Chương 5: Nhiệm vụ chính tuyến: gặp ca ca Doãn Mặc.
angel581992
24/10/2016
Tập đoàn tài chính Prosela là một công ty đa quốc gia do lão tổ của Doãn gia thành lập năm mươi hơn năm trước.
Chi nhánh chính được đặt tại thành phố Ruby nước Nanly. Đây cũng là đất nước Doãn Y Ngưng cô xuyên qua.
Nơi đây cũng giống Huyền Vu đại lục đều chia ra rất nhiều quốc gia. Nhưng đại lục này không có người quyết định sinh tử luân hồi như tam đại gia tộc của Huyền Vu đại lục mà nó vận hành theo một cách hoàn toàn khác.
Con người sau khi mất đi, linh hồn sẽ đi thẳng xuống Địa phủ. Cái được gọi là Địa phủ là nơi thu thập tất cả các loại linh hồn của người đã mất, sau đó phân chia giữa thiện và ác.
Người tốt mất đi sẽ được ban cho bát canh Mạnh Bà thang với đầy đủ các vị tượng trưng cho Hỉ, Nộ, Ái, Ố của con người. Sau đó linh hồn đó sẽ được bước qua cầu Nại Hà bên dòng sông Vong Xuyên để đi đầu thai.
Người xấu mất đi thì lại khác. Họ sẽ bị đưa vào 18 tầng Địa ngục để trừng phạt và sám hối cho tội lỗi của mình. Hình phạt cao nhất của một linh hồn tội ác tày trời là Hồn phi phách tán, mãi mãi không được siêu sinh.
Doãn Y Ngưng vừa ngồi xe tới chỗ công ty Doãn Mặc vừa hứng thú cầm quyển sách đọc. Cô cảm thấy những điều ở thế giới này hết sức là thú vị.
Chơi có vẻ rất vui~ Thật thú vị.
Chiếc xe màu bạc dừng lại ở một tòa nhà lớn với vài chục tầng lầu ... Khung cảnh thật hùng vĩ ngar~
Tiểu Y Ngưng ngửa cái đầu nhỏ của mình ngắm nghía tòa nhà khổng lồ đang hiện diện trước mắt cô sau đó cái đầu nhỏ cứ lắc lư... lắc lư.. Tiểu nha đầu vội nhắm mắt lại cho bớt chóng mặt sau đó tay cầm gấu to tay cầm hộp cơm, vai đeo balo con thỏ lon ton chạy vào đại sảnh.
Thật đông... thật đông người... Oa... to lớn quá... Tất cả đều thật hiện đại. Cô nhóc lon ton chạy tới sờ sờ chút cái này, mò mò lấy cái kia vẻ mặt hiếu kỳ. Quầy tiếp tân vài cô nhân viên cũng đang nhìn phía chạy lon ton bé cảm thán
"thật đáng yêu".
Doãn Y Ngưng đang sờ sờ cái màn hình 6 chiều một cách hưng phấn thì một bàn tay đặt nhẹ lên vai cô.
"Bé con. Con tới đây tìm ai nha?" cô tiếp tân xinh đẹp mắt sáng long lanh nhìn tiểu cô nương trước mắt mình. Cô bé này cứ như con búp bê bằng sứ vậy.
Cái mặt tròn tròn hồng hào cái miệng nhỏ khẽ mở kèm theo là đôi mắt như pha lê đang tò mò nhìn mọi thứ xung quanh thật linh động. Trên đầu là hai búi tóc bạch kim được buộc nơ xanh biển, kết hợp với chiếc đầm công chúa xanh biển bồng bềnh. Thật đẹp...
"Tìm ca ca."
"Ngô. Vậy ca ca con tên gì nha?"
Doãn Y Ngưng đầu đầy hắc tuyến tự khinh bỉ mình, mất mặt... thật quá mất mặt... Nếu là Doãn Y Ngưng cô lúc trước thì sẽ vẻ mặt bình thản tới thẳng quầy tiếp tân tìm người mà không phải trẻ con như bây giờ...
Nạp Lan Tử. Sao cậu không viết nữ xứng tính cách cao lãnh từ lúc nhỏ chứ? Như vậy cô sẽ đỡ xấu mặt hơn bây giờ.
"Ca ca Doãn Mặc."
"A~ Là CEO Doãn sao? Ừmk... tầng 27 nha bé con. Đến. Con đi thang máy này sẽ có người giúp con bấm nút." Cô tiếp tân vừa kéo tay tiểu Y Ngưng vừa dắt cô bé tới thẳng thang máy riêng của CEO Doãn.
Ting ~
Tầng 27 tập đoàn Prosela chỉ có vài phòng làm việc dành cho cấp lãnh đạo nên ở đây rất yên lặng. Doãn Y Ngưng tay ôm gấu bông tay lại giữ chặt bịch cơm vừa đi vừa nhìn lên cửa. Đây là phòng Tổng Giám, phòng Thư ký, phòng Phó giám.... Lạch bạch lạch bạch chạy tới căn phòng phía trước tiểu Y Ngưng toét miệng cười "CEO Doãn Mặc".
Doãn Y Ngưng đứng trước cửa phòng CEO thì thấy cửa phòng khép hờ. Cô định gõ cữa thì nghe phía trong phòng một tiếng nói vang lên.
"Ân~ Doãn... Doãn ... em muốn ngài." tiếng thở dốc của một người phụ nữ kiều mị vang lên.
"A~.. har~.. Doãn người ta... muốn ... muốn côn thịt của ..của ngài.. ah~..."
"A~ Tiểu. ..tiểu tao huyệt... muốn ngài ar~.... thao... thao ta...."
Chốc lát sau một giọng nói lạnh lùng tà tứ lên tiếng.
"Ngar~ chỉ cần em tự sướng tới cao triều trước mặt ta. Ta sẽ cho em. Như thế nào? Ân~"
Doãn Y Ngưng cho dù có ngây thơ cách mấy cũng biết ý nghĩa của từ tự sướng là gì. Đừng có mà coi thường cô. Doãn tiểu thư cô rất là thông minh.
Thật đáng ghét. Đây là đang trong giờ làm sao lại làm việc đó. Sao lại có thể làm chuyện đáng xấu hổ như vậy chứ..
"Ar~ Doãn... xin anh... xin anh cho em~ ah~ Người... người ta... uh... không chịu nỗi... har~..."
Tiếng kêu kiều mị từ trong phòng truyền ra, tiếng thở gấp càng lúc càng rõ rệt. Tiểu Y Ngưng gân xanh hiện trên trán, nghiến răng nghiến lợi đạp một phát thật mạnh vào cánh cửa gỗ khép hờ.
*RẦM!*
Con gấu bông được cô bé nắm trong tay run lên từng chập thể hiện rõ sự tức giận mãnh liệt của tiểu nha đầu. Ánh mắt cô đỏ bừng rưng rưng nước mắt. Cái mũi nhỏ đỏ đầy vẻ bực bội.
Đại ca là bại hoại! Đại ca là xấu đản!
Bắt gian tại trận rồi... oa~ sắp có phim coi =]]
Ủng hộ ta cái cả nhà ơi.... cầu like... cầu cmt.... =]]
Chi nhánh chính được đặt tại thành phố Ruby nước Nanly. Đây cũng là đất nước Doãn Y Ngưng cô xuyên qua.
Nơi đây cũng giống Huyền Vu đại lục đều chia ra rất nhiều quốc gia. Nhưng đại lục này không có người quyết định sinh tử luân hồi như tam đại gia tộc của Huyền Vu đại lục mà nó vận hành theo một cách hoàn toàn khác.
Con người sau khi mất đi, linh hồn sẽ đi thẳng xuống Địa phủ. Cái được gọi là Địa phủ là nơi thu thập tất cả các loại linh hồn của người đã mất, sau đó phân chia giữa thiện và ác.
Người tốt mất đi sẽ được ban cho bát canh Mạnh Bà thang với đầy đủ các vị tượng trưng cho Hỉ, Nộ, Ái, Ố của con người. Sau đó linh hồn đó sẽ được bước qua cầu Nại Hà bên dòng sông Vong Xuyên để đi đầu thai.
Người xấu mất đi thì lại khác. Họ sẽ bị đưa vào 18 tầng Địa ngục để trừng phạt và sám hối cho tội lỗi của mình. Hình phạt cao nhất của một linh hồn tội ác tày trời là Hồn phi phách tán, mãi mãi không được siêu sinh.
Doãn Y Ngưng vừa ngồi xe tới chỗ công ty Doãn Mặc vừa hứng thú cầm quyển sách đọc. Cô cảm thấy những điều ở thế giới này hết sức là thú vị.
Chơi có vẻ rất vui~ Thật thú vị.
Chiếc xe màu bạc dừng lại ở một tòa nhà lớn với vài chục tầng lầu ... Khung cảnh thật hùng vĩ ngar~
Tiểu Y Ngưng ngửa cái đầu nhỏ của mình ngắm nghía tòa nhà khổng lồ đang hiện diện trước mắt cô sau đó cái đầu nhỏ cứ lắc lư... lắc lư.. Tiểu nha đầu vội nhắm mắt lại cho bớt chóng mặt sau đó tay cầm gấu to tay cầm hộp cơm, vai đeo balo con thỏ lon ton chạy vào đại sảnh.
Thật đông... thật đông người... Oa... to lớn quá... Tất cả đều thật hiện đại. Cô nhóc lon ton chạy tới sờ sờ chút cái này, mò mò lấy cái kia vẻ mặt hiếu kỳ. Quầy tiếp tân vài cô nhân viên cũng đang nhìn phía chạy lon ton bé cảm thán
"thật đáng yêu".
Doãn Y Ngưng đang sờ sờ cái màn hình 6 chiều một cách hưng phấn thì một bàn tay đặt nhẹ lên vai cô.
"Bé con. Con tới đây tìm ai nha?" cô tiếp tân xinh đẹp mắt sáng long lanh nhìn tiểu cô nương trước mắt mình. Cô bé này cứ như con búp bê bằng sứ vậy.
Cái mặt tròn tròn hồng hào cái miệng nhỏ khẽ mở kèm theo là đôi mắt như pha lê đang tò mò nhìn mọi thứ xung quanh thật linh động. Trên đầu là hai búi tóc bạch kim được buộc nơ xanh biển, kết hợp với chiếc đầm công chúa xanh biển bồng bềnh. Thật đẹp...
"Tìm ca ca."
"Ngô. Vậy ca ca con tên gì nha?"
Doãn Y Ngưng đầu đầy hắc tuyến tự khinh bỉ mình, mất mặt... thật quá mất mặt... Nếu là Doãn Y Ngưng cô lúc trước thì sẽ vẻ mặt bình thản tới thẳng quầy tiếp tân tìm người mà không phải trẻ con như bây giờ...
Nạp Lan Tử. Sao cậu không viết nữ xứng tính cách cao lãnh từ lúc nhỏ chứ? Như vậy cô sẽ đỡ xấu mặt hơn bây giờ.
"Ca ca Doãn Mặc."
"A~ Là CEO Doãn sao? Ừmk... tầng 27 nha bé con. Đến. Con đi thang máy này sẽ có người giúp con bấm nút." Cô tiếp tân vừa kéo tay tiểu Y Ngưng vừa dắt cô bé tới thẳng thang máy riêng của CEO Doãn.
Ting ~
Tầng 27 tập đoàn Prosela chỉ có vài phòng làm việc dành cho cấp lãnh đạo nên ở đây rất yên lặng. Doãn Y Ngưng tay ôm gấu bông tay lại giữ chặt bịch cơm vừa đi vừa nhìn lên cửa. Đây là phòng Tổng Giám, phòng Thư ký, phòng Phó giám.... Lạch bạch lạch bạch chạy tới căn phòng phía trước tiểu Y Ngưng toét miệng cười "CEO Doãn Mặc".
Doãn Y Ngưng đứng trước cửa phòng CEO thì thấy cửa phòng khép hờ. Cô định gõ cữa thì nghe phía trong phòng một tiếng nói vang lên.
"Ân~ Doãn... Doãn ... em muốn ngài." tiếng thở dốc của một người phụ nữ kiều mị vang lên.
"A~.. har~.. Doãn người ta... muốn ... muốn côn thịt của ..của ngài.. ah~..."
"A~ Tiểu. ..tiểu tao huyệt... muốn ngài ar~.... thao... thao ta...."
Chốc lát sau một giọng nói lạnh lùng tà tứ lên tiếng.
"Ngar~ chỉ cần em tự sướng tới cao triều trước mặt ta. Ta sẽ cho em. Như thế nào? Ân~"
Doãn Y Ngưng cho dù có ngây thơ cách mấy cũng biết ý nghĩa của từ tự sướng là gì. Đừng có mà coi thường cô. Doãn tiểu thư cô rất là thông minh.
Thật đáng ghét. Đây là đang trong giờ làm sao lại làm việc đó. Sao lại có thể làm chuyện đáng xấu hổ như vậy chứ..
"Ar~ Doãn... xin anh... xin anh cho em~ ah~ Người... người ta... uh... không chịu nỗi... har~..."
Tiếng kêu kiều mị từ trong phòng truyền ra, tiếng thở gấp càng lúc càng rõ rệt. Tiểu Y Ngưng gân xanh hiện trên trán, nghiến răng nghiến lợi đạp một phát thật mạnh vào cánh cửa gỗ khép hờ.
*RẦM!*
Con gấu bông được cô bé nắm trong tay run lên từng chập thể hiện rõ sự tức giận mãnh liệt của tiểu nha đầu. Ánh mắt cô đỏ bừng rưng rưng nước mắt. Cái mũi nhỏ đỏ đầy vẻ bực bội.
Đại ca là bại hoại! Đại ca là xấu đản!
Bắt gian tại trận rồi... oa~ sắp có phim coi =]]
Ủng hộ ta cái cả nhà ơi.... cầu like... cầu cmt.... =]]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.