Chương 741: Quán ăn thứ hai ở Thiên Lam Thành (2)
Lý Hồng Thiên
31/07/2021
Cũng không thể để con con chó đen có thể chạy đến trước quán ăn, dùng một tát đánh vỡ quán ăn?
Thân là chó văn minh, mọi người vẫn nên nói về văn minh.
Ngày mai, chính là thời điểm khai trương của Thiết Tiên Lâu!
Chu Thông đã chuẩn bị không ít món ăn, hắn phảng phất đã thấy được hình ảnh trong mười dặm gần đây, ngày mai đều bị Thiết Tiên Lâu hắn thu hút!
- Cẩn thận một chút, tên ngu xuẩn này! Để cái ghế ở vị trí này...
...
Vào buổi sáng sớm, ánh mặt trời như xé rách màn đêm yên tĩnh, phóng tia sáng xuống.
Rơi xuống trước giường Bộ Phương.
Bộ Phương nheo mắt, chậm rãi mở mắt ra, vuốt vuốt mái tóc của mình, sau đó ngồi trên giường vươn vai.
Hôm qua có chút mỏi mệt, nhưng cảm giác đã ngủ khá thoải mái.
Ngáp một cái, Bộ Phương buộc tóc bằng dây nhung, bước ra khỏi giường, sau khi vào trong phòng tắm tắm rửa, khoác áo choàng lông chim, đi xuống lầu.
Khi xuống lầu đã thấy Dương Mỹ Cát ngồi trong quán ăn, vẻ mặt kích động.
- Bộ lão bản! Buổi sáng tốt lành!
Dương Mỹ Cát vừa nhìn thấy Bộ Phương, ánh mắt nhất thời sáng lên, hưng phấn vô cùng!
Thân thể cao lớn đứng dậy, uy vũ sinh gió.
Tiểu U và Cẩu Gia đã sớm gục trên bàn cơm, một người một chó chỉnh tề quay đầu nhìn về Bộ Phương, trong đôi mắt tràn đầy vẻ mong được.
Đã đến lúc ăn cơm mỗi ngày!
Bộ Phương nhìn một người một chó, khóe miệng nhất thời không khỏi giật giật.
Hắn vẫy vẫy tay về phía Dương Mỹ Cát.
Dương Mỹ Cát vội vàng đi tới hướng Bộ Phương.
- Hệ Thống, thiên phú nấu nướng của Dương Mỹ Cát như thế nào?
Trong lòng Bộ Phương không khỏi lo lắng.
- Dương Mỹ Cát, thiên phú nấu nướng phù hợp, có thể tiến hành bồi dưỡng học đồ nấu nướng.
Thanh âm nghiêm túc của Hệ Thống vang lên, quanh quẩn bên tai Bộ Phương.
Ánh mắt Bộ Phương khẽ phát sáng, nhếch miệng, trong lòng có chút vui mừng.
Thiên phú của Dương Mỹ Cát thật sự thích hợp!
Nếu như vậy cũng bớt đi x không ít công phu của a!
- Nào, theo ta vào trong phòng bếp.
Bộ Phương tiếp tục ngoắc tay, nói với Dương Mỹ Cát.
- Ta... Ta tiến vào phòng bếp sao?
Khuôn mặt Dương Mỹ Cát tràn đầy khó tin, cấm địa phòng bếp đó... Nàng có thể đi vào?
Thật thần kỳ!
Nàng vẫn còn nhớ rõ ánh mắt đáng sợ của cục sắt Khôi Lỗi trong phòng bếp, ánh mắt sắc bén mà vạm vỡ, làm cho trái tim nhỏ bé của nàng có chút sợ hãi.
Đi theo phía sau Bộ Phương, đi vào trong phòng bếp.
Vừa tiến vào phòng bếp, Dương Mỹ Cát hoàn toàn ngây dại.
Nàng thật sự sợ ngây người, bởi vì nàng phát hiện, phòng bếp trước mặt này... hoàn toàn không giống với phòng bếp trong trí nhớ của nàng!
Phòng bếp vô cùng rực rỡ, phảng phất như phát ra tia sáng, quả thực hoàn toàn thay đổi thế giới quan của nàng.
Trong trí nhớ của nàng, phòng bếp là nơi tràn đầy dầu mỡ, vô cùng bẩn thỉu, tối tăm mới đúng.
Nhưng trong phòng bếp của Bộ Phương lại có một mùi thơm ngát phiêu đãng, không có mùi vị dầu mỡ.
Đây... Thật sự là phòng bếp?
Hơn nữa những thứ kì quái này là cái gì? Vì sao chưa từng thấy.
Còn có tủ bát kia.. Quả thực quá tinh sảo!
Khó trách lúc trước không để cho nàng tiến vào phòng bếp.
- A... Ta giới thiệu cho ngươi một chút phòng bếp.
Bộ Phương tựa hồ không quan tâm đến cử chỉ ngạc nhiên của Dương Mỹ Cát.
Ban đầu trong tiểu điếm Phương Phương ở Thanh Phong Đế Quốc, lần đầu tiên Tiếu Tiểu Long và Vũ Phù nhìn thấy phòng bếp, vẻ kinh ngạc không hề thua kém Dương Mỹ Cát.
Giới thiệu Cho Dương Mỹ Cát phòng bếp trong chốc lát, Dương Mỹ Cát cuối cùng cũng làm quen với nơi đây.
- Bây giờ đứng ở xa, xem ta nấu nướng, đợi lát nữa ta sẽ bố trí nhiệm vụ luyện tập cho ngươi, bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là đầu bếp tập sự đầu tiên của quán ăn Vân Lam!
Bộ Phương nghiêm túc nói.
Dương Mỹ Cát trịnh trọng gật đầu.
- Cố gắng lên, phấn đấu vì chinh phục Nam Cung Vô Khuyết.
Sắc mặt Bộ Phương không chút thay đổi nắm chặt tay, nói.
Dương Mỹ Cát cảm giác trái tim mình như muốn bốc hỏa, da thịt khắp người đều run rẩy!
Sau một khắc, Bộ Phương bắt đầu nấu nướng.
Lần này hắn không sử dụng Long Cốt Thái Đao, mà trực tiếp lựa chọn sử dụng con dao làm bếp trong phòng bếp.
Hắn sẽ sử dụng đồ làm bếp bình thường để thể hiện tài nấu nướng của mình.
Ánh dao nhấp nháy, tiếng lách cách vang lên không dứt, chỉ một lát sau, những nguyên liệu nấu ăn đã được xử lý hoàn tất.
Cho vào nồi, lật xào, mùi dầu tỏa ra, hơi nước bốc lên nghi ngút.
Trước sự choáng váng của Dương Mỹ Cát, Bộ Phương bắt đầu xào nấu các nguyên liệu nấu ăn.
Hình ảnh huyễn khốc khiến cho Dương Mỹ Cát há to miệng, không cách nào khép lại...
Đây chính là nấu nướng... Cảm giác thật lợi hại.
Vào giờ khắc này, ở đối diện quán ăn Vân Lam.
Chu Thông cũng mở cửa quán.
Hắn đi tới cửa, nhìn đội ngũ sắp hàng dài phía trước quán ăn Vân Lam, nhếch miệng.
Ở phía sau hắn, một đám người cũng lặng lẽ chuẩn bị.
Đứng thẳng ngực trước cửa.
Chu Thông phất tay, nhất thời tấm vải đỏ che biển bị hắn kéo xuống, ba chữ Thiết Tiên Lâu rốt cục hiện ra!
- Phá đổ hắn! Thiết Tiên Lâu!
Chu Thông nhếch miệng, phất tay, nhất thời có một tiếng gầm thét, khí thế ngất trời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.