Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 876: Tiểu Nha đứng hình (1)

Lý Hồng Thiên

26/08/2021

 

Thiên Tuyền Thánh Tử chết.

Tin tức này rất nhanh đã truyền đến Tiềm Long Vương Đình của Thiên Tuyền Thánh Địa.

Thánh Tử của một thánh địa lớn bỏ mạng bên ngoài, đây chính là nỗi sỉ nhục của Thiên Tuyền Thánh Địa. Thánh Tử đại diện cho mặt mũi bên ngoài của Thánh Địa, nhưng giờ đây, Thiên Tuyền Thánh Tử lại bị người ta giết.

Hài cốt không còn.

Mặc dù có người đã miêu tả cái chết của Thiên Tuyền Thánh Tử cho cường giả Thiên Tuyền Thánh Địa, cái chết này không phải là do người của Thao Thiết Cốc giết chết, nhưng dù sao Thiên Tuyền Thánh Tử cũng bỏ mạng ở Thao Thiết Cốc, điều này cũng đã đủ rồi.

Từ đầu mối quan hệ giữa Thiên Tuyền Thánh Địa và Thao Thiết Cốc đã không tốt, hôm nay phát sinh loại chuyện này, Thánh Địa dĩ nhiên muốn phái cường giả tới tính toán với Thao Thiết Cốc.

Bên ngoài Thao Thiết Cốc.

Không gian dao động một lúc, một chiến thuyền bằng kim loại chậm rãi tiến ra từ trong không gian cùng với một tiếng nổ nặng nề và âm vang vô cùng.

Trên chiến thuyền có lá cờ có hình ngôi sao bay phấp phới, đó là cờ của Thiên Tuyền Thánh Địa.

Một lão giả đang chắp tay đứng ở phía trước thuyền, sau lưng là một đoàn Kim Giáp Vệ sẵn sàng đợi lệnh.

Kim Giáp Vệ mà Thiên Tuyền Thánh Tử mang tới đều chết, thậm chí ngay cả hai thị nữ hầu cận đều bỏ mình.

Giờ phút này, Hồng Cơ đang quỳ trên boong thuyền, mặt đầy vẻ sợ hãi.

“Ý ngươi là, Thánh Tử muốn giết một tên tiểu đầu bếp, cuối cùng lại bị phản kích bất ngờ, bị Hắc Thao Thiết nuốt?”

Giọng nói lão giả tràn đầy uy áp, hai tay bắt chéo, nhàn nhạt hỏi thăm Hồng Cơ đang quỳ với bộ dạng hoảng sợ.

Hồng Cơ vội vàng gật đầu. . . Nàng ta không dám nói dối một chút nào.

Nàng ta tận mắt nhìn thấy Thiên Tuyền Thánh Tử bị Hắc Thao Thiết nuốt một cái, thân thể đã bị nghiền nát.

Hình ảnh đó giống như cơn ác mộng quấn quanh nàng ta, khiến nàng ta bây giờ nghĩ lại vẫn cảm thấy run rẩy toàn thân.

“Chẳng lẽ chỉ đơn giản như vậy. . . Đường đường là Thánh Tử, lại nhục nhã chết như vậy, Nếu Tử Tôn biết Thánh Tử phải chết như thế, e rằng sẽ cực kỳ tức giận.”

Lão giả khẽ thở dài một hơi.

Một lúc sau, chiến thuyền kia ầm ầm lướt ngang hướng đến chỗ Thao Thiết Cốc, tựa như nghiền ép hư không vậy, không khí đều chạy theo chiến thuyền, không ngừng gây chấn động.

Lão giả hỏi:



“Trước tiên có nên phái người đi dò xét lai lịch của tên tiểu đầu bếp kia? Tên tiểu đầu bếp đó không phải là người của Thao Thiết Cốc hay sao?”

Một Kim Giáp Vệ xuất hiện, đáp:

“Thuộc hạ đã điều tra qua, tiểu đầu bếp kia không phải là đầu bếp Thao Thiết Cốc, mà là đầu bếp bên ngoài, mở một quán ăn ở Thiên Lam Thành của Đan Phủ.”

“Cái gì? Đan Phủ? Ngươi xác định là Đan Phủ?”

Lão giả sau khi nghe xong, lập tức nhíu mày, nghi ngờ xoay người hỏi.

Thế mà lại là nơi Đan Phủ đó.

Tiêu Nha nắm giữ Thí Thần Cung đi theo Tu La đại quân định san bằng Đan Phủ, cuối cùng kết cục là cúi đầu chịu chết.

Toàn bộ Tu La đại quân cũng gần như bị tiêu diệt, Đan Phủ thật giống như là có ma tính vậy.

Tử Tôn sau khi biết được, phái ma ảnh đi muốn giải quyết sinh linh Minh Khư ẩn giấu ở trong Đan Phủ, tuy nhiên lại không có tin tức gì.

Hơn nữa, trong trận chiến trước đó ở Thao Thiết Cốc, có vẻ như sinh linh Minh Khư cũng xuất hiện.

Rốt cuộc tiểu đầu bếp kia cùng sinh linh Minh Khư có quan hệ như thế nào?

Ngay lập tức, trong lòng lão giả suy nghĩ rất nhiều.

“Bất kể như thế nào, trước hết chúng ta đi Thao Thiết Cốc đòi công đạo đi, đã lâu ta không gặp Sở Trường sinh của Thao Thiết Cốc, hôm nay ngược lại là phải lãnh giáo một phen, còn tiểu đầu bếp kia. . . Người mang linh hồn thao thiết có mối quan hệ lớn với việc Thánh Tử chết, không thể sống”

“Kim Đao, ngươi mang năm mươi Kim Giáp Vệ đi trước bắt giữ tiểu đầu bếp, còn sinh linh Minh Khư. . . Lấy Thí Thần Đao đi.”

Lão giả chắp tay nói.

Người nam nhân mặc áo giáp vàng sửng sốt trong chốc lát, sau đó chắp tay, xoay người rời đi.

Chỉ chốc lát sau, từ trên chiến thuyền trên, một linh thuyền nhỏ hơn rơi xuống.

Toàn thân linh thuyền là lưu ly, trên đó khắc vẽ đầy trận pháp, trận pháp lóe lên ánh sáng rực rỡ, sau đó vang lên một trận nổ ầm.

Rồi lao về phía xa.

Trưởng lão nhìn linh thuyền biến mất, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhẹ.

Tốt lắm, đến thời điểm đi tìm Sở Trường Sinh tính sổ một chút.

. . .

Từ ngoài cửa sổ, ánh nắng sáng sớm rọi vào.



Ánh sáng ấm áp chiếu vào người Tiểu Nha, khiến mí mắt nàng không tự chủ được khẽ nhúc nhích. Nàng xoay người lại, tay nâng lên xoa mũi.

Nàng chậm rãi mở mắt ra, rất nhanh hình ảnh mơ mơ màng màng trở nên rõ ràng.

Trần nhà màu trắng, giường mềm mại, chăn ấm áp. . .

Còn có ánh mặt trời ấm áp.

Tiểu nha đầu thấy rõ hình ảnh trước mắt, cả người hơi sững sờ, nàng từ trên giường ngồi dậy, mái tóc tết có chút rối tung.

Nơi này là nơi nào. . .

Tiểu Nha bối rối, nàng nghiêng đầu đánh giá phòng.

Sạch sẽẻ và chỉnh tề, giản dị không phức tạp.

Đây là một gian phòng rất đơn giản.

Cái giường này thật thoải mái. . . Thật muốn nằm xuống một lúc nữa.

Tiểu Nha động đậy cái mông một cái, di chuyển trên giường, cái giường rất mềm mại, làm cho nàng lộ ra nụ cười trên mặt.

Tiểu nha đầu để chân trần xuống giường, bên cạnh giường có một đôi giày rộng lớn hình dáng kì lạ.

Tiểu nha đầu bỏ lòng bàn chân vào trong giày, để lộ ra bàn chân đáng yêu, lôi đôi giày lớn rón rén đi về phía cửa sổ.

Mở cửa sổ ra, âm thanh ồn ào truyền vào trong tai nàng.

Chà! Rốt cuộc Bộ lão bản cũng trở lại, ta chờ thật lâu, cũng khiến ta càng thèm ăn.

Rốt cuộc lại có thể ăn đồ Bộ lão bản nấu, thật vui vẻ.

Làm sao đội ngũ này lại lâu như vậy! Phía trước nhanh lên đi!

. . .

Tiểu nha đầu xinh đẹp thò đầu ra, nhìn thấy phía dưới có một nhóm người đứng xếp hàng dài phía trước cửa tiệm la lớn.

Thật là sống động!

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook