Chương 143: Phụ Mẫu
Cường MC
12/04/2023
Thật ạ ???
- Nhưng con bây giờ so với cha con thì vẫn còn thua xa ở tuổi của con thì cha con đã đột phá tới Hồn Kiếm rồi đấy !
Mẫu thân trách móc nhẹ Thiên Vũ vì cậu quá lười biếng trong chuyện tu luyện .
- Con cũng đâu có muốn thế đâu mà mẫu thân hơn nữa con cũng có bất đắc dĩ riêng nên mới chậm chạp trong việc tu luyện đấy thôi hơn nữa thời gian cũng chỉ còn có 2 năm cũng dư thời gian mà !
- Bộp !!!
- Dư cái gì chứ nha đầu Tuyết Băng kia có vài đứa mang sính lễ đến ngỏ ý rồi đấy chẳng lẽ con muốn nha đầu này lên kiệu hoa của kẻ khác sao ?
- Cái gì ??? Hắn ta là ai con phải xử hắn ta mới được !
- Thực ra thì việc con nên làm bây giờ là chuyên tâm tu luyện đi còn về nha đầu Tuyết Băng đã có nói rõ ràng với mấy đứa đó rồi nên không cần con phải ra tay hay gì đâu .
- Muội ấy nói gì ạ ???
- Ta đã được gả cho người khác rồi nên xin lỗi mọi người ! Nha đầu đó nói thế đấy không uổng công ta dạy dỗ làm con dâu đúng nghĩa đạo phu thê !
- Hay lắm Băng nhi ! Chờ ta ta nhất định sẽ đến tìm muội nhanh thôi chờ ta !!!
Nhìn thấy nét mặt tràn đầy sức sống mãnh liệt đó Long Hoàng cũng mỉm cười rồi xoa xoa đầu Thiên Vũ rồi nói .
- Nhớ kĩ lời ta nói Thiên Vũ , bên trong Hoàng Cung là cuộc chiến Vương Quyền riêng tư của huynh đệ của con đừng có nhúng tay quá sâu vào chuyện này sẽ rất bất lợi cho con sau này đấy hãy cân nhắc kĩ lưỡng trước khi hành động bởi vì chỉ cần sai 1 bước sẽ hỏng cả ván cờ đó mỗi một bước đi đều sẽ phải trả một cái giá tương đương mà con lại có bản tính giống ta hơn là cha con nhưng mà một người làm phụ mẫu như ta thì đâu thể ngăn cản được con khi hết lòng muốn giúp huynh đệ mình cơ chứ hãy cẩn thận Thiên Vũ !
- Con hiểu rồi mà con sẽ cẩn thận để đối đầu với bà ta cho nên phiền người hãy chuyển lời hỏi thăm của con tới muội ấy nhé !
- Ta biết rồi con đi mau đi mọi người đang đợi con trở về đấy !
Nói chuyện với nhau được một lúc rồi Long Hoàng đứng dậy mỉm cười rồi rời đi ngay sau đó khiến cho Thiên Vũ tiếc nuối không thể nói chuyện lâu hơn với người và cũng hận bản thân không thể đạt được thứ mà mình muốn nên câu quyết định ở lại đây thêm một thời gian nữa cho đến khi nào cần thiết thì sẽ trở về .
- Cung tiễn Long Hoàng !
Thế là thời gian của Thiên Vũ đang không còn nhiều cậu liền tức tốc đẩy mạnh tốc độ tu luyện của mình lên ép buộc bản thân đến cực hạn và không muốn gục ngã hay chịu từ bỏ cả thời gian cứ thế một lần nữa trôi qua từ sáng sớm cho đếm tối đêm Thiên Vũ điên cuồng bất chấp thời gian đang bào mòn chính mình liên tiếp tu luyện mặc cho bản thân gục ngã không biết bao nhiêu lần đi chăng nữa vẫn tiếp tục đứng lên tu luyện .
- Vù....... !!!
- Nàng đợi ta có lâu không ???
- Không lâu lắm !!!
Một chàng trai khôi ngô tuấn tú khí chất đầy sự kiêu ngạo , kiêu hãnh ngút trời khoác lên mình một bộ hắc y đến gặp Long Hoàng .
- Thằng bé giống hết huynh đấy Phong huynh !!!
- Giống ta ??? Từ sau thời điểm đó ta phi thăng tới đó hoàn toàn mất cảm nhận về thời gian ta cứ ngỡ rằng con trai của chúng ta rất tốt khi có nàng bên cạnh trực tiếp dạy bảo không như ta dù có muốn gặp cũng không thể gặp được ta mong sao thằng bé có thể trở nên mạnh mẽ Cường đại để sớm ngày hai ta gặp lại nhau !
- Mà huynh rời đi như vậy không nói với đệ ấy một câu nào à ???
- Cứ kệ hắn ta ! Phiền phức chết đi được không có việc gì làm cứ đến tìm ta kiếm chuyện đúng là vô vị mà ! À mà sao nàng lại đột nhiên gọi ta đến đây vậy ??? Có thể đến đó trực tiếp tìm ta là được rồi mà hà cớ gì cứ bảo ta ra đây vậy làm ta trốn chui trốn lủi hệt một tên cướp vậy !
- Thì huynh vốn đã cướp mất nữ nhân mà bọn họ thầm thương trộm nhớ rồi nên huynh rơi vào hoàn cảnh này cũng đâu có đáng là gì đâu !
- Này này , ta là phu quân của nàng đấy này theo ta hay theo đám ngốc đó vậy hả ???
- Muội không theo ai cả !
nghe câu đó xong Lập Phong ngơ ngác ngay lúc đó không biết phải nói gì nữa thì chợt điềm tĩnh lại rồi nói .
- Thôi bỏ qua chuyện đó đi hiện tại Thiên Vũ cũng đã sắp đột phá được bước ngoặc lớn trong hành trình của mình chuyện tiếp theo đành phải nhờ đến nàng rồi hãy dìu dắt thằng bé thay cho cả ta nữa nhé đã đến lúc ta phải rời đi rồi cái tên ngu ngốc kia đang chạy loạn lên tìm ta rồi .
- Hai người từ khi nào mà thân thiết với nhau vậy ???
- Tốt nhất nàng đừng hỏi mấy cái chuyện không đâu thì sẽ tốt hơn đấy !
- Được rồi không làm khó huynh nữa mau đi đi kẻo lại bị hắn ta nói này nói nọ thì không hay đâu !
- Ta cũng hiểu rõ chuyện này mà , nàng cũng vậy bảo vệ tốt cho con trai của chúng ta nhé !
- DƯƠNG LẬP PHONG !!!
- Cái tên điên này ???
Một âm thanh lớn vang vọng khắp cả đỉnh ngọn núi mà hai người đang đứng nói chuyện với nhau vui vẻ . Tại Thiên Hoa thành ,
- Thiên Vũ đi lâu như vậy rồi mà mãi vẫn chưa về có lẽ không thể về kịp rồi !
- Chu Phúc huynh lo lắng cho Thiên Vũ huynh đệ đến vậy sao ???
- Ừm , lúc nhỏ 3 người bọn ta thường xuyên quậy phá trong thôn làng rồi đến kinh thành náo loạn nữa kết quả đứa thì bị phạt đúng thác suốt 3 canh giờ đứa thì bị phạt vác đá lên tận đỉnh núi còn Tống Mai có phần nhẹ hơn chỉ đơn giản là đi lôi 2 người bọn ta về sau khi quậy phá xong thế rồi thời gian cứ thế trôi qua ta và Tống Mai quyết định lên đường rời khỏi thôn làng chu du đó đây và rồi may mắn gặp lại đệ ấy ở Đông thành đúng là rất vui khi được gặp lại đệ ấy so với 2 tháng tới không gặp với những năm tháng xa cách kia thì cũng chẳng là gì cả đã là huynh đệ kết nghĩa với nhau tất nhiên cũng sẽ thấu hiểu được phần nào tâm ý của đối phương Thiên Vũ bình thường kiêu ngạo ngông cuồng nhưng tâm ý lại rất hiểu chuyện chỉ là bản tính vốn thích gây chuyện giống ta thôi !!!
Hai người bọn họ nói chuyện với nhau cũng rất hợp với nhau khiến cho Tống Mai đứng ở phía xa xa kia có chút bất mãn quay người rời đi .
- Minh thiếu , ta có được thư của Hùng Đế trên lá thư có ghi tên của người nên hãy đọc nó đi .
- Cha của ta gửi thư đến sao ???
Hàn Đức đi đến chỗ cả hai tay cầm một lá thư rồi đưa cho Minh thiếu xem .
- Ông ấy muốn ta vào trong Hoàng Cung gặp mẫu thân một lát nghe nói bà ấy không có tâm trạng được tốt cho lắm nên muốn ta đi đến đó thuyết phục bà ấy nhưng ông ấy có đề cập đến chuyện bà ta đang rục rịch chuẩn bị gì đó đang sai người trong nhà bếp làm không biết Hàn Đức tiền bối có ý gì không ta sợ lần này vào bà ta sẽ giăng bẫy khắp nơi nếu mắc bẫy của bà ta thì không hay đâu vì vậy ta muốn hỏi ý kiến tiền bối trước khi ta vào đó một chuyến .
- Người cứ vào đi mọi chuyện đã có ta và Bạch gia chủ hỗ trợ giúp đỡ cho Minh thiếu nên đừng quá lo lắng làm gì !
- Thân thể mẫu thân ta lúc đó gặp người vốn đã rất yếu ớt có lẽ trong thời gian qua tiều tụy đi rất nhiều không biết có Linh Thảo nào có thể giúp cho bà ấy hồi phục được không ?
- Có đấy nhưng điều kiện để uống cũng khá là khó đấy người có chắc chắn chuyện này không ???
- Tính mạng của mẫu thân quan trọng hơn tất cả những gì mà ta có ta càng không muốn chứng kiến cảnh nhà tan cửa nát dù hi vọng mong manh đến cỡ nào đi chăng nữa ta nhất quyết không từ bỏ !
- Minh thiếu hiếu với phụ mẫu sau là bậc Hùng Đế mà muôn dân mong muốn rồi ta sẽ giúp Minh thiếu còn bây giờ thì hãy đi chuẩn bị đi lát nữa chúng ta đi đến đó .
- Nhưng con bây giờ so với cha con thì vẫn còn thua xa ở tuổi của con thì cha con đã đột phá tới Hồn Kiếm rồi đấy !
Mẫu thân trách móc nhẹ Thiên Vũ vì cậu quá lười biếng trong chuyện tu luyện .
- Con cũng đâu có muốn thế đâu mà mẫu thân hơn nữa con cũng có bất đắc dĩ riêng nên mới chậm chạp trong việc tu luyện đấy thôi hơn nữa thời gian cũng chỉ còn có 2 năm cũng dư thời gian mà !
- Bộp !!!
- Dư cái gì chứ nha đầu Tuyết Băng kia có vài đứa mang sính lễ đến ngỏ ý rồi đấy chẳng lẽ con muốn nha đầu này lên kiệu hoa của kẻ khác sao ?
- Cái gì ??? Hắn ta là ai con phải xử hắn ta mới được !
- Thực ra thì việc con nên làm bây giờ là chuyên tâm tu luyện đi còn về nha đầu Tuyết Băng đã có nói rõ ràng với mấy đứa đó rồi nên không cần con phải ra tay hay gì đâu .
- Muội ấy nói gì ạ ???
- Ta đã được gả cho người khác rồi nên xin lỗi mọi người ! Nha đầu đó nói thế đấy không uổng công ta dạy dỗ làm con dâu đúng nghĩa đạo phu thê !
- Hay lắm Băng nhi ! Chờ ta ta nhất định sẽ đến tìm muội nhanh thôi chờ ta !!!
Nhìn thấy nét mặt tràn đầy sức sống mãnh liệt đó Long Hoàng cũng mỉm cười rồi xoa xoa đầu Thiên Vũ rồi nói .
- Nhớ kĩ lời ta nói Thiên Vũ , bên trong Hoàng Cung là cuộc chiến Vương Quyền riêng tư của huynh đệ của con đừng có nhúng tay quá sâu vào chuyện này sẽ rất bất lợi cho con sau này đấy hãy cân nhắc kĩ lưỡng trước khi hành động bởi vì chỉ cần sai 1 bước sẽ hỏng cả ván cờ đó mỗi một bước đi đều sẽ phải trả một cái giá tương đương mà con lại có bản tính giống ta hơn là cha con nhưng mà một người làm phụ mẫu như ta thì đâu thể ngăn cản được con khi hết lòng muốn giúp huynh đệ mình cơ chứ hãy cẩn thận Thiên Vũ !
- Con hiểu rồi mà con sẽ cẩn thận để đối đầu với bà ta cho nên phiền người hãy chuyển lời hỏi thăm của con tới muội ấy nhé !
- Ta biết rồi con đi mau đi mọi người đang đợi con trở về đấy !
Nói chuyện với nhau được một lúc rồi Long Hoàng đứng dậy mỉm cười rồi rời đi ngay sau đó khiến cho Thiên Vũ tiếc nuối không thể nói chuyện lâu hơn với người và cũng hận bản thân không thể đạt được thứ mà mình muốn nên câu quyết định ở lại đây thêm một thời gian nữa cho đến khi nào cần thiết thì sẽ trở về .
- Cung tiễn Long Hoàng !
Thế là thời gian của Thiên Vũ đang không còn nhiều cậu liền tức tốc đẩy mạnh tốc độ tu luyện của mình lên ép buộc bản thân đến cực hạn và không muốn gục ngã hay chịu từ bỏ cả thời gian cứ thế một lần nữa trôi qua từ sáng sớm cho đếm tối đêm Thiên Vũ điên cuồng bất chấp thời gian đang bào mòn chính mình liên tiếp tu luyện mặc cho bản thân gục ngã không biết bao nhiêu lần đi chăng nữa vẫn tiếp tục đứng lên tu luyện .
- Vù....... !!!
- Nàng đợi ta có lâu không ???
- Không lâu lắm !!!
Một chàng trai khôi ngô tuấn tú khí chất đầy sự kiêu ngạo , kiêu hãnh ngút trời khoác lên mình một bộ hắc y đến gặp Long Hoàng .
- Thằng bé giống hết huynh đấy Phong huynh !!!
- Giống ta ??? Từ sau thời điểm đó ta phi thăng tới đó hoàn toàn mất cảm nhận về thời gian ta cứ ngỡ rằng con trai của chúng ta rất tốt khi có nàng bên cạnh trực tiếp dạy bảo không như ta dù có muốn gặp cũng không thể gặp được ta mong sao thằng bé có thể trở nên mạnh mẽ Cường đại để sớm ngày hai ta gặp lại nhau !
- Mà huynh rời đi như vậy không nói với đệ ấy một câu nào à ???
- Cứ kệ hắn ta ! Phiền phức chết đi được không có việc gì làm cứ đến tìm ta kiếm chuyện đúng là vô vị mà ! À mà sao nàng lại đột nhiên gọi ta đến đây vậy ??? Có thể đến đó trực tiếp tìm ta là được rồi mà hà cớ gì cứ bảo ta ra đây vậy làm ta trốn chui trốn lủi hệt một tên cướp vậy !
- Thì huynh vốn đã cướp mất nữ nhân mà bọn họ thầm thương trộm nhớ rồi nên huynh rơi vào hoàn cảnh này cũng đâu có đáng là gì đâu !
- Này này , ta là phu quân của nàng đấy này theo ta hay theo đám ngốc đó vậy hả ???
- Muội không theo ai cả !
nghe câu đó xong Lập Phong ngơ ngác ngay lúc đó không biết phải nói gì nữa thì chợt điềm tĩnh lại rồi nói .
- Thôi bỏ qua chuyện đó đi hiện tại Thiên Vũ cũng đã sắp đột phá được bước ngoặc lớn trong hành trình của mình chuyện tiếp theo đành phải nhờ đến nàng rồi hãy dìu dắt thằng bé thay cho cả ta nữa nhé đã đến lúc ta phải rời đi rồi cái tên ngu ngốc kia đang chạy loạn lên tìm ta rồi .
- Hai người từ khi nào mà thân thiết với nhau vậy ???
- Tốt nhất nàng đừng hỏi mấy cái chuyện không đâu thì sẽ tốt hơn đấy !
- Được rồi không làm khó huynh nữa mau đi đi kẻo lại bị hắn ta nói này nói nọ thì không hay đâu !
- Ta cũng hiểu rõ chuyện này mà , nàng cũng vậy bảo vệ tốt cho con trai của chúng ta nhé !
- DƯƠNG LẬP PHONG !!!
- Cái tên điên này ???
Một âm thanh lớn vang vọng khắp cả đỉnh ngọn núi mà hai người đang đứng nói chuyện với nhau vui vẻ . Tại Thiên Hoa thành ,
- Thiên Vũ đi lâu như vậy rồi mà mãi vẫn chưa về có lẽ không thể về kịp rồi !
- Chu Phúc huynh lo lắng cho Thiên Vũ huynh đệ đến vậy sao ???
- Ừm , lúc nhỏ 3 người bọn ta thường xuyên quậy phá trong thôn làng rồi đến kinh thành náo loạn nữa kết quả đứa thì bị phạt đúng thác suốt 3 canh giờ đứa thì bị phạt vác đá lên tận đỉnh núi còn Tống Mai có phần nhẹ hơn chỉ đơn giản là đi lôi 2 người bọn ta về sau khi quậy phá xong thế rồi thời gian cứ thế trôi qua ta và Tống Mai quyết định lên đường rời khỏi thôn làng chu du đó đây và rồi may mắn gặp lại đệ ấy ở Đông thành đúng là rất vui khi được gặp lại đệ ấy so với 2 tháng tới không gặp với những năm tháng xa cách kia thì cũng chẳng là gì cả đã là huynh đệ kết nghĩa với nhau tất nhiên cũng sẽ thấu hiểu được phần nào tâm ý của đối phương Thiên Vũ bình thường kiêu ngạo ngông cuồng nhưng tâm ý lại rất hiểu chuyện chỉ là bản tính vốn thích gây chuyện giống ta thôi !!!
Hai người bọn họ nói chuyện với nhau cũng rất hợp với nhau khiến cho Tống Mai đứng ở phía xa xa kia có chút bất mãn quay người rời đi .
- Minh thiếu , ta có được thư của Hùng Đế trên lá thư có ghi tên của người nên hãy đọc nó đi .
- Cha của ta gửi thư đến sao ???
Hàn Đức đi đến chỗ cả hai tay cầm một lá thư rồi đưa cho Minh thiếu xem .
- Ông ấy muốn ta vào trong Hoàng Cung gặp mẫu thân một lát nghe nói bà ấy không có tâm trạng được tốt cho lắm nên muốn ta đi đến đó thuyết phục bà ấy nhưng ông ấy có đề cập đến chuyện bà ta đang rục rịch chuẩn bị gì đó đang sai người trong nhà bếp làm không biết Hàn Đức tiền bối có ý gì không ta sợ lần này vào bà ta sẽ giăng bẫy khắp nơi nếu mắc bẫy của bà ta thì không hay đâu vì vậy ta muốn hỏi ý kiến tiền bối trước khi ta vào đó một chuyến .
- Người cứ vào đi mọi chuyện đã có ta và Bạch gia chủ hỗ trợ giúp đỡ cho Minh thiếu nên đừng quá lo lắng làm gì !
- Thân thể mẫu thân ta lúc đó gặp người vốn đã rất yếu ớt có lẽ trong thời gian qua tiều tụy đi rất nhiều không biết có Linh Thảo nào có thể giúp cho bà ấy hồi phục được không ?
- Có đấy nhưng điều kiện để uống cũng khá là khó đấy người có chắc chắn chuyện này không ???
- Tính mạng của mẫu thân quan trọng hơn tất cả những gì mà ta có ta càng không muốn chứng kiến cảnh nhà tan cửa nát dù hi vọng mong manh đến cỡ nào đi chăng nữa ta nhất quyết không từ bỏ !
- Minh thiếu hiếu với phụ mẫu sau là bậc Hùng Đế mà muôn dân mong muốn rồi ta sẽ giúp Minh thiếu còn bây giờ thì hãy đi chuẩn bị đi lát nữa chúng ta đi đến đó .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.