Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 1377: Hải tặc Tinh Tế có chút ngoan 3
Tg Tần Nguyên
28/02/2021
Tô Yên tiếp nhận cái túi, nghi hoặc
“Vì sao lại cho tôi?”
Tô Kiêu không kiên nhẫn
“Chị nói xem? Chị cảm thấy tôi nguyện ý quản chị chắc?”
Nói xong, Tô Kiêu xoay người rời đi.
Một thân đồng phục màu bạc, trêи ngực thêu huy hiệu trường quân đội đế quốc. Mang theo vẻ đĩnh bạt soái khí riêng của thiếu niên.
Tô Yên cầm cái túi, vốn là muốn đi hướng khác. Kết quả vừa nhấc đầu, nhìn thấy đàn nữ sinh như hổ rình mồi.
Cô lập tức quay đầu, đi sau Tô Kiêu.
Tô Kiêu thấy Tô Yên đi theo hắn, bước chân dừng lại
“Đi theo tôi làm gì?”
Tô Yên nghiêm túc
“Mượn cậu tránh đầu sóng ngọn gió.”
Tô Kiêu liếc Tô Yên một cái, nhếch miệng cười
“Chị không phải vẫn luôn tránh liên quan đến tôi sao?”
Hắn cười có chút châm chọc.
Tô Yên giơ tay quơ quơ cái túi
“Trước công chúng, cậu đem cái này cho tôi, tôi sợ các cô gái kia đoạt.”
Nếu cô vẫn còn sức mạnh thì chuyện này chẳng đáng để suy nghĩ.
Dù sao ai cũng không đoạt được.
Nhưng hiện tại thì không giống. Chỉ cần người ta tùy tiện đẩy một cái, cô sẽ nằm bẹp luôn.
Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.
Tô Kiêu đút tay ở túi quần, không nói gì nữa, quay đầu tiếp tục đi về phía trước.
Tô Yên đi theo sau Tô Kiêu, mấy nữ sinh phía sau tuy rằng hâm mộ ghen tị, nhưng cũng thật sự không dám ở trước mặt Tô Kiêu động thủ với Tô Yên.
Chờ đi đến một chỗ không có ai. Tô Yên tự động vòng tới một góc khuất, chuẩn bị đi tiêu hủy cái túi.
Tô Kiêu đang đi, phát hiện không thấy người đâu, vừa quay đầu lại liền thấy Tô Yên trốn rất xa, đi tiêu hủy đồ vật.
Hắn không nói chuyện, chỉ nhìn một lúc sau đó xoay người đi.
Tô Yên mở ra, liền phát hiện bên trong có mười bình dinh dưỡng, xếp gọn thành từng hàng.
Khác với bình dinh dưỡng Tô Yên uống lúc trước. Chất lỏng này là màu lam nhạt, trong suốt không chút tạp chất.
Cô nhìn trong chốc lát
“Tiểu Hoa”
“Ký chủ?”
“Đây cũng là dịch dinh dưỡng sao?”
“Đúng vậy, nhưng mà bình này thuộc về loại dinh dưỡng cấp cao. Rất quý. Một trăm bình dinh dưỡng lúc trước chỉ có thể mua nửa cái bình này.”
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Bọn họ là cùng cha cùng mẹ. Cha mẹ là người thường, lại đều đã chết.
Hắn lấy tiền ở đâu để mua cái này?
Đang nghĩ ngợi, Tiểu Hoa nói
“Ký chủ, thứ này có thể nhanh chóng đề cao tố chất thân thể chị, nhưng mà một lần chỉ có thể uống nhiều nhất là sáu cái.”
Tô Yên vừa nghe bèn duỗi tay rút ra nút lọ bắt đầu uống.
Một hơi liền uống lên năm lọ.
Cô nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó mở ra lọ thứ sáu bắt đầu uống.
Tiểu Hoa nghi hoặc
“Ký chủ, chị không muốn lưu trữ?”
Tô Yên lắc đầu
“Lưu không được. Mấy người kia sẽ đoạt.”
Dựa theo chuyện nguyên thân đã trải qua. Tô Kiêu lúc trước cũng đã cho nguyên thân đồ vật, nhưng mà đều bị phát hiện rồi bị người ta đoạt đi.
Sau đó, nguyên thân không còn muốn đồ vật Tô Kiêu đưa nữa.
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên có một người từ trêи trời giáng xuống. Vừa rơi xuống đất liền đứng ở trước mặt Tô Yên.
Động tác uống dịch dinh dưỡng của Tô Yên dừng một chút. Cô nhìn người tới.
Người kia cũng mặc đồng phục trường. Nhìn dáng vẻ cũng là học sinh trường quân đội đế quốc ban A.
Ở trường quân đội đế quốc, có rất nhiều lớp. Chỉ có học sinh ban A có đồng phục là màu bạc. Các lớp còn lại đều là màu xám.
Giống như là đồng phục hiện tại Tô Yên đang mặc. Cô ở ban F, đồng phục màu xám.
Khuôn mặt người nọ trắng nõn, môi hồng răng trắng, màu tóc đen ngắn, ngắn gọn. Bên tai trái còn đeo khuyên tai đá quý.
Hình như người kia cũng không nghĩ tới chỗ này sẽ có người. Thế cho nên khi rơi xuống đất, nhìn thấy Tô Yên hắn liền nhướng mày lên.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Sau đó, ánh mắt người nọ dừng lại ở bình dinh dưỡng trong tay Tô Yên.
“Vì sao lại cho tôi?”
Tô Kiêu không kiên nhẫn
“Chị nói xem? Chị cảm thấy tôi nguyện ý quản chị chắc?”
Nói xong, Tô Kiêu xoay người rời đi.
Một thân đồng phục màu bạc, trêи ngực thêu huy hiệu trường quân đội đế quốc. Mang theo vẻ đĩnh bạt soái khí riêng của thiếu niên.
Tô Yên cầm cái túi, vốn là muốn đi hướng khác. Kết quả vừa nhấc đầu, nhìn thấy đàn nữ sinh như hổ rình mồi.
Cô lập tức quay đầu, đi sau Tô Kiêu.
Tô Kiêu thấy Tô Yên đi theo hắn, bước chân dừng lại
“Đi theo tôi làm gì?”
Tô Yên nghiêm túc
“Mượn cậu tránh đầu sóng ngọn gió.”
Tô Kiêu liếc Tô Yên một cái, nhếch miệng cười
“Chị không phải vẫn luôn tránh liên quan đến tôi sao?”
Hắn cười có chút châm chọc.
Tô Yên giơ tay quơ quơ cái túi
“Trước công chúng, cậu đem cái này cho tôi, tôi sợ các cô gái kia đoạt.”
Nếu cô vẫn còn sức mạnh thì chuyện này chẳng đáng để suy nghĩ.
Dù sao ai cũng không đoạt được.
Nhưng hiện tại thì không giống. Chỉ cần người ta tùy tiện đẩy một cái, cô sẽ nằm bẹp luôn.
Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.
Tô Kiêu đút tay ở túi quần, không nói gì nữa, quay đầu tiếp tục đi về phía trước.
Tô Yên đi theo sau Tô Kiêu, mấy nữ sinh phía sau tuy rằng hâm mộ ghen tị, nhưng cũng thật sự không dám ở trước mặt Tô Kiêu động thủ với Tô Yên.
Chờ đi đến một chỗ không có ai. Tô Yên tự động vòng tới một góc khuất, chuẩn bị đi tiêu hủy cái túi.
Tô Kiêu đang đi, phát hiện không thấy người đâu, vừa quay đầu lại liền thấy Tô Yên trốn rất xa, đi tiêu hủy đồ vật.
Hắn không nói chuyện, chỉ nhìn một lúc sau đó xoay người đi.
Tô Yên mở ra, liền phát hiện bên trong có mười bình dinh dưỡng, xếp gọn thành từng hàng.
Khác với bình dinh dưỡng Tô Yên uống lúc trước. Chất lỏng này là màu lam nhạt, trong suốt không chút tạp chất.
Cô nhìn trong chốc lát
“Tiểu Hoa”
“Ký chủ?”
“Đây cũng là dịch dinh dưỡng sao?”
“Đúng vậy, nhưng mà bình này thuộc về loại dinh dưỡng cấp cao. Rất quý. Một trăm bình dinh dưỡng lúc trước chỉ có thể mua nửa cái bình này.”
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Bọn họ là cùng cha cùng mẹ. Cha mẹ là người thường, lại đều đã chết.
Hắn lấy tiền ở đâu để mua cái này?
Đang nghĩ ngợi, Tiểu Hoa nói
“Ký chủ, thứ này có thể nhanh chóng đề cao tố chất thân thể chị, nhưng mà một lần chỉ có thể uống nhiều nhất là sáu cái.”
Tô Yên vừa nghe bèn duỗi tay rút ra nút lọ bắt đầu uống.
Một hơi liền uống lên năm lọ.
Cô nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó mở ra lọ thứ sáu bắt đầu uống.
Tiểu Hoa nghi hoặc
“Ký chủ, chị không muốn lưu trữ?”
Tô Yên lắc đầu
“Lưu không được. Mấy người kia sẽ đoạt.”
Dựa theo chuyện nguyên thân đã trải qua. Tô Kiêu lúc trước cũng đã cho nguyên thân đồ vật, nhưng mà đều bị phát hiện rồi bị người ta đoạt đi.
Sau đó, nguyên thân không còn muốn đồ vật Tô Kiêu đưa nữa.
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên có một người từ trêи trời giáng xuống. Vừa rơi xuống đất liền đứng ở trước mặt Tô Yên.
Động tác uống dịch dinh dưỡng của Tô Yên dừng một chút. Cô nhìn người tới.
Người kia cũng mặc đồng phục trường. Nhìn dáng vẻ cũng là học sinh trường quân đội đế quốc ban A.
Ở trường quân đội đế quốc, có rất nhiều lớp. Chỉ có học sinh ban A có đồng phục là màu bạc. Các lớp còn lại đều là màu xám.
Giống như là đồng phục hiện tại Tô Yên đang mặc. Cô ở ban F, đồng phục màu xám.
Khuôn mặt người nọ trắng nõn, môi hồng răng trắng, màu tóc đen ngắn, ngắn gọn. Bên tai trái còn đeo khuyên tai đá quý.
Hình như người kia cũng không nghĩ tới chỗ này sẽ có người. Thế cho nên khi rơi xuống đất, nhìn thấy Tô Yên hắn liền nhướng mày lên.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Sau đó, ánh mắt người nọ dừng lại ở bình dinh dưỡng trong tay Tô Yên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.