Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 963: Nhẹ chút, sẽ đau 36
Tg Tần Nguyên
03/09/2020
Edit: Vio
Beta: Tinh Niệm
Cuối cùng, Tô Yên vẫn rời đi.
Thời Thù mặc cái áo ngủ Tô Yên đưa, đứng ở cửa phòng, nhìn Tô Yên tiến vào thang máy.
Ầm một tiếng.
Cửa phòng đóng lại.
Thời Thù dựa vào vách tường.
Nhắm hai mắt lại.
Cô mới vừa đi.
Lại nhớ cô rồi.
······
Lại nói đến đến Tô Yên bên này vừa đi thang máy xuống lầu một chuẩn bị rời đi.
Chung quanh bỗng nhiên có rất nhiều phóng viên chạy đến.
Đương nhiên, không phải hướng về phía cô tới.
Mà là một cô gái mang theo kính râm, ăn mặc thời thượng ở đối diện đang đi tới.
Sau đó, liền nghe những phóng viên này dò hỏi
"Chu Viện nữ sĩ, lúc trước ngài bị Mạnh Tắc phú nhị đại kia bắt cóc, mất tích năm giờ đồng hồ mới được cứu ra, vậy ngài có bị xâm phạm hay không,có muốn khởi tố Mạnh Tắc hay không?"
Tiếp đó, lại có thanh âm vang lên
"Chu Viện nữ sĩ, vị anh hùng ngài tìm kiếm ở trên mạng, có thể nói cụ thể hơn được không?"
"Chu Viện nữ sĩ, ngài lựa chọn rời khỏi giới nghệ sĩ hay không?"
"Chu nữ thần ·····"
Phóng viên vọt tới từ bốn phương tám hướng, đủ loại vấn đề bén nhọn chói tai.
Chu Viện tựa hồ là một mình một người xuất hiện ở chỗ này.
Bởi vì không có người đại diện cùng với trợ lý đi theo.
Nháy mắt liền bị phóng viên vây quanh, thoát không được.
Chu Viện nhíu mày.
"Tôi không có tiện trả lời."
Dứt lời, phóng viên theo sát mồm năm miệng mười lại vang lên
"Chu Viện nữ sĩ, ngài là không tiện trả lời vấn đề nào, là bị xâm phạm, hay là chi tiết bị bắt cóc, hoặc là ngài suy xét rời khỏi giới nghệ sĩ?"
Chuyện giới giải trí, đại khái là những vị minh tinh quá tỏa sáng chói lọi.
Thế cho nên làm người khác luôn muốn khiến cho bọn họ rớt khỏi thần đàn mới cam nguyện.
Mấy lời chói tai, một câu tiếp theo một câu.
Tô Yên không thích lo chuyện bao đồng.
Chỉ là hiện giờ, cô bị một đống phóng viên chặn đường.
Không động đậy, không ra được.
Vị Chu Viện minh tinh kia cách cô rất gần.
Cho nên cô có thể nhìn thấy rất rõ ràng bộ dáng cô ấy.
Có bực bội còn có chút cảm xúc hoảng loạn.
Phóng viên càng ngày càng kiêu ngạo.
Có người có ý đồ đi tháo mắt kính của Chu Viện, để chụp khuôn mặt cảm xúc của cô ấy.
Thậm chí là cố ý muốn làm Chu Viện tức giận.
Nếu chụp tốt, ngày mai sẽ làm tin tức đầu đề.
Tin tức sao giải trí.
Là thật hay giả trước đặt qua một bên.
Hấp dẫn người xem mới quan trọng.
Chu Viện bị đẩy đến lảo đảo
"Tránh ra!"
Cô giãy giụa.
Nhưng càng giãy giụa, càng dẫn đến một loạt tiếng chụp ảnh.
Chu Viện trong lòng chỉ còn lại hối hận.
Nên nghe người đại diện, thành thành thật thật ở nhà, thế nào cũng phải chạy ra chịu tội chứ?
Dưới sự hỗn loạn này, có người duỗi tay ý đồ muốn xàm sỡ.
Tay duỗi qua bộ ngực của Chu Viện.
Bang.
"Hành vi như vậy, không tốt."
Một bàn tay trắng nõn bắt được cái tay kia.
Là một tên đàn ông trung niên.
Nhìn qua vẻ mặt chính nghĩa.
Nhưng mà chuyện làm ra, lại không phù hợp cùng mặt hắn tí nào.
Chu Viện nhìn sang bên cạnh, thiếu chút nữa liền đụng tới cái móng heo kia.
Sắc mặt cô xanh mét.
Trực tiếp hét ra miệng
"Đều cút ngay cho tôi!"
Chuyện ngày đó thiếu chút nữa bị người chiếm tiện nghi, lòng cô vẫn còn sợ hãi.
Hiện giờ, đám đàn ông đáng chết ghê tởm một người tiếp theo một người.
Phóng viên đương nhiên sẽ không nghe, bọn họ chính là đang chờ Chu Viện phát giận.
Màn trập tiếng ánh đèn flash vang lên.
Chu Viện sắp tức tới khóc.
Tay Tô Yên dùng sức, trực tiếp đẩy tên đàn ông kai lảo đảo lui về phía sau.
Sau đó, những phóng viên đứng ở phía sau tên kia cũng đều bị đẩy đi.
____
Vị diện này 89 chương các nàng ạ.
Vậy nên tui đang chạy hết công suất để bạo chương.
Nhưng bao giờ bạo thì tui cũng không chắc. Do tác giả viết quá dài rùi ó.
(ಥ﹏ಥ)
(ಥ﹏ಥ)
Beta: Tinh Niệm
Cuối cùng, Tô Yên vẫn rời đi.
Thời Thù mặc cái áo ngủ Tô Yên đưa, đứng ở cửa phòng, nhìn Tô Yên tiến vào thang máy.
Ầm một tiếng.
Cửa phòng đóng lại.
Thời Thù dựa vào vách tường.
Nhắm hai mắt lại.
Cô mới vừa đi.
Lại nhớ cô rồi.
······
Lại nói đến đến Tô Yên bên này vừa đi thang máy xuống lầu một chuẩn bị rời đi.
Chung quanh bỗng nhiên có rất nhiều phóng viên chạy đến.
Đương nhiên, không phải hướng về phía cô tới.
Mà là một cô gái mang theo kính râm, ăn mặc thời thượng ở đối diện đang đi tới.
Sau đó, liền nghe những phóng viên này dò hỏi
"Chu Viện nữ sĩ, lúc trước ngài bị Mạnh Tắc phú nhị đại kia bắt cóc, mất tích năm giờ đồng hồ mới được cứu ra, vậy ngài có bị xâm phạm hay không,có muốn khởi tố Mạnh Tắc hay không?"
Tiếp đó, lại có thanh âm vang lên
"Chu Viện nữ sĩ, vị anh hùng ngài tìm kiếm ở trên mạng, có thể nói cụ thể hơn được không?"
"Chu Viện nữ sĩ, ngài lựa chọn rời khỏi giới nghệ sĩ hay không?"
"Chu nữ thần ·····"
Phóng viên vọt tới từ bốn phương tám hướng, đủ loại vấn đề bén nhọn chói tai.
Chu Viện tựa hồ là một mình một người xuất hiện ở chỗ này.
Bởi vì không có người đại diện cùng với trợ lý đi theo.
Nháy mắt liền bị phóng viên vây quanh, thoát không được.
Chu Viện nhíu mày.
"Tôi không có tiện trả lời."
Dứt lời, phóng viên theo sát mồm năm miệng mười lại vang lên
"Chu Viện nữ sĩ, ngài là không tiện trả lời vấn đề nào, là bị xâm phạm, hay là chi tiết bị bắt cóc, hoặc là ngài suy xét rời khỏi giới nghệ sĩ?"
Chuyện giới giải trí, đại khái là những vị minh tinh quá tỏa sáng chói lọi.
Thế cho nên làm người khác luôn muốn khiến cho bọn họ rớt khỏi thần đàn mới cam nguyện.
Mấy lời chói tai, một câu tiếp theo một câu.
Tô Yên không thích lo chuyện bao đồng.
Chỉ là hiện giờ, cô bị một đống phóng viên chặn đường.
Không động đậy, không ra được.
Vị Chu Viện minh tinh kia cách cô rất gần.
Cho nên cô có thể nhìn thấy rất rõ ràng bộ dáng cô ấy.
Có bực bội còn có chút cảm xúc hoảng loạn.
Phóng viên càng ngày càng kiêu ngạo.
Có người có ý đồ đi tháo mắt kính của Chu Viện, để chụp khuôn mặt cảm xúc của cô ấy.
Thậm chí là cố ý muốn làm Chu Viện tức giận.
Nếu chụp tốt, ngày mai sẽ làm tin tức đầu đề.
Tin tức sao giải trí.
Là thật hay giả trước đặt qua một bên.
Hấp dẫn người xem mới quan trọng.
Chu Viện bị đẩy đến lảo đảo
"Tránh ra!"
Cô giãy giụa.
Nhưng càng giãy giụa, càng dẫn đến một loạt tiếng chụp ảnh.
Chu Viện trong lòng chỉ còn lại hối hận.
Nên nghe người đại diện, thành thành thật thật ở nhà, thế nào cũng phải chạy ra chịu tội chứ?
Dưới sự hỗn loạn này, có người duỗi tay ý đồ muốn xàm sỡ.
Tay duỗi qua bộ ngực của Chu Viện.
Bang.
"Hành vi như vậy, không tốt."
Một bàn tay trắng nõn bắt được cái tay kia.
Là một tên đàn ông trung niên.
Nhìn qua vẻ mặt chính nghĩa.
Nhưng mà chuyện làm ra, lại không phù hợp cùng mặt hắn tí nào.
Chu Viện nhìn sang bên cạnh, thiếu chút nữa liền đụng tới cái móng heo kia.
Sắc mặt cô xanh mét.
Trực tiếp hét ra miệng
"Đều cút ngay cho tôi!"
Chuyện ngày đó thiếu chút nữa bị người chiếm tiện nghi, lòng cô vẫn còn sợ hãi.
Hiện giờ, đám đàn ông đáng chết ghê tởm một người tiếp theo một người.
Phóng viên đương nhiên sẽ không nghe, bọn họ chính là đang chờ Chu Viện phát giận.
Màn trập tiếng ánh đèn flash vang lên.
Chu Viện sắp tức tới khóc.
Tay Tô Yên dùng sức, trực tiếp đẩy tên đàn ông kai lảo đảo lui về phía sau.
Sau đó, những phóng viên đứng ở phía sau tên kia cũng đều bị đẩy đi.
____
Vị diện này 89 chương các nàng ạ.
Vậy nên tui đang chạy hết công suất để bạo chương.
Nhưng bao giờ bạo thì tui cũng không chắc. Do tác giả viết quá dài rùi ó.
(ಥ﹏ಥ)
(ಥ﹏ಥ)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.