Chương 57: Hẹn Hò (3)
Như Song
26/07/2016
Chương 57: Hẹn hò (3)
Ahim từ nhà chạy 1 mạch đến Tập đoàn. Khi đến tầng 19 cô định nhẹ nhàng rón rén đi về phòng của mình thì không may bị Bạch Tuyết đang ngồi ở phòng trợ lý (*) bắt gặp:
- "Chào Phó tổng giám đốc Tài chính!" - Bạch Tuyết thấy Ahim thì đứng lên cố tình lớn tiếng.
- "Suỵt! Em nhỏ tiếng 1 chút có được không?" - Ahim thật sự đã bị tiếng của Bạch Tuyết dọa không hề nhẹ. Cô dáo dác nhìn xung quanh 1 vòng rồi thở dài khi không có ai. Cô đi vào phòng trợ lý dò hỏi - "Từ sáng đến giờ Eri có hỏi đến chị không?"
- "Không có! Nhưng sao giờ chị mới tới?" - Bạch Tuyết nhíu mày nhìn Ahim hỏi.
- "Trẻ con không nên tò mò. Nếu cậu ấy không hỏi thì tốt. Nếu cậu ấy có hỏi thì em cứ bảo là chị đến Tập đoàn từ sớm nha! Chốc chị mời em 1 cốc cafe, Ok?" - Ahim nháy mắt rồi giơ tay ra dấu Ok với Bạch Tuyết.
- "Cậu đây là đang mua chuộc nhân chứng sao?" - Không đợi Bạch Tuyết trả lời thì đã có người cắt ngang. Ahim trong lòng không kêu "Xong rồi! Tiêu đời thật rồi!". Cô lấy lại bình tĩnh rồi mỉm cười quay lại giơ tay lên chào.
- "Ha ha! Buổi sáng tốt lành, Eri!" - Không nói thì thôi, nói xong Ahim chỉ muốn tự cắn đứt lưỡi mình cho rồi. Đã là buổi trưa mà đi chào buổi sáng. Thật quá mất mặt mà.
- "Là buổi trưa tốt lành mới đúng thưa Phó Tổng giám đốc Tài chính à!" - Eri cười như không cười mà sửa lời cho Ahim. Nói xong thì cô nhìn qua Bạch Tuyết đang đứng ngây ngốc hạ lệnh đặc xá - "Em cũng đi ăn trưa đi!"
- "Vâng!" - Bạch Tuyết nghe thế thì lập tức co giò lên chạy. Khi đi qua chỗ Ahim thì vỗ vai cô - "Chị Ahim! Chúc may mắn!"
- "Con nha đầu kia!" - Ahim hét to về phía Bạch Tuyết rồi quay lại cười lấy lòng Eri - "Hì hì! Bạn yêu à! Cậu chắc chưa ăn đâu nhỉ? Hôm nay mình mời, cậu muốn ăn gì cứ nói nha!"
- "Đừng có đánh trống lảng với mình. Trước khi đi ăn cậu có phải nên giải thích rõ ràng chuyện đi muộn này được không?"
- "Hả? Chuyện là... là... " - Ahim ấp úng nửa ngày cũng không nói được. Eri mất kiên nhẫn đoán mò:
- "Ngàn vạn lần đừng nói với mình là cậu ngủ đến giờ mới dậy?"
- "Sao cậu biết hay vậy?" - Một lần nữa Ahim muốn tự cắn đứt lưỡi của mình. Ai đó có lòng hảo tâm cho cô miếng đậu hũ để cô đập đầu chết quách đi cho rồi. Cô đây không phải là giấu đầu lòi đuôi sao?
- "Cậu! Cái con heo tham ăn tham ngủ nhà cậu!" - Eri thực sự là dở khóc dở cười với người bạn tốt này. Cô giơ 2 tay véo thật mạnh lên 2 má của Ahim. Đúng lúc đó lại có 1 chuỗi âm thanh rất không đúng lúc mà phát ra từ bụng Ahim "Ọc! Ọc! Ọc!". Eri nghi vấn nhìn 1 đường xuống bụng Ahim. Còn Ahim thì xấu hổ che bụng lại rồi cười.
- "Bạn yêu à! Bữa ăn gần nhất của mình là bữa tối hôm qua. Cậu muốn xử lí mình thì cũng phải cho mình lấp bụng trước chứ, phải không? Hì hì! Cậu coi, bụng mình đang gióng trống rồi kìa!"
- "Nha đầu thối! Ngoài ăn với ngủ cậu còn biết làm gì nữa hả?" - Eri lấy tay vuốt mũi rồi bỗng giơ 1 nắm đấm hướng về phía Ahim.
- "Ai da! Đừng manh động ha! Khuôn mặt của mình đáng giá lắm! Cậu đừng có độc ác vậy chứ!" - Ahim tuy bị bất ngờ nhưng vẫn thành công tránh 1 cú của Eri.
- "Hơ hơ! Cậu bớt tự luyến đi!" - Eri nhếch môi cười nhạt.
- "Thôi mà! Đi ăn thôi, mình thật sự là đói lắm rồi! Nếu cậu còn muốn trách mắng mình thì mình sẽ không được ăn cơm. Nếu mình không được ăn cơm thì mình sẽ rất đói. Nếu mình rất đói mình sẽ không có năng lượng. Nếu mình không có năng lượng thì mình sẽ không làm được việc. Nếu mình không làm được việc thì... " - Ahim bám vào tay Eri viện lí do lí trấu.
- "Đủ rồi! Ăn thì ăn, cậu làm ơn tha cho cái lỗ tai của mình đi!" - Eri 1 tay bịt miệng Ahim lại, 1 tay đẩy cô ấy ra 1 bên.
- "Yes, Madam! À phải rồi! Cậu nhớ đừng nói với Shizuka nha, nếu không cái mạng nhỏ của mình thật sự là khó giữ đó!" - Ahim thở dài rồi chợt nhớ tới Shizuka thì lại lắc đầu tỏ vẻ đáng thương.
- "Umk! Tùy tâm trạng!" - Eri gật gật đầu, cô ném lại 1 câu rồi đi về phía thang máy.
- "Hả? Cái gì gọi là tùy tâm trạng chứ? Này, Eri đợi mình!" - Ahim bị ngớ người vì câu nói của Eri, khi cô định thần lại thì đã thấy Eri đi vô thang máy thì vội chạy theo.
---------- """"" ----------
7 giờ tối.
- "Ha! Cuối cùng cũng xong!" - Ahim ném chiếc bút lên bàn rồi vươn vai. Vì buổi trưa cô mới đến nên phải làm bù công việc của buổi sáng. Đúng là gậy ông đập lưng ông mà, mệt chết cô rồi. Cô tự nhắc nhở bản thân tuyệt đối không được ngủ quên nữa, nếu không chắc chắn sẽ thảm hơn hôm nay.
Khi cô đứng lên dọn dẹp bàn làm việc thì chuông điện thoại kêu báo có tin nhắn: "Xong việc chưa? Tôi đang đợi cô ở bên dưới. Xuống đi!".
- "Hả? C.Q.T? Là ai? Chắc không phải là Cao Quý Thần đó chứ?" - Ahim mang theo nghi vấn đi xuống. Cô cố tình đi thật chậm hòng trốn thoát cái buổi hẹn hò vớ vẩn kia. Xuống đến đại sảnh, cô liếc nhìn xung quanh xác định không có bóng dáng của Cao Quý Thần thì thở dài nhẹ nhõm. Tâm trạng của cô cũng vì thế mà vui vẻ hơn. Nhưng người tính không bằng trời tính, khi cô vừa mới đi ra khỏi tập đoàn định đón xe đi về thì bỗng có 1 chiếc Hennessey Venom GT Spyder (**) đỗ ngay trước mặt cô. Cửa chớp hạ xuống hiện ra 1 bộ mặt bất cần đời bị 1 chiếc kính đen to rất khoa trương che hơn nửa khuôn mặt.
- "Hello, người đẹp. Đã 20 phút rồi! Tốc độ của em có thể đem so với rùa rồi!"
Nhìn thấy Cao Quý Thần, tâm trạng đang vui vẻ của cô bỗng tuột dốc không phanh. Cô lườm anh:
- "Dẹp cái bộ mặt đó của anh đi! Sao anh còn chưa về?" - Nói xong cô cũng phát hiện ra các nhân viên tan ca muộn đang nhìn họ bàn tán nên cô mới miễn cưỡng ngồi vào ghế lái phụ.
- "Nếu tôi về thì làm sao có thể đi ăn tối với người đẹp chứ? Em yêu, lâu rồi chúng ta không gặp nhau, sao em không cười lấy 1 cái chứ?" - Cao Quý Thần ghé sát vào người Ahim nháy mắt.
- "Mắt anh bị tật à? Còn nữa cấm gọi tôi là em yêu" - Ahim lườm anh rồi giơ 1 ngón tay chỉ vào mặt anh.
- "Bố mẹ em không dạy là không được chỉ tay vào mặt người khác à? Như vậy là thiếu tôn trọng đối phương đó!" - Anh gạt tay Ahim ra rồi tỏ vẻ dạy dỗ. Anh còn cố tình cầm lấy tay cô không buông.
- "Hơ hơ hơ! Loại người như anh cũng đáng được tôn trọng sao? Bỏ cái bàn tay dơ bẩn của anh ra" - Ahim cười nhạt rồi hất tay anh ra.
- "Dơ bẩn? Ngày nào tôi cũng rửa tay thì sao mà bẩn được?" - Cao Quý Thần tỏ vẻ vô tội.
- "Phải hạ, ngày nào anh cũng rửa tay. Đồng thời ngày nào anh cũng ôm gái!" - Ahim khinh thường liếc anh.
- "Hả? Sao em biết? Em theo dõi tôi sao?" - Khóe môi Cao Quý Thần nhếch lên.
- "Anh cho là tôi rảnh lắm sao mà đi theo dõi anh? Cái tiếng phong lưu của anh còn chưa lan xa sao? Có người nói rằng, 1 nữ người mẫu hay diễn viên có nổi tiếng hay không thì phải xem cô ta có scandal với Ngũ đại tài phiệt hay không. Và nhất là quan hệ với Cao tổng Cao Quý Thần anh".
- "Hả? Có sao?" - Cao Quý Thần trên đầu dường như có đàn quạ bay qua. Anh co giật khóe môi cười trừ.
Ahim không trả lời mà chỉ nhìn anh tỏ vẻ " Theo anh thì sao?"
Cao Quý Thần chị bị đờ người 1 chút nhưng cũng rất nhanh khôi phục bộ dạng cà lơ phất phơ. Anh dần dần ép sát cô lên cửa xe:
- "Tôi có thể hiểu là em đang quan tâm đến tôi không? Hay nói cách khác là em đang ghen?"
- "Còn lâu bà đây mới ăn giấm của anh. Anh bớt đa tình đi!" - Ahim bị ép sát thì thẹn quá hóa giận. Cô lấy tay dùng lực đẩy đầu anh ra đến nỗi đầu anh gần như là bật ngửa ra đằng sau.
- "Tôi nói, cô gái này, sao em lại bạo lực như vậy chứ? Chỉ là chọc 1 chút thôi mà có cần mạnh tay vậy không? Ôi! Như muốn gãy cổ luôn á!" - Cao Quý Thần nhăn mày xoa cổ, miệng thì không ngừng lên án Ahim.
- "Đáng đời!" - Ahim thì chị lườm anh rồi dứt khoát quay mặt ra phía cửa.
---------- Như Song ----------
(*) Tập đoàn SMG có 20 tầng. Tầng 20 là phòng Tổng giám đốc, phòng họp và 1 phòng trợ lí của Bạch Linh. Tầng 19 gồm có 4 phòng làm việc của 4 vị Phó Tổng giám đốc và 1 phòng trợ lí của Bạch Hoa, Bạch Tuyết. Phòng trợ lý bao quanh là cửa kính nên vì thế Bạch Tuyết và Ahim mới nhìn thấy nhau.
(**) Hennessey Venom GT Spyder: sản sinh công suất lên đến 1.200 mã lực (895 kW / 1217 PS), có khả năng tăng tốc từ 0-100 km/giờ chỉ trong 2,2 giây, thành tích này giúp nó có thể sánh ngang với ông vua tốc độ Bugatti Veyron 16.4 Super Sports.
Ahim từ nhà chạy 1 mạch đến Tập đoàn. Khi đến tầng 19 cô định nhẹ nhàng rón rén đi về phòng của mình thì không may bị Bạch Tuyết đang ngồi ở phòng trợ lý (*) bắt gặp:
- "Chào Phó tổng giám đốc Tài chính!" - Bạch Tuyết thấy Ahim thì đứng lên cố tình lớn tiếng.
- "Suỵt! Em nhỏ tiếng 1 chút có được không?" - Ahim thật sự đã bị tiếng của Bạch Tuyết dọa không hề nhẹ. Cô dáo dác nhìn xung quanh 1 vòng rồi thở dài khi không có ai. Cô đi vào phòng trợ lý dò hỏi - "Từ sáng đến giờ Eri có hỏi đến chị không?"
- "Không có! Nhưng sao giờ chị mới tới?" - Bạch Tuyết nhíu mày nhìn Ahim hỏi.
- "Trẻ con không nên tò mò. Nếu cậu ấy không hỏi thì tốt. Nếu cậu ấy có hỏi thì em cứ bảo là chị đến Tập đoàn từ sớm nha! Chốc chị mời em 1 cốc cafe, Ok?" - Ahim nháy mắt rồi giơ tay ra dấu Ok với Bạch Tuyết.
- "Cậu đây là đang mua chuộc nhân chứng sao?" - Không đợi Bạch Tuyết trả lời thì đã có người cắt ngang. Ahim trong lòng không kêu "Xong rồi! Tiêu đời thật rồi!". Cô lấy lại bình tĩnh rồi mỉm cười quay lại giơ tay lên chào.
- "Ha ha! Buổi sáng tốt lành, Eri!" - Không nói thì thôi, nói xong Ahim chỉ muốn tự cắn đứt lưỡi mình cho rồi. Đã là buổi trưa mà đi chào buổi sáng. Thật quá mất mặt mà.
- "Là buổi trưa tốt lành mới đúng thưa Phó Tổng giám đốc Tài chính à!" - Eri cười như không cười mà sửa lời cho Ahim. Nói xong thì cô nhìn qua Bạch Tuyết đang đứng ngây ngốc hạ lệnh đặc xá - "Em cũng đi ăn trưa đi!"
- "Vâng!" - Bạch Tuyết nghe thế thì lập tức co giò lên chạy. Khi đi qua chỗ Ahim thì vỗ vai cô - "Chị Ahim! Chúc may mắn!"
- "Con nha đầu kia!" - Ahim hét to về phía Bạch Tuyết rồi quay lại cười lấy lòng Eri - "Hì hì! Bạn yêu à! Cậu chắc chưa ăn đâu nhỉ? Hôm nay mình mời, cậu muốn ăn gì cứ nói nha!"
- "Đừng có đánh trống lảng với mình. Trước khi đi ăn cậu có phải nên giải thích rõ ràng chuyện đi muộn này được không?"
- "Hả? Chuyện là... là... " - Ahim ấp úng nửa ngày cũng không nói được. Eri mất kiên nhẫn đoán mò:
- "Ngàn vạn lần đừng nói với mình là cậu ngủ đến giờ mới dậy?"
- "Sao cậu biết hay vậy?" - Một lần nữa Ahim muốn tự cắn đứt lưỡi của mình. Ai đó có lòng hảo tâm cho cô miếng đậu hũ để cô đập đầu chết quách đi cho rồi. Cô đây không phải là giấu đầu lòi đuôi sao?
- "Cậu! Cái con heo tham ăn tham ngủ nhà cậu!" - Eri thực sự là dở khóc dở cười với người bạn tốt này. Cô giơ 2 tay véo thật mạnh lên 2 má của Ahim. Đúng lúc đó lại có 1 chuỗi âm thanh rất không đúng lúc mà phát ra từ bụng Ahim "Ọc! Ọc! Ọc!". Eri nghi vấn nhìn 1 đường xuống bụng Ahim. Còn Ahim thì xấu hổ che bụng lại rồi cười.
- "Bạn yêu à! Bữa ăn gần nhất của mình là bữa tối hôm qua. Cậu muốn xử lí mình thì cũng phải cho mình lấp bụng trước chứ, phải không? Hì hì! Cậu coi, bụng mình đang gióng trống rồi kìa!"
- "Nha đầu thối! Ngoài ăn với ngủ cậu còn biết làm gì nữa hả?" - Eri lấy tay vuốt mũi rồi bỗng giơ 1 nắm đấm hướng về phía Ahim.
- "Ai da! Đừng manh động ha! Khuôn mặt của mình đáng giá lắm! Cậu đừng có độc ác vậy chứ!" - Ahim tuy bị bất ngờ nhưng vẫn thành công tránh 1 cú của Eri.
- "Hơ hơ! Cậu bớt tự luyến đi!" - Eri nhếch môi cười nhạt.
- "Thôi mà! Đi ăn thôi, mình thật sự là đói lắm rồi! Nếu cậu còn muốn trách mắng mình thì mình sẽ không được ăn cơm. Nếu mình không được ăn cơm thì mình sẽ rất đói. Nếu mình rất đói mình sẽ không có năng lượng. Nếu mình không có năng lượng thì mình sẽ không làm được việc. Nếu mình không làm được việc thì... " - Ahim bám vào tay Eri viện lí do lí trấu.
- "Đủ rồi! Ăn thì ăn, cậu làm ơn tha cho cái lỗ tai của mình đi!" - Eri 1 tay bịt miệng Ahim lại, 1 tay đẩy cô ấy ra 1 bên.
- "Yes, Madam! À phải rồi! Cậu nhớ đừng nói với Shizuka nha, nếu không cái mạng nhỏ của mình thật sự là khó giữ đó!" - Ahim thở dài rồi chợt nhớ tới Shizuka thì lại lắc đầu tỏ vẻ đáng thương.
- "Umk! Tùy tâm trạng!" - Eri gật gật đầu, cô ném lại 1 câu rồi đi về phía thang máy.
- "Hả? Cái gì gọi là tùy tâm trạng chứ? Này, Eri đợi mình!" - Ahim bị ngớ người vì câu nói của Eri, khi cô định thần lại thì đã thấy Eri đi vô thang máy thì vội chạy theo.
---------- """"" ----------
7 giờ tối.
- "Ha! Cuối cùng cũng xong!" - Ahim ném chiếc bút lên bàn rồi vươn vai. Vì buổi trưa cô mới đến nên phải làm bù công việc của buổi sáng. Đúng là gậy ông đập lưng ông mà, mệt chết cô rồi. Cô tự nhắc nhở bản thân tuyệt đối không được ngủ quên nữa, nếu không chắc chắn sẽ thảm hơn hôm nay.
Khi cô đứng lên dọn dẹp bàn làm việc thì chuông điện thoại kêu báo có tin nhắn: "Xong việc chưa? Tôi đang đợi cô ở bên dưới. Xuống đi!
- "Hả? C.Q.T? Là ai? Chắc không phải là Cao Quý Thần đó chứ?" - Ahim mang theo nghi vấn đi xuống. Cô cố tình đi thật chậm hòng trốn thoát cái buổi hẹn hò vớ vẩn kia. Xuống đến đại sảnh, cô liếc nhìn xung quanh xác định không có bóng dáng của Cao Quý Thần thì thở dài nhẹ nhõm. Tâm trạng của cô cũng vì thế mà vui vẻ hơn. Nhưng người tính không bằng trời tính, khi cô vừa mới đi ra khỏi tập đoàn định đón xe đi về thì bỗng có 1 chiếc Hennessey Venom GT Spyder (**) đỗ ngay trước mặt cô. Cửa chớp hạ xuống hiện ra 1 bộ mặt bất cần đời bị 1 chiếc kính đen to rất khoa trương che hơn nửa khuôn mặt.
- "Hello, người đẹp. Đã 20 phút rồi! Tốc độ của em có thể đem so với rùa rồi!"
Nhìn thấy Cao Quý Thần, tâm trạng đang vui vẻ của cô bỗng tuột dốc không phanh. Cô lườm anh:
- "Dẹp cái bộ mặt đó của anh đi! Sao anh còn chưa về?" - Nói xong cô cũng phát hiện ra các nhân viên tan ca muộn đang nhìn họ bàn tán nên cô mới miễn cưỡng ngồi vào ghế lái phụ.
- "Nếu tôi về thì làm sao có thể đi ăn tối với người đẹp chứ? Em yêu, lâu rồi chúng ta không gặp nhau, sao em không cười lấy 1 cái chứ?" - Cao Quý Thần ghé sát vào người Ahim nháy mắt.
- "Mắt anh bị tật à? Còn nữa cấm gọi tôi là em yêu" - Ahim lườm anh rồi giơ 1 ngón tay chỉ vào mặt anh.
- "Bố mẹ em không dạy là không được chỉ tay vào mặt người khác à? Như vậy là thiếu tôn trọng đối phương đó!" - Anh gạt tay Ahim ra rồi tỏ vẻ dạy dỗ. Anh còn cố tình cầm lấy tay cô không buông.
- "Hơ hơ hơ! Loại người như anh cũng đáng được tôn trọng sao? Bỏ cái bàn tay dơ bẩn của anh ra" - Ahim cười nhạt rồi hất tay anh ra.
- "Dơ bẩn? Ngày nào tôi cũng rửa tay thì sao mà bẩn được?" - Cao Quý Thần tỏ vẻ vô tội.
- "Phải hạ, ngày nào anh cũng rửa tay. Đồng thời ngày nào anh cũng ôm gái!" - Ahim khinh thường liếc anh.
- "Hả? Sao em biết? Em theo dõi tôi sao?" - Khóe môi Cao Quý Thần nhếch lên.
- "Anh cho là tôi rảnh lắm sao mà đi theo dõi anh? Cái tiếng phong lưu của anh còn chưa lan xa sao? Có người nói rằng, 1 nữ người mẫu hay diễn viên có nổi tiếng hay không thì phải xem cô ta có scandal với Ngũ đại tài phiệt hay không. Và nhất là quan hệ với Cao tổng Cao Quý Thần anh".
- "Hả? Có sao?" - Cao Quý Thần trên đầu dường như có đàn quạ bay qua. Anh co giật khóe môi cười trừ.
Ahim không trả lời mà chỉ nhìn anh tỏ vẻ " Theo anh thì sao?"
Cao Quý Thần chị bị đờ người 1 chút nhưng cũng rất nhanh khôi phục bộ dạng cà lơ phất phơ. Anh dần dần ép sát cô lên cửa xe:
- "Tôi có thể hiểu là em đang quan tâm đến tôi không? Hay nói cách khác là em đang ghen?"
- "Còn lâu bà đây mới ăn giấm của anh. Anh bớt đa tình đi!" - Ahim bị ép sát thì thẹn quá hóa giận. Cô lấy tay dùng lực đẩy đầu anh ra đến nỗi đầu anh gần như là bật ngửa ra đằng sau.
- "Tôi nói, cô gái này, sao em lại bạo lực như vậy chứ? Chỉ là chọc 1 chút thôi mà có cần mạnh tay vậy không? Ôi! Như muốn gãy cổ luôn á!" - Cao Quý Thần nhăn mày xoa cổ, miệng thì không ngừng lên án Ahim.
- "Đáng đời!" - Ahim thì chị lườm anh rồi dứt khoát quay mặt ra phía cửa.
---------- Như Song ----------
(*) Tập đoàn SMG có 20 tầng. Tầng 20 là phòng Tổng giám đốc, phòng họp và 1 phòng trợ lí của Bạch Linh. Tầng 19 gồm có 4 phòng làm việc của 4 vị Phó Tổng giám đốc và 1 phòng trợ lí của Bạch Hoa, Bạch Tuyết. Phòng trợ lý bao quanh là cửa kính nên vì thế Bạch Tuyết và Ahim mới nhìn thấy nhau.
(**) Hennessey Venom GT Spyder: sản sinh công suất lên đến 1.200 mã lực (895 kW / 1217 PS), có khả năng tăng tốc từ 0-100 km/giờ chỉ trong 2,2 giây, thành tích này giúp nó có thể sánh ngang với ông vua tốc độ Bugatti Veyron 16.4 Super Sports.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.