theo sự xuất hiện của hai bóng dáng này, ánh mắt của mọi người triệt để chuyển sang, rơi hết vào trên người của bọn họ.
Một đôi nam nữ không hề kiêng kỵ phá không mà xuất hiện... Tới cùng có lai lịch gì?
Vương Thông dừng lại, đôi mắt như đầm nước sâu nhìn chằm chằm vào Tử Vân Thánh Nữ và Minh Vương Nhĩ Ha.
Vẻ mặt Tử Vân đầy mơ hồ, nàng không biết đây là đâu, vì sao xung quanh lại có nhiều người như vậy, hơn nữa mỗi người đều nhìn họ như nhìn thấy Linh thú trân quý.
Chẳng lẽ phương thức ra sân của bọn họ sai lầm rồi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.