Chương 168: Chương 57b
angel581992
24/10/2016
Hắn nhanh chóng cởi ra bộ đồ lịch lãm trên người lỏa lồ ra cơ thể trắng trẻo rắn chắt đầy sáu múi thịt cơ bụng... phía dưới côn thịt to đùng đầy gân xanh hiện rõ khiến đang mơ hồ Doãn Y Ngưng dù đang mất dần lý trí cũng phải ngượng ngùng...
"Thật...lớn~" giọng nói lầm bầm nho nhỏ khiến nam căn càng thêm phình to một vòng rồi thân thể rắn chắc đè lên thân mình mềm mại...
"Bảo bối... thích không?" Sharp thổi khí nơi lỗ tai trắng hồng rồi liếm nhẹ nó sau đó hài lòng nhìn nó đỏ lên khẽ run rẩy...
"Sharp~"
Nụ hôn rơi nhẹ lên chiếc cổ nõn nà khẽ liếm láp nơi mạch máu đang kêu gào rồi há ra bốn chiếc răng nanh ngoạm nhẹ vào nơi hắn sắp thưởng thức dòng máu thơm ngọt...
Phía dưới côn thịt ma sát hoa huyệt khiến cả hai càng thêm bóng loáng... rồi một cái động thân côn thịt thô to đâm mạnh vào trong hoa huyệt ấm áp ẩm ướt... phía trên cổ răng nanh cũng đâm sâu vào lớp da cần cổ như côn thịt... dòng máu ngọt ngào được hắn chậm rãi hút nhè nhẹ khiến Doãn Y Ngưng càng thêm thoải mái...
"Ân~" nơi cổ bị chiếc lưỡi nhẹ liếm láp khiến cho đau ma khoái cảm... phía dưới lại nhanh chóng giao hợp một cách mãnh liệt...
Sharp bên trên hưởng thụ hương vị ngọt ngào từng chút một bên dưới côn thịt lại được mềm mại các nếp uốn gắt gao bao quanh ... ôn nhuận dâm thủy bao bọc lấy cả côn thịt thô to... mỗi lần di chuyển ra vào lại cùng nhau mang ra một lượng nước nhớp nháp thơm lừng khiến vốn khứu giác Vampire của Sharp đã nhạy cảm càng thêm nhạy cảm một cách điên cuồng... buông ra chiếc cổ mềm mại đang rỉ ra dóng máu đỏ hồng yêu mị Sharp đưa lưỡi liếm nhẹ vết thương làm nó biến mất sau đó như nghĩ tới điều gì đôi mắt ánh lên tia giảo hoạt rồi khóe miệng khẽ nhếch...
*Phập!* trên bầu ngực là hai dấu răng cắm sâu vào sau đó ngón tay dài thon thả đưa tới miệng vết thương rồi vẽ lấy vài ký hiệu... những dấu máu chạy theo những ký hiệu tụ về một điểm nhỏ trên ngực... Dần dần tỉnh táo lại Doãn Y Ngưng khẽ cúi đầu quan sát nơi đang dần nóng lên ngực phải sau đó tròn mắt kinh ngạc nhìn phía mỉm cười hài lòng Sharp như tò mò hỏi này là gì...
"Ký hiệu này là nói ta ngươi cùng chung một mạng... đời đời kiếp kiếp ...mãi bên nhau... Doãn Y Ngưng~ Ta yêu ngươi."
Doãn Y Ngưng khẽ hồng hốc mắt ôm lấy cổ Sharp dụi dụi đầu nhỏ vào cần cổ hắn.... Đôi chân thon dài cũng ôm lấy phần mông đang nhanh chóng di động một cách mãnh liệt... Sinh mạng cùng chung.. đời đời kiếp kiếp...
Sharp liều mạng rút cắm vào hoa huyệt.. càng ngày càng sâu càng ngày càng mạnh... mỗi lần mạnh mẽ nhấp vào là một lần hoa tâm điểm G bị nghiền nát.. mỗi khi đó thân thể cô lại lần nữa cao trào... run rẩy.. Sharp ngậm cùng lúc hai nhũ hoa đang sinh nhũ thì nhanh chóng mút vào miệng... dòng máu cực phẩm của người mình yêu hòa quyện với dòng nhũ ngọt ngào khi cao triều hòa vào nhau trong khoang miệng khiến Sharp càng thêm hưng phấn...
Doãn Y Ngưng cảm thấy cơ thể như bị vùi dập vào những cơn khoái cảm tuyệt vời của bữa tiệc thịnh yến đầy dục vọng... trong chiếc hòm tối om từng cảm quan lại càng thêm sâu sắc..
Tiếng rên rỉ kiều mị nghẹn ngào cùng tiếng thở dốc gầm nhẹ hòa vào nhau như một bản nhạc tuyệt vời của dục vọng...
Cắm rút càng lúc càng mạnh càng ngày càng lâu... lâu tới khi Doãn Y Ngưng cảm thấy xương sống thắt lưng bắt đầu chua sót thì Sharp mới đâm một cái thật mạnh đỉnh vào tử cung khẽ mở bắn vào dòng bạch sữa của mình... mười phút bắn vào không ngừng nghĩ của Sharp cũng là mười phút cao triều liên tục Doãn Y Ngưng...
Những tưởng đã kết thúc nhưng không ngờ đây chỉ mới là bắt đầu... Doãn Y Ngưng lúc này đã thanh tỉnh... nhìn phía đang ra sức một lần lại một lần cày cấy Sharp chỉ có thể nghẹn ngào rên rỉ hòa theo... trong lòng lại là một trận khóc không ra nước mắt... Vampire là như vậy dũng mãnh sao?
"Bảo bối~ đây là ta lần đầu tiên mở huân... nên ngươi biết..." Sharp thủ thỉ vào tai cô rồi lại mạnh hơn nghiền ép thành thịt hoa huyệt đỏ hỏn như máu... cô hận chết kẻ đã hãm hại mình.. thật hận...thật hận...
Như thấy cô phân thần lòng tự tôn mấy trăm năm nay bị đả kích hắn quyết định phải đòi lại tự tôn của mình..
"Nhẹ... nhẹ chút... ân
quá sâu rồi... Sharp
không chịu nổi ~~ Khônggggg~" lại cao trào liên tục khiến Doãn Y Ngưng khàn giọng van xin... bất quá ai kia lại nhanh chóng bỏ qua vẻ đáng thương của cô mà càng ra sức đâm...thọt...
Phía bên ngoài chiếc hòm đen với hoa văn đỏ yêu mị khẽ run lên từng chập càng ngày càng mãnh liệt...
Bên trong gian phòng là một mãnh xuân sắc triền miên thì phía dưới sân trường lại đang tràn đầy những lời thoái mạ...
"Thật...lớn~" giọng nói lầm bầm nho nhỏ khiến nam căn càng thêm phình to một vòng rồi thân thể rắn chắc đè lên thân mình mềm mại...
"Bảo bối... thích không?" Sharp thổi khí nơi lỗ tai trắng hồng rồi liếm nhẹ nó sau đó hài lòng nhìn nó đỏ lên khẽ run rẩy...
"Sharp~"
Nụ hôn rơi nhẹ lên chiếc cổ nõn nà khẽ liếm láp nơi mạch máu đang kêu gào rồi há ra bốn chiếc răng nanh ngoạm nhẹ vào nơi hắn sắp thưởng thức dòng máu thơm ngọt...
Phía dưới côn thịt ma sát hoa huyệt khiến cả hai càng thêm bóng loáng... rồi một cái động thân côn thịt thô to đâm mạnh vào trong hoa huyệt ấm áp ẩm ướt... phía trên cổ răng nanh cũng đâm sâu vào lớp da cần cổ như côn thịt... dòng máu ngọt ngào được hắn chậm rãi hút nhè nhẹ khiến Doãn Y Ngưng càng thêm thoải mái...
"Ân~" nơi cổ bị chiếc lưỡi nhẹ liếm láp khiến cho đau ma khoái cảm... phía dưới lại nhanh chóng giao hợp một cách mãnh liệt...
Sharp bên trên hưởng thụ hương vị ngọt ngào từng chút một bên dưới côn thịt lại được mềm mại các nếp uốn gắt gao bao quanh ... ôn nhuận dâm thủy bao bọc lấy cả côn thịt thô to... mỗi lần di chuyển ra vào lại cùng nhau mang ra một lượng nước nhớp nháp thơm lừng khiến vốn khứu giác Vampire của Sharp đã nhạy cảm càng thêm nhạy cảm một cách điên cuồng... buông ra chiếc cổ mềm mại đang rỉ ra dóng máu đỏ hồng yêu mị Sharp đưa lưỡi liếm nhẹ vết thương làm nó biến mất sau đó như nghĩ tới điều gì đôi mắt ánh lên tia giảo hoạt rồi khóe miệng khẽ nhếch...
*Phập!* trên bầu ngực là hai dấu răng cắm sâu vào sau đó ngón tay dài thon thả đưa tới miệng vết thương rồi vẽ lấy vài ký hiệu... những dấu máu chạy theo những ký hiệu tụ về một điểm nhỏ trên ngực... Dần dần tỉnh táo lại Doãn Y Ngưng khẽ cúi đầu quan sát nơi đang dần nóng lên ngực phải sau đó tròn mắt kinh ngạc nhìn phía mỉm cười hài lòng Sharp như tò mò hỏi này là gì...
"Ký hiệu này là nói ta ngươi cùng chung một mạng... đời đời kiếp kiếp ...mãi bên nhau... Doãn Y Ngưng~ Ta yêu ngươi."
Doãn Y Ngưng khẽ hồng hốc mắt ôm lấy cổ Sharp dụi dụi đầu nhỏ vào cần cổ hắn.... Đôi chân thon dài cũng ôm lấy phần mông đang nhanh chóng di động một cách mãnh liệt... Sinh mạng cùng chung.. đời đời kiếp kiếp...
Sharp liều mạng rút cắm vào hoa huyệt.. càng ngày càng sâu càng ngày càng mạnh... mỗi lần mạnh mẽ nhấp vào là một lần hoa tâm điểm G bị nghiền nát.. mỗi khi đó thân thể cô lại lần nữa cao trào... run rẩy.. Sharp ngậm cùng lúc hai nhũ hoa đang sinh nhũ thì nhanh chóng mút vào miệng... dòng máu cực phẩm của người mình yêu hòa quyện với dòng nhũ ngọt ngào khi cao triều hòa vào nhau trong khoang miệng khiến Sharp càng thêm hưng phấn...
Doãn Y Ngưng cảm thấy cơ thể như bị vùi dập vào những cơn khoái cảm tuyệt vời của bữa tiệc thịnh yến đầy dục vọng... trong chiếc hòm tối om từng cảm quan lại càng thêm sâu sắc..
Tiếng rên rỉ kiều mị nghẹn ngào cùng tiếng thở dốc gầm nhẹ hòa vào nhau như một bản nhạc tuyệt vời của dục vọng...
Cắm rút càng lúc càng mạnh càng ngày càng lâu... lâu tới khi Doãn Y Ngưng cảm thấy xương sống thắt lưng bắt đầu chua sót thì Sharp mới đâm một cái thật mạnh đỉnh vào tử cung khẽ mở bắn vào dòng bạch sữa của mình... mười phút bắn vào không ngừng nghĩ của Sharp cũng là mười phút cao triều liên tục Doãn Y Ngưng...
Những tưởng đã kết thúc nhưng không ngờ đây chỉ mới là bắt đầu... Doãn Y Ngưng lúc này đã thanh tỉnh... nhìn phía đang ra sức một lần lại một lần cày cấy Sharp chỉ có thể nghẹn ngào rên rỉ hòa theo... trong lòng lại là một trận khóc không ra nước mắt... Vampire là như vậy dũng mãnh sao?
"Bảo bối~ đây là ta lần đầu tiên mở huân... nên ngươi biết..." Sharp thủ thỉ vào tai cô rồi lại mạnh hơn nghiền ép thành thịt hoa huyệt đỏ hỏn như máu... cô hận chết kẻ đã hãm hại mình.. thật hận...thật hận...
Như thấy cô phân thần lòng tự tôn mấy trăm năm nay bị đả kích hắn quyết định phải đòi lại tự tôn của mình..
"Nhẹ... nhẹ chút... ân
quá sâu rồi... Sharp
không chịu nổi ~~ Khônggggg~" lại cao trào liên tục khiến Doãn Y Ngưng khàn giọng van xin... bất quá ai kia lại nhanh chóng bỏ qua vẻ đáng thương của cô mà càng ra sức đâm...thọt...
Phía bên ngoài chiếc hòm đen với hoa văn đỏ yêu mị khẽ run lên từng chập càng ngày càng mãnh liệt...
Bên trong gian phòng là một mãnh xuân sắc triền miên thì phía dưới sân trường lại đang tràn đầy những lời thoái mạ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.