Chương 23: Chương 19b
angel581992
24/10/2016
Doãn Mặc vừa tắm xong đang lấy khăn vò đầu thì nhận được một cuộc gọi từ bạn tốt hắn leo lên giường rồi bắt máy thì chợt cứng người...
"Ca ca~ tiểu hoa huyệt... thật ngứa... meo~"
"Y Ngưng... uhm~ Y Ngưng... muốn ~ ca ca ... côn thịt... Meo~"
"Ca...ca~ tiểu huyệt.... Mau bị sáp hư rồi~ meo...ô~"
Doãn Mặc thề nếu hắn có thể mở ra đường hầm không gian hắn sẽ phóng ngay tới chỗ tiểu dâm oa này....
"Mặc~ Cảm thấy sao a~ Thật dâm đãng phải không? Ân~" Đông Phương Vũ bật cười khanh khách nghe từng tiếng thở hổn hển của bạn tốt. Khẽ thở dài... từ khi quen anh em nhà họ Doãn hắn cảm thấy càng ngày mình càng biến thái...
"Vũ. Ngươi muốn chết." Doãn Mặc cảm thấy hắn điên rồi nên mới để điện thoại bật lớn loa để nghe bên kia những tiếng kêu dâm đãng của muội muội hắn. Hắn còn vì vậy mà cảm thấy hưng phấn mới chết. Đông Phương Vũ... ngươi là cầm thú mà....
Cứ nghe tiếng thở dốc nghẹn ngào của bé con là biết tên biến thái kia đang làm gì... đồ con sói đuôi to đáng chết.
"Hàr... Hàr... muốn xem trực tiếp không? Ta đang bật phần mềm LTD nha~ Phòng VIP 01"
(Giải thích: Phần mềm LTD có thể xem hình ảnh, chat, nghe nhạc, xem phim, chơi game tùy người chơi... giống phần mềm YY TQ.)
Doãn Mặc mắt sáng lên lục lọi cái phần mềm bị bỏ xó từ kiếp nào trong thư mục ổ D. May mắn là khi dọn dẹp laptop hắn không xóa... không thì mệt rồi...
Phòng VIP 01 phần mềm LDT.
Trong màn hình là một cô nhóc xinh xắn như thiên thần đang bị chà đạp một cách....dâm đãng... chỉ thấy người nam nhân phía sau đang liếm mút vào hoa huyệt cô nhóc tay kia lại cầm đuôi mèo vuốt ve... Doãn Mặc bật âm thanh lớn thì nghe tiếng mút chậc chậc vang lên rồi cả tiếng rên rỉ nho nhỏ như tiếng mèo kêu...
Có lẽ vì bị đùa bỡn trong thời gian quá dài nên cô nhóc không còn sức để gọi chỉ khóc thút thít làm người ta đau tiếc.
Cái tên cầm thú này.... Bất quá... tai và đuôi ở đâu ra a
~
"Vũ. Ngươi cho bé con cosplay?" Doãn Mặc tò mò cầm lên điện thoại hỏi.
"Làm sao có thể? Ngươi quên ta là ai sao Mặc?" Đông Phương Vũ lần đầu tiên cảm thấy bản thân mình bị đả kích, hắn tức giận véo mạnh vào hạt trân châu bé nhỏ của cô bé.
"Meo~" lại là một lần cao triều. Doãn Y Ngưng cảm thấy chóng mặt... hôm nay cô đã tè rất nhiều lần... hoa huyệt cũng hơi đau rồi... hức... Vũ ca ca... tha cho Ngưng nhi đi~ ô ô...
Doãn Mặc thầm rủa tên bạn tốt một câu khi thấy dòng suối phun tuyệt đẹp nơi u cốc của muội muội.
"Thời hạn?" không biết lúc hắn về tai và đuôi của cô nhóc có còn hay không... thật muốn sờ sờ nó....
"Ngươi đoán..."
"1 tuần?"
"No...No..No... Mặc ngươi quá coi thường ta rồi... là hai tháng cơ." Ar~ Mặc... có phải hay không cảm thấy rất kinh hỉ a
~
"Hai tháng? Khục~ Vũ... ngươi làm vậy bảo bối của chúng ta sẽ khóc ngar~ bất quá... ta cảm thấy rất vui... Vũ"
Ting
~
*Ác Ma tham gia phòng chat.*
*Sad tham gia phòng chat.*
Hai con hồ ly cùng sói đang trò chuyện vui vẻ mà không hề hay biết phòng chat đã thêm hai người.
Long Ngạo Thiên đờ đẫn nhìn khung cảnh dâm mị trước mặt sau đó cả khuôn mặt đỏ lên, hắn nhanh tay lấy điện thoại quay lại sau đó khóe môi khẽ nhếch.
"Anh họ~ thật là rất hưởng thụ đâu... tội nghiệp bé mèo con a~ Ra vẻ đã mệt lả... bất quá... ra vẻ dòng suối kia rất thơm ngon... anh họ a~ giành ăn một mình là không tốt đâu..Làm sao đây? Rất muốn đem về nhà vòng dưỡng a~ Điều giáo nên có thêm em nhar anh họ đáng kính~"
*Tút... tút...tút...*
" Đây là Long gia . Xin hỏi vị ấy."
"Là ta. Gia gia ta đâu?"
"Thiếu gia. Xin ngài đợi một chút."
"Ngạo Thiên a~ Có việc gì sao?"
"Gia gia... ta kiếm cháu dâu cho ngài có được hay không a~?"
Lão nhân nào đó chợt sững sờ sau đó vuốt chòm râu cười hề hề...
"Tốt... tốt a~... Bất quá là đứa bé nhà ai ar~?" ông rất tò mò là nha đầu gia đình nào khiến đứa cháu nội khiết phích của hắn đòi cưới....
"Doãn gia. Thật xinh xắn.."
"Hảo...hảo...hảo~ bất quá...Ngạo Thiên~ cháu gọi cho ta?" Đừng tưởng lão già này lẩm cẩm... rõ ràng là có việc cần nhờ mới gọi hắn..
"Cô bé đó... Khụ... là con dâu nuôi từ bé của anh họ." tên nhóc nào đó ấp úng...
"Khụ... của Vũ? Arg~ Mấy đứa tự giải quyết đi.
Tút...tút...tút..." chớ đùa... tên nhóc đó là ác ma ar~ nhắc tới cháu ngoại hắn cảm thấy rùng mình... bất quá xem ra sắp có kịch vui để xem a
~
*Tút...tút...tút...* Long Ngạo Thiên xanh hết cả mặt. Lão già... ông được lắm... đợi đó cho ta... để xem ta đâm thọt ra sao với mỹ nhân nãi nãi..
Ở một nơi khác của thành phố khác.
"Ar~ Xem hắn nhìn thấy gì này... điều giáo sao? Ra vẻ cô nhóc chỉ mới 4,5 tuổi... chậc... thật là thú vị ngar~ Ta có nên tham gia bữa tiệc này? Ân~ Dạy dỗ tiểu mèo con ... ra vẻ đôi tai này cùng chiếc đuôi cũng là thật arg~ thật muốn lộng hư nó đâu~"
*Tạch... tạch... tạch...*
Ánh mắt màu xám khẽ cười một cách đầy thích thú.. ra vẻ... chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi... mèo nhỏ...
Chương tạ lỗi đây... up liên tiếp nhá.. =]]
Giờ ta đi ăn cơm đây... khục... khục....
Hình chap là của nhân vật có id Sad =]]
"Ca ca~ tiểu hoa huyệt... thật ngứa... meo~"
"Y Ngưng... uhm~ Y Ngưng... muốn ~ ca ca ... côn thịt... Meo~"
"Ca...ca~ tiểu huyệt.... Mau bị sáp hư rồi~ meo...ô~"
Doãn Mặc thề nếu hắn có thể mở ra đường hầm không gian hắn sẽ phóng ngay tới chỗ tiểu dâm oa này....
"Mặc~ Cảm thấy sao a~ Thật dâm đãng phải không? Ân~" Đông Phương Vũ bật cười khanh khách nghe từng tiếng thở hổn hển của bạn tốt. Khẽ thở dài... từ khi quen anh em nhà họ Doãn hắn cảm thấy càng ngày mình càng biến thái...
"Vũ. Ngươi muốn chết." Doãn Mặc cảm thấy hắn điên rồi nên mới để điện thoại bật lớn loa để nghe bên kia những tiếng kêu dâm đãng của muội muội hắn. Hắn còn vì vậy mà cảm thấy hưng phấn mới chết. Đông Phương Vũ... ngươi là cầm thú mà....
Cứ nghe tiếng thở dốc nghẹn ngào của bé con là biết tên biến thái kia đang làm gì... đồ con sói đuôi to đáng chết.
"Hàr... Hàr... muốn xem trực tiếp không? Ta đang bật phần mềm LTD nha~ Phòng VIP 01"
(Giải thích: Phần mềm LTD có thể xem hình ảnh, chat, nghe nhạc, xem phim, chơi game tùy người chơi... giống phần mềm YY TQ.)
Doãn Mặc mắt sáng lên lục lọi cái phần mềm bị bỏ xó từ kiếp nào trong thư mục ổ D. May mắn là khi dọn dẹp laptop hắn không xóa... không thì mệt rồi...
Phòng VIP 01 phần mềm LDT.
Trong màn hình là một cô nhóc xinh xắn như thiên thần đang bị chà đạp một cách....dâm đãng... chỉ thấy người nam nhân phía sau đang liếm mút vào hoa huyệt cô nhóc tay kia lại cầm đuôi mèo vuốt ve... Doãn Mặc bật âm thanh lớn thì nghe tiếng mút chậc chậc vang lên rồi cả tiếng rên rỉ nho nhỏ như tiếng mèo kêu...
Có lẽ vì bị đùa bỡn trong thời gian quá dài nên cô nhóc không còn sức để gọi chỉ khóc thút thít làm người ta đau tiếc.
Cái tên cầm thú này.... Bất quá... tai và đuôi ở đâu ra a
~
"Vũ. Ngươi cho bé con cosplay?" Doãn Mặc tò mò cầm lên điện thoại hỏi.
"Làm sao có thể? Ngươi quên ta là ai sao Mặc?" Đông Phương Vũ lần đầu tiên cảm thấy bản thân mình bị đả kích, hắn tức giận véo mạnh vào hạt trân châu bé nhỏ của cô bé.
"Meo~" lại là một lần cao triều. Doãn Y Ngưng cảm thấy chóng mặt... hôm nay cô đã tè rất nhiều lần... hoa huyệt cũng hơi đau rồi... hức... Vũ ca ca... tha cho Ngưng nhi đi~ ô ô...
Doãn Mặc thầm rủa tên bạn tốt một câu khi thấy dòng suối phun tuyệt đẹp nơi u cốc của muội muội.
"Thời hạn?" không biết lúc hắn về tai và đuôi của cô nhóc có còn hay không... thật muốn sờ sờ nó....
"Ngươi đoán..."
"1 tuần?"
"No...No..No... Mặc ngươi quá coi thường ta rồi... là hai tháng cơ." Ar~ Mặc... có phải hay không cảm thấy rất kinh hỉ a
~
"Hai tháng? Khục~ Vũ... ngươi làm vậy bảo bối của chúng ta sẽ khóc ngar~ bất quá... ta cảm thấy rất vui... Vũ"
Ting
~
*Ác Ma tham gia phòng chat.*
*Sad tham gia phòng chat.*
Hai con hồ ly cùng sói đang trò chuyện vui vẻ mà không hề hay biết phòng chat đã thêm hai người.
Long Ngạo Thiên đờ đẫn nhìn khung cảnh dâm mị trước mặt sau đó cả khuôn mặt đỏ lên, hắn nhanh tay lấy điện thoại quay lại sau đó khóe môi khẽ nhếch.
"Anh họ~ thật là rất hưởng thụ đâu... tội nghiệp bé mèo con a~ Ra vẻ đã mệt lả... bất quá... ra vẻ dòng suối kia rất thơm ngon... anh họ a~ giành ăn một mình là không tốt đâu..Làm sao đây? Rất muốn đem về nhà vòng dưỡng a~ Điều giáo nên có thêm em nhar anh họ đáng kính~"
*Tút... tút...tút...*
" Đây là Long gia . Xin hỏi vị ấy."
"Là ta. Gia gia ta đâu?"
"Thiếu gia. Xin ngài đợi một chút."
"Ngạo Thiên a~ Có việc gì sao?"
"Gia gia... ta kiếm cháu dâu cho ngài có được hay không a~?"
Lão nhân nào đó chợt sững sờ sau đó vuốt chòm râu cười hề hề...
"Tốt... tốt a~... Bất quá là đứa bé nhà ai ar~?" ông rất tò mò là nha đầu gia đình nào khiến đứa cháu nội khiết phích của hắn đòi cưới....
"Doãn gia. Thật xinh xắn.."
"Hảo...hảo...hảo~ bất quá...Ngạo Thiên~ cháu gọi cho ta?" Đừng tưởng lão già này lẩm cẩm... rõ ràng là có việc cần nhờ mới gọi hắn..
"Cô bé đó... Khụ... là con dâu nuôi từ bé của anh họ." tên nhóc nào đó ấp úng...
"Khụ... của Vũ? Arg~ Mấy đứa tự giải quyết đi.
Tút...tút...tút..." chớ đùa... tên nhóc đó là ác ma ar~ nhắc tới cháu ngoại hắn cảm thấy rùng mình... bất quá xem ra sắp có kịch vui để xem a
~
*Tút...tút...tút...* Long Ngạo Thiên xanh hết cả mặt. Lão già... ông được lắm... đợi đó cho ta... để xem ta đâm thọt ra sao với mỹ nhân nãi nãi..
Ở một nơi khác của thành phố khác.
"Ar~ Xem hắn nhìn thấy gì này... điều giáo sao? Ra vẻ cô nhóc chỉ mới 4,5 tuổi... chậc... thật là thú vị ngar~ Ta có nên tham gia bữa tiệc này? Ân~ Dạy dỗ tiểu mèo con ... ra vẻ đôi tai này cùng chiếc đuôi cũng là thật arg~ thật muốn lộng hư nó đâu~"
*Tạch... tạch... tạch...*
Ánh mắt màu xám khẽ cười một cách đầy thích thú.. ra vẻ... chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi... mèo nhỏ...
Chương tạ lỗi đây... up liên tiếp nhá.. =]]
Giờ ta đi ăn cơm đây... khục... khục....
Hình chap là của nhân vật có id Sad =]]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.