Chương 8: Không những không sợ, còn muốn ngủ một chút (3)
Giang Sơn Bất Hiếu
08/07/2019
Mộc Miên, tác giả truyện tranh thiếu nữ đang bán chạy, thường xuyên đăng truyện lên tạp chí truyện tranh nổi tiếng "Đường Tâm". Hàng năm được
người đọc bình chọn hạng nhất, truyện tranh xuất bản càng được ưa
chuộng.
Một tác giả truyện tranh thiếu nữ thế nhưng lại có sở thích xem những thứ phim kinh dị cực kì kinh khủng, ai tin được!
Lâm Miên gần đây vừa thay đổi địa chỉ chung cư. Vì thuận tiện, cô thuê một chung cư cách đại học K không xa. Mọi ngày Phương Hủ Hủ làm trợ lí xong việc sẽ trực tiếp gửi bản thảo cho Lâm Miên qua internet. Chỉ có trong mấy ngày hoàn thành bản thảo gấp gáp mới tới nơi ở của Lâm Miên mặt đối mặt mà chỉnh sửa.
Phương Hủ Hủ nhận được địa chỉ mới chạy tới nơi thì bị bảo vệ ngăn lại.
Chung cư có sự yên tĩnh giữa trung tâm nội thành ồn ào, hoàn cảnh thanh tĩnh, trật tự tốt hơn so với mơi khác. Phương Hủ Hủ chỉ còn cách gọi điện thoại cho Lâm Miên. Người sau vừa ăn bữa cơm đầu tiên khi rời gường, tóc chưa chải, khoác tạm cái áo, ngậm sữa bò chạy xuống đón người.
Phương Hủ Hủ cũng bị Lâm Miên nhét túi sữa bò vào tay. Hai người vào thang máy chung cư. Lâm Miên vừa ấn thang đi xuống(1), cửa thang máy lại bị người mở ra.
(1) Theo lẽ thường là LM và HH đi lên, chỗ này chắc tg nhầm:))
"Trong tay mình có mấy vụ án khó giải quyết, dính đến kiện tụng nguồn vốn lên xuống(2). Thắng kiện có ít nhất con số này. Người nói mặc một bộ com-lê, đi giày da, đeo một chiếc cà vạt màu champagne(3), vừa nói vừa dựa thang máy: ""Cậu hơn nửa năm mới nhận một vụ án, mình cũng thuyết phục cậu lâu như vậy, cậ suy nghĩ thử xem."
(2) 游资金链的经济: mình tra baidu nó ghi là nguồn vốn. 上下游 nghĩa là "dòng nước trên dưới". Thiết nghĩ đây có thể là một vòng vốn xoay vòng? Ai biết thỉnh giáo cái:v Cảm tạ
(3) 香槟色的领带: cà vạt màu sâm phanh:v
Ai là lão sư?
Lâm Miên cuối cũng cũng bình thường lại, hai mắt vì ho mà tràn ngập nước mắt. Cô nghiêm tức nhìn trợ lí của mình, nhỏ giọng: ""Trong phòng ngủ nói đùa còn được. Chị chỉ dạy em đánh mạt chược một lần, không cần gọi lão sư.(4)
(4) Đã chú thích chương trước. Trong tiếng Trung, "lão sư" cũng có nghĩa là "thầy/cô", xưng hô của học sinh với giáo viên.
Phương Hủ Hủ "....." Lại trò gì đây?
Tuy là nói nhỏ nhưng giọng nói khiến những ai ở thang máy đều nghe thấy. Sau đó, Lâm Miên nhìn về phía Khuyết Thanh Ngôn, ánh mắt mang theo vui mừng kinh ngạc nhỏ: " Giáo sư Khuyết, khéo quá, ở chỗ này cũng gặp ngài."
Phản ứng thật nhanh, kĩ năng diễn xuất thật tự nhiên, Lâm Miên tự cho mình điểm tuyệt đối. Phương Hủ Hủ nhìn qua đi, ánh mắt đều thẳng.
Khuyết Thanh Ngôn có vẻ vừa đi công tác xong xuôi về, ăn mặc chính thức. Áo sơ mi quần tây khiến thân hình vốn cao lớn vững chắc của anh cao một chút, khuôn mặt thêm thâm thúy rạng rỡ, có một sự thành thục mê người khó nén. Anh rũ mắt về phía Lâm Miên đáp lời: "Hôm nay không có tiết?"
Anh cũng không phải người rất lạnh lùng. Nhưng khí chất của anh là trời sinh tự nhiên, dù cùng nói với người khác nhiều hơn 2 câu vẫn làm cho người ta cảm thấy có khoảng cách.
"Không có tiết." Lâm Miên lắc đầu một cách thật thà, ngoan ngoãn giải thích: "Lúc trước em cùng hai bạn cùng phòng ra ngoài thuê nhà chung, thuê ở chung cư này, không ngờ gặp được thầy."
Nơi này tuy là chung cư người độc thân nhưng khung cảnh và vị trí đoạn đường tốt làm giá nhà quá cao, thuê cũng không rẻ. Cô cùng hai người bạn cùng phòng là ba người, thuê một chung cư độc thân đắt đỏ gần trường thật hợp lí.
Lâm Miên lại cho mình thêm một cái điểm tuyệt đối.
Phương Hủ Hủ: "........" Chơi! Cái! Gì! Đây?
****"""
Chúc mừng năm mới 2019:))))
Tui cx đang đào một hố khác "Em có thể nhìn thấy anh" của Ôn Tiểu Ôn.
Thể loại: thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, đoản (9c) HE.
Như tên, chỉ có nữ chính thấy nam chính:v Còn việc anh ấy là ai thì mời đọc.
Mai có chương tiếp:v
Một tác giả truyện tranh thiếu nữ thế nhưng lại có sở thích xem những thứ phim kinh dị cực kì kinh khủng, ai tin được!
Lâm Miên gần đây vừa thay đổi địa chỉ chung cư. Vì thuận tiện, cô thuê một chung cư cách đại học K không xa. Mọi ngày Phương Hủ Hủ làm trợ lí xong việc sẽ trực tiếp gửi bản thảo cho Lâm Miên qua internet. Chỉ có trong mấy ngày hoàn thành bản thảo gấp gáp mới tới nơi ở của Lâm Miên mặt đối mặt mà chỉnh sửa.
Phương Hủ Hủ nhận được địa chỉ mới chạy tới nơi thì bị bảo vệ ngăn lại.
Chung cư có sự yên tĩnh giữa trung tâm nội thành ồn ào, hoàn cảnh thanh tĩnh, trật tự tốt hơn so với mơi khác. Phương Hủ Hủ chỉ còn cách gọi điện thoại cho Lâm Miên. Người sau vừa ăn bữa cơm đầu tiên khi rời gường, tóc chưa chải, khoác tạm cái áo, ngậm sữa bò chạy xuống đón người.
Phương Hủ Hủ cũng bị Lâm Miên nhét túi sữa bò vào tay. Hai người vào thang máy chung cư. Lâm Miên vừa ấn thang đi xuống(1), cửa thang máy lại bị người mở ra.
(1) Theo lẽ thường là LM và HH đi lên, chỗ này chắc tg nhầm:))
"Trong tay mình có mấy vụ án khó giải quyết, dính đến kiện tụng nguồn vốn lên xuống(2). Thắng kiện có ít nhất con số này. Người nói mặc một bộ com-lê, đi giày da, đeo một chiếc cà vạt màu champagne(3), vừa nói vừa dựa thang máy: ""Cậu hơn nửa năm mới nhận một vụ án, mình cũng thuyết phục cậu lâu như vậy, cậ suy nghĩ thử xem."
(2) 游资金链的经济: mình tra baidu nó ghi là nguồn vốn. 上下游 nghĩa là "dòng nước trên dưới". Thiết nghĩ đây có thể là một vòng vốn xoay vòng? Ai biết thỉnh giáo cái:v Cảm tạ
(3) 香槟色的领带: cà vạt màu sâm phanh:v
Ai là lão sư?
Lâm Miên cuối cũng cũng bình thường lại, hai mắt vì ho mà tràn ngập nước mắt. Cô nghiêm tức nhìn trợ lí của mình, nhỏ giọng: ""Trong phòng ngủ nói đùa còn được. Chị chỉ dạy em đánh mạt chược một lần, không cần gọi lão sư.(4)
(4) Đã chú thích chương trước. Trong tiếng Trung, "lão sư" cũng có nghĩa là "thầy/cô", xưng hô của học sinh với giáo viên.
Phương Hủ Hủ "....." Lại trò gì đây?
Tuy là nói nhỏ nhưng giọng nói khiến những ai ở thang máy đều nghe thấy. Sau đó, Lâm Miên nhìn về phía Khuyết Thanh Ngôn, ánh mắt mang theo vui mừng kinh ngạc nhỏ: " Giáo sư Khuyết, khéo quá, ở chỗ này cũng gặp ngài."
Phản ứng thật nhanh, kĩ năng diễn xuất thật tự nhiên, Lâm Miên tự cho mình điểm tuyệt đối. Phương Hủ Hủ nhìn qua đi, ánh mắt đều thẳng.
Khuyết Thanh Ngôn có vẻ vừa đi công tác xong xuôi về, ăn mặc chính thức. Áo sơ mi quần tây khiến thân hình vốn cao lớn vững chắc của anh cao một chút, khuôn mặt thêm thâm thúy rạng rỡ, có một sự thành thục mê người khó nén. Anh rũ mắt về phía Lâm Miên đáp lời: "Hôm nay không có tiết?"
Anh cũng không phải người rất lạnh lùng. Nhưng khí chất của anh là trời sinh tự nhiên, dù cùng nói với người khác nhiều hơn 2 câu vẫn làm cho người ta cảm thấy có khoảng cách.
"Không có tiết." Lâm Miên lắc đầu một cách thật thà, ngoan ngoãn giải thích: "Lúc trước em cùng hai bạn cùng phòng ra ngoài thuê nhà chung, thuê ở chung cư này, không ngờ gặp được thầy."
Nơi này tuy là chung cư người độc thân nhưng khung cảnh và vị trí đoạn đường tốt làm giá nhà quá cao, thuê cũng không rẻ. Cô cùng hai người bạn cùng phòng là ba người, thuê một chung cư độc thân đắt đỏ gần trường thật hợp lí.
Lâm Miên lại cho mình thêm một cái điểm tuyệt đối.
Phương Hủ Hủ: "........" Chơi! Cái! Gì! Đây?
****"""
Chúc mừng năm mới 2019:))))
Tui cx đang đào một hố khác "Em có thể nhìn thấy anh" của Ôn Tiểu Ôn.
Thể loại: thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, đoản (9c) HE.
Như tên, chỉ có nữ chính thấy nam chính:v Còn việc anh ấy là ai thì mời đọc.
Mai có chương tiếp:v
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.