Nếu Ta Thật Sự Là Soulmate Của Nhau
Chương 31
My_soulmate
18/06/2014
I must kill you
Guni tỉnh lại trong bệnh viện, cô thấy đầu mình đau buốt vì vết thương, tay chân cũng đau vì những chấn động của tai nạn, cố gắng mở mắt từ từ ra để làm quen với ánh sáng…………
Hình ảnh đầu tiên mà cô nhìn thấy là nụ cười của anh, và cô nghe bên tai mình rõ mồn một giọng nói đầy ấm áp và trìu mến của anh
- Guni yang, em đã tỉnh lại – anh cười- em thấy trong người thế nào?
- Em ổn – cô đáp và nhìn anh như tự hỏi chuyện gì đã xảy ra
Guni nhanh chóng được đưa vào bệnh viện ShinWa để cấp cứu, và ca trực ngày hôm đó là Ji Hoo
tính hiệu SOS nhanh chóng truyền đến F3 còn lại và 3 bóng hồng, mọi người đều tập trung trước cửa phòng cấp cứu đáng nguyền rủa mà họ ghét nhất đó. Trong họ tràn đầy lo lắng, nó thể hiện rõ ràng cả trên từng đướng nét của khuôn mặt
Woo Bin vừa nghe tin đã đáp ngay chuyến bay sớm nhất từ MaCao về Hàn Quốc, dù công việc chưa xong nhưng đối với anh bây giờ được gặp cô là quan trong nhất. Anh đã cầu xin chúa đừng mang cô khỏi anh trên suốt chuyến bay dài đằng đẵng đó.
Và cuối cùng anh cũng có mặt trước cửa phòng cấp cứu cùng với mọi người, hiển nhiên ai cũng biết anh là người lo lắng nhất
F2 cũng đang lo sợ cho thằng bạn thân của mình, vì đây ko phải lần đầu nó ngồi trước cửa phòng cấp cứ chờ đợi tin tức từ bên trong – nơi mà người con gái nó yêu đang nằm.
Kết quả ko nghiêm trọng như nỗi sợ của họ, Guni ổn, điều đó làm mọi người trút hơi thở nặng nhọc của mình đi
Nhưng Woo Bin lại đang thắc mắc về câu hỏi của cô, vê cái cúp máy bất chợt và về………………. tai nạn này, phải chăng đã có chuyện gì xảy ra với cô?
- em xin lỗi – cô khẽ lên tiếng, 1 chút gì đó tội lỗi trong cô
- em nghĩ xin lỗi là xong sao? Em có biết là anh đã lo như thế nào ko? Từ cái cúp máy bất chợt của em, rồi sau đó là tin em bị tai nạn, anh như điên lên em có hiểu ko? – anh gần như hét lên
- em…………………….. chỉ là em đã gặp Chae Min, và cô ta đã biết nhiều về anh hơn em, nên em cảm thấy lo lắng thế thôi, và tai nạn là do em bất cẩn – cô đang nói dối, nói dối mà ko hề chớp mắt
- anh xin lỗi Guni yang, đáng ra anh nên nói về Chae Min và cái hôn ước đó với em, nhưng anh đã giấu vì anh sợ ảnh hưởng đến em, em đừng lo, mọi chuyện anh sẽ lo hết, trên đời này anh thề chỉ lấy mình em làm vợ thôi – anh dịu dàng nói với nụ cười trên môi, điều đó vô tình làm tim cô quặng đau
[ Bin yang, em thật sự xin lỗi vì những gì sắp xảy ra] – cô thầm nghĩ
--------------------------------------
- mọi chuyện đã ổn rồi, con bé nói sẽ giết Prince Song – 1 người đàn ông đang báo cáo tình hình lại với 1 người có vẻ có chức phận cao hơn
- làm tốt lắm em trai, chúng ta sắp đạt được mục tiêu của mình rồi, hãy cứ tiến hành theo kế hoạch đi – ông ta phá lên cười sảng khoái
- Han gia, chúng tôi sẽ cho các người biết hậu quả của việc làm công ty Park Jun phá sản, còn Song gia, sự ngoan cố và lạnh lùng của công sẽ đổi lấy tính mạng con trai ông đó, hãy đợi đó
- Để xem bọn chúng làm thế nào khi người thừa kế duy nhât của mình kẻ thì chết, kẻ thì vào tù. Khi đó ta sẽ dùng số cổ phiếu của ta lật đổ các người, IlSim và Shine phải thuộc về nhà họ Park, nhất định………….
Ám khí đang bao trùm lấy căn phòng này, những kế hoạch hoàn hảo đã được vạch ra, những tội ác sẽ diễn ra sớm và………………….cái kết sẽ đến, nhưng cái kết ấy thế nào thì còn tuỳ thụôc vào số trời……………
-------------------------------------
- nói “A” nào – WB vừa nói vừa chìa muỗng cháo về phía Guni
- em có thể tự ăn mà – Guni nhăn nhó
- ko được, ngoan anh đút cho ăn – Guni đành phải nghe lời
Từng hành động, từng lời nói của Woo Bin làm tin Guni quặng đau, anh ân cần, dịu dàng với cô mà ko hề hay biết rằng người con gái đang ngồi trước mặt anh sẽ phản bội anh, sẽ giết chết anh…………..
Phải chăng đây là những giây phút hạnh phúc cúôi cùng của cả 2?
------------------------------------------------
- Bin yang, anh về nhà nghỉ đi, em ổn mà, ngày mai là có thể xuất viện rồi
- ko, ngày mai anh nghỉ luôn cũng được, giờ anh chỉ muốn ở đây với em – anh nắm lấy tay cô và hôn nhẹ vào nó
- vậy ko được, đã mấy hôm anh ko ngủ rồi, như vậy ko ổn với sức khoẻ của anh đâu
- em an tâm, anh ổn – anh cười – nhưng nếu muốn anh đi ngủ thì…………………- anh cười 1 cách gian xảo và leo lên giường mà cô đang nằm
- anh…….. định làm gì? – cô ấp úng
- ngủ chung với em – anh đáp gọn lỏn và kéo cô vào lòng mình, gối đầu cô lên cánh tay vững chắc của mình, hôn nhẹ lên mái tóc cô, vòng tay anh nhẹ ôm lấy eo cô – như vậy cả anh và em đều được ngủ
Cô ko nói gì, chỉ im lặng áp mặt mình vào ngực anh, giọt nước mắt khẽ rời mí mắt cô rơi xuống…………
[ đây là hơi ấm mà em sẽ ko bao giờ quên, những gì anh đã làm cho em em sẽ ko bao giờ quên……….. mãi mãi……….. ko quên………………… nhưng Bin yang, những gì em sắp làm………… mong anh sẽ hiểu cho em…………………… Mianhae……………….]
- Bin yang, anh còn thức chứ?- cô lên tiếng trong bóng đêm tĩnh mịch
- còn, sao em ko ngủ? – anh đáp
- thứ 7 này, anh rảnh chứ?
- có chuyện gì hả em? – anh nói mà mắt vẫn nhấm nghiền
- ko, chỉ là hẹn hò thôi………….. uhm…………. ở bờ sông Hàn nhé
- hẹn hò? – anh đầy cô ra nhìn vào mắt cô
Cô gật đầu
- tại sao ko cùng ra khỏi nhà mà lại hẹn ở những nơi đó? – anh thắc mắc
- em muốn tạo ko khí mà, như vậy mới giống hẹn hò chứ, nào quyết định vậy nhé? – cô phụng phịu
- ok, chỉ cần em thích, công chúa – anh lại ôm cô vào lòng, cả 2 hoà vào giấc ngủ
[vậy là bước 1 đã xong, chờ anh nơi đó, Bin yang]
------------------------------------------ Chiều thứ 7, quán cà phê cổ kính
- đây là những thứ tiểu thư cần – quản lí Park kính cẩn đưa cho Guni 1 túi đồ màu đen , cô mở nó ra xem xét 1 lượt rồi để qua 1 bên
- ông chắc chắn ko ai đi theo chứ? – cô dò xét
- chắc thưa tiểu thư, khi hành động xong phải rút ngay lập tức, tôi đã chuẩn bị sẵn chiếc xe hơi màu đen, đậu bên phía bên kia công viên sát bờ sông, đây là chìa khoá
- cám ơn, hãy chắc chắn xoá bỏ mọi dấu tích- cô dặn dò
- tiểu thư yên tâm, chúng ta sẽ liên lạc với nhau qua bộ đàm này – ông đưa Guni 1 bộ đàm nhỏ gắn gọn trong tai – tiểu thư nên cẩn thận
- tôi biết rồi
- còn những thứ ko cần thiết như vòng tay, dây chuyền tiểu thư nên tháo xuống, nếu như nó rơi tại hiện trường tôi e ko ổn – ông ta nhìn vào chiếc vòng tay buộc chặc Soulmate của Guni
- tôi biết rồi, đừng lo – cô tháo chúng xuống và bỏ vào túi xách
Keng………….. chiếc vòng rơi ra khỏi túi xách đúng lúc tiếng xe tải đi qua làm náo loạn ko gian yên tĩnh, Guni đã ko hề nghe thấy âm thanh của chiếc vòng, chỉ có 1 người đã nhìn thấy…………………
Nhanh chóng Guni rời đó và đến bờ sông Hàn
- kế hoạch đã ổn, chỉ cần chờ con bé ra tay nữa thôi – quản lí Park nói chuyện với ai đó qua điện thoại
- làm tốt lắm em trai, hãy theo sát con bé, khi nào nó ra tay thì hãy gọi cảnh sát ngay, đảm bảo kế hoạch suôn sẻ, araso? – bên đầu dây kia trả lời
- araso
- hahah, vậy là ngày mà ta mong đợi đã đến, để rồi xem, ai bảo các người làm công ty ta phá sản, làm ta phải lâm vào cảnh ko cái mà ăn phải làm lại từ đầu – ông ta cười lên 1 cách man rợ - Han Guni, mặc dù cô ko phải con ruột nhà đó nhưng cô là chướng ngại của ta sau con bé Han YooNa nên ta buộc phải đối xử với cô thế thôi, đừng trách ta – ông ta đưa ly rượu lên miệng uống và mỉm cười hài lòng – người giết con bé YooNa là ta đấy – ông ta cười 1 cách sảng khoái……………………….
Mây đen ùng ùng kéo đến trời Seoul làm ko khí trở nên ảm đạm, ghê rợn. Gió vô tình thổi tung mọi thứ như tấm lòng con người đang vô tình và lầm lỗi………………….
--------------------------------------------------
Tổng công ty tập đoàn Shine, phòng chủ tịch
- các người làm ăn kiểu gì mà 5 năm rồi ko hề có 1 chút manh mối gì là sao? – chủ tịch Han gắt lên 1 cách tức giận
- thưa chủ tịch, chúng tôi đã rất cố gắng, hiện chỉ tìm được kẻ đã giết hết tiểu thư, hắn là 1 kẻ giết thuê, sau đó 1 thời gian ko lâu hắn cũng bị giết chết – người điều tra kính cẩn thong báo
- hừm, bộ ko có chút manh mối gì nữa sao? Ko lẽ các người ko dự đoán được bất kì nguyên nhân hay kẻ nào để đào sâu vào điều tra hơn sao?
- chúng tôi đang cố, sẽ sớm có kết quả thưa chủ tịch
- ta ko còn thời gian nhiều, hãy mau chóng điều tra cấp bách đi, ta ko muốn Guni sẽ gặp nguy hiểm
- vâng, khi nào tiểu thư về nước chúng tôi sẽ đảm bảo an toàn cho tiểu thư, bên cạnh đó vẫn sẽ cho người điều tra
- được rồi, lui ra đi- ông thở ra và ngồi xuống ghế, ngày Guni về nước ngày càng gần mà kẻ giết chết YooNa đến giờ vẫn chưa điều tra ra, ông đang lo sợ cô con gái thứ 2 của mình bị hại…………………
Nỗi lo của người cha này quả thật ko hề thừa thải………………..
-------------------------------------
Dừng xe lại chỗ đã định sẵn, cô quan sát xung quanh – khá là vắng vẻ và dường như ko có ai- hài lòng với giờ hẹn của mình vì vốn giờ này ở bờ sông Hàn rất vắng người, và cô thấy Woo Bin đang đứng chờ cô bên cạnh chiếc Lotus màu vàng của mình – mọi thứ đã đi đúng vào quỹ đạo của nó
Lấy trong tùi ra khẩu sung, gắn ống giảm thanh vào, cô nhắm vào mục tiêu của mình……………….
Cô đứng ngay sau lưng anh, cách ko xa lắm, mục tiêu rất dễ bắn và khó bị đối phương phát hiện……………
Giơ khẩu súng đã lên đạn sẵn lên, cô nhắm thẳng vào lưng anh một chút lệch về bên trái, ngay vị trí tim………. Ngón tay cô đã sẵn sàng để bấm còi……
Guni tỉnh lại trong bệnh viện, cô thấy đầu mình đau buốt vì vết thương, tay chân cũng đau vì những chấn động của tai nạn, cố gắng mở mắt từ từ ra để làm quen với ánh sáng…………
Hình ảnh đầu tiên mà cô nhìn thấy là nụ cười của anh, và cô nghe bên tai mình rõ mồn một giọng nói đầy ấm áp và trìu mến của anh
- Guni yang, em đã tỉnh lại – anh cười- em thấy trong người thế nào?
- Em ổn – cô đáp và nhìn anh như tự hỏi chuyện gì đã xảy ra
Guni nhanh chóng được đưa vào bệnh viện ShinWa để cấp cứu, và ca trực ngày hôm đó là Ji Hoo
tính hiệu SOS nhanh chóng truyền đến F3 còn lại và 3 bóng hồng, mọi người đều tập trung trước cửa phòng cấp cứu đáng nguyền rủa mà họ ghét nhất đó. Trong họ tràn đầy lo lắng, nó thể hiện rõ ràng cả trên từng đướng nét của khuôn mặt
Woo Bin vừa nghe tin đã đáp ngay chuyến bay sớm nhất từ MaCao về Hàn Quốc, dù công việc chưa xong nhưng đối với anh bây giờ được gặp cô là quan trong nhất. Anh đã cầu xin chúa đừng mang cô khỏi anh trên suốt chuyến bay dài đằng đẵng đó.
Và cuối cùng anh cũng có mặt trước cửa phòng cấp cứu cùng với mọi người, hiển nhiên ai cũng biết anh là người lo lắng nhất
F2 cũng đang lo sợ cho thằng bạn thân của mình, vì đây ko phải lần đầu nó ngồi trước cửa phòng cấp cứ chờ đợi tin tức từ bên trong – nơi mà người con gái nó yêu đang nằm.
Kết quả ko nghiêm trọng như nỗi sợ của họ, Guni ổn, điều đó làm mọi người trút hơi thở nặng nhọc của mình đi
Nhưng Woo Bin lại đang thắc mắc về câu hỏi của cô, vê cái cúp máy bất chợt và về………………. tai nạn này, phải chăng đã có chuyện gì xảy ra với cô?
- em xin lỗi – cô khẽ lên tiếng, 1 chút gì đó tội lỗi trong cô
- em nghĩ xin lỗi là xong sao? Em có biết là anh đã lo như thế nào ko? Từ cái cúp máy bất chợt của em, rồi sau đó là tin em bị tai nạn, anh như điên lên em có hiểu ko? – anh gần như hét lên
- em…………………….. chỉ là em đã gặp Chae Min, và cô ta đã biết nhiều về anh hơn em, nên em cảm thấy lo lắng thế thôi, và tai nạn là do em bất cẩn – cô đang nói dối, nói dối mà ko hề chớp mắt
- anh xin lỗi Guni yang, đáng ra anh nên nói về Chae Min và cái hôn ước đó với em, nhưng anh đã giấu vì anh sợ ảnh hưởng đến em, em đừng lo, mọi chuyện anh sẽ lo hết, trên đời này anh thề chỉ lấy mình em làm vợ thôi – anh dịu dàng nói với nụ cười trên môi, điều đó vô tình làm tim cô quặng đau
[ Bin yang, em thật sự xin lỗi vì những gì sắp xảy ra] – cô thầm nghĩ
--------------------------------------
- mọi chuyện đã ổn rồi, con bé nói sẽ giết Prince Song – 1 người đàn ông đang báo cáo tình hình lại với 1 người có vẻ có chức phận cao hơn
- làm tốt lắm em trai, chúng ta sắp đạt được mục tiêu của mình rồi, hãy cứ tiến hành theo kế hoạch đi – ông ta phá lên cười sảng khoái
- Han gia, chúng tôi sẽ cho các người biết hậu quả của việc làm công ty Park Jun phá sản, còn Song gia, sự ngoan cố và lạnh lùng của công sẽ đổi lấy tính mạng con trai ông đó, hãy đợi đó
- Để xem bọn chúng làm thế nào khi người thừa kế duy nhât của mình kẻ thì chết, kẻ thì vào tù. Khi đó ta sẽ dùng số cổ phiếu của ta lật đổ các người, IlSim và Shine phải thuộc về nhà họ Park, nhất định………….
Ám khí đang bao trùm lấy căn phòng này, những kế hoạch hoàn hảo đã được vạch ra, những tội ác sẽ diễn ra sớm và………………….cái kết sẽ đến, nhưng cái kết ấy thế nào thì còn tuỳ thụôc vào số trời……………
-------------------------------------
- nói “A” nào – WB vừa nói vừa chìa muỗng cháo về phía Guni
- em có thể tự ăn mà – Guni nhăn nhó
- ko được, ngoan anh đút cho ăn – Guni đành phải nghe lời
Từng hành động, từng lời nói của Woo Bin làm tin Guni quặng đau, anh ân cần, dịu dàng với cô mà ko hề hay biết rằng người con gái đang ngồi trước mặt anh sẽ phản bội anh, sẽ giết chết anh…………..
Phải chăng đây là những giây phút hạnh phúc cúôi cùng của cả 2?
------------------------------------------------
- Bin yang, anh về nhà nghỉ đi, em ổn mà, ngày mai là có thể xuất viện rồi
- ko, ngày mai anh nghỉ luôn cũng được, giờ anh chỉ muốn ở đây với em – anh nắm lấy tay cô và hôn nhẹ vào nó
- vậy ko được, đã mấy hôm anh ko ngủ rồi, như vậy ko ổn với sức khoẻ của anh đâu
- em an tâm, anh ổn – anh cười – nhưng nếu muốn anh đi ngủ thì…………………- anh cười 1 cách gian xảo và leo lên giường mà cô đang nằm
- anh…….. định làm gì? – cô ấp úng
- ngủ chung với em – anh đáp gọn lỏn và kéo cô vào lòng mình, gối đầu cô lên cánh tay vững chắc của mình, hôn nhẹ lên mái tóc cô, vòng tay anh nhẹ ôm lấy eo cô – như vậy cả anh và em đều được ngủ
Cô ko nói gì, chỉ im lặng áp mặt mình vào ngực anh, giọt nước mắt khẽ rời mí mắt cô rơi xuống…………
[ đây là hơi ấm mà em sẽ ko bao giờ quên, những gì anh đã làm cho em em sẽ ko bao giờ quên……….. mãi mãi……….. ko quên………………… nhưng Bin yang, những gì em sắp làm………… mong anh sẽ hiểu cho em…………………… Mianhae……………….]
- Bin yang, anh còn thức chứ?- cô lên tiếng trong bóng đêm tĩnh mịch
- còn, sao em ko ngủ? – anh đáp
- thứ 7 này, anh rảnh chứ?
- có chuyện gì hả em? – anh nói mà mắt vẫn nhấm nghiền
- ko, chỉ là hẹn hò thôi………….. uhm…………. ở bờ sông Hàn nhé
- hẹn hò? – anh đầy cô ra nhìn vào mắt cô
Cô gật đầu
- tại sao ko cùng ra khỏi nhà mà lại hẹn ở những nơi đó? – anh thắc mắc
- em muốn tạo ko khí mà, như vậy mới giống hẹn hò chứ, nào quyết định vậy nhé? – cô phụng phịu
- ok, chỉ cần em thích, công chúa – anh lại ôm cô vào lòng, cả 2 hoà vào giấc ngủ
[vậy là bước 1 đã xong, chờ anh nơi đó, Bin yang]
------------------------------------------ Chiều thứ 7, quán cà phê cổ kính
- đây là những thứ tiểu thư cần – quản lí Park kính cẩn đưa cho Guni 1 túi đồ màu đen , cô mở nó ra xem xét 1 lượt rồi để qua 1 bên
- ông chắc chắn ko ai đi theo chứ? – cô dò xét
- chắc thưa tiểu thư, khi hành động xong phải rút ngay lập tức, tôi đã chuẩn bị sẵn chiếc xe hơi màu đen, đậu bên phía bên kia công viên sát bờ sông, đây là chìa khoá
- cám ơn, hãy chắc chắn xoá bỏ mọi dấu tích- cô dặn dò
- tiểu thư yên tâm, chúng ta sẽ liên lạc với nhau qua bộ đàm này – ông đưa Guni 1 bộ đàm nhỏ gắn gọn trong tai – tiểu thư nên cẩn thận
- tôi biết rồi
- còn những thứ ko cần thiết như vòng tay, dây chuyền tiểu thư nên tháo xuống, nếu như nó rơi tại hiện trường tôi e ko ổn – ông ta nhìn vào chiếc vòng tay buộc chặc Soulmate của Guni
- tôi biết rồi, đừng lo – cô tháo chúng xuống và bỏ vào túi xách
Keng………….. chiếc vòng rơi ra khỏi túi xách đúng lúc tiếng xe tải đi qua làm náo loạn ko gian yên tĩnh, Guni đã ko hề nghe thấy âm thanh của chiếc vòng, chỉ có 1 người đã nhìn thấy…………………
Nhanh chóng Guni rời đó và đến bờ sông Hàn
- kế hoạch đã ổn, chỉ cần chờ con bé ra tay nữa thôi – quản lí Park nói chuyện với ai đó qua điện thoại
- làm tốt lắm em trai, hãy theo sát con bé, khi nào nó ra tay thì hãy gọi cảnh sát ngay, đảm bảo kế hoạch suôn sẻ, araso? – bên đầu dây kia trả lời
- araso
- hahah, vậy là ngày mà ta mong đợi đã đến, để rồi xem, ai bảo các người làm công ty ta phá sản, làm ta phải lâm vào cảnh ko cái mà ăn phải làm lại từ đầu – ông ta cười lên 1 cách man rợ - Han Guni, mặc dù cô ko phải con ruột nhà đó nhưng cô là chướng ngại của ta sau con bé Han YooNa nên ta buộc phải đối xử với cô thế thôi, đừng trách ta – ông ta đưa ly rượu lên miệng uống và mỉm cười hài lòng – người giết con bé YooNa là ta đấy – ông ta cười 1 cách sảng khoái……………………….
Mây đen ùng ùng kéo đến trời Seoul làm ko khí trở nên ảm đạm, ghê rợn. Gió vô tình thổi tung mọi thứ như tấm lòng con người đang vô tình và lầm lỗi………………….
--------------------------------------------------
Tổng công ty tập đoàn Shine, phòng chủ tịch
- các người làm ăn kiểu gì mà 5 năm rồi ko hề có 1 chút manh mối gì là sao? – chủ tịch Han gắt lên 1 cách tức giận
- thưa chủ tịch, chúng tôi đã rất cố gắng, hiện chỉ tìm được kẻ đã giết hết tiểu thư, hắn là 1 kẻ giết thuê, sau đó 1 thời gian ko lâu hắn cũng bị giết chết – người điều tra kính cẩn thong báo
- hừm, bộ ko có chút manh mối gì nữa sao? Ko lẽ các người ko dự đoán được bất kì nguyên nhân hay kẻ nào để đào sâu vào điều tra hơn sao?
- chúng tôi đang cố, sẽ sớm có kết quả thưa chủ tịch
- ta ko còn thời gian nhiều, hãy mau chóng điều tra cấp bách đi, ta ko muốn Guni sẽ gặp nguy hiểm
- vâng, khi nào tiểu thư về nước chúng tôi sẽ đảm bảo an toàn cho tiểu thư, bên cạnh đó vẫn sẽ cho người điều tra
- được rồi, lui ra đi- ông thở ra và ngồi xuống ghế, ngày Guni về nước ngày càng gần mà kẻ giết chết YooNa đến giờ vẫn chưa điều tra ra, ông đang lo sợ cô con gái thứ 2 của mình bị hại…………………
Nỗi lo của người cha này quả thật ko hề thừa thải………………..
-------------------------------------
Dừng xe lại chỗ đã định sẵn, cô quan sát xung quanh – khá là vắng vẻ và dường như ko có ai- hài lòng với giờ hẹn của mình vì vốn giờ này ở bờ sông Hàn rất vắng người, và cô thấy Woo Bin đang đứng chờ cô bên cạnh chiếc Lotus màu vàng của mình – mọi thứ đã đi đúng vào quỹ đạo của nó
Lấy trong tùi ra khẩu sung, gắn ống giảm thanh vào, cô nhắm vào mục tiêu của mình……………….
Cô đứng ngay sau lưng anh, cách ko xa lắm, mục tiêu rất dễ bắn và khó bị đối phương phát hiện……………
Giơ khẩu súng đã lên đạn sẵn lên, cô nhắm thẳng vào lưng anh một chút lệch về bên trái, ngay vị trí tim………. Ngón tay cô đã sẵn sàng để bấm còi……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.