Ngày Xưa Có Một Chuyện Tình
Đánh giá: 7.6/10 từ 249 lượt
Đúng như tên gọi, đây là cuốn sách về truyện tình
yêu, được viết theo một phong cách hoàn toàn khác lạ với nhà văn Nguyễn Nhật
Ánh từ trước đến nay.
Ngày xưa có một chuyện tình là một câu chuyện cảm động khi người ta yêu nhau, nỗi khát khao một hạnh phúc êm đềm ấm áp đến thế; hay đơn giản chỉ là chuyện ba người - anh, em, và người ấy...?
Khi mở sách ra, độc giả sẽ được chứng kiến làn gió tình yêu như ngọn gió mùa thu, chảy qua như rải nắng trên khuôn mặt mùa đông của cô gái; nụ hôn đầu tiên ngọt mật, cái ôm đầu tiên, những giọt nước mắt và cái ôm xiết cuối cùng của tấm tình người yêu người... Và người đọc sẽ tìm thấy câu trả lời, cho riêng mình.
"- Miền nè.
- Gì hở Phúc?
- Có chuyện này nè.
- Chuyện gì vậy?
- Ở trong lớp mình ấy mà.
- Trong lớp mình sao?
- Lần này tôi thấy đôi lông mày Miền nhướn lên. Nó vừa hỏi vừa xoáy mắt vào mặt tôi, chắc nó lấy làm lạ trước lối nói chuyện lòng vòng của tôi. Ngay cả tôi, tôi cũng thấy tôi không giống mọi hôm chút nào và phát hiện đó khiến tôi gần như nổi điên lên với chính mình.
Tôi nói nhanh:
- Có một bạn trong lớp đang thích Miền đó." "Tôi rơi vào truyện tình yêu như thiên thạch bị rơi vào lỗ đen. Tôi bị tình yêu đó nuốt chửng với một sức mạnh không sao cưỡng lại được. Suốt một thời gian dài, tôi trượt trên tình yêu như trượt trên vỏ chuối, ngây ngất, mê man, chỉ khi nào té ngã thì đà trượt đó mới dừng lại. Có cái gì đó làm tôi lạc lối.
Nó khiến tôi tin rằng đạo đức là cái con người vẽ ra chứ không phải là cái vẽ ra con người. Nó khiến tôi sẵn sàng nổi loạn, chẳng bu
Ngày xưa có một chuyện tình là một câu chuyện cảm động khi người ta yêu nhau, nỗi khát khao một hạnh phúc êm đềm ấm áp đến thế; hay đơn giản chỉ là chuyện ba người - anh, em, và người ấy...?
Khi mở sách ra, độc giả sẽ được chứng kiến làn gió tình yêu như ngọn gió mùa thu, chảy qua như rải nắng trên khuôn mặt mùa đông của cô gái; nụ hôn đầu tiên ngọt mật, cái ôm đầu tiên, những giọt nước mắt và cái ôm xiết cuối cùng của tấm tình người yêu người... Và người đọc sẽ tìm thấy câu trả lời, cho riêng mình.
"- Miền nè.
- Gì hở Phúc?
- Có chuyện này nè.
- Chuyện gì vậy?
- Ở trong lớp mình ấy mà.
- Trong lớp mình sao?
- Lần này tôi thấy đôi lông mày Miền nhướn lên. Nó vừa hỏi vừa xoáy mắt vào mặt tôi, chắc nó lấy làm lạ trước lối nói chuyện lòng vòng của tôi. Ngay cả tôi, tôi cũng thấy tôi không giống mọi hôm chút nào và phát hiện đó khiến tôi gần như nổi điên lên với chính mình.
Tôi nói nhanh:
- Có một bạn trong lớp đang thích Miền đó." "Tôi rơi vào truyện tình yêu như thiên thạch bị rơi vào lỗ đen. Tôi bị tình yêu đó nuốt chửng với một sức mạnh không sao cưỡng lại được. Suốt một thời gian dài, tôi trượt trên tình yêu như trượt trên vỏ chuối, ngây ngất, mê man, chỉ khi nào té ngã thì đà trượt đó mới dừng lại. Có cái gì đó làm tôi lạc lối.
Nó khiến tôi tin rằng đạo đức là cái con người vẽ ra chứ không phải là cái vẽ ra con người. Nó khiến tôi sẵn sàng nổi loạn, chẳng bu