Chương 35: Tìm anh
LeeHannie
14/08/2017
Hoạt động của
lớp Như vẫn luôn theo sát. Vị trí số 1 của lớp B chưa bao giờ bị lung
lay cũng như vị trí của Huyên trong lòng bọn chúng .... Với bọn chúng
thì anh là một phần trong gia đình
Là 1 thần dân ưu tú của vương quốc phổi bò
Với Như , Huyên cũng chiếm vị trí quan trọng bậc nhất
-Tao nói là sai sao mày cứ cãi nhể!
-Mày đừng tưởng nổi cồ lên mà tao sợ nhá.... Quỳnh Như. Chị đây đếch sợ mày làm sai mà không biết tiếp thu góp ý còn bày đặt
-Mày nói cái gì cơ? Mày nghĩ mày học hơn tao á
-Tao không chỉ hơn mà còn hơn nhiều nhé. Mày nghĩ mày giỏi lắm à? Tự cao tự đại
-Con chó này... Muốn ăn đòn không hả?
-Mịa ngày nào mày cũng dọa này dọa nọ.... Đánh thì đánh mịa đi , chị sợ mày thì tên chị là chó
-Mày....
Hai chị vênh mặt nhìn nhau rõ thách thức
-Thôi....
Mạnh và Dũng cùng đồng thanh
Và.....
Mỗi thằng một hướng cắp nách con người yêu của mình mang về chỗ
Dỗ dỗ, dành dành đến khổ
Từ ngày xí xóa quá khứ Q. Như với Huệ cũng chả khá hơn
Chí chóe suốt ngày
Khác ở chỗ ngày xưa xỉa nhau âm thầm thì giờ hai chị ấy công khai đấu võ mồm luôn
Như chả thèm can... Chuyện thường như con người phải hít thở mỗi giây rồi
Cãi thì cãi nhưng hai chị ý cũng quý nhau lắm....bắt nạt nhau thế thôi chứ ai đụng chạm tới người kia thì người còn lại sẽ sống chết ngay
Mọi người cũng mở lòng với Mạnh và Huệ
Một kết thúc đẹp khi hai bạn ấy cũng về với nhau như 1 giấc mơ
Thảm nhất chắc là Thương bé nhỏ
Cái Thương nghe chuyện Huyên rời đi thì vật vã suốt mấy tháng trời
Xong, nó đi sinh sự khắp nơi bao nhiêu người ghét
Chuyện bị rằn mặt là điều đương nhiên .
Thầy Hạo phải chuyên nó sang trường Q ngay lập tức kẻo con bé không sống nổi ở trong trường Tinh Anh
Kể cũng khổ thân
Ơ... mà kệ nhỉ!
Lớp Như do ôn luyện bài bản kiến thức nắm chắc nên việc ôn luyện rất thoải mái không bị gò bó mấy
Như cũng ít Cover hơn chủ yếu là chụp ảnh cho các sudio hoặc tạp chí
***************
-Như này....
-Dạ!
Như nhìn thầy. Đuôi mắt ông ươn ướt
-Có chuyện gì vậy thầy?
-Huyên không quay lại được nữa rồi... Em đừng chờ nó nữa. Cái này nó đưa cho em
Như nhìn thầy hồi lâu khiến tâm trạng ông hoang mang
-Bạn ấy nói vậy ạ?
-không.... Nhưng....
-Như vậy là đủ được rồi thầy. Như nói
-Như ạ...
-Em xin phép
Như cười rồi chào thầy về lớp. Ngôi nhà chung của hơn 40 con người
Và nó luôn có chỗ cho một người
Như không biết Huyên rời đi vì lý do gì
Nhưng với Như... Cậu ấy chưa nói tạm biệt
Thứ Như cần chỉ là 1 lời nói tận nơi miệng cậu ấy mà thôi
**#**
Hôm ấy nhà họ Hoàng có cuộc họp gia đình gấp
Kỳ thi gần kề rồi, Như muốn thông báo cho mọi người trong nhà.
Anh Nhân, chị Tú, cùng bé Bin cũng thu xếp về nhà sớm. Việc cô út nhà họ chọn nghề nghiệp tương lai mọi người sẽ được thông báo sớm. Dù chỉ mang tính hình thức vì tính cách của Như rất kiên định
Mẹ Yến và bố Quang thì để Như đi theo đam mê.
Nhưng Như nói sẽ vào Sài gòn học khiến mẹ dỗi
Mẹ vẫn sợ mất con gái lắm ý. Dù sao người ta cũng là cha đẻ, máu mủ ruột già ... nhỡ Như quên Mẹ YẾn thì sao
-Bà này hay nhở , nó đi học mà. Trong đấy không quen ai có cô chú ấy cũng đỡ lo... con mình con không hiểu à?
bố Quang thủ thỉ
Bà xã của bố còn trẻ con lắm, con gái bố còn chín chắn hơn ý. Như là người tình nghĩa, 1 lời hứa suông thôi nó còn hoàn thành cho được nữa là
Anh nhân làm cho em gái cốc sinh tố dưa hấu , từ bé đến lớn chưa xa gia đình như thế chắc con bé lo toan nhiều
-Vào tìm thằng Huyên à?
-cũng chỉ muốn rõ ràng 1 lần thôi anh. Hơn nữa trường trong đó rất được em muốn thử sức
Như ngước mắt ra bầu trời xanh
Bầu trời tự do nơi cô thỏa sức vẫy vùng
Cuộc sống trẻ. Ngại gì khó khăn
******
Nơi ấy...
Có một chàng trai đang chìm vào bóng tối
Lụi tàn... Ánh sáng mờ nhạt
Rồi anh sẽ không còn được thấy em trên đời
Tình yêu đầu cũng là tình cuối
Nếu anh không qua khỏi... Xin em hãy nhớ
Từng có 1 người vì em mà chiến đấu hết mình
Là 1 thần dân ưu tú của vương quốc phổi bò
Với Như , Huyên cũng chiếm vị trí quan trọng bậc nhất
-Tao nói là sai sao mày cứ cãi nhể!
-Mày đừng tưởng nổi cồ lên mà tao sợ nhá.... Quỳnh Như. Chị đây đếch sợ mày làm sai mà không biết tiếp thu góp ý còn bày đặt
-Mày nói cái gì cơ? Mày nghĩ mày học hơn tao á
-Tao không chỉ hơn mà còn hơn nhiều nhé. Mày nghĩ mày giỏi lắm à? Tự cao tự đại
-Con chó này... Muốn ăn đòn không hả?
-Mịa ngày nào mày cũng dọa này dọa nọ.... Đánh thì đánh mịa đi , chị sợ mày thì tên chị là chó
-Mày....
Hai chị vênh mặt nhìn nhau rõ thách thức
-Thôi....
Mạnh và Dũng cùng đồng thanh
Và.....
Mỗi thằng một hướng cắp nách con người yêu của mình mang về chỗ
Dỗ dỗ, dành dành đến khổ
Từ ngày xí xóa quá khứ Q. Như với Huệ cũng chả khá hơn
Chí chóe suốt ngày
Khác ở chỗ ngày xưa xỉa nhau âm thầm thì giờ hai chị ấy công khai đấu võ mồm luôn
Như chả thèm can... Chuyện thường như con người phải hít thở mỗi giây rồi
Cãi thì cãi nhưng hai chị ý cũng quý nhau lắm....bắt nạt nhau thế thôi chứ ai đụng chạm tới người kia thì người còn lại sẽ sống chết ngay
Mọi người cũng mở lòng với Mạnh và Huệ
Một kết thúc đẹp khi hai bạn ấy cũng về với nhau như 1 giấc mơ
Thảm nhất chắc là Thương bé nhỏ
Cái Thương nghe chuyện Huyên rời đi thì vật vã suốt mấy tháng trời
Xong, nó đi sinh sự khắp nơi bao nhiêu người ghét
Chuyện bị rằn mặt là điều đương nhiên .
Thầy Hạo phải chuyên nó sang trường Q ngay lập tức kẻo con bé không sống nổi ở trong trường Tinh Anh
Kể cũng khổ thân
Ơ... mà kệ nhỉ!
Lớp Như do ôn luyện bài bản kiến thức nắm chắc nên việc ôn luyện rất thoải mái không bị gò bó mấy
Như cũng ít Cover hơn chủ yếu là chụp ảnh cho các sudio hoặc tạp chí
***************
-Như này....
-Dạ!
Như nhìn thầy. Đuôi mắt ông ươn ướt
-Có chuyện gì vậy thầy?
-Huyên không quay lại được nữa rồi... Em đừng chờ nó nữa. Cái này nó đưa cho em
Như nhìn thầy hồi lâu khiến tâm trạng ông hoang mang
-Bạn ấy nói vậy ạ?
-không.... Nhưng....
-Như vậy là đủ được rồi thầy. Như nói
-Như ạ...
-Em xin phép
Như cười rồi chào thầy về lớp. Ngôi nhà chung của hơn 40 con người
Và nó luôn có chỗ cho một người
Như không biết Huyên rời đi vì lý do gì
Nhưng với Như... Cậu ấy chưa nói tạm biệt
Thứ Như cần chỉ là 1 lời nói tận nơi miệng cậu ấy mà thôi
**#**
Hôm ấy nhà họ Hoàng có cuộc họp gia đình gấp
Kỳ thi gần kề rồi, Như muốn thông báo cho mọi người trong nhà.
Anh Nhân, chị Tú, cùng bé Bin cũng thu xếp về nhà sớm. Việc cô út nhà họ chọn nghề nghiệp tương lai mọi người sẽ được thông báo sớm. Dù chỉ mang tính hình thức vì tính cách của Như rất kiên định
Mẹ Yến và bố Quang thì để Như đi theo đam mê.
Nhưng Như nói sẽ vào Sài gòn học khiến mẹ dỗi
Mẹ vẫn sợ mất con gái lắm ý. Dù sao người ta cũng là cha đẻ, máu mủ ruột già ... nhỡ Như quên Mẹ YẾn thì sao
-Bà này hay nhở , nó đi học mà. Trong đấy không quen ai có cô chú ấy cũng đỡ lo... con mình con không hiểu à?
bố Quang thủ thỉ
Bà xã của bố còn trẻ con lắm, con gái bố còn chín chắn hơn ý. Như là người tình nghĩa, 1 lời hứa suông thôi nó còn hoàn thành cho được nữa là
Anh nhân làm cho em gái cốc sinh tố dưa hấu , từ bé đến lớn chưa xa gia đình như thế chắc con bé lo toan nhiều
-Vào tìm thằng Huyên à?
-cũng chỉ muốn rõ ràng 1 lần thôi anh. Hơn nữa trường trong đó rất được em muốn thử sức
Như ngước mắt ra bầu trời xanh
Bầu trời tự do nơi cô thỏa sức vẫy vùng
Cuộc sống trẻ. Ngại gì khó khăn
******
Nơi ấy...
Có một chàng trai đang chìm vào bóng tối
Lụi tàn... Ánh sáng mờ nhạt
Rồi anh sẽ không còn được thấy em trên đời
Tình yêu đầu cũng là tình cuối
Nếu anh không qua khỏi... Xin em hãy nhớ
Từng có 1 người vì em mà chiến đấu hết mình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.