Chương 26: Quá khứ đã qua.
angel581992
24/10/2016
Tiểu Y Ngưng ôm chặt chú gấu bông trong lòng một cách cẩn thận, cô có cảm giác chú gấu này có lẽ sẽ cứu mạng cô không chỉ là một lần... cảm giác là một thứ đáng sợ...nhất là với những người có giác quan thứ sáu mạnh mẽ như cô.
Cô còn nhớ năm mười tuổi của mình đã một lần cô từng xém bị giết con tin. Doãn gia ở Huyền Vu đại lục là người có thể giúp con người thay đổi số mệnh vốn có để họ trở nên thành công hơn. Nên có rất nhiều người muốn thay đổi nhân sinh mà kết bạn với Doãn gia.
Đương nhiên bên cạnh những người muốn kết bạn thì lại có rất nhiều kẻ thù muốn tìm cách giết đi những hậu duệ của Doãn gia. Họ nghĩ chỉ đơn giản rằng sinh tử, luân hồi có thể thay đổi nếu biến tốt xấu nhưng vận mệnh của con người nhất định phải do thiên định.
Có lẽ là đúng... cũng có lẽ là sai.
Nói ví dụ như: trong cùng một vấn đề nào đó sẽ có rất nhiều cách giải quyết nó. Có thể ngươi chọn cách này ... cũng có thể ngươi sẽ chọn cách khác... khi đó có thể kết quả sẽ giống nhau... nhưng có một thứ khác nhau là.... hậu quả...
Có những người phạm hạ lỗi lầm nhưng họ lại quay đầu lại sám hối cho những hành động sai trái của mình thì Doãn gia là người sẽ giúp họ. Nhưng... lại có những người vẫn không nhận ra hành động sai trái của mình những khi đó cho dù họ có cầu xin như thế nào Doãn gia vẫn sẽ không giúp.
Vì lẽ đó một trong những kẻ thù của Doãn gia đã bắt cóc đi năm đứa bé được xem là kẻ thừa kế của gia tộc.
Một người là ca ca của cô Doãn Hiên 14 tuổi, hai anh em sinh đôi là anh chị họ của cô Doãn Thanh cùng Doãn Ngọc 13 tuổi, một người là người bạn thuở nhỏ của cô (họ hàng bên họ ba) Doãn Hàn 11 tuổi và nhỏ nhất là cô Doãn Y Ngưng 10 tuổi.
Cô còn nhớ lúc đó khi thấy anh chị mình đòi đi khu vui chơi, khi đó cô đã có cảm giác rất bất an nên đã gây sự với anh chị để họ ở nhà nhưng những đứa trẻ trong thời kỳ trưởng thành thì luôn bướng bỉnh và thích làm theo ý mình. Và họ cũng vậy...
Cô bị các anh chị kéo vào khu mê cung chơi đùa ... sau đó... không có sau đó...
Cô thấy anh chị mình đều bị cột vào nhau, bọn chúng đánh đập ca ca Doãn Hiên của cô cả người đều là máu. Khi đó cô rất hoảng sợ, tiếng la khóc vang lên bên tai... đối với những đứa trẻ lúc nào cũng sống trong lồng kính thì đây là địa ngục.
Cả năm bị nhốt trong căn phòng suốt ba ngày thì cái ngày định mệnh đó lại đến...
Doãn Y Ngưng trông thấy gần bên cô là miếng thủy tinh vỡ, thế là cô nhóc con khi đó đã cầm lấy nó tự giải cứu cho mình cùng anh chị... sau đó cả bọn chia ra hai đường rồi bỏ trốn. Vì ca ca bị thương nên Doãn Thanh cùng Doãn Ngọc phải đỡ lấy thân thể đầy máu ấy.
Cô cùng Doãn Hàn chạy theo đường nhỏ để tranh thủ thời gian cho anh chị mình. Rồi ...
*Đùng...*
Một phát súng vang lên... khắp mặt cô là một màu đỏ ấm áp... Doãn Hàn ôm lấy cơ thể cô rồi cả hai lăn xuống sườn dốc. Cô vẫn còn nhớ thứ chất lỏng màu đỏ đó chảy ra rất nhiều, ướt đẫm chiếc đầm trắng cô đang mặc... ướt cả khuôn mặt cô. Rồi cô thấy anh cười... nụ cười thật nhẹ...thật ấm áp... sau đó...lần nữa mở mắt ra là trong bệnh viện.
Doãn Hàn đã mất... đáng lý ra viên đạn đó phải ghim hẳn vào tim cô mà không phải anh. Bởi vì khi phát súng phát ra anh đã ôm cả người cô vào lòng.
Sau ngày mất của Doãn Hàn cô đã chạy tới Đàm Đài gia để xem sổ luân hồi, rồi lại chạy tới Nạp Lan gia tìm kiếm linh hồn của Doãn Hàn nhưng không có. Hoàn toàn không có một chút gì xót lại. Cứ như người tên Doãn Hàn chỉ là một cái xác vô hồn.
Không phải như vậy ... làm sao có thể là một cái xác không hồn. Doãn Hàn của cô là một người lạnh lùng nhưng lại có một nụ cười ấm áp. Sao có thể không có linh hồn cho được a~
Cô không tin mình không thể tìm được anh... cô không tin linh hồn anh đã bốc hơi khỏi Huyền Vu đại lục.
Khi đã khỏi bệnh cô đã trốn nhà ra đi, cô lang bạc khắp nơi để tìm hình bóng quen thuộc nhưng không có. Hoàn toàn không có... 18 tuổi cô trở về nhà sau tám năm tìm kiếm vô vọng. Lạnh lùng, vô tâm mới là con người thật của cô.
Khi đó Nạp Lan Tử đã nói có lẽ Doãn Hàn đã đến một thế giới khác.... Cô cười khẩy rồi nói "cũng có lẽ là không." bởi vì không tìm được linh hồn nên có thể là "Hồn phi phách tán."
Ngủ thôi các nàng... khuya rồi a~
=]]
Chúc mọi người ngủ ngon ngar =]]
Đây là hình Doãn Hàn.
Cô còn nhớ năm mười tuổi của mình đã một lần cô từng xém bị giết con tin. Doãn gia ở Huyền Vu đại lục là người có thể giúp con người thay đổi số mệnh vốn có để họ trở nên thành công hơn. Nên có rất nhiều người muốn thay đổi nhân sinh mà kết bạn với Doãn gia.
Đương nhiên bên cạnh những người muốn kết bạn thì lại có rất nhiều kẻ thù muốn tìm cách giết đi những hậu duệ của Doãn gia. Họ nghĩ chỉ đơn giản rằng sinh tử, luân hồi có thể thay đổi nếu biến tốt xấu nhưng vận mệnh của con người nhất định phải do thiên định.
Có lẽ là đúng... cũng có lẽ là sai.
Nói ví dụ như: trong cùng một vấn đề nào đó sẽ có rất nhiều cách giải quyết nó. Có thể ngươi chọn cách này ... cũng có thể ngươi sẽ chọn cách khác... khi đó có thể kết quả sẽ giống nhau... nhưng có một thứ khác nhau là.... hậu quả...
Có những người phạm hạ lỗi lầm nhưng họ lại quay đầu lại sám hối cho những hành động sai trái của mình thì Doãn gia là người sẽ giúp họ. Nhưng... lại có những người vẫn không nhận ra hành động sai trái của mình những khi đó cho dù họ có cầu xin như thế nào Doãn gia vẫn sẽ không giúp.
Vì lẽ đó một trong những kẻ thù của Doãn gia đã bắt cóc đi năm đứa bé được xem là kẻ thừa kế của gia tộc.
Một người là ca ca của cô Doãn Hiên 14 tuổi, hai anh em sinh đôi là anh chị họ của cô Doãn Thanh cùng Doãn Ngọc 13 tuổi, một người là người bạn thuở nhỏ của cô (họ hàng bên họ ba) Doãn Hàn 11 tuổi và nhỏ nhất là cô Doãn Y Ngưng 10 tuổi.
Cô còn nhớ lúc đó khi thấy anh chị mình đòi đi khu vui chơi, khi đó cô đã có cảm giác rất bất an nên đã gây sự với anh chị để họ ở nhà nhưng những đứa trẻ trong thời kỳ trưởng thành thì luôn bướng bỉnh và thích làm theo ý mình. Và họ cũng vậy...
Cô bị các anh chị kéo vào khu mê cung chơi đùa ... sau đó... không có sau đó...
Cô thấy anh chị mình đều bị cột vào nhau, bọn chúng đánh đập ca ca Doãn Hiên của cô cả người đều là máu. Khi đó cô rất hoảng sợ, tiếng la khóc vang lên bên tai... đối với những đứa trẻ lúc nào cũng sống trong lồng kính thì đây là địa ngục.
Cả năm bị nhốt trong căn phòng suốt ba ngày thì cái ngày định mệnh đó lại đến...
Doãn Y Ngưng trông thấy gần bên cô là miếng thủy tinh vỡ, thế là cô nhóc con khi đó đã cầm lấy nó tự giải cứu cho mình cùng anh chị... sau đó cả bọn chia ra hai đường rồi bỏ trốn. Vì ca ca bị thương nên Doãn Thanh cùng Doãn Ngọc phải đỡ lấy thân thể đầy máu ấy.
Cô cùng Doãn Hàn chạy theo đường nhỏ để tranh thủ thời gian cho anh chị mình. Rồi ...
*Đùng...*
Một phát súng vang lên... khắp mặt cô là một màu đỏ ấm áp... Doãn Hàn ôm lấy cơ thể cô rồi cả hai lăn xuống sườn dốc. Cô vẫn còn nhớ thứ chất lỏng màu đỏ đó chảy ra rất nhiều, ướt đẫm chiếc đầm trắng cô đang mặc... ướt cả khuôn mặt cô. Rồi cô thấy anh cười... nụ cười thật nhẹ...thật ấm áp... sau đó...lần nữa mở mắt ra là trong bệnh viện.
Doãn Hàn đã mất... đáng lý ra viên đạn đó phải ghim hẳn vào tim cô mà không phải anh. Bởi vì khi phát súng phát ra anh đã ôm cả người cô vào lòng.
Sau ngày mất của Doãn Hàn cô đã chạy tới Đàm Đài gia để xem sổ luân hồi, rồi lại chạy tới Nạp Lan gia tìm kiếm linh hồn của Doãn Hàn nhưng không có. Hoàn toàn không có một chút gì xót lại. Cứ như người tên Doãn Hàn chỉ là một cái xác vô hồn.
Không phải như vậy ... làm sao có thể là một cái xác không hồn. Doãn Hàn của cô là một người lạnh lùng nhưng lại có một nụ cười ấm áp. Sao có thể không có linh hồn cho được a~
Cô không tin mình không thể tìm được anh... cô không tin linh hồn anh đã bốc hơi khỏi Huyền Vu đại lục.
Khi đã khỏi bệnh cô đã trốn nhà ra đi, cô lang bạc khắp nơi để tìm hình bóng quen thuộc nhưng không có. Hoàn toàn không có... 18 tuổi cô trở về nhà sau tám năm tìm kiếm vô vọng. Lạnh lùng, vô tâm mới là con người thật của cô.
Khi đó Nạp Lan Tử đã nói có lẽ Doãn Hàn đã đến một thế giới khác.... Cô cười khẩy rồi nói "cũng có lẽ là không." bởi vì không tìm được linh hồn nên có thể là "Hồn phi phách tán."
Ngủ thôi các nàng... khuya rồi a~
=]]
Chúc mọi người ngủ ngon ngar =]]
Đây là hình Doãn Hàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.