Chương 804: Ý định giết người (1)
Lý Hồng Thiên
13/08/2021
Kiếm ý bỗng đột ngột lao đến.
Nước mưa đọng lại bị giẫm phải còn chưa kịp bắn tung tóe ra thì kiếm ý đã từ trong nước đột ngột bắn ra, sắc bén chém nát không trung.
Uy năng khủng bố ầm ầm nổi lên, một làn sóng kinh hoàng bao trùm lên mọi thứ.
Bộ Phương đột nhiên nhíu mày lại, khắp người đều nổi da gà.
Bóng đen đi ra từ trong bóng tối, mang theo sát theo ngút trời, kiếm ý hóa thành một luồng kiếm khí cực lớn rồi lao đến bao vây xung quanh Bộ Phương, dường như đã hình thành một tuyệt sát chi cục, muốn giết chết Bộ Phương.
Bộ Phương đứng yên tại chỗ, chiếc áo bào khổng tước đang phấp phới trong gió được bao bọc bởi kiếm khí và tỏa ra một ánh sáng chói lọi.
- Làm hỏng chuyện lớn của Thánh Tử, Thánh Tử ra lệnh phải lấy đầu ngươi.
Một giọng nói khàn khàn vang lên, kiếm khí càng ngày càng trở nên cuồng bạo, nước đọng trên mặt đất đều bị trào ngược lên.
Những tia nước văng tung tóe ấy đều hóa thành trường kiếm bén nhọn, như muốn đâm thủng Bộ Phương!
- Lệnh của Thánh Tử?
Bộ Phương nhíu mày, chẳng lẽ chính là Thiên Tuyền Thánh Tử?
Có điều hắn cũng đâu có làm hỏng chuyện tốt của Thiên Tuyền Thánh Tử đâu nhỉ... Chẳng lẽ là Thiên Xu Thánh Tử Tiếu Liên Thành?
Điều này hoàn toàn có khả năng…
Bộ Phương rùng mình khi cảm nhận được kiếm khí ngập trời, trên mặt cũng có sát khí hiện lên.
Làn khói xanh lơ lửng trong tay, ngay lập tức nồi Huyền Vũ hiện lên.
Nồi Huyền Vũ nồi xoay chuyển, lập tức bao phủ cả người Bộ Phương vào bên trong.
Kiếm khí ngập trời lao đến chém vào nồi Huyền Vũ, nhưng vẫn không hề lưu lại chút dấu vết nào trên nồi Huyền Vũ, chỉ làm cho nồi Huyền Vũ khẽ rung lên.
Mấy vị Hắc Ảnh Kiếm Khách đều trở nên kinh hãi, bọn họ nhanh chóng rút lui rồi đáp xuống ở phía xa, tạo ra thế hợp vây để tóm gọn Bộ Phương.
Nồi Huyền Vũ ngay lập tức phóng lên trời, đột nhiên thu nhỏ lại đáp xuống trong lòng bàn tay của Bộ Phương.
Ánh mắt Bộ Phương lạnh như băng nhìn lướt qua mấy vị kiếm khách xung quanh.
Tuy nhiên, đúng lúc mấy vị kiếm khách đang chuẩn bị động thủ.
Có hai người từ trong tửu lâu phía sau lưng Bộ Phương chậm rãi đi ra.
- Các ngươi đánh nhau trước tửu lâu của ta như vậy, là có ý khinh thường tửu lâu của ta không có khách sao?
Dáng người gầy gò tựa vào khung cửa, mở nắp bình trúc ra rồi uống một ngụm rượu, từ khóe miệng hắn chảy xuống một giọt rượu màu vàng đục, bị hắn dùng tay áo lau sạch.
Hắn liếc mắt nhìn mọi người với sắc mặt lạnh lùng.
- Là đầu bếp hàng đầu Văn Nhân Thượng! Tại sao hắn lại ra đây? Tửu lâu của Văn Nhân Thượng chẳng phải là không bao giờ quan tâm chuyện bao đồng hay sao?
Mấy vị Hắc Ảnh Kiếm Khách lập tức nhíu mày, nhìn nhau một cái, đều thấy nét nghiêm trọng trong mắt nhau.
Văn Nhân Thượng chính là đầu bếp hàng đầu, tuy rằng danh tiếng của tên này ở trong Thao Thiết Cốc không được tốt lắm, nhưng dù sao cũng là một vị đầu bếp hàng đầu cùng cấp bậc với Âu Dương Trầm Phong, những Hắc Ảnh Kiếm Khách này vẫn có chút kiêng kỵ.
- Văn Nhân đầu bếp, đây là việc của Thánh Tử, các hạ có thể nể mặt Thánh Tử được không?
Kiếm khách lạnh lùng nói.
Hắn ta vung thanh kiếm, khẽ run lên.
- Thánh Tử? Tiềm Long Vương Đình có quá nhiều Thánh Tử, ta đâu biết ngươi là thuộc hạ của Thánh Tử nào... Ta quan tâm việc của ngươi để làm gì? Đừng gây rắc rối trước tửu lâu của ta nữa, mau cút đi.
Văn Nhân sốt ruột xua tay, lại cầm bình trúc lên tu một ngụm rượu, mùi rượu nồng đậm lập tức lan ra khắp khoang miệng của hắn, làm cho lông mày hắn dần giãn ra.
Sắc mặt mấy vị Hắc Ảnh Kiếm Khách vô cùng lạnh lẽo, bọn họ thì thầm với nhau rồi nhìn nhau một cái, cuối cùng ánh mắt lại quay sang nhìn chằm chằm Bộ Phương.
- Văn Nhân đầu bếp, xin đắc tội, người này làm hỏng chuyện lớn của Thánh Tử, Thánh Tử có lệnh nhất định phải lấy thủ cấp của hắn.
Kiếm khách nói.
Ngay sau đó, hắn ta nhanh chóng nhào đến với tốc độ cực nhanh, kiếm khí tung hoành không ngừng phát ra tiếng vù vù, như muốn xé toạc cả khoảng không, thuận tay chém xuống dưới.
Trong nháy mắt những kiếm khách khác cũng đồng loạt ra tay.
Bầu không khí lập tức lại trở nên sắc bén, những luồng sát khí tràn ra khắp mọi nơi.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sắc mặt không hề thay đổi.
Tuy nhiên, Bộ Phương đã sẵn sàng để ra tay.
Cả người Văn Nhân đang dựa vào cửa bỗng đứng thẳng dậy, bình trúc khẽ rung lên rồi từ trong đó bắn ra một giọt rượu màu vàng đục.
Rượu bắn đến trươc mặt Văn Nhân Thượng, hắn liếc mắt nhìn đám kiếm khách một cái rồi búng tay.
Ngay lập tức rượu bắn ra tung tóe, hóa thành vô số tửu tiễn lao đến.
Mĩ diệu như tiên nữ rải hoa.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ vang lên, mấy vị Hắc Ảnh Kiếm Khách đang lao nhanh tới bỗng nhiên đều bị một luồng lực đáng sợ đập vào người rồi bay ra xa.
Phù phù…
Mặt mấy vị kiếm khách lộ rõ vẻ kinh hãi, nhìn chằm chằm về phía Văn Nhân Thượng.
- Văn Nhân đầu bếp đây thật sự muốn cản trở việc của Thánh Tử hay sao? Đừng nên đắc tội với những người không nên đắc tội.
Một vị Hắc Ảnh Kiếm Khách lạnh lùng nói.
Văn Nhân Thượng nhíu mày, liếc mắt nhìn tên nam nhân vừa nói, hắn giơ bàn tay lên, trong lòng bàn tay chứa rất nhiều giọt rượu màu vàng đục.
Những giọt rượu tròn trịa đến mức hoàn hảo, như thể có ánh sáng lưu chuyển trong đó, bên trong nó dường như có một nguồn năng lượng khủng khiếp.
- Đi chết đi.
Văn Nhân Thượng nói.
Bộ Phương kinh ngạc nhìn chằm chằm Văn Nhân Thượng, hắn thu lại nồi Huyền Vũ vào trong lòng bàn tay. Tên Văn Nhân Thượng này trông có vẻ khá khí phách, hắn đang giúp mình sao? Hay hắn chỉ đơn giản là vì tôn chỉ của tửu lâu?
Mà thôi mặc kệ là vì cái gì, Bộ Phương cũng cũng nhẹ nhàng gật đầu với Văn Nhân Thượng.
Những tên Hắc Ảnh đó run lên khi nghe những lời lạnh lùng của Văn Nhân Thượng.
Sức mạnh của Văn Nhân Thượng không thể dò được, khiến cho bọn họ không thể chắc chắn rằng có thể chém giết Bộ Phương mà có thể an toàn rút lui.
Vì vậy, họ đã chọn rút lui ngay lập tức.
Những bóng người đó dần biến mất trong màn mưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.