Chương 821: Ta đang vội (2)
Lý Hồng Thiên
17/08/2021
Một người đàn ông cơ bắp đầy mình từ từ đứng lên, hắn ta đang ngắm nghía một con linh thú họ rắn nhả ra hàn khí, cái đầu phát sáng giống như đang phản chiếu hào quang..
-Một tên đầu bếp hạng ba như ngươi, ngay cả đầu bếp hạng ba cũng không được tính... Các người là tới để diễn hề sao?
-Thật sự coi việc tuyển chọn thi đấu vượt cấp là trò đùa à?
-Đối với loại đầu bếp nhỏ không có giáo dưỡng như vậy, bản đại trù thật sự muốn đấu kỹ năng nấu nướng với họ một phen, để bọn họ biết làm đầu bếp cũng không phải dễ làm như vậy.
…
Lời người đàn ông kia vừa rơi xuống, ngay lập tức, mọi người trong phòng bất chợt cười phá lên.
Có người thậm chí còn cười ra nước mắt.
Quân Thanh Tiếu cảm nhận được ý cười trào phúng của những kẻ kia, trên mặt cũng hiện lên mấy phần xấu hổ, trong xấu hổ còn kèm theo vài phần phẫn nộ.
-Ta.... Ta tin tưởng mình có thể! Sư phụ nói ta có thể!
Quân Thanh Tiếu siết chặt nắm đấm, âm thầm động viên tinh thần chính mình.
Bộ Phương liếc mắt nhìn hắn ta một cái, khóe miệng nhếch lên.
Tiếp đó ánh mắt lập tức chuyển hướng, nhìn sang nhóm một trăm người đầu bếp kia, hắn vươn tay vỗ nhẹ lên trên bờ vai Quân Thanh Tiếu, sau một lúc, Bộ Phương mới nhấc chân lên.
-Này... Cuộc thi đấu tuyển chọn còn chưa bắt đầu đúng không? Ta đang vội đấy.
Phốc…
Lúc đầu, Quân Thanh Tiếu bị Bộ Phương vỗ vỗ bả vai còn cảm nhận được cổ vũ, nhưng khi hắn ta nghe xong lời này của Bộ Phương, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.
Ca... đại ca à.... Mẹ nó, hắn thật sự gấp lắm rồi à ?
Lời này của Bộ Phương khiến cho tiếng cười vang vọng trong phòng lập tức khựng lại, sau đó, ánh mắt của mỗi người đều rơi xuống chỗ của hắn.
Có người khóe miệng giật giật. Có người trong mắt phát ra lãnh ý.
Có người khinh thường hừ lạnh…
-Từ đâu tới một tiểu đầu bếp không có giáo dưỡng thế này? Ngươi cho rằng nơi này là phòng bếp của nhà mình sao? Còn vội... vội vàng trở về bú sữa mẹ hay gì?
Người đàn ông đầu trọc cầm một con Hàn Xà, vỗ vỗ cái đầu trọc của mình, lạnh lùng nói.
Mọi người xung quanh cũng lộ ra vẻ châm chọc, khiêu khích tương ứng.
Trong lúc này dáng vẻ hờ hững của Bộ Phương khiến cho bọn họ cảm nhận được một loại kiêu ngạo, sự kiêu ngạo này khiến bọn họ vô cùng khó chịu.
Hắn thì tính là thứ gì? Cũng dám ở chỗ này kiêu ngạo nữa à? Hắn cho rằng bản thân hăn là đại trù trên Bảng Thiết Bia Trù sao?
Khuôn mặt Quân Thanh Tiếu trở nên hơi khó coi, vội vàng lôi kéo tay áo Bộ Phương, ra hiệu Bộ Phương nên lùi một bước. Nhưng Bộ Phương lại giống như không hề nhìnthấy.
Cộc cộc cộc.
Trong lúc bầu không khí trong phòng đang giương cung bạt kiếm, một tiếng "két" vang lên, cánh cửa ở đối diện mở ra, ba bóng người chậm rãi tiêu sái bước ra.
Người đi trước nhất chính là một lão giả kiểu người Hồ, vẫn còn nhỏ tuổi, ánh mắt lão giả kia lười biếng, hờ hững liếc mắt nhìn mọi người trong phòng bếp.
Sau lưng lão giả có một nam một nữ đi theo.
Mặt mày người đàn ông nghiêm túc, bày ra gương mặt nghiêm túc như cương thi, cô gái còn lại thì có hơi quyến rũ, đôi môi đỏ mọng như lửa, mị nhãn như tơ, dáng người cực kỳ bốc lửa, trước ngực phình ra, kéo theo áo bào đầu bếp căng đầy lên..
Ba người này vừa tiến vào phòng, bầu không khí trong phòng cũng theo đó mà thay đổi.
-Người muốn tham gia cuộc thi tuyển chọn đã tới đông đủ chưa? Đến sau thì sẽ không đủ tư cách... Bây giờ, những đứa nhỏ nghịch ngợm các ngươi đi theo ta nào.
Lão giả kiểu người Hồ hất hàm, nói.
Trong phòng, những đầu bếp kia cũng vội vàng đứng thẳng người, cung kính gật đầu với vị lão giả kia.
Lão giả này không phải ai khác, chính là Lục trưởng lão trong đoàn trưởng lão của Thao Thiết Cốc.
-Cuộc thi đấu tuyển chọn không giới hạn trình độ nấu nướng, chỉ là nếu người đó có trình độ quá kém, thì sẽ bị phán là cố ý gây sự, yêu cầu các vị tự đánh giá chính xác thực lực của bản thân mình. Nếu không có bị ném ra khỏi Thao Lâu, trở thành trò cười thì đừng trách chúng ta không nhắc rõ trước.
Người đàn ông mặt cương thi nói.
Lời này vừa nói ra, trong lòng tất cả mọi người đều run lên.
Sau đó, ánh mắt của mỗi người đều chuyển động, dừng ở trên người Bộ Phương và Quân Thanh Tiếu ở cửa.
Quân Thanh Tiếu... Một đầu bếp hạng ba.
Bộ Phương... Một kẻ ngay cả đầu bếp hạng ba cũng không bằng.
Hai người này có khả năng bị Thao Lâu ném ra ngoài nhiều nhất, loại thực lực này mà đi tham gia thi đấu tuyển chọn gần như chỉ để lót dép.
Đặc biệt là cái tên càn rỡ nói mình đang rất gấp kia…
-Được rồi, mọi người đi theo ta, cuộc thi đấu tuyển chọn của chúng ta đơn giản lắm, không hề phức tạp gì đâu....
Cô gái có dáng người bốc lửa, hết sức quyến rũ mở miệng nói, nàng ta vừa mới mở miệng, giọng nói mềm mại đáng yêu kia khiến không ít người cảm thấy trong lòng mềm nhũn.
Lộc cộc.
Có người trong mắt lộ vẻ nồng nhiệt, nhìn vóc dáng bốc lửa của cô gái kia, cổ họng lập tức nhấp nhô lên xuống.
Sau một lúc, cô gái kia quay người lại, thân thể lắc lư đi tới chỗ làm mì bên kia..
Ông lão như người Hồ kia không hề động đậy, tên mặt than kia cũng không động đậy nốt.
Những người khác đều theo quy tắc đi theo sau lưng cô gái kia tiến vào, rối rít tách ra làm hai bên đi qua.
Bộ Phương và Quân Thanh Tiếu cũng nhấc chân đi theo.
Hả?
Khi Bộ Phương đi ngang qua bên cạnh ông lão như người Hồ kia, đôi mắt cực kỳ lười biếng của lão giả kia đột nhiên hơi hé ra, quay đầu nhìn về phía Bộ Phương.
Bộ Phương cũng nhìn lại, ánh mắt của cả hai chạm nhau giữa không trung.
Ánh mắt thản nhiên của Bộ Phương khiến cho ông lão kia ngạc nhiên không thôi.
Lão giả nhìn theo bóng lưng Bộ Phương và Quân Thanh Tiếu khuất dần, ánh mắt sâu xa.
-Sao vậy, lão sư?
Hình như cảm nhận được lão giả hơi kỳ lạ, người đàn ông mặt than kia lập tức mở miệng nói.
-Cái tên đầu bếp nhỏ kia.... khí thế thật mạnh, có chút ý tứ... Ngươi có tư liệu của thằng nhóc kia không?
Người đàn ông mặt than sững sờ, sau đó hắn ta lấy ra một khối ngọc phù màu trắng, thúc giục chân khí, trên ngọc phù lập tức hiện ra vô số tư liệu chi chít.
Tên mặt thantìm trong tư liệu một hồi lâu, ánh mắt dần dần ngưng trọng.
-Lão sư, trong kho tài liệu không tìm thấy tư liệu của thanh niên kia, đối phương có lẽ không phải đầu bếp của Thao Thiết Cốc.
Tên mặt than nghiêm túc, nói:
-Tên còn lại là Quân Thanh Tiếu, chính là học đồ mới nhận của Thôi lão.
-Học đồ của Thôi lão sao? Có ý tứ.... Một người trẻ tuổi có khí thế mạnh như vậy lại không phải là đầu bếp của Thao Thiết Cốc chúng ta à? Ha... Vậy cũng có chút thú vị, nói Lâm Na cẩn thận chăm sóc tiểu đầu bếp kia một chút, Thôi Thiết Cốc chúng ta cũng không thể quên đạo đãi khách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.