Chương 14: Cảm Giác Kỳ Quái
Ý Phóng
26/11/2016
CHƯƠNG 14: CẢM GIÁC KỲ QUÁI
” Chúng ta vừa rồi chân thành chúc phúc đến cô dâu chú rể, kế tiếp cô dâu chú rể sẽ trao đổi nhẫn cho nhau, nguyện cho tình yêu hai người sẽ vĩnh viễn dài lâu, tựa như ánh sáng kim cương phát ra, hạnh phúc mãi mãi, bên nhau trọn đời “
” Đúng thế, đúng thế…”
Phía dưới tiếng ồn ào vang lên, mà Lý Thiên Cương cũng không hổ là một tay lão luyện trong kinh doanh, khí phách phi thường, hào phóng đem nhẫn cầm trong tay đeo vào ngón tay áp út cô dâu, cô dâu thủy chung cười nhạt, cũng đưa ngón tay ở trước mặt hắn.
“Kế tiếp chú rể nhấc khăn voan lên, hôn môi cô dâu ” tiếng nói người chủ hôn vừa ngừng, phía dưới nhất thời liền sôi nổi hô lớn “Hôn môi cô dâu, hôn môi cô dâu…”
Lý Thiên Cương nhìn vợ yêu trước mặt, cười lớn một tiếng, nâng cằm cô dâu lên, thuận tiện hôn xuống. Đang khi môi hắn gần chạm đến môi cô dâu, toàn bộ đèn trong phòng khách chớp chớp, khi sáng khi tắt, giống như công tắc bị người điều khiển.
” Xảy ra chuyện gì vậy?”
Viên Tử Hàm đứng dậy hỏi, người phía dưới cũng là đang muốn hỏi người bên cạnh giống Viên Tử Hàm.
“Mọi người đừng quá kích động, khả năng do gần đây điện áp không ổn định thôi “
Người chủ hôn đến gần micrô, vội vàng giải thích, trấn an mọi người. Trận hôn lễ này nếu làm hỏng, chính mình liền khó giữ được bát cơm. Âm thầm gọi điện thoại cho nhân viên quản lý nhà hàng, để bọn họ mau chóng đem điện áp ổn định.
Người phía dưới bởi vì lời nói người chủ hôn, quả nhiên đều bình tĩnh lại, liền đều ngồi xuống, chỉ bất quá vẫn là tụm ba tụm năm nhỏ giọng bàn luận sự tình gì đó.
” Thiên Cương, em có chút sợ hãi” cô dâu nói xong, còn hướng trong ngực Lý Thiên Cương dựa sát vào.
“Không sao, không sao “
Lý Thiên Cương nhẹ giọng an ủi cô dâu, nhưng bất giác thanh âm của mình cũng là có chút không ổn định. Hướng về phía người chủ hôn bên kia quát ” Thế nào còn chưa xong?” Hôm nay là lễ kết hôn của mình thế nhưng sảy ra chuyện như vậy, hơn nữa trong tim của hắn kinh hoàng không thôi, có một loại dự cảm không tốt.
“Các vị không cần hoảng sợ, lập tức sẽ ổn thôi, tôi đã kêu người đi xem xét rồi “
Người chủ hôn kia bị bộ dáng tràn ngập tức giận Lý Thiên Cương dọa cho sợ tới mức nhảy dựng, nhưng trong lòng không ngừng kêu khổ, loại tình huống này cho tới bây giờ đều chưa hề phát sinh, hơn nữa vừa rồi cũng đã kêu người đi xem xét, không có gì không bình thường a, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy, y cũng là không rõ ràng lắm. Bây giờ chỉ hy vọng nó có thể sớm bình thường lại một chút.
” Có chút kỳ quái ” Thượng Quan Mộc hướng Viên Tử Hàm nói.
“Kỳ quái, tôi cũng cảm thấy kỳ quái a, cảm giác bây giờ không phải đang tham gia hôn lễ, mà là ở bên trong quán bar “
Ngọn đèn này làm cho hai tròng mắt người ta hoa lên, Viên Tử Hàm dụi dụi mắt, bình tĩnh đáp.
Loại tình huống này duy trì khoảng năm phút đồng hồ, rốt cục vẫn là bình thường. Tuy rằng trải qua sự kiện này, nhưng hôn lễ vẫn không chút nào kém phần sôi nổi, cuối cùng, Lý Thiên Cương trước mắt bao người, theo cô dâu hôn một trận, lại đem bầu không khí buổi lễ kết hôn lên đến cao trào. Về phần sự kiện đèn nháy kia, cũng đã sớm bị mọi người vứt ra sau đầu .
“Tôi đi WC một chút nha”
Viên Tử Hàm nói xong đứng dậy chuẩn bị bước ra, lại bị Thượng Quan Mộc kéo lại cánh tay ” Cẩn thận một chút ” .
” Bó tay, tôi không phải con nít, anh giống mẹ tôi quá đi “
Viên Tử Hàm lời tuy nói như thế, nhưng trong lòng vẫn là cố gắng cao hứng. Lão ba qua đời sớm, mình lúc đó do một tay lão mẹ nuôi lớn, nàng ngày thường luôn không để cho mình ra khỏi cửa, bất luận là chuyện nhỏ cũng luôn quản thúc cậu, nhưng là từ sau khi lão mẹ qua đời, lâu rồi không có ai quản mình như thế? Sau đó mình 18 tuổi, đến bây giờ cũng đã gần 5 năm, cảm giác này vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Mà cậu sở dĩ như vậy phản bác Thượng Quan Mộc quan tâm mình, cũng là để che dấu sự thất lễ của mình, Viên Tử Hàm nói xong có chút vội vàng rời đi.
” Đúng là tính khí trẻ con “
Thượng Quan Mộc tự nhiên cũng nghe ra giọng nói của cậu khác thường, nhìn bóng dáng cậu đi xa, cong môi cười. Nhóc con này thật sự là đáng yêu, hắn hình như càng thích cậu hơn.
Viên Tử Hàm vặn nước sau đó, rửa sạch tay liền đi ra ngoài. Đầu có chút choáng váng, có thể là do vừa rồi uống một chút rượu đi, trước mặt nhưng lại đụng trúng phải một người.
” Xin lỗi, thực xin lỗi” Viên Tử Hàm đầu cũng không ngẩng lên liền xin lỗi.
” Không có việc gì” một nữ sinh sợ hãi lên tiếng.
Viên Tử Hàm nghe thanh âm trả lời của cô, lúc này mới ngẩng đầu lên, tóc búi cao, áo đầm màu trắng không qua đầu gối, đôi chân dài không hề có vết sẹo, mắt cá chân trắng ngần tinh tế mang một đôi giày cao gót trắng, khiến người ta cảm thất rất thoải mái.
Đây không phải là phù dâu sao? Viên Tử Hàm tỉ mỉ xem xét, cô ta nhìn qua rất quen mắt. Tình thế làm cho ngây ngốc, ngược lại bị cô ta kinh hô một tiếng tinh thần liền trở về.
” Thực xin lỗi, tôi vừa rồi không cố ý “
Viên Tử Hàm nghe tiếng hét chói tai của cô ta, không biết cô ta phát hiện mình vô lễ xem xét tỉ mỉ cô ta, hay là bởi vì mình vừa rồi đụng phải. Bất quá đưa tay biểu thị, khuôn mặt tươi cười, giải thích.
“Là anh, ha ha ha, thật là anh, anh còn nhớ tôi không?”
Âu Tiểu Lan trong mắt sáng lên, thấy bộ dáng Viên Tử Hàm không biết cô, hơi có chút mất mát, nhưng rất nhanh bình thường trở lại, đối cậu giải thích, nói :” Tôi chính là cô bé lần trước mượn anh hai mươi đồng nè!”
Cái kia cô gái lừa đảo!
Viên Tử Hàm có chút trố mắt, lần nữa cẩn thận đánh giá cô ta thêm mấy lần, thật đúng là có chút giống đi.
“Nguyên lai là cô a, lúc này ăn mặc đẹp, tôi thật không nhận ra được “
Lần đầu khi thấy cô ta, ăn mặc rất giản dị, nhưng cũng không mất đi sự thuần khiết, bất quá lúc này khuôn mặt trang điểm, làm cho cô nàng càng thêm xinh đẹp vài phần, cũng khó trách nhìn có chút quen quen, rồi lại nhận không ra.
Âu Tiểu Lan vừa nghe cậu nói lời ca ngợi, hai má cảm thấy hơi nóng. Ngày đó cô ở trên đường lần đầu tiên lúc nhìn thấy anh, cũng cảm giác anh là một người tốt, cho nên mới giữ chặt. Anh thật sự nguyện ý giúp chính mình, cô khi đó rất hưng phấn, đến khi muốn cùng anh nói lời cảm tạ, anh cư nhiên vô thanh vô tức bước đi, chính mình lúc ấy thất vọng đến cực điểm, không biết khi nào mới có thể gặp lại anh, có lẽ cả đời không bao giờ sẽ gặp đi.
Ai biết có thể gặp nhau trong WC, bởi vì nhìn thấy anh, trong lòng cô đột nhiên dâng lên một cỗ xúc động muốn khóc, người con trai trước mắt này đã giúp mình, cô lần đầu tiên có rung động.
“Lần trước thật sự cám ơn anh, bằng không tôi thực sự không biết làm như thế nào nữa!” Âu Tiểu Lan cười nói, tay phải run rẩy đưa ra ” Xin chào, tôi là Âu Tiểu Lan, rất hân hạnh được biết anh “
“Ha ha, thực ra cũng không có gì đâu”
Xuất phát từ sự lễ phép, Viên Tử Hàm cũng đưa tay ra nhẹ nhàng bắt tay Âu Tiểu Lan, rất nhanh liền buông lỏng ra. Ngón tay Âu Tiểu Lan rất nhỏ, mềm mại, nhưng cùng tay của mình như nhau, đều lạnh. Cùng tay Thượng Quan Mộc khớp xương rõ ràng hoàn toàn không giống. Bàn tay của hắn thực dày rộng, như một vòng mặt trời nhỏ, có thể tỏa ra nhiệt lượng vô
Bất quá mình đi cũng có chút hơi lâu rồi, cũng không biết hắn có hay không lo lắng đây! Viên Tử Hàm nghĩ đến đây, liền cùng Âu Tiểu Lan tạm biệt, hướng lễ đường đi đến .
” Hắc, lại nhìn cái gì đấy, ánh mắt lưu luyến không rời như vậy “
“A, chị Nhã Nhã, chị làm em sợ muốn chết, vừa mới đi ra, đã để chị phải đi tìm rồi “
Âu Tiểu Lan tránh được đề tài kia, lôi kéo An Nhã cũng hướng lễ đường đi theo.
___________
” Chúng ta vừa rồi chân thành chúc phúc đến cô dâu chú rể, kế tiếp cô dâu chú rể sẽ trao đổi nhẫn cho nhau, nguyện cho tình yêu hai người sẽ vĩnh viễn dài lâu, tựa như ánh sáng kim cương phát ra, hạnh phúc mãi mãi, bên nhau trọn đời “
” Đúng thế, đúng thế…”
Phía dưới tiếng ồn ào vang lên, mà Lý Thiên Cương cũng không hổ là một tay lão luyện trong kinh doanh, khí phách phi thường, hào phóng đem nhẫn cầm trong tay đeo vào ngón tay áp út cô dâu, cô dâu thủy chung cười nhạt, cũng đưa ngón tay ở trước mặt hắn.
“Kế tiếp chú rể nhấc khăn voan lên, hôn môi cô dâu ” tiếng nói người chủ hôn vừa ngừng, phía dưới nhất thời liền sôi nổi hô lớn “Hôn môi cô dâu, hôn môi cô dâu…”
Lý Thiên Cương nhìn vợ yêu trước mặt, cười lớn một tiếng, nâng cằm cô dâu lên, thuận tiện hôn xuống. Đang khi môi hắn gần chạm đến môi cô dâu, toàn bộ đèn trong phòng khách chớp chớp, khi sáng khi tắt, giống như công tắc bị người điều khiển.
” Xảy ra chuyện gì vậy?”
Viên Tử Hàm đứng dậy hỏi, người phía dưới cũng là đang muốn hỏi người bên cạnh giống Viên Tử Hàm.
“Mọi người đừng quá kích động, khả năng do gần đây điện áp không ổn định thôi “
Người chủ hôn đến gần micrô, vội vàng giải thích, trấn an mọi người. Trận hôn lễ này nếu làm hỏng, chính mình liền khó giữ được bát cơm. Âm thầm gọi điện thoại cho nhân viên quản lý nhà hàng, để bọn họ mau chóng đem điện áp ổn định.
Người phía dưới bởi vì lời nói người chủ hôn, quả nhiên đều bình tĩnh lại, liền đều ngồi xuống, chỉ bất quá vẫn là tụm ba tụm năm nhỏ giọng bàn luận sự tình gì đó.
” Thiên Cương, em có chút sợ hãi” cô dâu nói xong, còn hướng trong ngực Lý Thiên Cương dựa sát vào.
“Không sao, không sao “
Lý Thiên Cương nhẹ giọng an ủi cô dâu, nhưng bất giác thanh âm của mình cũng là có chút không ổn định. Hướng về phía người chủ hôn bên kia quát ” Thế nào còn chưa xong?” Hôm nay là lễ kết hôn của mình thế nhưng sảy ra chuyện như vậy, hơn nữa trong tim của hắn kinh hoàng không thôi, có một loại dự cảm không tốt.
“Các vị không cần hoảng sợ, lập tức sẽ ổn thôi, tôi đã kêu người đi xem xét rồi “
Người chủ hôn kia bị bộ dáng tràn ngập tức giận Lý Thiên Cương dọa cho sợ tới mức nhảy dựng, nhưng trong lòng không ngừng kêu khổ, loại tình huống này cho tới bây giờ đều chưa hề phát sinh, hơn nữa vừa rồi cũng đã kêu người đi xem xét, không có gì không bình thường a, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy, y cũng là không rõ ràng lắm. Bây giờ chỉ hy vọng nó có thể sớm bình thường lại một chút.
” Có chút kỳ quái ” Thượng Quan Mộc hướng Viên Tử Hàm nói.
“Kỳ quái, tôi cũng cảm thấy kỳ quái a, cảm giác bây giờ không phải đang tham gia hôn lễ, mà là ở bên trong quán bar “
Ngọn đèn này làm cho hai tròng mắt người ta hoa lên, Viên Tử Hàm dụi dụi mắt, bình tĩnh đáp.
Loại tình huống này duy trì khoảng năm phút đồng hồ, rốt cục vẫn là bình thường. Tuy rằng trải qua sự kiện này, nhưng hôn lễ vẫn không chút nào kém phần sôi nổi, cuối cùng, Lý Thiên Cương trước mắt bao người, theo cô dâu hôn một trận, lại đem bầu không khí buổi lễ kết hôn lên đến cao trào. Về phần sự kiện đèn nháy kia, cũng đã sớm bị mọi người vứt ra sau đầu .
“Tôi đi WC một chút nha”
Viên Tử Hàm nói xong đứng dậy chuẩn bị bước ra, lại bị Thượng Quan Mộc kéo lại cánh tay ” Cẩn thận một chút ” .
” Bó tay, tôi không phải con nít, anh giống mẹ tôi quá đi “
Viên Tử Hàm lời tuy nói như thế, nhưng trong lòng vẫn là cố gắng cao hứng. Lão ba qua đời sớm, mình lúc đó do một tay lão mẹ nuôi lớn, nàng ngày thường luôn không để cho mình ra khỏi cửa, bất luận là chuyện nhỏ cũng luôn quản thúc cậu, nhưng là từ sau khi lão mẹ qua đời, lâu rồi không có ai quản mình như thế? Sau đó mình 18 tuổi, đến bây giờ cũng đã gần 5 năm, cảm giác này vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Mà cậu sở dĩ như vậy phản bác Thượng Quan Mộc quan tâm mình, cũng là để che dấu sự thất lễ của mình, Viên Tử Hàm nói xong có chút vội vàng rời đi.
” Đúng là tính khí trẻ con “
Thượng Quan Mộc tự nhiên cũng nghe ra giọng nói của cậu khác thường, nhìn bóng dáng cậu đi xa, cong môi cười. Nhóc con này thật sự là đáng yêu, hắn hình như càng thích cậu hơn.
Viên Tử Hàm vặn nước sau đó, rửa sạch tay liền đi ra ngoài. Đầu có chút choáng váng, có thể là do vừa rồi uống một chút rượu đi, trước mặt nhưng lại đụng trúng phải một người.
” Xin lỗi, thực xin lỗi” Viên Tử Hàm đầu cũng không ngẩng lên liền xin lỗi.
” Không có việc gì” một nữ sinh sợ hãi lên tiếng.
Viên Tử Hàm nghe thanh âm trả lời của cô, lúc này mới ngẩng đầu lên, tóc búi cao, áo đầm màu trắng không qua đầu gối, đôi chân dài không hề có vết sẹo, mắt cá chân trắng ngần tinh tế mang một đôi giày cao gót trắng, khiến người ta cảm thất rất thoải mái.
Đây không phải là phù dâu sao? Viên Tử Hàm tỉ mỉ xem xét, cô ta nhìn qua rất quen mắt. Tình thế làm cho ngây ngốc, ngược lại bị cô ta kinh hô một tiếng tinh thần liền trở về.
” Thực xin lỗi, tôi vừa rồi không cố ý “
Viên Tử Hàm nghe tiếng hét chói tai của cô ta, không biết cô ta phát hiện mình vô lễ xem xét tỉ mỉ cô ta, hay là bởi vì mình vừa rồi đụng phải. Bất quá đưa tay biểu thị, khuôn mặt tươi cười, giải thích.
“Là anh, ha ha ha, thật là anh, anh còn nhớ tôi không?”
Âu Tiểu Lan trong mắt sáng lên, thấy bộ dáng Viên Tử Hàm không biết cô, hơi có chút mất mát, nhưng rất nhanh bình thường trở lại, đối cậu giải thích, nói :” Tôi chính là cô bé lần trước mượn anh hai mươi đồng nè!”
Cái kia cô gái lừa đảo!
Viên Tử Hàm có chút trố mắt, lần nữa cẩn thận đánh giá cô ta thêm mấy lần, thật đúng là có chút giống đi.
“Nguyên lai là cô a, lúc này ăn mặc đẹp, tôi thật không nhận ra được “
Lần đầu khi thấy cô ta, ăn mặc rất giản dị, nhưng cũng không mất đi sự thuần khiết, bất quá lúc này khuôn mặt trang điểm, làm cho cô nàng càng thêm xinh đẹp vài phần, cũng khó trách nhìn có chút quen quen, rồi lại nhận không ra.
Âu Tiểu Lan vừa nghe cậu nói lời ca ngợi, hai má cảm thấy hơi nóng. Ngày đó cô ở trên đường lần đầu tiên lúc nhìn thấy anh, cũng cảm giác anh là một người tốt, cho nên mới giữ chặt. Anh thật sự nguyện ý giúp chính mình, cô khi đó rất hưng phấn, đến khi muốn cùng anh nói lời cảm tạ, anh cư nhiên vô thanh vô tức bước đi, chính mình lúc ấy thất vọng đến cực điểm, không biết khi nào mới có thể gặp lại anh, có lẽ cả đời không bao giờ sẽ gặp đi.
Ai biết có thể gặp nhau trong WC, bởi vì nhìn thấy anh, trong lòng cô đột nhiên dâng lên một cỗ xúc động muốn khóc, người con trai trước mắt này đã giúp mình, cô lần đầu tiên có rung động.
“Lần trước thật sự cám ơn anh, bằng không tôi thực sự không biết làm như thế nào nữa!” Âu Tiểu Lan cười nói, tay phải run rẩy đưa ra ” Xin chào, tôi là Âu Tiểu Lan, rất hân hạnh được biết anh “
“Ha ha, thực ra cũng không có gì đâu”
Xuất phát từ sự lễ phép, Viên Tử Hàm cũng đưa tay ra nhẹ nhàng bắt tay Âu Tiểu Lan, rất nhanh liền buông lỏng ra. Ngón tay Âu Tiểu Lan rất nhỏ, mềm mại, nhưng cùng tay của mình như nhau, đều lạnh. Cùng tay Thượng Quan Mộc khớp xương rõ ràng hoàn toàn không giống. Bàn tay của hắn thực dày rộng, như một vòng mặt trời nhỏ, có thể tỏa ra nhiệt lượng vô
Bất quá mình đi cũng có chút hơi lâu rồi, cũng không biết hắn có hay không lo lắng đây! Viên Tử Hàm nghĩ đến đây, liền cùng Âu Tiểu Lan tạm biệt, hướng lễ đường đi đến .
” Hắc, lại nhìn cái gì đấy, ánh mắt lưu luyến không rời như vậy “
“A, chị Nhã Nhã, chị làm em sợ muốn chết, vừa mới đi ra, đã để chị phải đi tìm rồi “
Âu Tiểu Lan tránh được đề tài kia, lôi kéo An Nhã cũng hướng lễ đường đi theo.
___________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.