Chương 155: Đêm tham Philip Dailent.
angel581992
24/10/2016
Trong ngôi biệt thự trên đường Trackin thành phố Outurad. Đây là một ngôi biệt thự ở ngoại ô thành phố Outurad.
Lối kiến trúc cổ điển toát ra từ toàn bộ ngôi nhà... mỗi căn phòng nơi đây đều được trang trí một cách tao nhã cùng hào phóng.... Những bức tranh chữ treo trên tường làm cho ngôi biệt thự bằng trầm hương càng thêm nổi lên nét sang trọng cổ kính...
Trong một căn phòng ở tầng 1 đang khép hờ cánh cửa ... bên trong là những tiếng hồng hộc cùng rên rỉ ái muội vang lên...càng ngày càng dồn dập.
"Tỷ phu... hảo tỷ phu~ nhẹ một chút... người ta chịu không nỗi.....ar
" trên chiếc giường trắng nhàu nát là hai thân mình trắng trẻo lấm tấm mồ hôi đang ra sức quấn quýt lấy nhau dùng sức cày cấy...
Nữ nhân khuôn mặt đỏ bừng đang cưỡi lên bụng nam nhân... phần mông khẽ nhấp nhô... mỗi lần lên xuống là tiếng thở dốc từ người nam nhân lại vang lên dày đặc...
"Ta nhẹ? A~ không phải mẫu cẩu ngươi đang cưỡi ta sao?" sau đó là *chát* một phát rơi xuống chiếc mông đẫy đà đang lấm tấm mồ hôi... khiến nó càng thêm nhanh nhẹn di chuyển...
Đang cố gắng di chuyển nữ nhân hờn dỗi áp đôi vú to của mình vào phần ngực nam nhân nhỏ giọng nức nở... thỉnh thoảng lại ý xấu dùng đôi nhũ hoa cà vào hai núm nhỏ đang cứng lên của nam nhân... rước lấy từng tiếng thở thoải mái.
"Tỷ phu thật xấu... rõ ràng ngươi đang đẩy mông ta di chuyển....ahhaa~~ mẫu cẩu hoa huyệt bị thao tử... thao tử
" trong căn phòng là từng tiếng bababa vang lên càng thêm rõ rệt... Nữ nhân nhìn phía đang hưởng thụ nam nhân khẽ liếm khóe môi một cách hài lòng... sau đó ra sức liếm láp lấy lòng tỷ phu của mình... ánh mắt nhẹ phiêu về phía đang hé nhỏ cánh cửa phòng khẽ khiêu khích rồi lần nữa lãng kêu to...
"Tỷ phu... hảo lão công... ngươi nhẹ một chút...ahaaaa~~ đỉnh vào tử cung a~ phải nát....phải nát
" sau đó hài lòng nhìn phía tức giận bỏ đi người phía sau cửa rồi lại tiếng tục bababa ... lần này càng không kiêng nể gì kêu to...
Bạch Hiểu Tình... không phải ngươi rất tự hào Sevil lúc nào cũng cưng chiều nghe lời ngươi như một con chó sao? Nhưng mà bây giờ thì sao? Hắn đang ra sức cày cấy trên thân thể của ta... là của ta... đại tỷ~ ngươi già rồi... nên nhường lại cho ta chức Philip Dailent phu nhân đi...
Mãi mê đắc ý suy nghĩ Bạch Hiểu Huệ khẽ chậm lại thân mình khiến nam nhân dưới thân chợt bất mãn sau đó mạnh xoay người lại đổi một tư thế tiếp tục bababa....
Một bóng người lướt qua hành lang tối om nhanh chóng chạy xuống nhà rồi vào nhanh một căn phòng sau đó đóng kín cửa lại...bên trong căn phòng cách âm phía dưới lầu bắt đầu vang lên từng tiếng đập phá đổ vỡ .. người phụ nữ có khuôn mặt vặn vẹo ngoan độc... đôi mắt khẽ híp lại một cách âm hiểm như một con độc xà đang đánh giá con mồi... mái tóc nâu dài vốn mềm mại bây giờ chợt rối tung lên...
Hai bàn tay bực tức vò đầu nhìn đống vỡ nát sau đó nhỏ giọng chửi rủa...
"Bạch Hiểu Huệ... là ngươi trước phản bội ta.. là ngươi giành Sevil với ta... Bạch Hiểu Huệ ... muội muội tốt ... muội muội .... tốt ...." từng tiếng muội muội là đầy vẻ hận ý cùng nghiến răng nghiến lợi... Bạch Hiểu Tình khuôn mặt lần nữa vặn vẹo lại hối hận nhớ lại trước kia đã đồng ý cho Bạch Hiểu Huệ bước chân vào căn nhà này...
*Xoảng!*
Chiếc bình hoa cổ rơi xuống đất vỡ ra thành từng mảnh nhỏ sau đó người phụ nữ xoay người ra ngoài khóa lại rồi đi lên lầu..trở lại vào phòng thì tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập... Bạch Hiểu Tình bực tức cầm lấy điện thoại định vứt đi thì chợt nhanh tay dừng lại...
"Bảo bối a~ Nương thật nhớ ngươi...." đang vặn vẹo khuôn mặt chợt trở nên nhu hòa rồi sủng nịch lên tiếng... càng nghe ánh mắt càng ngày càng lượng một cách kinh người...
"Hảo... xem ra bọn họ rất sủng ngươi đâu... Bảo bối... có bọn họ làm của ngươi dựa vào sơn... Philip Dailent không là gì cả..." sau đó lại là một trận cười đùa...
"Bảo bối.. Nương nhớ ngươi... tuyệt đối không được quên nương nha~ nhất là nhớ nhờ nhị nương tiêm thuốc để duy trì vết bớt..." Bạch Hiểu Tình đưa tay cầm lấy tấm hình trong ngăn kéo khẽ vuốt ve nó một cách dịu dàng rồi cúp điện thoại...
Nữ nhi ngoan... chỉ cần các ngươi nắm trong tay người đó... vinh hoa phú quý còn không phải là của chúng ta sao? Ha...ha.... Tiểu công chúa của gia tộc kia là ngươi... chỉ thuộc về một mình ngươi...bảo bối của ta...
Phía ngoài cửa sổ Doãn Y Ngưng khẽ híp mắt lại nhìn phía tấm hình đang dựng đứng trên bàn... trong hình là một nữ hài với mái tóc nâu cam cùng đôi mắt xanh lá đang ôm lấy người phụ nữ. Cả hai khuôn mặt như một khuôn mẫu khắc ra... nữ hài đó là Bạch Liên Kiều... còn người phụ nữ kia lại là Bạch Hiểu Tình? Xem ra... cô lại tìm ra một sự thật khác... thật thú vị...
Nói như vậy vào cái ngày khi Hàn Mạnh Long bị ám sát ông bị Bạch Liên Ngọc cứu...và không chuyện gì xảy ra hết.... Bạch Liên Ngọc khi đó mất đi tung tích vì trở lại Philip Dailent với đại tỷ vừa mới mang thai của mình??...
Bạch gia tỷ muội bàn tay cũng thật dài... hết chiếm Bạch gia... Philip Dailent... còn định dùng nữ nhi của mình để giành tài sản của Hàn gia cùng Louis Rissin sao?
A~Buồn cười... những kẻ tham lam...
Lối kiến trúc cổ điển toát ra từ toàn bộ ngôi nhà... mỗi căn phòng nơi đây đều được trang trí một cách tao nhã cùng hào phóng.... Những bức tranh chữ treo trên tường làm cho ngôi biệt thự bằng trầm hương càng thêm nổi lên nét sang trọng cổ kính...
Trong một căn phòng ở tầng 1 đang khép hờ cánh cửa ... bên trong là những tiếng hồng hộc cùng rên rỉ ái muội vang lên...càng ngày càng dồn dập.
"Tỷ phu... hảo tỷ phu~ nhẹ một chút... người ta chịu không nỗi.....ar
" trên chiếc giường trắng nhàu nát là hai thân mình trắng trẻo lấm tấm mồ hôi đang ra sức quấn quýt lấy nhau dùng sức cày cấy...
Nữ nhân khuôn mặt đỏ bừng đang cưỡi lên bụng nam nhân... phần mông khẽ nhấp nhô... mỗi lần lên xuống là tiếng thở dốc từ người nam nhân lại vang lên dày đặc...
"Ta nhẹ? A~ không phải mẫu cẩu ngươi đang cưỡi ta sao?" sau đó là *chát* một phát rơi xuống chiếc mông đẫy đà đang lấm tấm mồ hôi... khiến nó càng thêm nhanh nhẹn di chuyển...
Đang cố gắng di chuyển nữ nhân hờn dỗi áp đôi vú to của mình vào phần ngực nam nhân nhỏ giọng nức nở... thỉnh thoảng lại ý xấu dùng đôi nhũ hoa cà vào hai núm nhỏ đang cứng lên của nam nhân... rước lấy từng tiếng thở thoải mái.
"Tỷ phu thật xấu... rõ ràng ngươi đang đẩy mông ta di chuyển....ahhaa~~ mẫu cẩu hoa huyệt bị thao tử... thao tử
" trong căn phòng là từng tiếng bababa vang lên càng thêm rõ rệt... Nữ nhân nhìn phía đang hưởng thụ nam nhân khẽ liếm khóe môi một cách hài lòng... sau đó ra sức liếm láp lấy lòng tỷ phu của mình... ánh mắt nhẹ phiêu về phía đang hé nhỏ cánh cửa phòng khẽ khiêu khích rồi lần nữa lãng kêu to...
"Tỷ phu... hảo lão công... ngươi nhẹ một chút...ahaaaa~~ đỉnh vào tử cung a~ phải nát....phải nát
" sau đó hài lòng nhìn phía tức giận bỏ đi người phía sau cửa rồi lại tiếng tục bababa ... lần này càng không kiêng nể gì kêu to...
Bạch Hiểu Tình... không phải ngươi rất tự hào Sevil lúc nào cũng cưng chiều nghe lời ngươi như một con chó sao? Nhưng mà bây giờ thì sao? Hắn đang ra sức cày cấy trên thân thể của ta... là của ta... đại tỷ~ ngươi già rồi... nên nhường lại cho ta chức Philip Dailent phu nhân đi...
Mãi mê đắc ý suy nghĩ Bạch Hiểu Huệ khẽ chậm lại thân mình khiến nam nhân dưới thân chợt bất mãn sau đó mạnh xoay người lại đổi một tư thế tiếp tục bababa....
Một bóng người lướt qua hành lang tối om nhanh chóng chạy xuống nhà rồi vào nhanh một căn phòng sau đó đóng kín cửa lại...bên trong căn phòng cách âm phía dưới lầu bắt đầu vang lên từng tiếng đập phá đổ vỡ .. người phụ nữ có khuôn mặt vặn vẹo ngoan độc... đôi mắt khẽ híp lại một cách âm hiểm như một con độc xà đang đánh giá con mồi... mái tóc nâu dài vốn mềm mại bây giờ chợt rối tung lên...
Hai bàn tay bực tức vò đầu nhìn đống vỡ nát sau đó nhỏ giọng chửi rủa...
"Bạch Hiểu Huệ... là ngươi trước phản bội ta.. là ngươi giành Sevil với ta... Bạch Hiểu Huệ ... muội muội tốt ... muội muội .... tốt ...." từng tiếng muội muội là đầy vẻ hận ý cùng nghiến răng nghiến lợi... Bạch Hiểu Tình khuôn mặt lần nữa vặn vẹo lại hối hận nhớ lại trước kia đã đồng ý cho Bạch Hiểu Huệ bước chân vào căn nhà này...
*Xoảng!*
Chiếc bình hoa cổ rơi xuống đất vỡ ra thành từng mảnh nhỏ sau đó người phụ nữ xoay người ra ngoài khóa lại rồi đi lên lầu..trở lại vào phòng thì tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập... Bạch Hiểu Tình bực tức cầm lấy điện thoại định vứt đi thì chợt nhanh tay dừng lại...
"Bảo bối a~ Nương thật nhớ ngươi...." đang vặn vẹo khuôn mặt chợt trở nên nhu hòa rồi sủng nịch lên tiếng... càng nghe ánh mắt càng ngày càng lượng một cách kinh người...
"Hảo... xem ra bọn họ rất sủng ngươi đâu... Bảo bối... có bọn họ làm của ngươi dựa vào sơn... Philip Dailent không là gì cả..." sau đó lại là một trận cười đùa...
"Bảo bối.. Nương nhớ ngươi... tuyệt đối không được quên nương nha~ nhất là nhớ nhờ nhị nương tiêm thuốc để duy trì vết bớt..." Bạch Hiểu Tình đưa tay cầm lấy tấm hình trong ngăn kéo khẽ vuốt ve nó một cách dịu dàng rồi cúp điện thoại...
Nữ nhi ngoan... chỉ cần các ngươi nắm trong tay người đó... vinh hoa phú quý còn không phải là của chúng ta sao? Ha...ha.... Tiểu công chúa của gia tộc kia là ngươi... chỉ thuộc về một mình ngươi...bảo bối của ta...
Phía ngoài cửa sổ Doãn Y Ngưng khẽ híp mắt lại nhìn phía tấm hình đang dựng đứng trên bàn... trong hình là một nữ hài với mái tóc nâu cam cùng đôi mắt xanh lá đang ôm lấy người phụ nữ. Cả hai khuôn mặt như một khuôn mẫu khắc ra... nữ hài đó là Bạch Liên Kiều... còn người phụ nữ kia lại là Bạch Hiểu Tình? Xem ra... cô lại tìm ra một sự thật khác... thật thú vị...
Nói như vậy vào cái ngày khi Hàn Mạnh Long bị ám sát ông bị Bạch Liên Ngọc cứu...và không chuyện gì xảy ra hết.... Bạch Liên Ngọc khi đó mất đi tung tích vì trở lại Philip Dailent với đại tỷ vừa mới mang thai của mình??...
Bạch gia tỷ muội bàn tay cũng thật dài... hết chiếm Bạch gia... Philip Dailent... còn định dùng nữ nhi của mình để giành tài sản của Hàn gia cùng Louis Rissin sao?
A~Buồn cười... những kẻ tham lam...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.