Năm Xuân Thứ Hai Mươi Tám
Đánh giá: 7.7/10 từ 83 lượt
Năm xuân thứ hai mươi tám – đang tiến hành – Nhĩ Đông Thố Tử
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
Lục Hoài Chinh cùng Vu Hảo biết nhau từ khi còn học cấp ba, khi ấy anh là học sinh lớp tám, còn cô là lớp năm.
Anh học chỉ ở mức trung bình, nhưng lại giỏi môn Lịch sử và biết vẽ bản đồ thế giới. Chơi môn bóng rổ rất xuất sắc, luôn đem nhiều cúp về cho trường.
Tính cách anh vô cùng phóng khoáng, hài hước. Khuôn mặt đường nét góc cạnh, đôi lông mày rậm đen. Khi cười lên như vầng ánh dương.
Không hiểu sao, Lục Hoài Chinh rất thích lại lớp năm tìm kiếm Vu Hảo. Thậm chí người lớp năm còn nói rằng “sống là người lớp năm, chết cũng là người lớp năm” dành cho anh.
Quan hệ hai người cứ mập mờ, cả trường ai cũng biết đội trưởng đội bóng rổ thích Vu Hảo học lớp năm, rất sủng cô, nhường nhịn cô.
Những tưởng hai người sẽ đến với nhau, thế nhưng Vu Hảo bỗng chuyển trường. Từ đó họ cắt đứt liên lạc.
Khi anh lên đại học năm hai thì nhập ngũ, về sau thi trường quân đội. Hiện tại là Thượng úy không quân hai mươi tám tuổi, tương lai sáng lạng nhưng vẫn chưa có bạn gái.
Anh gặp cô sau nhiều năm là vào lễ cưới của người bạn, khi ấy cả hai đều tỏ vẻ như không quen biết, thậm chí đến cái liếc mắt cũng không nhìn nhau.
Lần gặp tiếp theo là trong đơn vị đồn trú, Vu Hảo trở thành nhà nghiên cứu tâm lý của họ.
Chuyện năm xưa, chỉ có hai người mới biết. Nhưng cho dù có che giấu như thế nào thì tình cảm vẫn rung động khi gặp nhau.
Vậy, cuối cùng sẽ như thế nào ?
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
Lục Hoài Chinh cùng Vu Hảo biết nhau từ khi còn học cấp ba, khi ấy anh là học sinh lớp tám, còn cô là lớp năm.
Anh học chỉ ở mức trung bình, nhưng lại giỏi môn Lịch sử và biết vẽ bản đồ thế giới. Chơi môn bóng rổ rất xuất sắc, luôn đem nhiều cúp về cho trường.
Tính cách anh vô cùng phóng khoáng, hài hước. Khuôn mặt đường nét góc cạnh, đôi lông mày rậm đen. Khi cười lên như vầng ánh dương.
Không hiểu sao, Lục Hoài Chinh rất thích lại lớp năm tìm kiếm Vu Hảo. Thậm chí người lớp năm còn nói rằng “sống là người lớp năm, chết cũng là người lớp năm” dành cho anh.
Quan hệ hai người cứ mập mờ, cả trường ai cũng biết đội trưởng đội bóng rổ thích Vu Hảo học lớp năm, rất sủng cô, nhường nhịn cô.
Những tưởng hai người sẽ đến với nhau, thế nhưng Vu Hảo bỗng chuyển trường. Từ đó họ cắt đứt liên lạc.
Khi anh lên đại học năm hai thì nhập ngũ, về sau thi trường quân đội. Hiện tại là Thượng úy không quân hai mươi tám tuổi, tương lai sáng lạng nhưng vẫn chưa có bạn gái.
Anh gặp cô sau nhiều năm là vào lễ cưới của người bạn, khi ấy cả hai đều tỏ vẻ như không quen biết, thậm chí đến cái liếc mắt cũng không nhìn nhau.
Lần gặp tiếp theo là trong đơn vị đồn trú, Vu Hảo trở thành nhà nghiên cứu tâm lý của họ.
Chuyện năm xưa, chỉ có hai người mới biết. Nhưng cho dù có che giấu như thế nào thì tình cảm vẫn rung động khi gặp nhau.
Vậy, cuối cùng sẽ như thế nào ?
5 chương mới nhất truyện Năm Xuân Thứ Hai Mươi Tám
Danh sách chương truyện Năm Xuân Thứ Hai Mươi Tám
- Chương 1 - Chương 1
- Chương 2 - Chương 2
- Chương 3 - Chương 3
- Chương 4 - Chương 4
- Chương 5 - Chương 5
- Chương 6 - Chương 6
- Chương 7 - Chương 7
- Chương 8 - Chương 8: “Tối thứ bảy này có rảnh không?”
- Chương 9 - Chương 9: “Hôm nay tôi mới biết, thì ra cô thích người lớn tuổi.”
- Chương 10 - Chương 10: “Thôi đi, rõ như ban ngày mà còn vờ vịt cái gì.”
- Chương 11 - Chương 11: Ly biệt ái tình
- Chương 12 - Chương 12: Lục Hoài Chinh chỉ mới tạm thời quyết định coi Vu Hảo như “bạn gái trước” mấy giây trước.”
- Chương 13 - Chương 13
- Chương 14 - Chương 14: “Bác sĩ Vu, cô cũng có thể nghe cái này à?”
- Chương 15 - Chương 15: Cô Vu Hảo, cô thích like moment của tôi quá đó nha
- Chương 16 - Chương 16: Lồng ngực Lục Hoài Chinh tắc nghẽn, anh lấy dũng khí kéo xuống xem tiếp
- Chương 17 - Chương 17: Bảo vệ nước nhà, dũng cảm tiên phong, thế hệ chúng ta phải kiên cường
- Chương 18 - Chương 18: Đảm nhận trọng trách lớn lao, đưa tiếng thơm bay xa muôn đời. Một lòng tận trung với cương vị, sinh ở nơi nào ra đi
- Chương 19 - Chương 19: “Tôi nhớ biển số xe rồi, mai tôi sẽ tìm người điều tra xem rốt cuộc cậu này có lai lịch thế nào.”
- Chương 20 - Thế giới này nguy hiểm hơn cậu tưởng tượng nhiều, nhưng nó cũng tốt lành hơn cậu nghĩ nhiều
- Chương 21 - Mang trọng trách lớn lao, đưa tiếng thơm bay xa
- Chương 22 - Nếu còn cảm giác, vậy cậu do dự cái gì? Theo đuổi mau!
- Chương 23 - Hàm én cổ hổ, bay mà ăn thịt, thực là tướng vạn lý phong hầu
- Chương 24 - Thực ra nếu là người khác thì ai tôi cũng dám, duy chỉ có cô ấy là không
- Chương 25 - Không phải chỉ có đứa trẻ vì sao mới có thể cầu nguyện, bất kể cậu cầu nguyện điều gì, sẽ có một người li
- Chương 26 - Hành lang dài một tấc tương tư, mười năm vẫn hoài một tấm lòng
- Chương 27 - “Sai rồi.” Lục Hoài Chinh sửa lại, “Không phải dỗ con gái, mà là dỗ em.”
- Chương 28 - “Sau này trong nhà có một người biết gói là đủ rồi.”
- Chương 29 - Lục Hoài Chinh luôn cảm thấy, anh nguyện ý vì cô thì đó cũng chỉ là một phía bên anh, còn cô, hẳn là cần tự do
- Chương 30 - Non sông bất khuất