Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 1397: Hải tặc Tinh Tế có chút ngoan 23
Tg Tần Nguyên
28/02/2021
Tô Kiêu muốn đưa Tô Yên tới phòng y tế. Nhưng tay còn chưa chạm vào, liền trơ mắt nhìn chị gái mình bị người khác mang đi.
Hoắc Vưu ôm Tô Yên lên. Hắn nâng mí mắt liếc Tô Kiêu trong chốc lát
“Bạn học Tô Kiêu vẫn nên lo làm tốt việc của mình đi. Đừng xen vào chuyện của người khác.”
Tô Kiêu nhìn Tô Yên, lại nhìn Hoắc Vưu. Cậu nhướng mày, quay đầu nhìn Tô Yên
“Chị chưa từng nói với tôi là chị biết hắn.”
“Mới quen.”
Dù sao cũng chỉ mới biết nhau có ba ngày.
Hoắc Vưu vừa nghe, rũ mắt tỏ vẻ không chút để ý.
“Cô ấy không có nghĩa vụ phải nói cho cậu.”
Nói xong, ôm Tô Yên quay đi
“Đói bụng, đi ăn cơm.”
Tiểu Hoa
“Leng keng, chúc mừng ký chủ, một ngôi sao đã sáng.”
Tiếp theo, Tô Yên đã bị Hoắc Vưu ôm đi.
Lúc này, trêи bàn ăn. Tô Yên cắn một miếng khoai tây. Hoắc Vưu ngồi đối diện, một tay chống cái trán. Bộ dáng không chút để ý
“Cô quen biết hắn?”
Tô Yên lại cắn một miếng, bởi vì đang ăn nên giọng nói càng thêm nhỏ nhẹ
“Hắn là ai?”
Nói xong, nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, cô hỏi
“Tô Kiêu sao?”
“Không thì sao? Cô cảm thấy tôi sẽ nói ai?”
Ngoài mặt thì không có biến đổi gì, nhưng cách nói chuyện lại làm người nghẹn họng.
Tô Yên quá đói nên chỉ chăm chú ăn khoai tây, không phát hiện điều này.
Cô gật đầu
“Ân”
Người đối diện nhướng mi, hai mắt thâm thúy
“Hắn hôn cô chưa?”
Hỏi rất thẳng thắn, Tô Yên lắc đầu
“Không có.”
Nói xong, cô bổ sung một câu
“Đó là em trai của em, sẽ không bao giờ hôn em.”
Cô nói rõ ràng, chỉ là vào tai Hoắc Vưu lại không phải như vậy.
Ý cô là cảm thấy tên kia tuổi còn nhỏ, không thể làm một số việc không nên làm??
Hoắc Vưu một tay chống cái trán, mí mắt buông xuống. Hành vi của Tô Kiêu vừa rồi cùng với nói của Tô Yên, Ở trong cái đầu 7 vặn 8 vẹo của Hoắc Vưu liền thành Tô Kiêu có ý với Tô Yên, nhưng cô lại không phát hiện ra.
Chuyện này, nên bóp chết từ trong nôi!
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Nghĩ tới bộ dáng Tô Kiêu, Hoắc Vưu liền cảm thấy thực khó chịu. Cảm giác như đồ vật của mình bị người khác dòm ngó vậy. Nhưng rất nhanh, hắn dựa lưng vào ghế, thả lỏng người.
Từ trước tới nay chưa một ai có thể cướp đi bất cứ thứ gì trong tay hắn. Mí mắt hắn động động, lại khôi phục bộ dáng không chút để ý.
Tô Yên ăn cơm no. Nhìn hắn ngồi đối diện không nói lời nào liền cảm thấy không có việc gì.
Cô muốn tới khu trung tâm một chuyến để xem giá cả của dịch tu bổ thế nào rồi tính tiếp.
Hoắc Vưu
“Cô có vẻ sốt ruột, có hẹn với ai sao?”
“Không có. Em chỉ muốn đi đến trung tâm thương mại.”
” Trung tâm thương mại? Mua cái gì?”
“Dịch tu bổ cao cấp.”
“Mua nhiều hay ít?”
“Nhiều.”
Hoắc Vưu nâng mí mắt nhìn cô
“Tôi nhớ rõ cô thuộc khóa duy tu, không phải là chiến sĩ cơ giáp. Dịch tu bổ không có ích gì với cô.”
Tô Yên suy nghĩ nửa ngày, cũng chỉ nghĩ ra được câu trả lời duy nhất
“Muốn uống thử.”
Nói xong, cô đứng dậy, đi tới trước mặt Hoắc Vưu
“Có muốn đi cùng em không?”
Hắn không nói gì, Tô Yên kéo tay hắn, Hoắc Vưu không né. Cô biết hắn đồng ý, bèn nói
“Đi thôi.”
Xe chạy một đường, thực mau liền tới địa điểm giao dịch. Tô Yên chưa từng tới đây cho nên không quen thuộc lắm.
Đi dạo khắp nơi vẫn chưa tìm được chỗ bán dịch tu bổ, nhưng trong tay thì cầm không ít đồ ăn vặt. Kem ly, chocolate, còn có kẹo que, cùng một túi kẹo. Tô Yên nhìn kem trong tay, mới cắn mấy miếng đã chảy gần hết. Vì mấy ngày trước ăn quá nhiều kẹo nên cô hiện tại vẫn đang rất ngấy.
Hoắc Vưu ôm Tô Yên lên. Hắn nâng mí mắt liếc Tô Kiêu trong chốc lát
“Bạn học Tô Kiêu vẫn nên lo làm tốt việc của mình đi. Đừng xen vào chuyện của người khác.”
Tô Kiêu nhìn Tô Yên, lại nhìn Hoắc Vưu. Cậu nhướng mày, quay đầu nhìn Tô Yên
“Chị chưa từng nói với tôi là chị biết hắn.”
“Mới quen.”
Dù sao cũng chỉ mới biết nhau có ba ngày.
Hoắc Vưu vừa nghe, rũ mắt tỏ vẻ không chút để ý.
“Cô ấy không có nghĩa vụ phải nói cho cậu.”
Nói xong, ôm Tô Yên quay đi
“Đói bụng, đi ăn cơm.”
Tiểu Hoa
“Leng keng, chúc mừng ký chủ, một ngôi sao đã sáng.”
Tiếp theo, Tô Yên đã bị Hoắc Vưu ôm đi.
Lúc này, trêи bàn ăn. Tô Yên cắn một miếng khoai tây. Hoắc Vưu ngồi đối diện, một tay chống cái trán. Bộ dáng không chút để ý
“Cô quen biết hắn?”
Tô Yên lại cắn một miếng, bởi vì đang ăn nên giọng nói càng thêm nhỏ nhẹ
“Hắn là ai?”
Nói xong, nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, cô hỏi
“Tô Kiêu sao?”
“Không thì sao? Cô cảm thấy tôi sẽ nói ai?”
Ngoài mặt thì không có biến đổi gì, nhưng cách nói chuyện lại làm người nghẹn họng.
Tô Yên quá đói nên chỉ chăm chú ăn khoai tây, không phát hiện điều này.
Cô gật đầu
“Ân”
Người đối diện nhướng mi, hai mắt thâm thúy
“Hắn hôn cô chưa?”
Hỏi rất thẳng thắn, Tô Yên lắc đầu
“Không có.”
Nói xong, cô bổ sung một câu
“Đó là em trai của em, sẽ không bao giờ hôn em.”
Cô nói rõ ràng, chỉ là vào tai Hoắc Vưu lại không phải như vậy.
Ý cô là cảm thấy tên kia tuổi còn nhỏ, không thể làm một số việc không nên làm??
Hoắc Vưu một tay chống cái trán, mí mắt buông xuống. Hành vi của Tô Kiêu vừa rồi cùng với nói của Tô Yên, Ở trong cái đầu 7 vặn 8 vẹo của Hoắc Vưu liền thành Tô Kiêu có ý với Tô Yên, nhưng cô lại không phát hiện ra.
Chuyện này, nên bóp chết từ trong nôi!
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Nghĩ tới bộ dáng Tô Kiêu, Hoắc Vưu liền cảm thấy thực khó chịu. Cảm giác như đồ vật của mình bị người khác dòm ngó vậy. Nhưng rất nhanh, hắn dựa lưng vào ghế, thả lỏng người.
Từ trước tới nay chưa một ai có thể cướp đi bất cứ thứ gì trong tay hắn. Mí mắt hắn động động, lại khôi phục bộ dáng không chút để ý.
Tô Yên ăn cơm no. Nhìn hắn ngồi đối diện không nói lời nào liền cảm thấy không có việc gì.
Cô muốn tới khu trung tâm một chuyến để xem giá cả của dịch tu bổ thế nào rồi tính tiếp.
Hoắc Vưu
“Cô có vẻ sốt ruột, có hẹn với ai sao?”
“Không có. Em chỉ muốn đi đến trung tâm thương mại.”
” Trung tâm thương mại? Mua cái gì?”
“Dịch tu bổ cao cấp.”
“Mua nhiều hay ít?”
“Nhiều.”
Hoắc Vưu nâng mí mắt nhìn cô
“Tôi nhớ rõ cô thuộc khóa duy tu, không phải là chiến sĩ cơ giáp. Dịch tu bổ không có ích gì với cô.”
Tô Yên suy nghĩ nửa ngày, cũng chỉ nghĩ ra được câu trả lời duy nhất
“Muốn uống thử.”
Nói xong, cô đứng dậy, đi tới trước mặt Hoắc Vưu
“Có muốn đi cùng em không?”
Hắn không nói gì, Tô Yên kéo tay hắn, Hoắc Vưu không né. Cô biết hắn đồng ý, bèn nói
“Đi thôi.”
Xe chạy một đường, thực mau liền tới địa điểm giao dịch. Tô Yên chưa từng tới đây cho nên không quen thuộc lắm.
Đi dạo khắp nơi vẫn chưa tìm được chỗ bán dịch tu bổ, nhưng trong tay thì cầm không ít đồ ăn vặt. Kem ly, chocolate, còn có kẹo que, cùng một túi kẹo. Tô Yên nhìn kem trong tay, mới cắn mấy miếng đã chảy gần hết. Vì mấy ngày trước ăn quá nhiều kẹo nên cô hiện tại vẫn đang rất ngấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.