Ngự Yêu (Ngự Giao Ký)
Đánh giá: 6.8/10 từ 45 lượt
Ngự Yêu 2 - Đang tiến hành - Cửu Lộ Phi Hương
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
"Ngươi giữ ta lại làm gì chứ, mạng này của ta cũng chẳng sống được mấy ngày nữa, ngươi để cho ta ra ngoài nhìn tuyết, ngắm trăng, thưởng thức những bông hoa xuân đua nở khoe sắc, nếu vận khí tốt, nói không chừng còn có thể gắng gượng qua những cơn mưa mùa hạ......Ta muốn tận hưởng vài ngày tháng tự do......"
"Kỷ Vân Hòa." Trường Ý xoay người, đôi mắt lam băng dường như không có tí cảm xúc, lại giống như ẩn chứa thiên ngôn vạn ngữ "Nàng nếu như có bản lĩnh, giết ta lần nữa. Sau đó rời đi."
Bốn mắt nhìn nhau, trầm mặc không nói.
Cuối cùng, vẫn là nàng bật cười: "Ngươi nếu nói lời này sáu năm trước, tối nay chắc chắn ta có thể rời đi."
Nghe nàng bình thản như vậy nói ra những lời đó, lòng bàn tay của Trường Ý từ từ nắm chặt sau đó lại buông ra, y bước đến trước mặt nàng, đưa tay nắm lấy cằm nàng, nhìn thẳng vào mắt nàng, muốn nắm bắt chút dao động trong đó, nhưng cái gì cũng không có. Giống hệt như ánh mắt trước đây, tựa như một mảnh xoáy nước u tối, đem tất cả bí mật đều cất giấu bên trong.
Trường Ý nói: "Đáng tiếc, bây giờ đã không còn là sáu năm trước."
"Đúng vậy." Kỷ Vân Hòa rũ mắt "Đã không còn là sáu năm trước." Nàng cười khẽ, "Ngươi đã trở thành một đại yêu quái lợi hại, mà ta từ một ngự yêu sư biến thành phế nhân. Trường Ý......" Trong giọng nói của nàng có chút trào phúng, khiến cho y mím chặt khóe môi.
"Bây giờ, chúng ta và sáu năm trước, hoàn toàn đảo ngược lại rồi."
Kẻ cầm tù và tù nhân.
Vừa vặn đổi chỗ cho nhau.
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
"Ngươi giữ ta lại làm gì chứ, mạng này của ta cũng chẳng sống được mấy ngày nữa, ngươi để cho ta ra ngoài nhìn tuyết, ngắm trăng, thưởng thức những bông hoa xuân đua nở khoe sắc, nếu vận khí tốt, nói không chừng còn có thể gắng gượng qua những cơn mưa mùa hạ......Ta muốn tận hưởng vài ngày tháng tự do......"
"Kỷ Vân Hòa." Trường Ý xoay người, đôi mắt lam băng dường như không có tí cảm xúc, lại giống như ẩn chứa thiên ngôn vạn ngữ "Nàng nếu như có bản lĩnh, giết ta lần nữa. Sau đó rời đi."
Bốn mắt nhìn nhau, trầm mặc không nói.
Cuối cùng, vẫn là nàng bật cười: "Ngươi nếu nói lời này sáu năm trước, tối nay chắc chắn ta có thể rời đi."
Nghe nàng bình thản như vậy nói ra những lời đó, lòng bàn tay của Trường Ý từ từ nắm chặt sau đó lại buông ra, y bước đến trước mặt nàng, đưa tay nắm lấy cằm nàng, nhìn thẳng vào mắt nàng, muốn nắm bắt chút dao động trong đó, nhưng cái gì cũng không có. Giống hệt như ánh mắt trước đây, tựa như một mảnh xoáy nước u tối, đem tất cả bí mật đều cất giấu bên trong.
Trường Ý nói: "Đáng tiếc, bây giờ đã không còn là sáu năm trước."
"Đúng vậy." Kỷ Vân Hòa rũ mắt "Đã không còn là sáu năm trước." Nàng cười khẽ, "Ngươi đã trở thành một đại yêu quái lợi hại, mà ta từ một ngự yêu sư biến thành phế nhân. Trường Ý......" Trong giọng nói của nàng có chút trào phúng, khiến cho y mím chặt khóe môi.
"Bây giờ, chúng ta và sáu năm trước, hoàn toàn đảo ngược lại rồi."
Kẻ cầm tù và tù nhân.
Vừa vặn đổi chỗ cho nhau.