Chương 52
Thời Cửu
21/08/2013
Sự thật chứng minh, oán niệm của phụ nữ rất đáng sợ.
Nhất là phụ nữ đang giận dữ khi chưa được thỏa mãn dục vọng.
An Tư Đông đem cơn giận của mình bạo phát vào người A Nỗ Ba Lạp
Khắc, hôm nay đặc biệt xoát rất nhanh. “Vu Yêu Vương Chi Nộ” mở ra hơn
hai tháng, mặc dù chưa qua được ải Tiểu Cường. nhưng cũng giết được rất
nhiều boss, mọi người tích lũy trang bị cũng gần đủ. Đội hình hôm nay
bình quân là 3T, 6 trị liệu, 16 DPS, đã từng đi với nhau hai cái CD,
phối hợp cũng thuần thục, hai giai đoạn đầu chưa ai bị diệt.
Hôm nay là CD bữa cuối, còn lại 10 cơ hội, mọi người đều đang nghĩ
sẽ có thể đạp đổ Tiểu Cường. Mà hôm nay nhóm một cũng hết lượt rồi,
thiếu chút xíu nữa là qua. Có người nhóm một vào YY, nghe thấy nội dung
mọi người đang bàn luận, lắp bắp kinh hải: “Mấy người đánh tới 10% rồi
hả? Vậy là sắp đánh xong?”
Có người đắc ý trả lời: “Đúng đó, vị trí nhất server bị tụi này cướp rồi ~~~”
Khúc Duy Ân nói: “Chuyên tâm chút.”
Bạn nhóm một quyết định “Mấy bạn nhóm hai khai hoang cực khổ, anh
hát cho mấy bạn giải giầu nha.” Rồi bắt đầu rống lên “ Hoa loa kền ~~~~
nở hoa ~~~”
“Xích Thố đá hắn ra ngoài.”
Bạn nhóm một có âm mưu phá hoại kia lập tức bị đá bay còn chưa kịp hát câu thứ hai.
An Tư Đông nhịn không được cười. Còn chưa cười xong, đột nhiên trước mặt tối sầm, đèn nhà tắt hết. Laptop phát ra tiếng “Tít”, đèn màn hình
cũng giảm dần.
Xung quanh tối đen, chỉ có ánh sáng nhẹ của màn hình phát ra.
Không phải chứ, cúp điện?
Cúp điện, wifi mất, đường truyền internet cũng ngừng, chẳng được bao lâu game trờ lại giao diện đăng nhập. Cô đợi một hồi, không thấy đèn
sáng, đành phải lấy điện thoại là đèn pin đi ra phòng khách.
Đi tới hàng lang, màn hình điện thoại đột nhiện tắt. Cô sốt ruột,
đầu đụng phải một bức tường, sợ tới mức xén té, may mà người kia đi ra
đúng lúc kéo lai: “Cẩn thận.”
Xung quanh tối thui mà đi không hề phát ra tiếng động, định hù chết người ta à ! = =
Kéo xong, người kia bất động.
Cái gọi là “ bất động”, chính là người kia một tay ôm eo cô, tay còn lại để trên vai, vẫn chưa lấy ra.
Xung quanh tối đen như mực, chỉ có ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào. Cô
nhìn không rõ mặt người phía trước, chỉ có thể nghe tiếng thở của hai
người, đã cố ý khống chế rồi vậy mà nó vẫn nhảy loạn xạ.
Tối cúp điện xung quanh tối đen cả năm ngón tay đưa ra cũng không
thấy, nam nữ chính không cẩn thận đụng vào nhau, tứ chi tiếp xúc, lửa
sáng xẹt xẹt ……. Không cần cẩu huyết như vậy chứ ….. Cô không muốn làm
kẻ thứ ba quyến rũ đàn ông có vợ, với lại cô cũng không có năng lực ấy
ngược lại sợ đàn ông có vợ ấy quyết rũ cô nữa …….
Cô hơi giật mình, tay kia vẫn chưa lấy ra. Để giảm bớt xấu hổ, cô
nói giỡn: “Wow! Anh là tên cướp à, dám vào nhà đùa giỡn con gái nhà
lành, bị tôi bắt được rồi hơ?”
………………. Một chút cũng không buồn cười, còn xấu hổ hơn. Cháy não hay sao mà nói đùa giỡn con gái nhà lành chứ …………
Anh nói nhỏ: “Là anh.”
Giọng phát ra bên đầu, rất gần, dịu dàng lại hơi khàn khàn. Cô thậm
chí cảm giác được anh như đứng gần cô hơn, mùi hương quen thuộc làm
người ta mê muội kia, cánh tay trên vai đưa ra sau đầu ….
“Khoai tây, khoai tây, tôi là khoai lang, mau nghe điện thoai !
Khoai tây, khoai tây, tôi là khoai lang, mau nghe điện thoai ! ….”
“reng reng reng reng……..”
Hai tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, An Tư Đông sợ tới mức giật bắn người, tránh khỏi hai cánh tay đang ôm cô, tiếp điện thoại:
“Alo, Mao Mao ……”
“Đông Đông, bên bạn sao rồi?” Giọng Mao Dĩnh trong điện thoại hình như hơi mờ ám “Sáng mau mình về, hắc hắc …..”
Điện thoại hơi lớn, bên cạnh có thể nghe thấy. Cô sợ Mao Dĩnh sẽ nói ra câu gì bậy bạ, vội nói: “Mình ở nhà đồng nghiệp, chủ nhà rất tốt,
hai người đang …… nói chuyện phiếm.”
“nói chuyện phiếm ……… nói chuyện à” Mao Dĩnh tỏ vẻ đã hiểu “Được hai người nói tiếp đi, tôi không quấy rầu nữa, bye bye !”
Khúc Duy Ân cũng đang nghe điện thoại, là Tôi Nhìn Thấy Bạn gọi tới: “Lão đại, tự nhiên off vậy? đánh còn hơn 200 vạn máu, diệt !”
“Cúp điện, 10 phút nữa lên”
“oh`, tụi này đợi anh lên. Ý, sao chỗ ông có giọng con gái vậy? hắc hắc …….”
“tạm biệt” anh dập máy
An Tư Đông ấn giữ phím sợ màn hình lại tắt nữa, ổn định tinh thần, hỏi: “Sao lại cúp điện?”
Anh cấm hai tay vào túi quần, ngẩng đầu nhìn ngọn đèn đã tắt: “Có
thể là do hết điện, quên sặc. Anh xuống dưới lầu mua điện, nhanh à.”
“O`h ……”
Anh tìm thẻ điện, đi đổi giày, lại hỏi: “Cúp điện em ở một mình không sợ chứ? Muốn đi chung không?”
Một mình ở nhà không sợ, đi chung với anh tôi còn sợ hơn …… Tôi sợ mình biến thành sắc nữ a a a ! o(>_<)o
“Chân ….. chân em hơi đau, không muốn đi, anh đi nhanh về nhanh.” Cô về lại phòng mình, đem cửa khóa trái, ôm laptop, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình, bắt đầu tập trung cao độ ….. quét mìn. = =
Chơi ba ván quét mìn, đều thua, đèn đã sáng. Đã có mạng, lại vào
game, trên màn hình hiển thị Huyết Tinh Linh thánh kỵ đã treo, những
người khác thì đang nghỉ ngơi.
Khúc Duy Ân dùng máy bàn, lên chậm hơn cô một lát, vào YY xin lỗi mọi người: “Xin lỗi, vừa nãy cúp điện.”
Bạn Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên: Người đẹp Lưu Thương cũng bị
rớt mạng, hai cũng cùng rớt mạng, hẹn hò? Hay ở chung một nhà?”
Kiếp sống nằm vùng đúng là đáng sợ, không biết khi nào sẽ chết.
[ Đoàn đội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: Bà mọe nó, TPlink gì mà, ba ngày động kinh một lần.
(TP-LINK là nhà cung cấp các sản
phẩm về mạng SOHO trên phạm vi toàn cầu, cũng là nhà phân phối các thiết bị WLAN và CPE Băng thông rộng xem thêm)
Ba mẹ tha nổi cho con nói những lời thô tục, là do tình thế bắt buộc thôi. T_T
Trong YY có người nói: Bạn cũng dùng TPLink? Cái hiệu đó đúng là
không ổn, ngày nào cũng rớt hai lần, quá tệ, giờ mình cũng dùng wifi
rồi.”
TPLink đáng thương lại bị trúng đạn ……. Thật ra thì Khúc Duy Ân dùng hiệu khác, hy vọng có thể dùng kế này cởi rối…….
[ Đoàn đội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: Vậy để tôi đổi lại đã.
Một lát sau, mọi người ăn no, buff xong, QQWWEE nhấn xác nhận tại chỗ, cả đoàn bay qua.
MT nói: “Tôi lên.”
Khúc Duy Ân hỏi: “Lưu Thương vừa đổi xong rồi?”
[ Đoàn đội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: đổi xong
“Không thấy bạn logout.”
Á ………………
Cái bạn dùng TPLink khi nãy giúp cô giải vây: “Giờ hệ thống rất
thông minh, đổi sang wifi mạng cũng không tắt mạng, nên không thấy
logout.”
Anh bạn thật là có tinh nghĩa, đúng là mưa kịp lúc, là Tống Giang tái thế, tôi sẽ nhớ thêm anh vào bạn tốt.
( trong truyện Thủy Hử, Tống Giang nổi tiếng là người tốt, hay giúp đỡ nhiều người nên tiếng đồn khắp nơi. )
Tiếp tục khai hoang. Lúc thắng lúc thua, lần sau tốt hơn lần trước,
cuối cùng khi còn 5 lần cơ hội, toàn đội phát huy tới mức tốt nhất, cả
đoàn tiến vào giao đoạn ba, chém Tiểu Cường còn dư 200 vạn máu, trong
nhóm có người treo, nhóm Tank vẫn còn đủ.
Thanh máu Tiểu Cường chỉ còn 200 vạn, 150 vạn, 100 vạn ….. 50 vạn, 45 vạn, 40 vạn ….
Trong YY bắt đầu có người gào khóc, Khúc Duy Ân trước sau vẫn bình
tĩnh: “đừng khinh xuất, ổn định. 3 giây nữa ra côn trùng, chuẩn bị đón
quái.”
Người xưa có câu gì ấy? Hành bách lý giả bán cửu thập*. A Nỗ Ba Lạp Khắc là điểm hình của câu nói này.
( Hành bách lý giả bán cửu thập: ý là đi trăm dặm thì chín mươi chỉ mới được giữa đường.)
Trong khi boss còn 23 vạn máu, một MT quá hứng vấn đứng sai chỗ đã bị bẹp.
23 vạn máu, bình thường chỉ cần 4 5 giây nữa là xong, nhưng vì có
một T tạo ảnh hưởng tâm lý. Lập tức có một trị liệu tay chân hoảng loạn, không kịp thời trị liệu. Tiểu Cường đẩy ngã MT, đuổi giết pháp sư có
mức cừu hận nhiều thứ hai. Người bình thường bị boss đuổi, phản ứng đầu
tiên là chạy, nhưng người chơi chạy thì ai giữ boss, DPS da giòn quơ
trúng là chết. Tình huống lập tức hỗn loạn, từng người từng người trong
nhóm biến thành xác khô.
“Bỏ côn trùng, toàn lực đánh boss.”
Chỉ vài giây ngắn ngủi, trong tình hình hỗn loạn lại có người vẫn
bình tĩnh, phó T mang theo hai côn trùng xông lên đánh boss, đạo tặc mở
né, DK phóng đoàn quân xác ướp; cũng có người chạy tùm lum, kỹ năng loạn mở, làm hại boss đuổi theo người khác; cũng có người phản ứng chậm
chút, còn đứng đờ đẫn, ………. Tóm lại không biết thế nào mà nửa đoàn
thành xác khô, A Nỗ Ba Lạp Khắc tự nhiên mở cửa, côn trừng chấn động,
nằm.
Trên màn hình bang có thêm thành tựu: Bắc phạt cao nhất triệu hồi
(25 người ); Đầu tiên trong Server! hoàn thành thí luyện Đại Thập Tự
Chinh.
Trong yy yên lặng ba giây, sau đó nổ tung, có người huýt sáo, có
người học sói hú, có người gõ mạnh bàn phím, lỗ tai như muốn nổi tung
luôn. An Tư Đông nhịn không được kêu một tiếng, kịp phản ứng vội che
miệng lại, may mà không ai nghe ra giọng cô.
Tạp Tạp cực kỳ vui vẻ: “Mình cho tới bây giờ còn chưa từng đứng đầu Server 55555 …….”
“Mau treo danh hiệu đại thập tự chinh lên, 3.33 đã có dùng danh hiệu này, không đổi được rồi !”
“Về thành thôi ! Pháp sư mở cửa, tôi muốn lên kênh thế giới khoe chút !”
“Trong bang có người nói rồi.”
Kênh bang và kênh gần đều xuất hiện dòng thành tựu, người bên nhóm
một khóc rống, đội hình rất đều. Vừa khóc vừa khiêm tốn: “Không sao,
cuối cùng cũng là bang HSYH thôi. Nhóm hai có nhiều nguyên lão, chỉ là
luyện chậm hơn, thời gian chơi ít hơn, nhưng trình độ không kém gì tụi
mình, rất bình thường.”
Trên màn hình xuất hiện đủ kiểu nhào lộn nhảy múa khoe cơ bắp, khó
coi quá. An Tư Đông đứng tại chỗ không nhúc nhích nhìn bọn họ, một cự ma kỵ sĩ đi tới, im lặng đứng bên người cô.
Lúc trước còn chưa có hệ thống thành tựu, anh cũng từng cực khổ mở
rất nhiều cuộc khai hoang, chỉ vì danh tiếng của FREE. Cô vào trễ, chỉ
đi được duy nhất một lần khai hoang là Nạp Khắc Tát Mã Tư, cũng vì nhất
thời sơ sẩy mất đi vị trí đầu. Anh nói với cô: “Đáng tiếc những ngày
tháng đó em không có tham gia.”
Bây giờ cô đã tham gia, thành tựu này sẽ được lưu trong hệ thống,
danh hiệu “Đại Thập Tự Chinh” chỉ thuộc về 25 người hôm nay, chỉ trong
WOW, chỉ cần server còn, vĩnh viễn không mất.
Tối nay, hình như cũng là một đêm có kỷ niệm đáng nhớ.
ồn ào một hồi, có người hỏi: “Hình như chưa đi sờ boss?”
Cả đám hưng phấn lại quên mất chuyện quan trong này. = =
“Tôi đi sờ tôi đi sờ, tay tôi hên.”
Bạn Tát Mãn được cho là hên nhảy tới sờ, lại toàn lấy được tỏa giáp
và bì giáp. Hai loại này rất ít người cần, lập tức bị mọi người sỉ.
“Xui muốn chết, sau này không được chạm vào boss.”
“Tôi là Tát Mãn tất nhiên ra bì giáp rồi, wow ha ha ha ha ……..”
Dù vậy mọi người vẫn rất vui vẻ, bắt đầu chụp hình. Cùng nhau chém boss, thì những thứ kia cũng không còn quan trọng.
Chia đồ xong, lại có người nói: “Tôi có nên chụp hình với Tiểu Cường không đây?”
“Đúng đúng đúng, nên chụp một tấm, rồi đưa lên diễn đàn.”
“Xếp hàng xếp hàng, nam trái nữ phải, gay ở giữa.”
“Eh, ông giả bộ con gái làm gì, lại dám chạy qua phải !”
“Ngưu Đầu Nhân chủ động chút, đứng phía sau, đừng che người khác.”
“Mặc quần áo vào, thân thể trần truồng ra gì hả !”
“Chụp tấm mặc áo, một tấm cởi áo.”
……………………
Líu la líu lít một hồi, xếp hàng cả buổi cũng chưa xong. Bỗng nhiên thi thể A Nỗ Ba Lạp Khắc, biến mất. …….. =_= !
“Á …. Có ai chụp được không?”
“Tôi còn chưa chụp ……”
“Tôi chụp không kịp ……..”
Kênh đoàn đội cùng xuất hiện mộ đống dấu chấm.
“Nếu không cứ chụp vậy đi ………”
“Boss mất rồi chụp gì nữa, người ta còn tưởng mình xài hết cơ hội nữa.”
“Vậy chụp luôn cái hình còn 5 lần được không.”
“Chỉ còn 5 lần cũng đủ dọa người rồi.”
“Buồn ing, thật vất vả mới đập chết Tiểu Cường, ảnh chụp cũng không có một tấm. Về thôi, pháp sư mở cửa.”
CD sau bổ sung, không phải chỉ một tấm hành sao, thành tựu cũng có rồi, ai không tin thì cho người đó xem ! Hừ !”
Có người lui đoàn, có người còn ầm ỉ trong YY, kênh bang cũng rất
náo nhiệt. An Tư Đông dùng truyền thống Pháp Sư về lại Đạt Lạp Nhiên, đã mười giờ, tiếp nên làm gì đây, lại nhận được mật.
[W From][ Nhân Trung Xích Thố ]: Lưu Thương, làm hàng ngày chưa?
Gần đây lúc rảnh thì đều đi làm hàng ngày với Mã Trung Lữ Bố, dù sao cũng chỉ tốn mười mấy phút. Cô lui đoàn, vào tổ đội của Nhân Trung Xích Thố, quả nhiên có QQWWEE.
[ Tổ đội ][ Mã Trung Lữ Bố ]: ha ha, lại là hai cặp của tụi mình.
Cái gì gọi là hai cặp, hai anh chị là một đôi, còn hai chúng tôi còn chưa phải ! ……. Không đúng, nói sai rồi, hai chúng tôi không phải !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.