Nghe Nói Yêu Đương Sẽ Khiến Con Người Trở Nên Đẹp Hơn
Chương 21:
Nhất Tiết Ngẫu
31/10/2024
Ngô Phong Dực quay lại nhìn Hề Thủy, phát hiện cậu khẽ nhíu cặp chân mày thanh tú, rõ ràng cậu thực sự lo lắng về việc thức ăn ở nhà thi đấu có ngon không. Điều này khiến Ngô Phong Dực không thể nhịn được cười.
"Yên tâm đi, đồ ăn ở đó rất ngon." Chu Trạch Kỳ trả lời, cậu ta cười gượng gạo, nụ cười có chút miễn cưỡng.
“Tôi vừa đi ngang qua trường và tiện đường ghé qua khu nhà đa năng…” Chu Trạch Kỳ tiến lại gần Hề Thủy, rút từ túi áo khoác ra hai thanh sô cô la: “Sô cô la đen. Cậu cầm lấy, khi nào nhảy mệt thì bẻ ra ăn, sẽ không béo đâu.”
Hề Thủy nhìn nhãn tiếng nước ngoài trên bao bì, cậu đưa tay nhận lấy, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu: “Tôi chưa chuẩn bị gì cho anh cả.”
Dù chính cậu đã đề nghị hẹn hò với Chu Trạch Kỳ, nhưng từ lúc đó tới giờ, ngoài bó hoa sơn chi 30 tệ, cậu chưa tặng gì cho Chu Trạch Kỳ. Hề Thủy cảm thấy có chút tội lỗi vì bản thân đã chiếm lợi trong mối quan hệ này.
“Không cần.” Chu Trạch Kỳ nói ngắn gọn.
“Khi nào em muốn tặng gì thì hãy tặng.” Giọng điệu của Chu Trạch Kỳ như ám chỉ điều gì đó, nhưng Hề Thủy không thể hiểu được. Cậu chỉ biết gật đầu.
“Anh đúng là người hiểu chuyện.” Hề Thủy chân thành khen ngợi.
Ngô Phong Dực: “...”
Trước khi rời đi, Chu Trạch Kỳ cúi xuống và hôn nhẹ lên má của Hề Thủy. Ngay khi ấy, Hề Thủy giật mình run tay làm thanh sô cô la "rơi tạch" xuống đất.
Chu Trạch Kỳ cúi xuống nhặt thanh sô cô la lên, từng ngón tay của cậu đang co lại, Chu Trạch Kỳ nhẹ nhàng mở từng ngón một và đặt sô cô la vào lòng bàn tay Hề Thủy.
Xong rồi.
Giờ thì Hề Thủy không cần phải chạy đến nhà thi đấu để tuyên bố chủ quyền nữa.
Ai cũng biết hết rồi.
Tin tức này đã lan đi nhanh chóng, ai đó còn chụp ảnh và đăng lên diễn đàn. Như một quả bom rơi vào mặt hồ vốn đã chẳng yên tĩnh, gây nên làn sóng kinh ngạc và kích động một nhóm người gọi là "fan cp" tung tăng khắp nơi.
[???]
[Ai photoshop tấm hình này vậy?]
[Giờ mấy người đã biến thái... ơ không, là tiến hóa, tiến hóa đến mức photoshop ảnh hôn nhau luôn rồi à? Thế này thì không hay đâu, ảnh như vậy thì để riêng chúng tôi xem thôi!]
[Thật đấy, tôi vừa tan học, ở hành lang tòa nhà đa năng toàn người, tôi thấy rõ Chu Diêm Vương với Ngô Sí Bàng bước ra từ phòng tập ba lê.]
[Thật mà, tôi đã thấy hết.]
[Tôi chết mất! Tôi mê cặp này, nhưng mà, thấy Hề Thủy và Chu Diêm Vương thực sự bên nhau, sao tự nhiên tôi thấy có chút ghen tị!]
"Yên tâm đi, đồ ăn ở đó rất ngon." Chu Trạch Kỳ trả lời, cậu ta cười gượng gạo, nụ cười có chút miễn cưỡng.
“Tôi vừa đi ngang qua trường và tiện đường ghé qua khu nhà đa năng…” Chu Trạch Kỳ tiến lại gần Hề Thủy, rút từ túi áo khoác ra hai thanh sô cô la: “Sô cô la đen. Cậu cầm lấy, khi nào nhảy mệt thì bẻ ra ăn, sẽ không béo đâu.”
Hề Thủy nhìn nhãn tiếng nước ngoài trên bao bì, cậu đưa tay nhận lấy, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu: “Tôi chưa chuẩn bị gì cho anh cả.”
Dù chính cậu đã đề nghị hẹn hò với Chu Trạch Kỳ, nhưng từ lúc đó tới giờ, ngoài bó hoa sơn chi 30 tệ, cậu chưa tặng gì cho Chu Trạch Kỳ. Hề Thủy cảm thấy có chút tội lỗi vì bản thân đã chiếm lợi trong mối quan hệ này.
“Không cần.” Chu Trạch Kỳ nói ngắn gọn.
“Khi nào em muốn tặng gì thì hãy tặng.” Giọng điệu của Chu Trạch Kỳ như ám chỉ điều gì đó, nhưng Hề Thủy không thể hiểu được. Cậu chỉ biết gật đầu.
“Anh đúng là người hiểu chuyện.” Hề Thủy chân thành khen ngợi.
Ngô Phong Dực: “...”
Trước khi rời đi, Chu Trạch Kỳ cúi xuống và hôn nhẹ lên má của Hề Thủy. Ngay khi ấy, Hề Thủy giật mình run tay làm thanh sô cô la "rơi tạch" xuống đất.
Chu Trạch Kỳ cúi xuống nhặt thanh sô cô la lên, từng ngón tay của cậu đang co lại, Chu Trạch Kỳ nhẹ nhàng mở từng ngón một và đặt sô cô la vào lòng bàn tay Hề Thủy.
Xong rồi.
Giờ thì Hề Thủy không cần phải chạy đến nhà thi đấu để tuyên bố chủ quyền nữa.
Ai cũng biết hết rồi.
Tin tức này đã lan đi nhanh chóng, ai đó còn chụp ảnh và đăng lên diễn đàn. Như một quả bom rơi vào mặt hồ vốn đã chẳng yên tĩnh, gây nên làn sóng kinh ngạc và kích động một nhóm người gọi là "fan cp" tung tăng khắp nơi.
[???]
[Ai photoshop tấm hình này vậy?]
[Giờ mấy người đã biến thái... ơ không, là tiến hóa, tiến hóa đến mức photoshop ảnh hôn nhau luôn rồi à? Thế này thì không hay đâu, ảnh như vậy thì để riêng chúng tôi xem thôi!]
[Thật đấy, tôi vừa tan học, ở hành lang tòa nhà đa năng toàn người, tôi thấy rõ Chu Diêm Vương với Ngô Sí Bàng bước ra từ phòng tập ba lê.]
[Thật mà, tôi đã thấy hết.]
[Tôi chết mất! Tôi mê cặp này, nhưng mà, thấy Hề Thủy và Chu Diêm Vương thực sự bên nhau, sao tự nhiên tôi thấy có chút ghen tị!]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.