Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 806: Một chiếc thuyền con, thả câu Lạc Nhật (1)

Lý Hồng Thiên

14/08/2021

 

Địa Sửu Ngư, đúng như tên gọi, xấu đến độ không thể tưởng tượng nổi, trên thân được che kín bởi những nốt lồi gồ lên, xương cá dữ tợn mà sắc nhọn, giữa mang hơi hơi khép mở, còn có lỏng sền sệt chảy xuôi xuống.

Bộ Phương nhìn con cá này, không tự chủ cau mày lại. Con cá này thật là xấu, xấu đến mức khiến người ta không muốn ăn.

Tuy nhiên, nếu nguyên liệu nấu ăn là Linh Ban, kia có lẽ vẫn có một số điểm khác biệt.

Long Cốt Thái Đao vừa chuyển, Bộ Phương ngay lập tức xử lý xong đầu Địa Sửu Ngư này.

Động thiên có khác, hoặc có lẽ đúng ra phải nói như vậy, bề ngoài Địa Sửu Ngư rất xấu xí, nhưng bên trong nó lại vô cùng tinh xảo, đường vân thịt cá cực kỳ chỉnh tề hoàn hảo, mà lại còn tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng.

Khó trách Linh Ban lại ăn loại cá Địa Sửu Ngư xấu xí này. Hóa ra chất lượng thịt của con cá này là cực phẩm, là loại nguyên liệu nấu ăn tốt nhất.

Mang khối thịt cá đã thái gọn, buộc chặt vào chiếc móc sắt treo lên trên, Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi. Toàn bộ công tác chuẩn bị cuối cùng cũng đã hoàn thành.

Bộ Phương vác theo cần câu và mồi câu, lại còn thu cần câu cùng mồi câu lại. Hắn tiếp tục bước nhanh chân về phía trước, đi về phía hồ Lạc Nhật.

Trời đã dần dần nhá nhem tối, mưa trên trời đang cuồn cuộn kéo đến, không biết khi nào sẽ trút xuống.

Bộ Phương vác theo cần câu, đứng tại ven hồ, đối mặt với hồ nước mênh mông cuộn trào. Mái tóc dài của hắn bị thổi bay bồng bềnh, chiếc áo choàng lông chim trên người cũng bay phất phới.

Trời bắt đầu mưa. Những hạt mưa rơi xuống bao quanh người hắn đều là bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cách bắn ra.

Theo tay vung lên, một bóng đen đột nhiên xuất hiện. Một chiếc thuyền con rơi dừng trên mặt hồ lập tức xôn xao một tiếng, bắt đầu lắc lư theo hồ nước dập dờn gợn sóng.

Bộ Phương bước từng bước vào trên chiếc thuyền nhỏ, hắn vác theo cần câu. Sắc mặt dửng dưng nhìn vào mặt hồ mênh mông vô bờ.

Tinh Thần Lực mãnh liệt lập tức khuếch tán ra, một chiếc thuyền con tựa như hòn đá rơi xuống mặt hồ phẳng lặng, khiến cho từng vòng từng vòng gợn sóng khuếch tán ra.

Tiếng vù vù xuyên thấu vang lên.

Đột nhiên, một cỗ lực lượng tác động vào trên chiếc thuyền nhỏ, khiến cho chiếc thuyền nhỏ chậm rãi trôi dạt ra xa.

Bộ Phương ngồi xếp bằng ở đầu chiếc thuyền nhỏ, tay vẫn như cũ vác cần câu, vẫn chưa vung cần câu ra ngoài, bởi vì hắn cảm thấy còn chưa đến vị trí nên vung ra.



Màn mưa liên tục phủ kín bức rèm che.

Bóng dáng Bộ Phương ngồi một mình đơn độc trên thuyền nhỏ dần dần biến mất trong màn mưa không ngớt.

Hắn tựa như vậy du đãng, du đãng hướng về vị trí trung tâm hồ Lạc Nhật mà đi. Hắn chính thức quyết định thử một lần tới hồ Lạc Nhật thả câu.

Ven hồ Lạc Nhật.

Từng bóng người chậm rãi xuất hiện. Cuồng phong gào thét nổi lên, thổi tung bay y phục màu lam mà cô gái kia đang mặc. Dáng người mảnh mai yểu điệu dưới cơn gió phác hoạ như vậy rất dễ làm người ta chú ý.

Lông mày mĩ lệ của nàng dần cau lại, nhìn bóng dáng của Bộ Phương đang dần dần biến mất trong màn đêm, vô cùng nghi hoặc.

Cô gái áo lam nhẹ giọng thì thầm:

- Đầu bếp này rốt cuộc định làm gì vậy?

Một tên Kim Giáp Vệ hỏi:

- Lam Cơ đại nhân, phía trước là hồ Lạc Nhật... Hồ Lạc Nhật trong mưa nguy hiểm vạn phần, chúng ta có cần phải tiếp tục tiến về phía trước không?

Hồ Lạc Nhật trong mưa giống như cái miệng dữ tợn khổng lồ của một con hung thú đang mở ra, khiến cho người ta không khỏi sinh ra một lòng kính sợ, không dám tiến đến dù chỉ một chút.

- Tiến lên... Thánh Tử có lệnh, nhất định phải giết chết tên đầu bếp kia.

Giọng Lam Cơ vẫn như cũ trong trẻo nhưng lạnh nhạt. Sau khi nói xong, đôi chân ngọc ngà thẳng tắp của nàng ta cất bước, rõ ràng giẫm lên trên mặt hồ, đi đến trung tâm hồ nước.

Mấy tên Kim Giáp Vệ liếc mắt nhìn nhau, không nói gì, lưng đeo vũ khí nặng nề, bước vào bên trong sóng biển cuồn cuộn.

Thiết Tiên Thành.

Khi màn đêm buông xuống nháy mắt đã nhộn nhịp hẳn lên.

Mặc dù là trời mưa nhưng trên đường lớn trong Thiết Tiên Thành vẫn như cũ ồn ào huyên náo, rộn rã tiếng người nói chuyện. Giống như những thực khách và đầu bếp vốn trú trong nhà hàng đều xuất hiện.

Trên tay những người này bưng rất nhiều đèn cầy nhỏ, cho dù nước mưa tí tách, bọn họ vẫn như cũ muốn cẩn thận bảo vệ ngọn lửa trong ánh nến kia.



Dòng người chậm rãi đi lại, tiến về phía trung tâm của Thiết Tiên Thành

Tại vị trí trung tâm Thiết Tiên Thành, có một tòa kiến trúc vô cùng lộng lẫy. Tòa kiến trúc kia cao chót vót, đèn đuốc sáng trưng, tổng cộng chia thành tầng mười, mỗi một tầng đều sáng rọi, loá mắt.

Tòa nhà hiện ra hình vuông, chính giữa đào rỗng không, bên trong là một phiến quảng trường rộng lớn. Trên quảng trường bày biện vô số chỗ ngồi, đồng thời trung tâm quảng trường còn có một tấm bia đá cao ngất, hết sức đen nhánh

Tấm bia đá kia mang phong cách cổ xưa, trên đó ghi chép lít nha lít nhít những danh tự, xung quanh còn có linh khí lượn lờ, vô cùng thần bí.

Đây chính là Bảng Thiết Bia Trù của Thao Thiết Cốc, tên trên đó đều là những đầu bếp hàng đầu ở trong Thao Thiết Cốc, thấp nhất cũng phải là đầu bếp hạng hai.

Các đầu bếp không phải là đầu bếp hạng hai thì không được lên trên Bảng Thiết Bia Trù.

Mà cái lầu lớn bao vây xung quanh Thiết Bia này lại còn là Thao Lâu trong Thao Thiết Cốc, là kiến trúc lớn nhất Thao Thiết Cốc. Cho dù là trên toàn Tiềm Long Đại Lục, đây cũng được xếp vào một trong những tòa kiến trúc lớn nổi tiếng hàng đầu.

Mười tầng Thao Lâu vô cùng rộng lớn.

Dưới Thao Lâu, đám người lít nha lít nhít như là con kiến.

Những con kiến này hóa thành dòng người, tiến vào trong Thao Lâu. Trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ chờ mong, chờ đợi Thiết Tiên Yến bắt đầu.

Một tiếng két vang lên.

Tiếu Nhạc mặc một thân áo bào trắng bước ra từ trong mật thất, khí tức của hắn còn có chút phù phiếm, nhưng chí ít sắc mặt đã khá hơn mấy phần, trãi qua hơn nửa ngày khôi phục, cuối cùng hắn cũng đã hồi phục mấy phần lực lượng.

Hắn đã tìm được Tiểu Nha, còn Bộ Phương đi đâu thì hắn không biết.

Bởi vì Bộ Phương đã nói với hắn từ lâu, cho nên hắn ngược lại không cảm thấy ngạc nhiên, mà chỉ cảm thấy hiếu kỳ nhìn Tiểu Nha. Hắn dẫn theo tiểu cô nương mà Bộ Phương hết sức quan tâm này bước ra khỏi sân nhỏ, đi về phía Thao Lâu.

Đêm nay là lễ khai mạc của Thiết Tiên Yến, hầu như tất cả cường giả toàn thành đều sẽ tham gia, chứng kiến thịnh hội này.

Mặc dù nói là lễ khai mạc Thiết Tiên Yến lễ nhưng đây cũng không phải là khâu quan trọng nhất trong Thiết Tiên Yến, nhưng cũng có rất nhiều người coi trọng.

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook