Nghịch Thiên Tà Thần
Đánh giá: 6.8/10 từ 145 lượt
Nghịch Thiên Tà Thần - Đang tiến hành - Hỏa Tinh Dẫn Lực
Giới thiệu truyện tiên hiệp hấp dẫn này:
Ý thức Vân Triệt dần dần thức tỉnh.
Sao lại thế này... Chẳng lẽ ta còn chưa chết sao? Rõ ràng là ta đã rơi xuống Tuyệt Vân Nhai, làm sao có thể còn sống! Với lại trên người vậy mà không có cảm giác đau đớn...
Ngay cả cảm giác khó chịu cũng không có? Xảy ra chuyện gì?
Vân Triệt lập tức mở mắt ra, nhanh chóng ngồi bật dậy, bỗng nhiên nhận ra mình đang ở trên chiếc giường lớn mềm mại, phía trên giường là mạn liên màu đỏ thẫm rũ xuống, nhuộm đẫm không khí vui mừng.
- A! Tiểu Triệt! Ngươi... Ngươi tỉnh rồi!
Một tiếng nói kinh hỉ của thiếu nữ truyền đến bên tai hắn, theo đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của một nữ hài xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Đây là một nữ hài nhìn qua chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, một thân váy dài màu xanh biếc, khuôn mặt non mềm trắng hồng xinh đẹp. Cả khuôn mặt đều dịu dàng ôn nhu, xinh đẹp theo người. Tuổi còn nhỏ đã có phong thái như thế, có thể tưởng tượng sau khi lớn lên sẽ là xinh đẹp khuynh thành như thế nào.
Nhìn nữ hài gần trong gang tấc này, Vân Triệt nhất thời ngu ngơ một chút, hoàn toàn bật thốt ra theo bản năng:
- Tiểu cô?
- Nhiệt độ cơ thể cũng gần như khôi phục lại bình thường, thật tốt quá, vừa rồi thiếu chút nữa bị hù chết. Tiểu Triệt, hiện tại trên người ngươi có chỗ nào không thoải mái không?
Đối mặt với con ngươi tràn đầy quan tâm vô bờ của thiếu nữ, Vân Triệt có chút ngây ngốc lắc đầu... Tinh thần hoàn toàn ở trong trạng thái phân li.
Giới thiệu truyện tiên hiệp hấp dẫn này:
Ý thức Vân Triệt dần dần thức tỉnh.
Sao lại thế này... Chẳng lẽ ta còn chưa chết sao? Rõ ràng là ta đã rơi xuống Tuyệt Vân Nhai, làm sao có thể còn sống! Với lại trên người vậy mà không có cảm giác đau đớn...
Ngay cả cảm giác khó chịu cũng không có? Xảy ra chuyện gì?
Vân Triệt lập tức mở mắt ra, nhanh chóng ngồi bật dậy, bỗng nhiên nhận ra mình đang ở trên chiếc giường lớn mềm mại, phía trên giường là mạn liên màu đỏ thẫm rũ xuống, nhuộm đẫm không khí vui mừng.
- A! Tiểu Triệt! Ngươi... Ngươi tỉnh rồi!
Một tiếng nói kinh hỉ của thiếu nữ truyền đến bên tai hắn, theo đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của một nữ hài xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Đây là một nữ hài nhìn qua chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, một thân váy dài màu xanh biếc, khuôn mặt non mềm trắng hồng xinh đẹp. Cả khuôn mặt đều dịu dàng ôn nhu, xinh đẹp theo người. Tuổi còn nhỏ đã có phong thái như thế, có thể tưởng tượng sau khi lớn lên sẽ là xinh đẹp khuynh thành như thế nào.
Nhìn nữ hài gần trong gang tấc này, Vân Triệt nhất thời ngu ngơ một chút, hoàn toàn bật thốt ra theo bản năng:
- Tiểu cô?
- Nhiệt độ cơ thể cũng gần như khôi phục lại bình thường, thật tốt quá, vừa rồi thiếu chút nữa bị hù chết. Tiểu Triệt, hiện tại trên người ngươi có chỗ nào không thoải mái không?
Đối mặt với con ngươi tràn đầy quan tâm vô bờ của thiếu nữ, Vân Triệt có chút ngây ngốc lắc đầu... Tinh thần hoàn toàn ở trong trạng thái phân li.
5 chương mới nhất truyện Nghịch Thiên Tà Thần
Danh sách chương truyện Nghịch Thiên Tà Thần
- Chương 1801 - Long Ảnh Phá Giới
- Chương 1802 - Long Ảnh Phá Giới (2)
- Chương 1803 - Giẫm Đạp
- Chương 1804 - Giẫm Đạp (2)
- Chương 1805 - Giẫm Đạp (3)
- Chương 1806 - Nam Minh Đế Ngã Xuống
- Chương 1807 - Nam Minh Đế Ngã Xuống (2)
- Chương 1808 - Nam Minh Đế Ngã Xuống (3)
- Chương 1809 - Màn Cuối
- Chương 1810 - Màn Cuối (2)
- Chương 1811 - Thứ Được Ma Đế Để Lại
- Chương 1812 - Thứ Được Ma Đế Để Lại (2)
- Chương 1813 - Thứ Được Ma Đế Để Lại (3)
- Chương 1814 - Lựa Chọn Của Thần Đế
- Chương 1815 - Lựa Chọn Của Thần Đế (2)
- Chương 1816 - Lựa Chọn Của Thần Đế
- Chương 1817 - Yêu Ngôn
- Chương 1818 - Độc Đế
- Chương 1819 - Độc Đế (2)
- Chương 1820 - Vỡ Mật
- Chương 1821 - Vỡ Mật (2)
- Chương 1822 - Tới Ám Nam Vực
- Chương 1823 - Tới Ám Nam Vực (2)
- Chương 1824 - Không Có Âm Thanh, Không Có Bóng Dáng.
- Chương 1825 - Không Có Âm Thanh, Không Có Bóng Dáng. (2)
- Chương 1826 - Long Thần Quy Tụ
- Chương 1827 - Long Thần Quy Tụ (2)
- Chương 1828 - Phi Diệt Long Thần
- Chương 1829 - Phi Diệt Long Thần (2)
- Chương 1830 - Yêu Ngôn