Chương 838: Món ăn thứ hai: Hấp và nướng (1)
Lý Hồng Thiên
22/08/2021
Cách Văn Nhân Thượng sơ chế cá khiến cho người ta phải hoa mắt, mỗi một lần bàn tay của hắn ta hạ xuống, khi nhấc lên thì chính là từng cái xương cá bị gỡ ra.
Hắn ta thuận tay vứt xương cá vào lò lửa trên đài.
Đương nhiên, ngoài xương cá, thì Linh Ban Thôn Thiên Ngư này còn có rất nhiều chỗ cần phải sơ chế cẩn thận.
Nhật Quang Đao ánh lên tia sáng rực rỡ, đột nhiên lướt ngang qua.
Xoẹt xoẹt, từng cái vẩy cá theo đao bắn ra, rơi lả tả trên mặt đất, vẩy cá này toả ra ánh sáng giống như sắt thép, vô cùng sắc bén.
Tay Văn Nhân Thượng rung lên một cái, tất cả những cái vẩy cá đó đều rơi vào trong lòng bàn tay hắn ta, xoay quanh bốn phía, xoay đủ một vòng thì bị hắn ta ném lên trên bàn, chất đống một chỗ cùng với xương cá.
Tất cả mọi người phấn khích la lên, không hổ danh là đầu bếp trong mười người đứng đầu Bảng Thiết Bia Trù, hắn ta thể hiện ra chiêu thức này, đã khiến không ít người phải ngả mũ thán phục.
Sau khi xử lý xong vẩy cá, ánh sáng trong mắt của Văn Nhân Thượng chợt biến đổi, trở nên càng thêm nghiêm cẩn.
Hắn ta duỗi ngón tay ra, xác định khoảng cách trên thịt cá, sau khi đo đạc xong, Nhật Quang Đao nháy mắt xẹt qua, thịt cá trực tiếp tách ra, có chất lỏng trong suốt nhàn nhạt từ bên trong chảy ra.
Văn Nhân Thượng dùng đao khoét liên tục ba lỗ lớn ở trên thân cá, sau đó nhấc con cá lên ngang tầm mắt.
Rào rào, nước sạch xối xuống rửa sạch con cá.
Chất lỏng trong suốt cũng bị rửa trôi.
Ngón tay Văn Nhân Thượng chuyển động, ấn ở mi tâm trên đầu cá, sau một khắc đột nhiên kéo mạnh ra, một sợi tơ đen nhánh bị kéo ra từ bên trong.
Đi đến bước này, tinh thần vẫn luôn căng thẳng của Văn Nhân Thượng lúc này mới được thả lỏng một phen.
Hắn ta thả con cá xuống, trên mặt hơi lộ ra vẻ rạng rỡ.
Đến bây giờ, đã coi như hoàn tất khâu sơ chế Linh Ban Thôn Thiên Ngư.
Văn Nhân Thượng lau sạch nước đọng trên tay, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Bộ Phương ở phía xa, gật đầu ra hiệu:
- Xem có hiểu ta đang làm gì không?
Mọi người đều có hơi sững sờ, đưa mắt nhìn nhau, động tác của Văn Nhân Thượng quá nhanh, khiến cho người ta phải hoa mắt.
Hơn nữa, chỗ Linh Ban Thôn Thiên Ngư này giống như phải cẩn thận khác thường, một khi xảy ra sơ suất dù là nhỏ thôi cũng sẽ trở thành sơ chế cá thất bại, khiến cho toàn bộ con cá trở thành nguyên liệu nấu ăn độc hại.
Ở bên trong Thao Thiết Cốc, không có mấy người có thể bình tĩnh tự tin giống như Văn Nhân Thượng xử lý cá ổn thoả được đâu.
Bộ Phương híp mắt, vuốt khẽ lên Long Cốt Thái Đao trong tay, khoé miệng nhếch lên một cái:
- Hiểu bảy tám phần.
- Ồ?
Lông mày Văn Nhân Thượng nhướn lên, hiểu bảy tám phần à? Xem ra nhãn lực của tiểu tử này không tồi đâu…
Văn Nhân Thượng cười khẽ một tiếng, không nói gì thêm, tiếp tục động tác trong tay.
Lần này, hắn ta không tiếp tục sơ chế cá nữa.
Mà lấy nguyên liệu nấu ăn từ dưới bếp lò ra, những nguyên liệu nấu ăn này có hơi đơn giản, nhưng đều có chung một đặc điểm, đó là đều có linh khí nồng đậm.
Trong đó có một gốc giống như dược tài Nhược Linh Chi, sau khi Văn Nhân Thượng lấy dược liệu này ra, đao lại vung lên, trực tiếp thái Linh Chi thành ba phần, lấy chất lỏng bên trong bôi lên trên Linh Ban Thôn Thiên Ngư .
Nhật Quang Đao vừa động, một phần nguyên liệu nấu ăn được cắt thành những miếng nhỏ, xếp xung quanh Linh Ban Thôn Thiên Ngư .
Văn Nhân Thượng làm xong hết tất cả, lập tức cắm Nhật Quang Đao trên mặt thớt.
Hắn ta thở nhẹ ra một hơi, tay vừa lật, lập tức xuất hiện một ống trúc. Hắn ta mở nắp ra, mùi rượu thơm lừng từ bên trong ống trúc toả ra.
Tay hắn ta run lên một cái.
Nhất thời một lượng lớn rượu từ trong ống trúc ào ra.
Văn Nhân Thượng cong ngón tay búng một cái, lượng rượu kia đột nhiên bắn ra, soạt một tiếng rơi xuống toàn bộ cá bên dưới.
Giống như hạn hán gặp mưa rào, toàn bộ thịt cá đều trở nên thật sinh động, giống như còn đang sống mà bơi lội vùng vẫy.
Bộ Phương vẫn đang chăm chú quan sát động tác của Văn Nhân Thượng, nhìn đến bước này, hắn đã biết Văn Nhân Thượng muốn nấu món gì, đó chính là cá hấp.
Linh Ban Thôn Thiên Ngư hấp .
Bộ Phương híp mắt lại.
Văn Nhân Thượng không nhanh không chậm từ trong tay xuất ra một ngọn lửa ôn hoà màu đỏ, ngọn lửa kia chui vào trong bếp lò, cháy lên rừng rực.
Văn Nhân Thượng lấy ra một cái lồng hấp bày lên phía trên bếp lò, cẩn thận tỉ mỉ mở lồng hấp ra, đặt Linh Ban Thôn Thiên Ngư vào trong đó.
Đậy nắp lồng hấp lên, Văn Nhân Thượng lập tức lùi lại phía sau một bước.
Sau một khắc, hắn ta lấy ra rượu ống trúc, rót vào miệng một ngụm.
Văn Nhân Thượng uống một hớp rượu, trên mặt lộ ra biểu cảm hưởng thụ, đắc ý nhìn Bộ Phương, nói ra:
- Đến lượt ngươi, tiểu đầu bếp.
Đến lúc này, mọi người cũng đã nhìn ra Văn Nhân Thượng muốn nấu món gì.
Hấp đúng không? Làm như thế đúng là rất phù hợp với Linh Ban Thôn Thiên Ngư .
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều mong đợi được thưởng thức món ăn của Văn Nhân Thượng.
Có điều, khi nghe thấy lời nói của Văn Nhân Thượng, ánh mắt mọi người đồng loạt chuyển lên trên người Bộ Phương.
Trong đôi mắt của rất nhiều người lộ ra vẻ đăm chiêu và khinh thường.
Chỉ là một tiểu đầu bếp, vậy mà còn muốn đối kháng với đầu bếp như Văn Nhân Thượng, chỉ cần một lần thể hiện món Linh Ban Thôn Thiên Ngư này, đã có thể đè bẹp tên tiểu tử này rồi.
Sơ chế nguyên liệu nấu ăn cũng là một môn nghệ thuật, đặc biệt là nguyên liệu nấu ăn kiểu này không thể xuất hiện một chút sai sót nào cả.
Lục Trưởng Lão tìm một chỗ ngồi xuống, ông ta đưa tay lên vuốt râu cá trê, híp mắt nhìn về phía Bộ Phương, ông ta thật muốn nhìn xem tiểu tử này còn có thể tiếp tục kéo dài kỳ tích nữa hay không.
Đao công có thể, nấu nướng cơ bản cũng có thể. Nhưng so sánh với đầu bếp trên Bảng Thiết Bia Trù, thì không rõ cao thấp như thế nào.
Thiên Cơ Thánh Nữ ngồi ở trên đài cao, lông mi dài khẽ rung động, nhìn Bộ Phương, trong đôi mắt dường như có ánh sáng hiện lên.
Mặt mày Tiếu Nhạc tràn đầy vẻ kích động, hắn dựa vào ghế.
Tiểu nha đầu cũng bắt chước theo tiếp tục đút thực vật vào trong miệng, đôi mắt to tròn nhìn về phía Bộ Phương, trong mắt tràn đầy tín nhiệm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.