Chương 816: Thiên Cơ thánh nữ (1)
Lý Hồng Thiên
16/08/2021
Lam Cơ... cũng đã chết!
Thiên Tuyền Thánh Tử rót một ngụm rượu mạnh vào trong miệng, vị đắng chát nơi đầu lưỡi lập tức khuếch tán ra, dịch thể rượu thuận theo khóe miệng Thiên Tuyền Thánh Tử trượt xuống, nhỏ giọt trên mặt đất.
Vẻ bi thương nồng đậm lan tràn trong mắt, hắn hung hăng ném cái chén lên trên bàn, trong lòng đang không ngừng kiềm chế khổ sở.
Hồng Cơ cuộn chân ngồi ở bên cạnh Thiên Tuyền Thánh Tử, nghe những lời mà Thánh Tử nói, không khỏi cả người ngơ ngác.
Lam Cơ... chết rồi ư? Sao có thể chứ?
Hồng Cơ ngơ ngác nhìn Thiên Tuyền Thánh Tử, dịch thể rượu tràn ra ngoài chén, thuận theo bàn chảy xuôi xuống.
Không hiểu sao trong lòng nàng ta cũng hiện ra ý lạnh và bi thương.
Lục Cơ chết rồi còn chưa tính, Lam Cơ cũng chết rồi... Vậy sẽ rất đáng sợ.
Nàng ta len lén nhìn thoáng qua bên mặt tuấn tú của Thánh Tử, lại phát hiện, cả người Thánh Tử hình như cũng đang cực lực đè nén lửa giận.
Lam Cơ là thị nữ mà Thánh Tử thích nhất, bởi vì Lam Cơ còn trầm ổn hơn nàng ta và Lục Cơ, làm việc theo khuôn khổ nhiều hơn, hơn nữa dáng người cũng rất đẹp.
Một thị nữ như vậy chết đi, khó trách trong lòng Thánh Tử bi thương như thế.
"Được lắm.... Tiểu đầu bếp kia, được lắm." Trên mặt Thiên Tuyền Thánh Tử vẫn trầm ổn như cũ, khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh trước đó.
Hắn ta liếc mắt nhìn Hồng Cơ một chút, sau khi lấy lại tinh thần, lập tức ném vỡ một ly rượu.
Thiên Tuyền Thánh Tử nhận lấy chén rượu, uống cạn rượu, sau một khắc, năng lượng trong lòng bàn tay Thánh Tử không khỏi tiêu tán, biến thành bột phấn trong tay hắn ta.
-Chết!
…
Mắt Đại Hoang Tông tông chủ trừng lớn, hắn ta đặt một cái đĩa xuống bên cạnh người, ngực kịch liệt phập phồng, khuôn mặt có chút biến đen.
Hắn ta ngẩng đầu gian nan nhìn về phía nha đầu đối diện kia.
Hắn ta cũng không tin, nha đầu kia vẫn còn ăn được…
Thế nhưng hắn ta lại phải tuyệt vọng, trên thực tế, nha đầu kia thật sự vẫn còn đang ăn, quan trọng là... Không chỉ ăn, hơn nữa còn ăn đến vui vẻ, giống như không hề bị no tới mức nổ bụng.
Mẹ nó, nha đầu quái quỷ này là thứ quái thai gì vậy!
Đã ăn đến phần thứ mười rồi... vẫn còn là người ăn sao?
Linh khí trong mười phần ăn của Thiết Tiên Yến, đừng nói có thể khiến cho một nha đầu no tới mức nổ tung, cho dù là một vị cường giả Thần Thể Cảnh cũng có thể no tới phát nổ.
Đại Hoang Tông tông chủ hít sâu một hơi, vẻ mặt như bị táo bón.
Bụng của hắn ta phình lên, giống như một quả cầu lớn.
Hắn ta cảm thấy mình sắp ói tới nơi... khó chịu không thôi.
Cường giả xung quanh nhìn thấy dáng vẻ này của Đại Hoang Tông tông chủ, đều xôn xao phá lên cười, Đại Hoang Tông tông chủ với khả năng ăn uống hàng đầu lại bị đánh bại trong ăn uống, nha đầu kia... rốt cuộc là quái vật gì vậy?
Không ít người cũng vô cùng tò mò, rối rít nhìn về phía tiểu nha đầu.
Hình như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của mọi người, tiểu nha đầu lập tức rụt rè ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra một vòng khẩn trương.
-Ta... Ta ăn no rồi.
Tiểu nha đầu thận trọng thả cái đĩa vừa cầm xuống, bĩu môi, có chút ủy khuất nói.
Tất cả mọi người có chút không biết nói gì…
Ngươi ăn no rồi sao? Dáng vẻ này của người nhìn giống đã ăn no rồi sao?
Tiếu Nhạc xấu hổ cười cười, xoa xoa đầu tiểu nha đầu, mặc dù không biết vì sao nha đầu này lại có sức ăn như vậy, chẳng qua có thể ăn được là có phúc đúng không. Tiếu Nhạc nói:
-Không sao, muốn ăn thì cứ ăn tiếp đi, không cần để ý.
Tiểu nha đầu nghe Tiếu Nhạc nói như vậy, lập tức ngẩng đầu lên, trong ánh lấp lánh ánh sao.
-Thật ư?
Tiếu Nhạc đáp:
-Còn có thể giả được sao?
Tiểu nha đầu hưng phấn, nhìn về phía nữ tử mặc áo khoác đầu bếp, hưng phấn nói:
-Thêm năm phần nữa đi.
Tiếu Nhạc:
-...
Nữ tử mặc áo khoác đầu bếp:
-...
Mọi người:
-...
Nha đầu này, không phải là heo biến thành đó chứ? Không, cho dù là heo cũng sẽ không thể ăn nhiều như vậy?
Bỗng nhiên, xa xa trên một cái bình đài phía trên.
Thiên Tuyền Thánh Tử đứng thẳng lên, hắn ta từ từ quay đầu nhìn về phía Tiểu Nha, ánh mắt hờ hững mà lạnh lẽo.
Tiếu Nhạc cảm ứng được sát khí đầu tiên, trường kiếm bắt đầu lắc lư.
Thiên Tuyền Thánh Tử huyền phù, di chuyển ra khỏi bình đài trên không trung, chậm rãi dậm chân tại chỗ, thế mà lại lăng không bước đi ở trên hư không, từng bước từng bước đi tới chỗ bình đài của Tiếu Nhạc.
Tiếu Nhạc nhướng mày, lúc Thiên Tuyền Thánh Tử sắp sửa đi tới bình đài, nhẹ giọng quát lên:
-Thiên Tuyền Thánh Tử... Ngươi muốn làm gì?
Thiên Tuyền Thánh Tử chắp tay, áo giáp màu vàng ở trên bầu trời dần dần lóe ra ánh sáng rực rỡ, khí tức bạo ngược đầy người hắn ta nhanh chóng lan tỏa, bao phủ xung quanh..
"Giao nha đầu kia cho ta." Thiên Tuyền Thánh Tử thản nhiên nói.
Mục tiêu mà hắn chỉ chính là tiểu nha đầu.
Bởi vì Thiên Tuyền Thánh Tử đã từng gặp qua nha đầu này, biết nha đầu này chính là người đi cùng Bộ Phương.
Bây giờ, hai thị nữ của hắn ta đều chết dưới tay của Bộ Phương, sao hắn ta có thể đứng ngoài quan sát một lần nữa được, tất nhiên là muốn Bộ Phương nợ máu trả máu.
Chẳng qua hắn ta vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người đều ngây dại.
Nha đầu tham ăn này... rốt cuộc cũng chọc giận người ta rồi sao?
Mới chỉ mấy ngày mà ngay cả Thiên Tuyền Thánh Tử cũng nhìn không được... Muốn loại bỏcon nhóc ăn hàng này rồi à?
Không biết vì sao, có người bất chợt thở dài một hơi nhẹ nhõm trong lòng.
Tiếu Nhạc đứng thẳng người dậy, trực tiếp đối diện với Thiên Tuyền Thánh Tử, hắn tự nhiên không thể nào để cho Thiên Tuyền Thánh Tử đưa tiểu nha đầu này đi, dù sao hắn cũng đã đồng ý với Bộ Phương phải chăm sóc tốt cho nha đầu này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.