Này Quỷ Nhỏ, Lại Đây Ôm Một Cái
Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt
Một bộ truyện huyền huyễn về thế giới ma cà rồng mà bạn không nên bỏ lỡ của tác giả SUNQINGtheWriter là truyện Này Quỷ Nhỏ, Lại Đây Ôm Một Cái.
Mọi việc đều được số phận ai bài không ai biết trước được điều gì tạo nên những điều bất ngờ.
Mà đối với em là việc được gặp anh là điều tuyệt vời nhất.
Tóm tắt truyện:
Vào một buổi sáng mùa xuân, bố Âu cùng mẹ Âu ngồi trong gian phòng nhỏ, xung quanh được bày trí bằng những món đồ rất đáng yêu và xinh xắn.
Giữa căn phòng có một chiếc nôi bé nhỏ.
Giữa chiếc nôi có một quả trứng bé xíu.
Quả trứng này, sắp sửa nở ra một bé con.
Đồng hồ tích tắc trôi qua từng giây từng khắc, chậm rãi đến nóng lòng. Sự vật trong phòng đều vô tri vô giác bất động, ngay cả bố Âu cùng mẹ Âu cũng chỉ mải chăm chú nhìn vào quả trứng bé xíu kia.
Và rồi khoảnh khắc thiêng liêng nhất cũng đến.
Bầu không khí tĩnh lặng phút chốc bị phá vỡ bởi một âm thanh khe khẽ "crack crack". Từng đường nứt dần xuất hiện quanh quả trứng màu vàng nhạt điểm thêm một vài hình tròn be bé.
Bố Âu và mẹ Âu nhất thời bị đứng hình, cả hai đồng loạt nín thở, quan sát quả trứng.
Đường nứt ngày càng lan rộng và rồi một vật bé nhỏ từ bên trong lộ ra, trắng nõn, múp míp, đáng yêu vô cùng.
Mẹ Âu tròn mắt rưng rưng nói, "Sinh rồi, sinh rồi..."
Bố Âu đi lại gần, chìa ngón cái to lớn chạm vào ngón tay trắng nõn bé nhỏ kia, cười cười, "Con trai bé bỏng của chúng ta đã ra đời rồi..."
Trứng vỡ ra thành từng mảnh nhỏ, để lộ bên trong là hình hài của một bé con trắng trẻo thơm mùi sữa. Bé con nhắm nghiền mắt, ngón tay ngón chân co lại rồi duỗi ra. Vài giây sau, một đôi mắt to tròn hé mở.
Bé con bắt đầu nhìn thấy cuộc sống này bằng đôi mắt của chính mình.
Cuộc sống của bé con chỉ độc nhất một màu hồng ngọt ngào từ lúc lọt lòng ra đời.
Cho đến một ngày, bé con gặp được một người và nhận ra cuộc sống này vốn dĩ không chỉ có màu hồng mà còn có rất nhiều những sắc màu khác nữa.
Đó là màu xanh lá của sự vui vẻ.
Đó là màu cam của ngày nắng hạ ngồi chờ đợi trong vô vọng.
Đó là màu xanh dương của hy vọng nhỏ bé nhen nhóm trong lòng.
Đó là màu trắng của tình yêu thuần khiết tuổi thanh xuân.
---
"Vưu Kiện, anh có biết em thích nhất là màu gì không?"
"Màu cam."
"Ừm, anh biết vì sao không?"
"Vì...nó đẹp?"
"Không phải. Màu cam luôn khiến em nhớ đến mùa hè. Và trong ngày hè đó, anh đã không để mặc em một mình."
"Nhưng anh đã để em phải chờ đợi rất lâu."
"Chờ đợi bao lâu không quan trọng. Quan trọng em đã có thể chờ đợi được một người mà em yêu thương nhất!"
Mọi việc đều được số phận ai bài không ai biết trước được điều gì tạo nên những điều bất ngờ.
Mà đối với em là việc được gặp anh là điều tuyệt vời nhất.
Tóm tắt truyện:
Vào một buổi sáng mùa xuân, bố Âu cùng mẹ Âu ngồi trong gian phòng nhỏ, xung quanh được bày trí bằng những món đồ rất đáng yêu và xinh xắn.
Giữa căn phòng có một chiếc nôi bé nhỏ.
Giữa chiếc nôi có một quả trứng bé xíu.
Quả trứng này, sắp sửa nở ra một bé con.
Đồng hồ tích tắc trôi qua từng giây từng khắc, chậm rãi đến nóng lòng. Sự vật trong phòng đều vô tri vô giác bất động, ngay cả bố Âu cùng mẹ Âu cũng chỉ mải chăm chú nhìn vào quả trứng bé xíu kia.
Và rồi khoảnh khắc thiêng liêng nhất cũng đến.
Bầu không khí tĩnh lặng phút chốc bị phá vỡ bởi một âm thanh khe khẽ "crack crack". Từng đường nứt dần xuất hiện quanh quả trứng màu vàng nhạt điểm thêm một vài hình tròn be bé.
Bố Âu và mẹ Âu nhất thời bị đứng hình, cả hai đồng loạt nín thở, quan sát quả trứng.
Đường nứt ngày càng lan rộng và rồi một vật bé nhỏ từ bên trong lộ ra, trắng nõn, múp míp, đáng yêu vô cùng.
Mẹ Âu tròn mắt rưng rưng nói, "Sinh rồi, sinh rồi..."
Bố Âu đi lại gần, chìa ngón cái to lớn chạm vào ngón tay trắng nõn bé nhỏ kia, cười cười, "Con trai bé bỏng của chúng ta đã ra đời rồi..."
Trứng vỡ ra thành từng mảnh nhỏ, để lộ bên trong là hình hài của một bé con trắng trẻo thơm mùi sữa. Bé con nhắm nghiền mắt, ngón tay ngón chân co lại rồi duỗi ra. Vài giây sau, một đôi mắt to tròn hé mở.
Bé con bắt đầu nhìn thấy cuộc sống này bằng đôi mắt của chính mình.
Cuộc sống của bé con chỉ độc nhất một màu hồng ngọt ngào từ lúc lọt lòng ra đời.
Cho đến một ngày, bé con gặp được một người và nhận ra cuộc sống này vốn dĩ không chỉ có màu hồng mà còn có rất nhiều những sắc màu khác nữa.
Đó là màu xanh lá của sự vui vẻ.
Đó là màu cam của ngày nắng hạ ngồi chờ đợi trong vô vọng.
Đó là màu xanh dương của hy vọng nhỏ bé nhen nhóm trong lòng.
Đó là màu trắng của tình yêu thuần khiết tuổi thanh xuân.
---
"Vưu Kiện, anh có biết em thích nhất là màu gì không?"
"Màu cam."
"Ừm, anh biết vì sao không?"
"Vì...nó đẹp?"
"Không phải. Màu cam luôn khiến em nhớ đến mùa hè. Và trong ngày hè đó, anh đã không để mặc em một mình."
"Nhưng anh đã để em phải chờ đợi rất lâu."
"Chờ đợi bao lâu không quan trọng. Quan trọng em đã có thể chờ đợi được một người mà em yêu thương nhất!"
5 chương mới nhất truyện Này Quỷ Nhỏ, Lại Đây Ôm Một Cái
Danh sách chương truyện Này Quỷ Nhỏ, Lại Đây Ôm Một Cái
- Chương 31 - Hai không thể thành một
- Chương 32 - Giáo viên mới chuyển đến
- Chương 33 - Mừng em quay trở về
- Chương 34 - Càng cố chấp giữ trong tay, tay càng rướm máu
- Chương 35 - Anh cứu bởi vì người đó là Kiều Vỹ
- Chương 36 - Hai người mới giống như hẹn hò
- Chương 37 - Quỷ nhỏ cũng biết sợ à?
- Chương 38 - Thích anh đến điên rồi
- Chương 39 - Cô giống như túi trà lọc vậy đó
- Chương 40 - Sao cô dám?
- Chương 41 - Đêm hôm đó chắc là thú vị lắm
- Chương 42 - Thầy, đừng động!
- Chương 43 - Em có lúc cũng đáng yêu thật đấy nhỉ?
- Chương 44 - Cậu ta tên Nghiêm Thừa Thừa
- Chương 45 - Thừa Thừa, nhảy cóc năm vòng
- Chương 46 - Nghĩ bậy mới đỏ mặt
- Chương 47 - Là Tiểu Vỹ thích tôi mới đúng
- Chương 48 - Quỷ nhỏ này, thầy lo được
- Chương 49 - Vò một cái, em yêu thầy
- Chương 50 - Gần mực thì đen, gần đèn thì cháy
- Chương 51 - Trôi mất rồi ai theo thầy nữa!
- Chương 52 - Hình như tôi thích em rồi, làm sao bây giờ?
- Chương 53 - Gặp người như vậy, tuyệt đối tránh xa!
- Chương 54 - Cứ tưởng sẽ nhảy vào lòng người ta chứ?
- Chương 55 - Thật lòng mà nói thầy có hơi đau lòng đấy, bé con
- Chương 56 - Hôn
- Chương 57 - Tôi ghê tởm đến như vậy ư?
- Chương 58 - Lần này có từ chối nữa không?
- Chương 59 - Âu Dương Kiều Vỹ, em thắng rồi!
- Chương 60 - Em thích là được