Chương 832: Nồi này, ta không gánh (1)
Lý Hồng Thiên
20/08/2021
Bắp thịt trên người Diệp Than Nam bộc phát, lực lượng đáng sợ nhất thời bùng nổ, hắn ta há mồm phát ra một tiếng thét dài, khiến cho Thanh Đồng Môn đột nhiên chậm rãi chuyền động, âm thanh cót két kia rất lâu đời, mang theo sự tang thương của năm tháng.
Đám người Bộ Phương đứng ở phía sau Diệp Than Nam nhìn thấy Thanh Đồng Môn kia mở ra một khe hở nhỏ, ánh sáng trắng rực cháy nhất thời theo khe hở nhỏ kia bắn ra từ bên trong, làm cho người ta cảm thấy có chút chói mắt.
Lão giả chắp tay lại, nhìn Thanh Đồng Môn kia chậm rãi mở ra, sâu trong đôi mắt như có hào quang cuộn trào, ông ta thản nhiên nói, âm thanh quanh quẩn ở bên tai mỗi người:
- Đây là cánh cửa hi vọng, các ngươi muốn khiêu chiến đầu bếp trên bảng Thiết Bia Trù thì phải đi qua cánh cửa này, bởi vì đây là cánh cửa hi vọng giải mộng cho bọn họ.
Khuôn mặt Quân Thanh Tiếu kích động mà đỏ bừng, cánh cửa hi vọng...Nói rất có đạo lý, giấc mộng của bọn họ không phải là có thể xử lý cường giả rồi thay thế vào bảng Thiết Bia Trù kia sao, thứ bọn họ cần chính là hy vọng…
Đi qua cửa này chính là bắt đầu giải mộng cho bọn họ.
Vẻ mặt Bộ Phương lạnh nhạt, trong lòng bình thản như nước, đối với người khác mà nói thì là cánh cửa hi vọng, đối với hắn mà nói… chỉ là thời gian gấp gáp thôi.
Rốt cục cũng có thể tiến vào quảng trường Thao Lâu, Văn Nhân Thượng hẳn còn ở trên đó.
Trong lòng Bộ Phương suy nghĩ đến có chút thất thần.
Nhưng mà không ai chú ý tới sự thất thần của hắn, đều đang nhìn chằm chằm Thanh Đồng Môn kia, theo Thanh Đồng Môn mở ra, vẻ kích động trên mặt mỗi người bọn họ càng ngày càng đậm.
Rốt cục, Thanh Đồng Môn hoàn toàn mở ra , ánh sáng chói lọi phóng ra chiếu trên khuôn mặt mỗi người, chiếu đến khuôn mặt của bọn họ đều kích động mà đỏ lên.
Mỹ nữ cười khúc khích, đôi chân thon dài sải bước trên mặt đất, thân hình phiêu đãng, tiếng cười vờn quanh.
Diệp Than Nam mở cửa, thở mạnh ra một hơi, song quyền đánh vào nhau, phát ra một tiếng rên.
Hắn ta cất từng bước, cả người như lò xo mà bắn thẳng lên hướng phía chân trời.
Hai người như là hóa thành hai đạo ánh sáng lung linh, nhảy vào đài cao lơ lửng trên quảng trường Thao Lâu.
Khán giả ở giữa Thao Lâu nhìn đến hai người này đều phát ra tiếng kinh hô, hiển nhiên có không ít người đều là biết Diệp Than Nam và mỹ nữ này, đương nhiên là biết mỹ nữ này nhiều hơn.
Hai người bọn họ đương nhiên cũng là cường giả trên bảng Thiết Bia Trù, nói cách khác, bọn họ cũng xem đám người Bộ Phương thành đối tượng khiêu chiến.
Diệp Than Nam xoay áo đầu bếp trên người, thân hình dừng trên đài cao, khoanh chân ngồi, sắc mặt nghiêm túc, nói năng cẩn trọng.
Dáng người mỹ nữ lay động, khuôn ngực cong cao ngất, nàng ta dừng trên đài cao, trên mặt lộ ra nụ cười như hoa, quyến rũ lòng người.
Lão giả chắp hai tay, cười nói:
- Tốt lắm, mấy tiểu tử các ngươi theo ta đến đây.
Ngay sau đó, lão giả cất bước chân, chậm rãi đi tới hướng trung tâm quảng trường.
Bước chân ông ta không nhanh, tất cả mọi người đều đi thong thả phía sau lưng.
Một bước hai bước, một bước hai bước, vững vững vàng vang.
Lão giả vừa xuất hiện, phía trên quảng trường phát ra tiếng ồn ào náo động.
Nhìn thấy mười người phía sau lão giả, khán giả lại kích động không thôi, bởi vì sự xuất hiện của những người này cũng đồng nghĩa với lúc này đây Thiết Tiên Yến sắp tiến vào cao trào.
Trên đài cao có vô số cường giả đang ngồi ngay ngắn ở đó, khóe miệng mỉm cười nhìn những người khiêu chiến đi chậm rãi.
Có người ánh mắt ngưng động, có người lại kinh ngạc không thôi.
Tiếu Nhạc liếc mắt một cái liền thấy được bên trong đám người, đi chậm rãi có Bộ Phương, khuôn mặt tràn đầy ngây dại.
Cái tình huống gì đây? Bộ lão bản sao lại đi phía dưới kia?
Hắn biến thành người khiêu chiến à? Dựa vào trù nghệ Bộ lão bản mà còn muốn khiêu chiến?
Tiểu nha đầu đang đút đồ ăn ngon vào miệng sau khi thấy được Bộ Phương thì tròng mắt cũng trừng lớn, ô ô vươn ngón tay đầy mỡ, chỉ vào Bộ Phương, hưng phấn không thôi.
Ánh mắt của Thiên Xu Thánh Tử Tiếu Liên Thành cũng bị kiềm hãm, hắn cũng thấy được Bộ Phương, khuôn mặt tràn đầy vẻ cổ quái.
Người hắn phái đi giết Bộ Phương chẳng lẽ thất bại ? Tiểu tử kia sao vẫn còn sống đến bây giờ?
Tiểu tử này thật đúng là mạng lớn.
Bất quá Thiên Tuyền Thánh Tử không phải cũng phái người đi lấy đầu tên tiểu tử này sao? Chẳng lẽ thuộc hạ của hắn ta cũng thất bại ?
Rõ ràng thuộc hạ của Thiên Tuyền Thánh Tử đều thất bại vậy thuộc hạ của mình thất bại ngược lại cũng không có việc gì .
Thiên Tuyền Thánh Tử nhìn đến Bộ Phương, trong nháy mắt khí tức toàn thân hơi bỗng nhiên bộc phát.
Một tiếng trầm đục, cả đài cao như hơi rung động.
Giống như một khắc sau có thể nổ tung và sụp đổ.
- Tiểu tử chết tiệt! Giết Lục Cơ của ta, trảm Lam Cơ của ta! Không băm thây ngươi thành ngàn mảnh, khó mà dứt được mối hận trong lòng ta!
Con ngươi của Thiên Tuyền Thánh Tử gắt gao nhìn chằm chằm Bộ Phương, sau đó giơ lên một chưởng, vỗ vào mặt bàn ăn, khiến cho bàn ăn gỗ đàn hương kia trong nháy mắt đã chia năm xẻ bảy, hóa thành bụi đầy trời.
Đột nhiên hắn ta đứng thẳng lên, sắc mặt âm trầm như nước, kiềm chế khí tức quanh thân, cũng khiến cho người ta run sợ.
Hồng Cơ nhìn thấy Thánh Tử giống như đang phẫn nộ, trong lòng hơi run rẩy, đứng ở một bên, không dám thở mạnh.
Nhìn thấy sự phẫn nộ vô cùng kia, Thánh Tử dường như hận không thể lập tức ra tay, Hồng Cơ nhỏ giọng nhắc nhở một câu:
- Thánh… Thánh Tử đại nhân, nơi này là Thiết Tiên Yến.
- Thiết Tiên Yến thì thế nào? Người Thiên Tuyền Thánh Tử ta muốn giết thì nhất định phải chết.
Ánh mắt Thiên Tuyền Thánh Tử như có điện, màu vàng của chiến bào trên người nhất thời lộ ra quang minh rực rỡ.
Hắn ta cất từng bước chân, đứng lơ lửng trên không, khí tức đáng sợ tỏa ra tràn ngập.
Tay hắn ta giương lên, lập tức có một cây trường kích xuất hiện ở trong tay hắn ta, trường kích tinh xảo đẹp đẽ lại quý giá, phía trên được khảm vô số trận pháp, hơn nữa còn đính tinh thạch hoa lệ bên trong phát ra quang hoa, cung cấp năng lượng.
Cả quảng trường Thao Lâu trên không như nổi lên gió lốc.
Sát ý sắc bén.
Thiên Tuyền Thánh Tử, sát ý thẳng dồn ép Bộ Phương.
Tất cả mọi người hơi ngẩn ngơ, ngay sau đó lại phát ra tiếng ồn ào náo động rung trời.
Đã xảy ra chuyện gì?!
Thiên Tuyền Thánh Tử thế mà phải động thủ ở Thiết Tiên Yến? Ông trời của ta ơi…
Cảm giác có trò để xam, Thiên Tuyền Thánh Tử lại nhằm vào đầu bếp nhỏ kia sao? Người ta chỉ là một người khiêu chiến vô tội thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.