Chương 39
Thời Cửu
21/08/2013
Năm nay thời tiết có chút khác thường, cũng sắp tới tháng 11, năm rồi vào lúc này đã có tuyết rơi, năm nay không khí vẫn còn âm ấm khoảng 10
độ.
Vào hôm thứ sáu, trước giờ tan sở 2 3 tiếng, bầu trời bỗng nhiên tối sầm, mọi người có chút ngồi không yên. Ngoài cửa sổ thời tiết âm u làm cho người ta nhìn vào không có tinh thần làm việc. An Tư Đông cầm ly đến phòng giải khát, chuẩn bị rốt cà phê để nâng cao tinh thần.
Phòng giải khát là một phòng nhỏ, tác riêng khỏi phòng làm việc, nằm0 gần phòng họp, đứng ở đây, có người đi tới sẽ nghe thấy, đây cũng chính là thánh địa truyền bá đủ loại thông tin.
Amy và Grace bên hạng mục thứ nhất cùng dãy phòng với tụi cô đang ở đấy uống trà nghỉ ngơi, đương nhiên là tiện thể “tâm sự” một chút. Đang lúc An Tư Đông đổ cà phê vào ly, múc thêm vài muỗng đường bỏ vào liền nghe thấy tiếng nói rất nhỏ của Amy: “Nhìn hình ảnh hai người họ ở chung kìa, đúng là cảnh đẹp ý vui mà.”
Cô vừa khuấy cà phê vừa quay đầu nhìn thoáng qua,Amy và Grace đang nhìn cái phòng họ cửa thủy tinh gần đó, từ bên ngoài nhìn vào rất rõ ràng ……….. ý, không phải người đó sao?
Lỗ tai cô không khỏi dựng lên. Hình ảnh hai người hộ ở chung lại là cảnh đẹp ý vui? Chẳng lẽ Khúc Duy Ân nhanh như vậy có tin đồn với người đẹp ở công ty rồi à? Cô len lén liếc qua phòng họp, bên có một người ngồi trước máy tính. Khúc Duy Ân đứng bên cạnh, một tay chống cạnh bàn, lưng thì cúi xuống nhìn màn hình, vừa vặn che mất người kia.
“Đáng tiếc hai năm này nhìn ông Jason có chút già, mà đàn ông ba mươi nhìn vậy cũng được rồi, người đẹp tuổi xế chiều mà. Nhưng Owen không thấy thay đổi gì mấy.”
Vậy là người kia là Jason. Ác ….. Hình như đề tài có chút quỷ dị?
“Bồ nói hai người họ, ai là 0 ai là 1?”
“Vậy còn phải nói, nhất định Owen là công, Jason là thụ.”
“Mình thích loại cường thụ nhược công hơn.”
“Jason lớn hơn Owen, tuổi trẻ vẫn mạnh hơn.”
=_=#
Vậy là gặp phải đồng loại của Mao Dĩnh, hũ nữ trong truyền thuyết đây mà. Cái công ty này nhiều nhất là hủ nữ, nhất là bên tổ mỹ thuật tạo hình thường xuyên vẽ vài bức tranh BL của đồng nghiệp rồi đăng lên diễn đàn nội bộ, cũng không ít loại hạn chế tuổi …….
Grace hung phấn chỉ vào phòng họp: “ Nhìn nhìn đi … tư thế của hai người họ, rất tình cảm nha.”
Bên kia, Jason đang ngẩng đầu nhìn Khúc Duy Ân, mà Khúc Duy Ân cũng đang cúi đầu nhìn anh nói gì đó. Tư thế rõ ràng rất bình thường, nhìn đâu ra tình cảm?
Còn lăn tăn nói gì nữa, nhanh cúi xuống hôn anh ấy đi !”
Hôn em bà thì có, người ta đang thảo luận thôi, mấy người đừng suy diễn được không? Lại còn yy Khúc Duy Ân bị Jason bạo cúc, ta $%#@&! >_<|||
Cô giận nóng người, ác ma trong lòng bay thẳng ra, nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh: “Owen có bạn gái rồi.”
Amy quay đầu nhìn cô, ánh mắt tỏ vẻ “gái không hiểu rồi”: “Bạn gái có quan hệ gì, Jason đã kết hôn rồi. tình yêu của họ không bị mấy chuyện này ngăn cản.”
Quả nhiên y chăng Mao Dĩnh, tình yêu BL mới là tình yêu chân chính. Tình yêu trai gái của cô chỉ dùng để che đậy miệng lưỡi người đời. ………………….. T_T
Grace nói: “Tuần trước mình đi hồ bơi ở phòng tập được Owen, nhìn dáng ảnh muốn chảy nước miếng ……..”
Amy hỏi: “Bồ không phải nói có bức tranh vẽ cảnh đó sao? Vẽ xong chưa?”
“Còn thiếu chút chút, tối nay sẽ xong.”
Vạy là chủ nhật anh sẽ đến bơi ở phòng tập, gần chỗ này có ba phòng tập, không biết anh đi bên nào…..”Grace, bồ thường xuyên đi bơi nha, khó trách dáng nhìn tốt vậy. Mình cũng muốn đi dưỡng dáng, bồ cảm thấy xung quanh có chỗ nào kha khá không?”
Grace cười gian: “Biết lắm mà, muốn đi xem Owen mặc đồ tắm đúng không? Chính là cái phòng tập gần siêu thị, ảnh thường đi vào chiều thứ bảy. Đừng có ngại, cứ vào đó rình đi !”
囧! Bị nhìn ra rồi ………….. mặt An Tư Đông liền hiện hai đóa hoa hồng hồng.
“Không ngờ bồ cũng là đồng đạo, buổi tối mình vẽ xong sẽ gửi một bản cho bồ nha!Ddungs rồi, bồ muốn ghé thăm đại bản doanh của tụi này không? Trên diễn đàn công ty, bồ cứ vào lại một bài nào cũng được rồi đổi số cuối cùng của web thành số 3, bên ngoài không tìm được liên kết link đâu…………..”
Nếu như đó là hình ảnh cấm trẻ em giữa Jason và Khúc Duy Ân thì không cần chia sẻ với cô ………….Cô len lén lau mồ hôi, cầm ly cà phê trở về chỗ mình.
Vừa lúc Jason cũng bàn xong, một tay ôm lap, một tay cầm ly đến phòng giải khát. Hai người gặp nhau ngay cửa phòng, Jason kỳ quái nhìn cô vài lần,lịch sự hỏi: “Có chuyện?”
Xong đời rồi, cô hình như cũng bị hủ hóa nhập vào người rồi, cư nhiên dùng ánh mắt hưng tọn nhìn Jason như tình địch ……… Muốn nhìn không phải nên nhìn cô em nhỏ của Khúc Duy Ân sao? = =
“Không, không có chuyện gì …” Cúi đàu uống một ngụm cà phê rồi nhanh chân chạy.
Jason quay người đi vào phòng giải khát, tình lình lao ra hai người, xén chút đụng trúng anh. Ah khó khăn lắm mới né qua được, nhún vai, đi vào, ngay lúc mở vòi nước không hiểu sao mũi hơi ngứa.
Cảm giác này giống như bị “Trúng đạn” ….
Grace thật sự gửi qua, buổi tối An Tư Đông mở máy vi tính kiểm trả thư, lại nhận được một bức tranh. Mở ra nhìn vào, thiếu chút nữa máu mũi văng lên màn hình ….
Không phải Grace gặp được Khúc Duy Ân ở hồ bơi sao? Vì sao cái hình này lại vẽ ảnh đang ở suối nước nóng, màu nóng còn hơi tối? Hơn nữa, dạo này hồ bơi cho phép lõa lồ sao? Mặc dù bức tranh vẽ không rõ rang lắm, nhưng vừa nhìn là biết không có mặc quần bơi ……. Còn thêm cái vẻ mặt kia ! Chị lúc nào nhìn thấy ảnh như vậy …. Á ….. Vẻ mặt khiêu ngợi ? Bên bờ kia lại mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một bóng nam là sao?!
Cô vừa ôm chặt mũi mình vừa nguyền rủa Grace ………… Á, ….. nhưng mắt lại nhìn chằm chằm bức tranh hơn mười phút mà không rời . = =
Chỉ nhìn tranh hình như không thực lắm …………….
Grace nói anh thứ bảy nào cũng đi bơi, có nên đi tập luyện thân thể tiện thể xem live luôn?
Rình lúc người ta đang trần truồng hình như hơi đáng khinh thì phải.
Nhưng so với việc lấy ID người ta, xong diễn cảnh Lý Quỷ đuổi giết Lý Quỳ, rồi đổi acc tiếp cận người ta thì cũng đâu là gì mà.
Hình như không biết …………………
Dù sao cũng cũng đáng khinh rồi, còn sợ bị chê thêm chút sao? Hừ !
Vì vậy, ngay hôm sau, cô đi tới phòng tập làm thẻ hội viên, vào parkson mua một bộ đồ bơi, nón, kính, vì để thuận tiện cho việc rình người nào đó nên đã mua kính có độ cận. Cái tiệm bán hàng trong parkson có vẻ giống sơn trại, chỉ có một quày bán đồ dùng thể thao, người bán là một dì rất niềm nở. An Tư Đông nhìn mấy bộ áo tắm mà nhíu nhíu mày, quyết định mua một bộ có vẻ kín đáo màu xanh sọc đen. “Cô bé sao lại chọn một bộ trông già như vậy, cái này dì mặc hợp hơn.” Dì bán hàng tỏ ra khinh bỉ mắt thẩm mỹ của cô, “ Nhìn cái áo hai mảnh màu hồng này xem, Váy phía dưới rất đáng yêu nha. Eo của cháu nhỏ như vậy, mặc hai mảnh trông rất đẹp, da lại trắng hợp với màu hồng hơn.” Đúng là trông rất được, cứ như một đóa hoa nở rộ vậy. Đáng tiếc cô không đủ dũng khí để mặc… Quan trọng là màu chói như vậy không thích hợp để đi rình người ta! Cô khéo léo từ chối ý tốt của dì bán hàng, mua cái áo tắm màu xanh đen. Vào phòng thay đồ, đội nón và kính bơi, đứng trước gương soi đi soi lại. Uhm, mình cũng không nhận ra mình nữa, chắc là ổn rồi. Chiều chủ nhật, người đi bơi rất nhiều. Trên bờ có mấy cái ghế nhựa để mọi người nghỉ ngơi, có vài người trùm kín khăn nằm đó nghỉ. Cô lén lút chui vào trong đám người, nhìn xung quanh xem có người quen hay không, cảm giác giống như đang ngụy trang mà làm nhiệm vụ trong WOW, sợ bị lính tuần tra đánh lén vậy, khi phát hiện ra cô đang ngụy trang thì máu rơi, những tên quái vật xung quanh biến thành màu đỏ. (màu đỏ là màu chủ động tấn công) Nhìn xung quanh một vòng, đúng là có một người quen… Grace Grace vừa lúc lên bờ nghỉ, kính và nón cũng đã kéo xuống, đi qua người cô liếc mắt vài cái, cuối cùng ngồi xuống cái ghế bên cạnh cô, cứ quay qua nhìn cô mãi. Cô ghé qua nói nhỏ: “Đừng nhìn nữa, là mình.” Grace hoảng sợ: “An Tư Đông, là bồ sao?” “Aizz, bồ không nhận ra tôi à?” Xem như cô đã ngụy trang thành công. Grace nhìn từ trên xuống đánh giá: “Bồ ăn mặc như vậy thì ai nhận ra chứ?” “Vậy sao bồ cứ nhìn tôi hoài?” Grace bĩu môi:”Bồ nhìn bên cạnh xem, có ai giống bồ không, cả người khô queo ngồi trên bờ mà vẫn trang bị đầy đủ không? Nhìn rất kỳ !” (ở đây là trang bị thiết bị + đồ bơi) Cũng đúng ha, kính bơi đeo không thoải mái, nên ai lên bờ cũng cỡi ra, ai cũng giống như Grace vừa lên bờ thì kính nón gì cũng bỏ ra hết, mà người họ lại ướt sũng. Nhưng kính không thể gỡ xuống được, gỡ ra là lộ liền, quần áo thì còn có thể suy nghĩ mà ngụy trang lại. “Mình đi ngâm nước đây….” Sàn hơi nóng, chân đi cũng ấm theo nên không hề lạnh. Cô dùng chân khuấy khuấy nước, ấm nha, chỗ cạn nhất nước chỉ khoảng 1m, vịt trên cạn như cô cũng không sợ chết đuối, nên mạnh dạn hơn mà nhảy vào. Nước hồ chưa tới lưng, nhưng cánh tay đã liền nổi lên một lớp da gà. Cô rùng mình mấy cái, ổn hơn chút cô liền sối nước vào người cho áo quần ướt nhẹp, vừa run vừa chật vật đi vào bờ. “Nước… nước này sao mà, sao mà lạnh vậy?” Grace nhìn cô: “Bồ không biết bơi à? Nước hồ bơi đều khoảng 26 độ, bồ còn phải vận động trước nữa. Nước hồ bơi mà nóng như nước tắm thì ai mà nhảy vô đó tắm chứ?” Điều hòa trên tường thổi ra gió mát, mà vật lý cấp hai có dạy, không khí lưu thông nhanh sẽ đẩy nhanh tốc độ bốc hơi của chất lỏng, mà chất lỏng bốc hơi cũng sẽ mang đi một lượng nhiệt năng …. Cô ngồi trên ghế run cầm cập. Grace hỏi: “Bồ có mang theo khăn tắm không?” “Không, không có…” Grace giật khăn tắm trên người mình đưa cho cô liền nói “Vừa lúc mình định về, cho bồ mượn tạm, thứ hai trả lại mình.” Đứng lên vỗ vỗ vai cô: “Ổn không, bồ khiến tụi này hãnh diện nha. Ảnh đến rồi đó, từ từ thưởng thức đi.” Cô nhìn qua, một bóng dáng quen thuộc từ phòng thay đồ nam đi ra. Á… kỳ thật không thể nói là quen, ngoại trừ bức tranh Grace vẽ, cô tới giờ còn chưa từng thấy anh mặc đồ ít như vậy. = = Mặt của An Tư Đông bỗng chốc đỏ lên. Cô sờ sờ kính và nón bơi của mình, xác nhận vật ngụy trang vẫn còn đó, lấy khăn che kín người, tìm một tư thế sao cho nhìn vào có vẻ tự nhiên chút rồi làm bộ như nhìn hồ bơi. Khúc Duy Ân đi đến bên bờ hồ này cách cô vài mét, bắt đầu khởi động tay chân. Nâng kính bảo hộ lên, cô yên tâm không kiêng nể gì đánh giá anh đang… “lõa thể”. Hừm…. người thật đúng là hấp dẫn hơn hình nhiều, nếu lại thêm cái vẻ mặt mà Grace đã vẽ thì lại càng tuyệt hơn… Thứ duy nhất không hoàn mỹ, là cái điều hòa sau lưng đang thổi tới lạnh run. Cô nhìn con trai người ta đang “lõa thể” đến mức máu nóng chảy ầm ầm, mà bên ngoài da gà đang dựng lên tầng tầng lớp lớp, đúng là nóng lạnh dung hợp mà, vừa lạnh vừa nóng rất dễ bị cảm, lúc này mà hắt xì chỉ sợ cô xì ra máu quá… “Hắc xì !” Nhanh tay che mũi lại. Còn may chưa phun ra máu mũi. “Xuống bơi hai vòng sẽ không lạnh nữa.” Ý, anh ta đang nói chuyện với ai vậy? Lại có người quen sao? Cô lập tức cảnh giác quay đầu nhìn xung quanh. Không có ai nha, mấy người hồi nãy còn ngồi nghỉ giờ cũng không thấy đâu nữa, trong vòng bán kính vài mét trở lại đây chỉ còn có mỗi mình cô. “Tôi đang nói chuyện với cô đó, An Tư Đông. “ 囧! Grace nhìn nhiều lần như vậy cũng không nhận ra, anh ta làm sao mà nhìn ra được? Tóm lại là đã bị lộ chỗ nào? Ngụy trạng bị giải trừ, máu rơi, tên quái vật từ màu xanh chuyển sang đỏ… giờ có nên chạy hay không đây? Vì sao cô không phải là Thánh Kỵ Sĩ có kỹ năng lẩn trốn vô địch chứ? T_T Game là ảo, thực tế lại tàn khốc. Cô bỏ kính bơi ra, cười hai tiếng : “Ha ha, anh cũng ở đây à. Anh cũng tới chỗ này bơi ư? Thật trùng hợp, trùng hợp quá..” Trùng hợp cái đầu cô…Tự khinh bỉ mình. “Anh Duy Ân, anh đúng là nhanh nhẹn nha. “ Một giọng nói ngọt ngào từ phía sau truyền tới, cô nhìn qua, từ phòng thay đồ nữ bước ra một cô gái xinh đẹp duyên dáng, tóc cột thành đuôi ngựa, mặc một bộ áo tắm màu cam, phần giữa để lộ ra làn da trắng và cái eo nhỏ nhắn, cả người tựa như một ngọn lửa, trẻ đẹp hết sức. Chẳng lẽ đây chính là cô bé cỏ non trong truyền thuyết ? … Lại hố tập 2 rồi, biết rõ chủ nhật hằng tuần cô bé sẽ tới chỗ anh, anh đi bơi tất nhiên cũng mang cô bé đó theo, vì sao lại không nghĩ ra chuyện này chứ!>_< Đều do Grace hại, tin tức quan trong như vậy cũng không nói ! (Đang ở phòng thay áo, Grace nói :( Tôi quan tâm làm gì ? Tôi cần gì biết bên cạnh anh ta có con gái hay không chứ. Trong thế gioies BL con gái đều là vật hy sinh thôi.) Cô tự dưng có suy nghĩ muốn lấy dao đâm mình quá. Cô bé tuy còn nhỏ tuổi nhưng người ta đã là một “ đại” cô nương, “trước tấn công sau phòng thủ”, dáng người rất quyến rũ, nhìn sơ hình như cũng cỡ C… An Tư Đông nhìn thoáng qua cái áo tắm xanh đen bà già của mình, mà bên trong áo tắm cũng không có bra nhìn vào hơi xẹp… So, ra, thì… T0T Tục ngữ có câu, cãi thầy núi đè, nhìn cô đi, chưa gì đã thiệt rồi. Cô thật hối hận khi không nghe lời dì kia nói mà mua cái áo tắm hồng, ít nhất độ chênh lệch cũng không rõ ràng đến như vậy… Cô bé đi đến bên Khúc Duy Ân , nhìn qua cô, chần chờ : “Chị này… là bạn anh à? “ “Bạn học.” “ Chị là đồng nghiệp. “ Á… Mặt Khúc Duy Ân xiết chặt giống như tấm thép, ngẩng đầu nhìn nóc nhà : “Trước là bạn học, giờ là đồng nghiệp.” “Wow, có duyên thế!” Cô bé nhìn cô tươi cười. “Chào chị, em là Trịnh Tây Thần, chị gọi em Tiểu Tây là được rồi.” “Ừ, Tiểu Tây…” Cô cười ngượng, “Chị là An Tư Đông…” “Hai chị em mình cũng có duyên nha, tên em có chữ Tây, tên chị lại có chữ Đông, vậy em gọi chị là chị Đông Đông nha.” Chị là Đông trong mùa đông, không phải là Đông của phía đông… hơn nữa cô bé à, tuy rằng bé nhìn rất nhỏ, người cũng rất xinh, nhưng nếu như có thể chị hy vọng chị và bé một chút duyên cũng không có… T_T “Chị Đông Đông, chị biết kiểu bơi gì không?” Nói ra đúng là xấu hổ, tuy rằng An Tư Đông sinh ra ở vùng Giang Nam sông nước, nhưng lớn như vậy nhưng đến kiểu bơi chó cô cũng không biết. Hồi học đại học có chọn học bơi, học hết nửa khóa cũng không biết đành phải bỏ luôn khóa học. “Ha ha… chị không biết bơi, vừa mới học à. Hai người đi bơi đi…” Cô bé vỗ tay một cái: “Tốt quá! Học kỳ này em mới học bơi ếch, vẫn chưa biết cách thở, vừa đúng lúc hai chị em mình học chung luôn đi.” Không nói lời nào liền kéo cô xuống hồ bơi. Không đúng nha! Cô thật sự chỉ là muốn rình mò chút thôi, tránh ở một bên xem trộm là được rồi, cô không muốn làm bóng đèn chen ngang đâu nha, vì sao tâm nguyện nhỏ nhoi như vậy cũng không thực hiện được chứ? >_<
Vào hôm thứ sáu, trước giờ tan sở 2 3 tiếng, bầu trời bỗng nhiên tối sầm, mọi người có chút ngồi không yên. Ngoài cửa sổ thời tiết âm u làm cho người ta nhìn vào không có tinh thần làm việc. An Tư Đông cầm ly đến phòng giải khát, chuẩn bị rốt cà phê để nâng cao tinh thần.
Phòng giải khát là một phòng nhỏ, tác riêng khỏi phòng làm việc, nằm0 gần phòng họp, đứng ở đây, có người đi tới sẽ nghe thấy, đây cũng chính là thánh địa truyền bá đủ loại thông tin.
Amy và Grace bên hạng mục thứ nhất cùng dãy phòng với tụi cô đang ở đấy uống trà nghỉ ngơi, đương nhiên là tiện thể “tâm sự” một chút. Đang lúc An Tư Đông đổ cà phê vào ly, múc thêm vài muỗng đường bỏ vào liền nghe thấy tiếng nói rất nhỏ của Amy: “Nhìn hình ảnh hai người họ ở chung kìa, đúng là cảnh đẹp ý vui mà.”
Cô vừa khuấy cà phê vừa quay đầu nhìn thoáng qua,Amy và Grace đang nhìn cái phòng họ cửa thủy tinh gần đó, từ bên ngoài nhìn vào rất rõ ràng ……….. ý, không phải người đó sao?
Lỗ tai cô không khỏi dựng lên. Hình ảnh hai người hộ ở chung lại là cảnh đẹp ý vui? Chẳng lẽ Khúc Duy Ân nhanh như vậy có tin đồn với người đẹp ở công ty rồi à? Cô len lén liếc qua phòng họp, bên có một người ngồi trước máy tính. Khúc Duy Ân đứng bên cạnh, một tay chống cạnh bàn, lưng thì cúi xuống nhìn màn hình, vừa vặn che mất người kia.
“Đáng tiếc hai năm này nhìn ông Jason có chút già, mà đàn ông ba mươi nhìn vậy cũng được rồi, người đẹp tuổi xế chiều mà. Nhưng Owen không thấy thay đổi gì mấy.”
Vậy là người kia là Jason. Ác ….. Hình như đề tài có chút quỷ dị?
“Bồ nói hai người họ, ai là 0 ai là 1?”
“Vậy còn phải nói, nhất định Owen là công, Jason là thụ.”
“Mình thích loại cường thụ nhược công hơn.”
“Jason lớn hơn Owen, tuổi trẻ vẫn mạnh hơn.”
=_=#
Vậy là gặp phải đồng loại của Mao Dĩnh, hũ nữ trong truyền thuyết đây mà. Cái công ty này nhiều nhất là hủ nữ, nhất là bên tổ mỹ thuật tạo hình thường xuyên vẽ vài bức tranh BL của đồng nghiệp rồi đăng lên diễn đàn nội bộ, cũng không ít loại hạn chế tuổi …….
Grace hung phấn chỉ vào phòng họp: “ Nhìn nhìn đi … tư thế của hai người họ, rất tình cảm nha.”
Bên kia, Jason đang ngẩng đầu nhìn Khúc Duy Ân, mà Khúc Duy Ân cũng đang cúi đầu nhìn anh nói gì đó. Tư thế rõ ràng rất bình thường, nhìn đâu ra tình cảm?
Còn lăn tăn nói gì nữa, nhanh cúi xuống hôn anh ấy đi !”
Hôn em bà thì có, người ta đang thảo luận thôi, mấy người đừng suy diễn được không? Lại còn yy Khúc Duy Ân bị Jason bạo cúc, ta $%#@&! >_<|||
Cô giận nóng người, ác ma trong lòng bay thẳng ra, nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh: “Owen có bạn gái rồi.”
Amy quay đầu nhìn cô, ánh mắt tỏ vẻ “gái không hiểu rồi”: “Bạn gái có quan hệ gì, Jason đã kết hôn rồi. tình yêu của họ không bị mấy chuyện này ngăn cản.”
Quả nhiên y chăng Mao Dĩnh, tình yêu BL mới là tình yêu chân chính. Tình yêu trai gái của cô chỉ dùng để che đậy miệng lưỡi người đời. ………………….. T_T
Grace nói: “Tuần trước mình đi hồ bơi ở phòng tập được Owen, nhìn dáng ảnh muốn chảy nước miếng ……..”
Amy hỏi: “Bồ không phải nói có bức tranh vẽ cảnh đó sao? Vẽ xong chưa?”
“Còn thiếu chút chút, tối nay sẽ xong.”
Vạy là chủ nhật anh sẽ đến bơi ở phòng tập, gần chỗ này có ba phòng tập, không biết anh đi bên nào…..”Grace, bồ thường xuyên đi bơi nha, khó trách dáng nhìn tốt vậy. Mình cũng muốn đi dưỡng dáng, bồ cảm thấy xung quanh có chỗ nào kha khá không?”
Grace cười gian: “Biết lắm mà, muốn đi xem Owen mặc đồ tắm đúng không? Chính là cái phòng tập gần siêu thị, ảnh thường đi vào chiều thứ bảy. Đừng có ngại, cứ vào đó rình đi !”
囧! Bị nhìn ra rồi ………….. mặt An Tư Đông liền hiện hai đóa hoa hồng hồng.
“Không ngờ bồ cũng là đồng đạo, buổi tối mình vẽ xong sẽ gửi một bản cho bồ nha!Ddungs rồi, bồ muốn ghé thăm đại bản doanh của tụi này không? Trên diễn đàn công ty, bồ cứ vào lại một bài nào cũng được rồi đổi số cuối cùng của web thành số 3, bên ngoài không tìm được liên kết link đâu…………..”
Nếu như đó là hình ảnh cấm trẻ em giữa Jason và Khúc Duy Ân thì không cần chia sẻ với cô ………….Cô len lén lau mồ hôi, cầm ly cà phê trở về chỗ mình.
Vừa lúc Jason cũng bàn xong, một tay ôm lap, một tay cầm ly đến phòng giải khát. Hai người gặp nhau ngay cửa phòng, Jason kỳ quái nhìn cô vài lần,lịch sự hỏi: “Có chuyện?”
Xong đời rồi, cô hình như cũng bị hủ hóa nhập vào người rồi, cư nhiên dùng ánh mắt hưng tọn nhìn Jason như tình địch ……… Muốn nhìn không phải nên nhìn cô em nhỏ của Khúc Duy Ân sao? = =
“Không, không có chuyện gì …” Cúi đàu uống một ngụm cà phê rồi nhanh chân chạy.
Jason quay người đi vào phòng giải khát, tình lình lao ra hai người, xén chút đụng trúng anh. Ah khó khăn lắm mới né qua được, nhún vai, đi vào, ngay lúc mở vòi nước không hiểu sao mũi hơi ngứa.
Cảm giác này giống như bị “Trúng đạn” ….
Grace thật sự gửi qua, buổi tối An Tư Đông mở máy vi tính kiểm trả thư, lại nhận được một bức tranh. Mở ra nhìn vào, thiếu chút nữa máu mũi văng lên màn hình ….
Không phải Grace gặp được Khúc Duy Ân ở hồ bơi sao? Vì sao cái hình này lại vẽ ảnh đang ở suối nước nóng, màu nóng còn hơi tối? Hơn nữa, dạo này hồ bơi cho phép lõa lồ sao? Mặc dù bức tranh vẽ không rõ rang lắm, nhưng vừa nhìn là biết không có mặc quần bơi ……. Còn thêm cái vẻ mặt kia ! Chị lúc nào nhìn thấy ảnh như vậy …. Á ….. Vẻ mặt khiêu ngợi ? Bên bờ kia lại mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một bóng nam là sao?!
Cô vừa ôm chặt mũi mình vừa nguyền rủa Grace ………… Á, ….. nhưng mắt lại nhìn chằm chằm bức tranh hơn mười phút mà không rời . = =
Chỉ nhìn tranh hình như không thực lắm …………….
Grace nói anh thứ bảy nào cũng đi bơi, có nên đi tập luyện thân thể tiện thể xem live luôn?
Rình lúc người ta đang trần truồng hình như hơi đáng khinh thì phải.
Nhưng so với việc lấy ID người ta, xong diễn cảnh Lý Quỷ đuổi giết Lý Quỳ, rồi đổi acc tiếp cận người ta thì cũng đâu là gì mà.
Hình như không biết …………………
Dù sao cũng cũng đáng khinh rồi, còn sợ bị chê thêm chút sao? Hừ !
Vì vậy, ngay hôm sau, cô đi tới phòng tập làm thẻ hội viên, vào parkson mua một bộ đồ bơi, nón, kính, vì để thuận tiện cho việc rình người nào đó nên đã mua kính có độ cận. Cái tiệm bán hàng trong parkson có vẻ giống sơn trại, chỉ có một quày bán đồ dùng thể thao, người bán là một dì rất niềm nở. An Tư Đông nhìn mấy bộ áo tắm mà nhíu nhíu mày, quyết định mua một bộ có vẻ kín đáo màu xanh sọc đen. “Cô bé sao lại chọn một bộ trông già như vậy, cái này dì mặc hợp hơn.” Dì bán hàng tỏ ra khinh bỉ mắt thẩm mỹ của cô, “ Nhìn cái áo hai mảnh màu hồng này xem, Váy phía dưới rất đáng yêu nha. Eo của cháu nhỏ như vậy, mặc hai mảnh trông rất đẹp, da lại trắng hợp với màu hồng hơn.” Đúng là trông rất được, cứ như một đóa hoa nở rộ vậy. Đáng tiếc cô không đủ dũng khí để mặc… Quan trọng là màu chói như vậy không thích hợp để đi rình người ta! Cô khéo léo từ chối ý tốt của dì bán hàng, mua cái áo tắm màu xanh đen. Vào phòng thay đồ, đội nón và kính bơi, đứng trước gương soi đi soi lại. Uhm, mình cũng không nhận ra mình nữa, chắc là ổn rồi. Chiều chủ nhật, người đi bơi rất nhiều. Trên bờ có mấy cái ghế nhựa để mọi người nghỉ ngơi, có vài người trùm kín khăn nằm đó nghỉ. Cô lén lút chui vào trong đám người, nhìn xung quanh xem có người quen hay không, cảm giác giống như đang ngụy trang mà làm nhiệm vụ trong WOW, sợ bị lính tuần tra đánh lén vậy, khi phát hiện ra cô đang ngụy trang thì máu rơi, những tên quái vật xung quanh biến thành màu đỏ. (màu đỏ là màu chủ động tấn công) Nhìn xung quanh một vòng, đúng là có một người quen… Grace Grace vừa lúc lên bờ nghỉ, kính và nón cũng đã kéo xuống, đi qua người cô liếc mắt vài cái, cuối cùng ngồi xuống cái ghế bên cạnh cô, cứ quay qua nhìn cô mãi. Cô ghé qua nói nhỏ: “Đừng nhìn nữa, là mình.” Grace hoảng sợ: “An Tư Đông, là bồ sao?” “Aizz, bồ không nhận ra tôi à?” Xem như cô đã ngụy trang thành công. Grace nhìn từ trên xuống đánh giá: “Bồ ăn mặc như vậy thì ai nhận ra chứ?” “Vậy sao bồ cứ nhìn tôi hoài?” Grace bĩu môi:”Bồ nhìn bên cạnh xem, có ai giống bồ không, cả người khô queo ngồi trên bờ mà vẫn trang bị đầy đủ không? Nhìn rất kỳ !” (ở đây là trang bị thiết bị + đồ bơi) Cũng đúng ha, kính bơi đeo không thoải mái, nên ai lên bờ cũng cỡi ra, ai cũng giống như Grace vừa lên bờ thì kính nón gì cũng bỏ ra hết, mà người họ lại ướt sũng. Nhưng kính không thể gỡ xuống được, gỡ ra là lộ liền, quần áo thì còn có thể suy nghĩ mà ngụy trang lại. “Mình đi ngâm nước đây….” Sàn hơi nóng, chân đi cũng ấm theo nên không hề lạnh. Cô dùng chân khuấy khuấy nước, ấm nha, chỗ cạn nhất nước chỉ khoảng 1m, vịt trên cạn như cô cũng không sợ chết đuối, nên mạnh dạn hơn mà nhảy vào. Nước hồ chưa tới lưng, nhưng cánh tay đã liền nổi lên một lớp da gà. Cô rùng mình mấy cái, ổn hơn chút cô liền sối nước vào người cho áo quần ướt nhẹp, vừa run vừa chật vật đi vào bờ. “Nước… nước này sao mà, sao mà lạnh vậy?” Grace nhìn cô: “Bồ không biết bơi à? Nước hồ bơi đều khoảng 26 độ, bồ còn phải vận động trước nữa. Nước hồ bơi mà nóng như nước tắm thì ai mà nhảy vô đó tắm chứ?” Điều hòa trên tường thổi ra gió mát, mà vật lý cấp hai có dạy, không khí lưu thông nhanh sẽ đẩy nhanh tốc độ bốc hơi của chất lỏng, mà chất lỏng bốc hơi cũng sẽ mang đi một lượng nhiệt năng …. Cô ngồi trên ghế run cầm cập. Grace hỏi: “Bồ có mang theo khăn tắm không?” “Không, không có…” Grace giật khăn tắm trên người mình đưa cho cô liền nói “Vừa lúc mình định về, cho bồ mượn tạm, thứ hai trả lại mình.” Đứng lên vỗ vỗ vai cô: “Ổn không, bồ khiến tụi này hãnh diện nha. Ảnh đến rồi đó, từ từ thưởng thức đi.” Cô nhìn qua, một bóng dáng quen thuộc từ phòng thay đồ nam đi ra. Á… kỳ thật không thể nói là quen, ngoại trừ bức tranh Grace vẽ, cô tới giờ còn chưa từng thấy anh mặc đồ ít như vậy. = = Mặt của An Tư Đông bỗng chốc đỏ lên. Cô sờ sờ kính và nón bơi của mình, xác nhận vật ngụy trang vẫn còn đó, lấy khăn che kín người, tìm một tư thế sao cho nhìn vào có vẻ tự nhiên chút rồi làm bộ như nhìn hồ bơi. Khúc Duy Ân đi đến bên bờ hồ này cách cô vài mét, bắt đầu khởi động tay chân. Nâng kính bảo hộ lên, cô yên tâm không kiêng nể gì đánh giá anh đang… “lõa thể”. Hừm…. người thật đúng là hấp dẫn hơn hình nhiều, nếu lại thêm cái vẻ mặt mà Grace đã vẽ thì lại càng tuyệt hơn… Thứ duy nhất không hoàn mỹ, là cái điều hòa sau lưng đang thổi tới lạnh run. Cô nhìn con trai người ta đang “lõa thể” đến mức máu nóng chảy ầm ầm, mà bên ngoài da gà đang dựng lên tầng tầng lớp lớp, đúng là nóng lạnh dung hợp mà, vừa lạnh vừa nóng rất dễ bị cảm, lúc này mà hắt xì chỉ sợ cô xì ra máu quá… “Hắc xì !” Nhanh tay che mũi lại. Còn may chưa phun ra máu mũi. “Xuống bơi hai vòng sẽ không lạnh nữa.” Ý, anh ta đang nói chuyện với ai vậy? Lại có người quen sao? Cô lập tức cảnh giác quay đầu nhìn xung quanh. Không có ai nha, mấy người hồi nãy còn ngồi nghỉ giờ cũng không thấy đâu nữa, trong vòng bán kính vài mét trở lại đây chỉ còn có mỗi mình cô. “Tôi đang nói chuyện với cô đó, An Tư Đông. “ 囧! Grace nhìn nhiều lần như vậy cũng không nhận ra, anh ta làm sao mà nhìn ra được? Tóm lại là đã bị lộ chỗ nào? Ngụy trạng bị giải trừ, máu rơi, tên quái vật từ màu xanh chuyển sang đỏ… giờ có nên chạy hay không đây? Vì sao cô không phải là Thánh Kỵ Sĩ có kỹ năng lẩn trốn vô địch chứ? T_T Game là ảo, thực tế lại tàn khốc. Cô bỏ kính bơi ra, cười hai tiếng : “Ha ha, anh cũng ở đây à. Anh cũng tới chỗ này bơi ư? Thật trùng hợp, trùng hợp quá..” Trùng hợp cái đầu cô…Tự khinh bỉ mình. “Anh Duy Ân, anh đúng là nhanh nhẹn nha. “ Một giọng nói ngọt ngào từ phía sau truyền tới, cô nhìn qua, từ phòng thay đồ nữ bước ra một cô gái xinh đẹp duyên dáng, tóc cột thành đuôi ngựa, mặc một bộ áo tắm màu cam, phần giữa để lộ ra làn da trắng và cái eo nhỏ nhắn, cả người tựa như một ngọn lửa, trẻ đẹp hết sức. Chẳng lẽ đây chính là cô bé cỏ non trong truyền thuyết ? … Lại hố tập 2 rồi, biết rõ chủ nhật hằng tuần cô bé sẽ tới chỗ anh, anh đi bơi tất nhiên cũng mang cô bé đó theo, vì sao lại không nghĩ ra chuyện này chứ!>_< Đều do Grace hại, tin tức quan trong như vậy cũng không nói ! (Đang ở phòng thay áo, Grace nói :( Tôi quan tâm làm gì ? Tôi cần gì biết bên cạnh anh ta có con gái hay không chứ. Trong thế gioies BL con gái đều là vật hy sinh thôi.) Cô tự dưng có suy nghĩ muốn lấy dao đâm mình quá. Cô bé tuy còn nhỏ tuổi nhưng người ta đã là một “ đại” cô nương, “trước tấn công sau phòng thủ”, dáng người rất quyến rũ, nhìn sơ hình như cũng cỡ C… An Tư Đông nhìn thoáng qua cái áo tắm xanh đen bà già của mình, mà bên trong áo tắm cũng không có bra nhìn vào hơi xẹp… So, ra, thì… T0T Tục ngữ có câu, cãi thầy núi đè, nhìn cô đi, chưa gì đã thiệt rồi. Cô thật hối hận khi không nghe lời dì kia nói mà mua cái áo tắm hồng, ít nhất độ chênh lệch cũng không rõ ràng đến như vậy… Cô bé đi đến bên Khúc Duy Ân , nhìn qua cô, chần chờ : “Chị này… là bạn anh à? “ “Bạn học.” “ Chị là đồng nghiệp. “ Á… Mặt Khúc Duy Ân xiết chặt giống như tấm thép, ngẩng đầu nhìn nóc nhà : “Trước là bạn học, giờ là đồng nghiệp.” “Wow, có duyên thế!” Cô bé nhìn cô tươi cười. “Chào chị, em là Trịnh Tây Thần, chị gọi em Tiểu Tây là được rồi.” “Ừ, Tiểu Tây…” Cô cười ngượng, “Chị là An Tư Đông…” “Hai chị em mình cũng có duyên nha, tên em có chữ Tây, tên chị lại có chữ Đông, vậy em gọi chị là chị Đông Đông nha.” Chị là Đông trong mùa đông, không phải là Đông của phía đông… hơn nữa cô bé à, tuy rằng bé nhìn rất nhỏ, người cũng rất xinh, nhưng nếu như có thể chị hy vọng chị và bé một chút duyên cũng không có… T_T “Chị Đông Đông, chị biết kiểu bơi gì không?” Nói ra đúng là xấu hổ, tuy rằng An Tư Đông sinh ra ở vùng Giang Nam sông nước, nhưng lớn như vậy nhưng đến kiểu bơi chó cô cũng không biết. Hồi học đại học có chọn học bơi, học hết nửa khóa cũng không biết đành phải bỏ luôn khóa học. “Ha ha… chị không biết bơi, vừa mới học à. Hai người đi bơi đi…” Cô bé vỗ tay một cái: “Tốt quá! Học kỳ này em mới học bơi ếch, vẫn chưa biết cách thở, vừa đúng lúc hai chị em mình học chung luôn đi.” Không nói lời nào liền kéo cô xuống hồ bơi. Không đúng nha! Cô thật sự chỉ là muốn rình mò chút thôi, tránh ở một bên xem trộm là được rồi, cô không muốn làm bóng đèn chen ngang đâu nha, vì sao tâm nguyện nhỏ nhoi như vậy cũng không thực hiện được chứ? >_<
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.