Chương 108: Seaperia.
angel581992
24/10/2016
Sau vài ngày ngồi trên phi cơ tốp học sinh khu nhà Darkruft cũng đã chính thức đặt chân đến thiên đường của những bãi biển Seaperia.
Seaperia là một vùng đảo ở chính giữa bốn vùng biển khác nhau ở bốn cửa ra vào được chia ở các phía.
Hướng Đông là bãi biển màu xanh ngọc với những bãi cát trắng dọc bờ biển cùng những ngôi nhà được xây phía dưới đại dương...
Hướng Tây là một bãi biển hồng phấn với từng lớp cát đỏ rực như mê hoặc lòng người lại mang vẻ yêu mị kì bí...
Hướng Bắc là một bãi biển màu tím nhạt với từng ngọn sóng cao thích hợp cho việc lướt sóng cùng những trò mạo hiểm...
Cuối cùng là hướng Nam với bãi biển màu vàng óng ánh đẹp một cách cao quý... với dãy nhà được xây trên mặt nước....
Khu nhà Darkruft sẽ chung một bãi biển khu phía Đông và chia đều ở ba khu vực khác nhau...
Kiến trúc ở khách sạn dưới đáy đại dương ở bãi biển hướng đông được xây theo lối kiến trúc là bốn góc vuông... từ bốn góc vuông đó sẽ chia ra làm 4 khu vực lối vào khác nhau là bốn cửa chính ở bốn phía.
Khu lớp 10 sẽ ở cửa thứ nhất, khu lớp 11 sẽ đi hướng vào ở cổng số hai và khu lớp 12 sẽ đi lối vào số ba.
Một lớp sẽ được chia theo số học sinh trong lớp đó. Lớp 10A1 có 15 học sinh nên sẽ được chia làm tam phòng... mỗi phòng 5 học sinh... vì phòng rất rộng rãi thoáng mát nên năm học sinh ở cũng sẽ không vấn đề gì...
Họ có thể hoạt động tự do suốt cuộc hành trình của mình và đến ngày cuối cùng trên bãi biển sẽ bắt đầu điểm danh để chuẩn bị ra về...
Y Ngưng, Hoan Hoan, Hỷ Hỷ, Hiểu Ngọc cùng Muội Muội ở chung một căn phòng có thể ngắm nhìn ra biển... căn phòng có 2 chiếc giường kingsize được xếp lại với nhau tạo ra một chiếc giường cực lớn... bốn con nhóc hưng phấn nhảy nhảy khắp nơi trên chiếc giường trong khi Doãn Y Ngưng khẽ thở dài rồi đi tắm...
Ngồi máy bay cả một ngày thật mệt mỏi... khi tới Seaperia thì trời cũng đã chiều... lúc ăn xong rồi nhận phòng trời cũng đã sụp xuống... đám người Hiểu Ngọc thấy Y Ngưng cầm bộ đầm ngủ đi tắm thì khẽ cười cười sau đó mở hành lý của cô đi giấu hết quần cùng áo chỉ chừa lại những chiếc đầm cùng nội y...
Đem quần áo theo để mặc đi bơi sao? Như vậy sao được a~ nếu mặc quần áo đi bơi thì bộ đồ bơi cô mua không lẽ bỏ xó... như vậy là không nên... không nên... Tiết Hiểu Ngọc cười cười rồi ôm đống quần áo của cô chạy qua phòng khác....
*Cốc ...cốc...*
Jack đến bãi biển cùng đám học trò của mình... mỗi lão sư sẽ ở một phòng riêng... hôm nay cô học trò bé bỏng của hắn trông thật xinh xắn trong chiếc đầm hoa tới gối... trông cô vừa mềm mại lại đáng yêu... hắn rất trông chờ vào ngày mai a~
Hắn tay cầm ly rượu nhìn phía đang lấp lánh ánh sáng những đám san hô khẽ nhấm nháp ngụm rượu thì nghe tiếng kêu cửa... khẽ nhíu mày một cách khó hiểu Jack từ từ đi tới mở cửa phòng thì một bóng đen nhỏ bay vào đến sau đó quăng đống đồ trên giường hắn... Jack khẽ đen mặt nhìn cô học trò lớp hắn đang ngượng ngùng cười cười...
Tiết Hiểu Ngọc sau khi ôm đống đồ của Doãn Y Ngưng chạy ra hành lang thì phát hiện một việc rất quan trọng.... Cướp thì cướp được rồi đó... còn giấu thì giấu ở đâu đây? Ở hai phòng kia thì không được rồi... Y Ngưng mà làm nũng tí xíu đám kia sẽ mềm lòng mà trả đồ lại... như vậy kế hoạch của cô không phải xong rồi sao...
Rồi Tiết Hiểu Ngọc linh quang chợt lóe... có nơi giấu sau đó chạy nhanh tới dãy phòng của những vị lão sư rồi dồn dập gõ cửa...
"Thầy... a ha ha... ta... ta..." bất quá nhìn gương mặt xanh mét của lão sư cô rất muốn khóc a~ Tiết Hiểu Ngọc trong lòng mếu máo....
"Giải thích." ra vẻ phòng của hắn là nơi con nhóc này tới tống rác sao? Là do lúc trước hắn quá dung túng lớp 10A1? Cho nên không sợ chết đến đây tống rác?
Lão sư~ vẻ mặt ghét bỏ đống rác này của ngươi là gì~ nếu như ngươi biết đống rác đó là của Ngưng Ngưng ngươi sẽ không .... Ách... dùng ánh mắt giết người nhìn ta nữa chứ?...Tiết Hiểu Ngọc xoắn xuýt một hồi rồi cắn môi hạ quyết tâm run run giải thích...
"Lão sư a~ ngài biết đó... đi biển là phải mặc đồ bơi a~ cho nên..." ách... nên giải thích thế nào đây nha??. Không lẽ nói cô canh lúc Doãn Y Ngưng đang tắm thì trộm đồ đem giấu? Vì không có chỗ giấu nên mới đến làm phiền lão nhân gia ngài?
Không được.. lão sư sẽ xé xác ngẫu ra mất....
"Có liên quan?" Jack khẽ nhíu mày nhìn đang chột dạ cô học trò giương giọng hỏi rồi liếc đống quần áo chiễm chệ nằm trên giường như đang muốn nói...*giải thích không ra ...ngươi sẽ chết thật thảm..*
Seaperia là một vùng đảo ở chính giữa bốn vùng biển khác nhau ở bốn cửa ra vào được chia ở các phía.
Hướng Đông là bãi biển màu xanh ngọc với những bãi cát trắng dọc bờ biển cùng những ngôi nhà được xây phía dưới đại dương...
Hướng Tây là một bãi biển hồng phấn với từng lớp cát đỏ rực như mê hoặc lòng người lại mang vẻ yêu mị kì bí...
Hướng Bắc là một bãi biển màu tím nhạt với từng ngọn sóng cao thích hợp cho việc lướt sóng cùng những trò mạo hiểm...
Cuối cùng là hướng Nam với bãi biển màu vàng óng ánh đẹp một cách cao quý... với dãy nhà được xây trên mặt nước....
Khu nhà Darkruft sẽ chung một bãi biển khu phía Đông và chia đều ở ba khu vực khác nhau...
Kiến trúc ở khách sạn dưới đáy đại dương ở bãi biển hướng đông được xây theo lối kiến trúc là bốn góc vuông... từ bốn góc vuông đó sẽ chia ra làm 4 khu vực lối vào khác nhau là bốn cửa chính ở bốn phía.
Khu lớp 10 sẽ ở cửa thứ nhất, khu lớp 11 sẽ đi hướng vào ở cổng số hai và khu lớp 12 sẽ đi lối vào số ba.
Một lớp sẽ được chia theo số học sinh trong lớp đó. Lớp 10A1 có 15 học sinh nên sẽ được chia làm tam phòng... mỗi phòng 5 học sinh... vì phòng rất rộng rãi thoáng mát nên năm học sinh ở cũng sẽ không vấn đề gì...
Họ có thể hoạt động tự do suốt cuộc hành trình của mình và đến ngày cuối cùng trên bãi biển sẽ bắt đầu điểm danh để chuẩn bị ra về...
Y Ngưng, Hoan Hoan, Hỷ Hỷ, Hiểu Ngọc cùng Muội Muội ở chung một căn phòng có thể ngắm nhìn ra biển... căn phòng có 2 chiếc giường kingsize được xếp lại với nhau tạo ra một chiếc giường cực lớn... bốn con nhóc hưng phấn nhảy nhảy khắp nơi trên chiếc giường trong khi Doãn Y Ngưng khẽ thở dài rồi đi tắm...
Ngồi máy bay cả một ngày thật mệt mỏi... khi tới Seaperia thì trời cũng đã chiều... lúc ăn xong rồi nhận phòng trời cũng đã sụp xuống... đám người Hiểu Ngọc thấy Y Ngưng cầm bộ đầm ngủ đi tắm thì khẽ cười cười sau đó mở hành lý của cô đi giấu hết quần cùng áo chỉ chừa lại những chiếc đầm cùng nội y...
Đem quần áo theo để mặc đi bơi sao? Như vậy sao được a~ nếu mặc quần áo đi bơi thì bộ đồ bơi cô mua không lẽ bỏ xó... như vậy là không nên... không nên... Tiết Hiểu Ngọc cười cười rồi ôm đống quần áo của cô chạy qua phòng khác....
*Cốc ...cốc...*
Jack đến bãi biển cùng đám học trò của mình... mỗi lão sư sẽ ở một phòng riêng... hôm nay cô học trò bé bỏng của hắn trông thật xinh xắn trong chiếc đầm hoa tới gối... trông cô vừa mềm mại lại đáng yêu... hắn rất trông chờ vào ngày mai a~
Hắn tay cầm ly rượu nhìn phía đang lấp lánh ánh sáng những đám san hô khẽ nhấm nháp ngụm rượu thì nghe tiếng kêu cửa... khẽ nhíu mày một cách khó hiểu Jack từ từ đi tới mở cửa phòng thì một bóng đen nhỏ bay vào đến sau đó quăng đống đồ trên giường hắn... Jack khẽ đen mặt nhìn cô học trò lớp hắn đang ngượng ngùng cười cười...
Tiết Hiểu Ngọc sau khi ôm đống đồ của Doãn Y Ngưng chạy ra hành lang thì phát hiện một việc rất quan trọng.... Cướp thì cướp được rồi đó... còn giấu thì giấu ở đâu đây? Ở hai phòng kia thì không được rồi... Y Ngưng mà làm nũng tí xíu đám kia sẽ mềm lòng mà trả đồ lại... như vậy kế hoạch của cô không phải xong rồi sao...
Rồi Tiết Hiểu Ngọc linh quang chợt lóe... có nơi giấu sau đó chạy nhanh tới dãy phòng của những vị lão sư rồi dồn dập gõ cửa...
"Thầy... a ha ha... ta... ta..." bất quá nhìn gương mặt xanh mét của lão sư cô rất muốn khóc a~ Tiết Hiểu Ngọc trong lòng mếu máo....
"Giải thích." ra vẻ phòng của hắn là nơi con nhóc này tới tống rác sao? Là do lúc trước hắn quá dung túng lớp 10A1? Cho nên không sợ chết đến đây tống rác?
Lão sư~ vẻ mặt ghét bỏ đống rác này của ngươi là gì~ nếu như ngươi biết đống rác đó là của Ngưng Ngưng ngươi sẽ không .... Ách... dùng ánh mắt giết người nhìn ta nữa chứ?...Tiết Hiểu Ngọc xoắn xuýt một hồi rồi cắn môi hạ quyết tâm run run giải thích...
"Lão sư a~ ngài biết đó... đi biển là phải mặc đồ bơi a~ cho nên..." ách... nên giải thích thế nào đây nha??. Không lẽ nói cô canh lúc Doãn Y Ngưng đang tắm thì trộm đồ đem giấu? Vì không có chỗ giấu nên mới đến làm phiền lão nhân gia ngài?
Không được.. lão sư sẽ xé xác ngẫu ra mất....
"Có liên quan?" Jack khẽ nhíu mày nhìn đang chột dạ cô học trò giương giọng hỏi rồi liếc đống quần áo chiễm chệ nằm trên giường như đang muốn nói...*giải thích không ra ...ngươi sẽ chết thật thảm..*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.