Chương 3: Chương 3
Cuồng Phong Bạo Vũ
15/04/2017
Trương Phong Dương hắn đối nhân xử thế ngang ngược mười phần, hắn đối với bất luận kẻ nào cùng bất cứ chuyện gì cũng đều lãnh khốc vô tình, hắn từng tự tay chặt bỏ hai tay của quản lí cấp dưới đi theo hắn nhiều năm, chỉ bởi trừng phạt người kia vì mang theo một khoản tiền lẩn trốn. Hắn đối với toàn bộ người phản bội hắn tuyệt không nương tay, tâm ngoan thủ lạt (lòng dạ độc ác)….
Tuy rằng Trương Phong Dương mặc dù mới hai mươi bốn tuổi cũng đã là một vị tổng tài (giám đốc) có tài sản kết xù cùng nắm giữ hàng triệu xí nghiệp công ti, hơn nữa đặc biệt bản thân Trương Phong Dương sinh ra đã nhất biểu nhân tài (tướng mạo tuấn tú), cao lớn uy mãnh, người lần đầu tiên gặp hắn đều là khâm phục thán; oa! Tiểu tử này bộ dạng thật lanh lợi!
Trương Phong Dương hắn sinh ra đã anh tuấn tiêu sái, vô luận đi tới đâu, đều có thể tỏa sáng trước mắt người ta, nhưng trên thực tế Trương Phong Dương là một ác bá lại thêm mười phần băng sơn. Tính cách khó lường tối tăm, người hiểu biết hắn, hình dung đối với hắn chính là: băng sơn, đại hàn, mãnh liệt.
Phong cách làm việc của hắn chính là nhanh, chuẩn, tàn ác, thật sự càng thêm tàn ác, chỉ cần là hắn muốn gì đó thì mẹ kiếp (=.=”) không có không chiếm được….
Kỳ thật nói đến Trương Phong Dương liền không thể không nói đến phụ thân của hắn —— Trương Khiếu, phụ thân của Trương Phong Dương Trương Khiếu kia sinh chính là mặt tựa hoa đào, tuấn lãng phi phàm, giống như hoa lan tốt đẹp nhất trong thiên hạ. (vừa tả hoa đào xuống đây lại hoa lan, cứ như đang tả vườn bông ấy =]])
Trương Khiếu năm đó là lão Đại hắc đạo lớn nhất của hắc bang điên cuồng gào thét, bang phái này là đầu cơ trục lợi từ súng ống, buôn bán thuốc phiện lập nghiệp.
Kỳ thật vị trí lão Đại bang phái này của Trương Khiếu là từ ca ca của hắn —— Trương Cường cướp đoạt cho….
Trương Cường so với đệ đệ Trương Khiếu của hắn đã lớn hơn mười tuổi, cha mẹ của Trương Cường cùng Trương Khiếu đã bị cừu gia (kẻ thù) ám sát lúc bọn họ còn rất nhỏ….
Từ nhỏ Trương Cường giống như cha mẹ tự tay nuôi nấng, chiếu cố tiểu đệ đệ Trương Khiếu… Trương Khiếu cùng Trương Cường hai người sống nương tựa lẫn nhau, chính là không biết bắt đầu từ khi nào, Trương Cường liền phát hiện hắn đối với đệ đệ Trương Khiếu có dục vọng độc chiếm phi thường mạnh mẽ.
Cái loại dục vọng độc chiếm mãnh liệt này chính là Trương Cường chỉ cần phát hiện Trương Khiếu rời khỏi chính mình nửa bước, sẽ làm cho hắn tâm loạn như ma tọa lập nan an (đứng ngồi không yên), chỉ cần Trương Khiếu cùng người khác nói chuyện sẽ làm cho hắn ghen tị đến phát cuồng…
Trương Cường hận không thể đem Trương Khiếu vĩnh vĩnh viễn viễn bắt giam ở trong phòng ai cũng nhìn không tới, đoạt không đi, hắn muốn Trương Khiếu cả đời sống cùng mình, lưu lại ở bên cạnh mình, làm bạn mình, yêu mình! Vĩnh viễn không cần cùng đệ đệ chia cách, chính mình cũng sẽ vĩnh viễn nắm giữ đệ đệ như vậy! Bởi vì Trương Khiếu là của mình! Là duy nhất của mình…
Cứ như vậy Trương Cường yêu Trương Khiếu yêu đến cực độ điên cuồng, yêu đến không thể tưởng tượng, yêu đến trong lòng tất cả đều là bộ dáng của Trương Khiếu, yêu đến cảm giác ngay cả trong không khí cũng đều là mùi hương của Trương Khiếu, yêu đến giống như cuồng phong thổi lá rơi xuống không có phương hướng… Cơ hồ đã quên đi hô hấp như thế nào… Toàn bộ đầu óc đều là Trương Khiếu, Trương Khiếu… (không thể nào chịu nổi nữa, Cường thúc no.1 ya……)
Trương Cường biết đối với đệ đệ Trương Khiếu của mình không giống như điên cuồng yêu, Trương Cường càng ngày càng thích Trương Khiếu yêu đến không thể tự kềm chế, không thể khống chế chính mình! Vì thế lúc ngày sinh nhật 16 tuổi của đệ đệ Trương Khiếu hắn đã dùng phương thức nguyên thủy nhất, tàn bạo nhất để giữ lấy đệ đệ Trương Khiếu của mình, ở trên người Trương Khiếu để lại dấu vết thuộc về mình, làm cho Trương Khiếu chân chính vĩnh vĩnh viễn viễn thuộc về riêng mình….
Mà Trương Khiếu kỳ thật đối ca ca Trương Cường chính là tình huynh đệ, hắn sau khi bị ca ca cưỡng ép, chính là cảm thấy được phi thường ghê tởm, nghĩ đến buồn nôn, cảm thấy được trước kia ca ca tựa như cha mẹ thân nhân bình thường đột nhiên trở nên đáng sợ, hảo biến thái, hắn phi thường hận ca ca Trương Cường.
Trương Khiếu phi thường chán ghét ca ca hắn cùng loại quan hệ bất chính này, hận đến trong tận xương cốt cũng chính là thống hận ca ca —— Trương Cường, Trương Khiếu nhiều lần muốn chạy trốn khỏi ca ca của hắn, chính là lại một lần một lần nữa đều bị nắm trở về, bị bắt trở về Trương Cường sẽ điên cuồng xâm chiếm, đòi lấy, ngược đãi đệ đệ của mình…
Trương Cường lấy roi hung hăng quật Trương Khiếu, đem Trương Khiếu nhốt tại tiểu hắc ốc (phòng nhỏ tối đen) mấy ngày mấy đêm, không để cho ăn cơm không để cho uống nước, thẳng đến khi Trương Khiếu sợ hãi cầu xin tha thứ chịu phục mới thôi….
Trương Khiếu liều mạng phản kháng nhưng không cách nào thoát khỏi ca ca Trương Cường cùng sự dây dưa giam cầm của hắn, còn có trên thân thể bị cưỡng ép ngược đãi…
Đoạn thời gian kia Trương Khiếu thống khổ vạn phần, chỉ cảm thấy chính mình quá mức nhỏ yếu mới có thể bị chính ca ca biến kia thái giam cầm, xâm phạm, cưỡng ép, chính mình chỉ có trở nên cường đại mới có thể thoát khỏi cục diện thống khổ này….
Trương Khiếu tính toán đến vị trí lão Đại kia, đến việc thoát khỏi giam cầm của ca ca Trương Cường, đến tự do….
Về sau, Trương Khiếu không phản kháng bỏ trốn, ngược lại lợi dụng ái mộ mê luyến của Trương Cường đối với hắn, Trương Khiếu một bên sử dụng ra toàn bộ thủ đoạn câu dẫn Trương Cường, làm cho Trương Cường đối với hắn say mê mê mẩn, nói gì nghe nấy… Một bên bày bố sắp xếp vạch kế hoạch súng ống đạn được, liên hệ với cảnh sát một lòng thầm nghĩ đem Trương Cường kéo xuống ngựa….
Vì thế, Trương Khiếu chiếm được hết thảy điều hắn muốn, lúc thời điểm Trương Cường yêu hắn nhất, mê luyến hắn nhất, Trương Khiếu thừa dịp hết sức không phòng bị này cho Trương Cường kích thật mạnh phế đi Trương Cường, đem Trương Cường đưa đến ngục giam, lấy tội buôn bán thuốc phiện phán Trương Cường chung thân giam cầm…
Trương Khiếu chiếm được hết thảy của Trương Cường, cũng thoát khỏi Trương Cường… Trương Khiếu cho là mình rốt cục khoái hoạt, tự do, không cần bị người kia cưỡng bức xâm phạm, đã qua rồi cái loại sống không có tự do cùng tôn nghiêm này… Chính là Trương Khiếu vẫn như cũ cảm thấy không sung sướng.
Trương Khiếu đêm khuya nằm mơ quay về lúc trước, lúc thời điểm tịch mịch, hắn thường xuyên luôn mơ thấy bộ dáng ca ca Trương Cường, thanh âm, thân ảnh hòa khí vị…. Chính là hắn biết mình hận Trương Cường, phi thường hận, nhưng chính là tâm lại không được như suy nghĩ của hắn —— Trương Cường.
Thời gian như nước chảy, quang cảnh đã mười năm sau, thời gian rất nhanh liền trôi qua;
Trương Khiếu cùng một vị cô gái xinh đẹp kết hôn, sanh ra hai người con trai một người tên là Trương Phong Diệu, một người tên là Trương Phong Dương. Bọn họ một nhà bốn miệng, trôi qua phi thường khoái hoạt, hoà thuận vui vẻ….
Mấy năm nay Trương Khiếu một lần cũng không đi ngục giam xem qua Trương Cường, cũng không muốn đi hỏi thăm bất cứ tin tức gì của Trương Cường, một lòng thầm nghĩ quên hắn, coi như đó là một hồi ác mộng
Trương Khiếu mấy năm nay cũng đã giống như gần quên, ca ca làm cho mình thống hận —— Trương Cường, có lẽ Trương Khiếu đã muốn quên hắn…
Trương Khiếu không thích huyết vũ tinh phong (mưa máu gió tanh) của hắc đạo, vì thế liền theo chính đạo tẩy sạch sản nghiệp nhà mình, từ hắc đạo chuyển thành bạch đạo, mở mấy nhà công ty mậu dịch kỳ thật sau lưng cũng làm một ít hoạt động thu nhập ngầm đen tối, Trương Khiếu hoàn hoàn toàn toàn thập phần thoát khỏi cái thân phận hào quang của người trước…
Tại đây trong ngục mười năm qua Trương Cường vẫn lên kế hoạch báo thù, Trương Cường mười năm qua biểu hiện tốt bụng, hắn trước tiên chiếm được cơ hội nộp tiền bảo lãnh ra tù, mấy năm nay trong lòng hắn chỉ có một tín niệm chính là báo thù…
Chuyện hắn làm đầu tiên sau khi ra tù chính là tìm Trương Khiếu báo thù. Không! Không chỉ có là báo thù! Mà là một lần nữa đoạt lại đệ đệ vốn là của riêng mình, khiến cho mình điên cuồng yêu say đắm chính là vừa hận vừa yêu nam nhân này….
Tuy rằng Trương Phong Dương mặc dù mới hai mươi bốn tuổi cũng đã là một vị tổng tài (giám đốc) có tài sản kết xù cùng nắm giữ hàng triệu xí nghiệp công ti, hơn nữa đặc biệt bản thân Trương Phong Dương sinh ra đã nhất biểu nhân tài (tướng mạo tuấn tú), cao lớn uy mãnh, người lần đầu tiên gặp hắn đều là khâm phục thán; oa! Tiểu tử này bộ dạng thật lanh lợi!
Trương Phong Dương hắn sinh ra đã anh tuấn tiêu sái, vô luận đi tới đâu, đều có thể tỏa sáng trước mắt người ta, nhưng trên thực tế Trương Phong Dương là một ác bá lại thêm mười phần băng sơn. Tính cách khó lường tối tăm, người hiểu biết hắn, hình dung đối với hắn chính là: băng sơn, đại hàn, mãnh liệt.
Phong cách làm việc của hắn chính là nhanh, chuẩn, tàn ác, thật sự càng thêm tàn ác, chỉ cần là hắn muốn gì đó thì mẹ kiếp (=.=”) không có không chiếm được….
Kỳ thật nói đến Trương Phong Dương liền không thể không nói đến phụ thân của hắn —— Trương Khiếu, phụ thân của Trương Phong Dương Trương Khiếu kia sinh chính là mặt tựa hoa đào, tuấn lãng phi phàm, giống như hoa lan tốt đẹp nhất trong thiên hạ. (vừa tả hoa đào xuống đây lại hoa lan, cứ như đang tả vườn bông ấy =]])
Trương Khiếu năm đó là lão Đại hắc đạo lớn nhất của hắc bang điên cuồng gào thét, bang phái này là đầu cơ trục lợi từ súng ống, buôn bán thuốc phiện lập nghiệp.
Kỳ thật vị trí lão Đại bang phái này của Trương Khiếu là từ ca ca của hắn —— Trương Cường cướp đoạt cho….
Trương Cường so với đệ đệ Trương Khiếu của hắn đã lớn hơn mười tuổi, cha mẹ của Trương Cường cùng Trương Khiếu đã bị cừu gia (kẻ thù) ám sát lúc bọn họ còn rất nhỏ….
Từ nhỏ Trương Cường giống như cha mẹ tự tay nuôi nấng, chiếu cố tiểu đệ đệ Trương Khiếu… Trương Khiếu cùng Trương Cường hai người sống nương tựa lẫn nhau, chính là không biết bắt đầu từ khi nào, Trương Cường liền phát hiện hắn đối với đệ đệ Trương Khiếu có dục vọng độc chiếm phi thường mạnh mẽ.
Cái loại dục vọng độc chiếm mãnh liệt này chính là Trương Cường chỉ cần phát hiện Trương Khiếu rời khỏi chính mình nửa bước, sẽ làm cho hắn tâm loạn như ma tọa lập nan an (đứng ngồi không yên), chỉ cần Trương Khiếu cùng người khác nói chuyện sẽ làm cho hắn ghen tị đến phát cuồng…
Trương Cường hận không thể đem Trương Khiếu vĩnh vĩnh viễn viễn bắt giam ở trong phòng ai cũng nhìn không tới, đoạt không đi, hắn muốn Trương Khiếu cả đời sống cùng mình, lưu lại ở bên cạnh mình, làm bạn mình, yêu mình! Vĩnh viễn không cần cùng đệ đệ chia cách, chính mình cũng sẽ vĩnh viễn nắm giữ đệ đệ như vậy! Bởi vì Trương Khiếu là của mình! Là duy nhất của mình…
Cứ như vậy Trương Cường yêu Trương Khiếu yêu đến cực độ điên cuồng, yêu đến không thể tưởng tượng, yêu đến trong lòng tất cả đều là bộ dáng của Trương Khiếu, yêu đến cảm giác ngay cả trong không khí cũng đều là mùi hương của Trương Khiếu, yêu đến giống như cuồng phong thổi lá rơi xuống không có phương hướng… Cơ hồ đã quên đi hô hấp như thế nào… Toàn bộ đầu óc đều là Trương Khiếu, Trương Khiếu… (không thể nào chịu nổi nữa, Cường thúc no.1 ya……)
Trương Cường biết đối với đệ đệ Trương Khiếu của mình không giống như điên cuồng yêu, Trương Cường càng ngày càng thích Trương Khiếu yêu đến không thể tự kềm chế, không thể khống chế chính mình! Vì thế lúc ngày sinh nhật 16 tuổi của đệ đệ Trương Khiếu hắn đã dùng phương thức nguyên thủy nhất, tàn bạo nhất để giữ lấy đệ đệ Trương Khiếu của mình, ở trên người Trương Khiếu để lại dấu vết thuộc về mình, làm cho Trương Khiếu chân chính vĩnh vĩnh viễn viễn thuộc về riêng mình….
Mà Trương Khiếu kỳ thật đối ca ca Trương Cường chính là tình huynh đệ, hắn sau khi bị ca ca cưỡng ép, chính là cảm thấy được phi thường ghê tởm, nghĩ đến buồn nôn, cảm thấy được trước kia ca ca tựa như cha mẹ thân nhân bình thường đột nhiên trở nên đáng sợ, hảo biến thái, hắn phi thường hận ca ca Trương Cường.
Trương Khiếu phi thường chán ghét ca ca hắn cùng loại quan hệ bất chính này, hận đến trong tận xương cốt cũng chính là thống hận ca ca —— Trương Cường, Trương Khiếu nhiều lần muốn chạy trốn khỏi ca ca của hắn, chính là lại một lần một lần nữa đều bị nắm trở về, bị bắt trở về Trương Cường sẽ điên cuồng xâm chiếm, đòi lấy, ngược đãi đệ đệ của mình…
Trương Cường lấy roi hung hăng quật Trương Khiếu, đem Trương Khiếu nhốt tại tiểu hắc ốc (phòng nhỏ tối đen) mấy ngày mấy đêm, không để cho ăn cơm không để cho uống nước, thẳng đến khi Trương Khiếu sợ hãi cầu xin tha thứ chịu phục mới thôi….
Trương Khiếu liều mạng phản kháng nhưng không cách nào thoát khỏi ca ca Trương Cường cùng sự dây dưa giam cầm của hắn, còn có trên thân thể bị cưỡng ép ngược đãi…
Đoạn thời gian kia Trương Khiếu thống khổ vạn phần, chỉ cảm thấy chính mình quá mức nhỏ yếu mới có thể bị chính ca ca biến kia thái giam cầm, xâm phạm, cưỡng ép, chính mình chỉ có trở nên cường đại mới có thể thoát khỏi cục diện thống khổ này….
Trương Khiếu tính toán đến vị trí lão Đại kia, đến việc thoát khỏi giam cầm của ca ca Trương Cường, đến tự do….
Về sau, Trương Khiếu không phản kháng bỏ trốn, ngược lại lợi dụng ái mộ mê luyến của Trương Cường đối với hắn, Trương Khiếu một bên sử dụng ra toàn bộ thủ đoạn câu dẫn Trương Cường, làm cho Trương Cường đối với hắn say mê mê mẩn, nói gì nghe nấy… Một bên bày bố sắp xếp vạch kế hoạch súng ống đạn được, liên hệ với cảnh sát một lòng thầm nghĩ đem Trương Cường kéo xuống ngựa….
Vì thế, Trương Khiếu chiếm được hết thảy điều hắn muốn, lúc thời điểm Trương Cường yêu hắn nhất, mê luyến hắn nhất, Trương Khiếu thừa dịp hết sức không phòng bị này cho Trương Cường kích thật mạnh phế đi Trương Cường, đem Trương Cường đưa đến ngục giam, lấy tội buôn bán thuốc phiện phán Trương Cường chung thân giam cầm…
Trương Khiếu chiếm được hết thảy của Trương Cường, cũng thoát khỏi Trương Cường… Trương Khiếu cho là mình rốt cục khoái hoạt, tự do, không cần bị người kia cưỡng bức xâm phạm, đã qua rồi cái loại sống không có tự do cùng tôn nghiêm này… Chính là Trương Khiếu vẫn như cũ cảm thấy không sung sướng.
Trương Khiếu đêm khuya nằm mơ quay về lúc trước, lúc thời điểm tịch mịch, hắn thường xuyên luôn mơ thấy bộ dáng ca ca Trương Cường, thanh âm, thân ảnh hòa khí vị…. Chính là hắn biết mình hận Trương Cường, phi thường hận, nhưng chính là tâm lại không được như suy nghĩ của hắn —— Trương Cường.
Thời gian như nước chảy, quang cảnh đã mười năm sau, thời gian rất nhanh liền trôi qua;
Trương Khiếu cùng một vị cô gái xinh đẹp kết hôn, sanh ra hai người con trai một người tên là Trương Phong Diệu, một người tên là Trương Phong Dương. Bọn họ một nhà bốn miệng, trôi qua phi thường khoái hoạt, hoà thuận vui vẻ….
Mấy năm nay Trương Khiếu một lần cũng không đi ngục giam xem qua Trương Cường, cũng không muốn đi hỏi thăm bất cứ tin tức gì của Trương Cường, một lòng thầm nghĩ quên hắn, coi như đó là một hồi ác mộng
Trương Khiếu mấy năm nay cũng đã giống như gần quên, ca ca làm cho mình thống hận —— Trương Cường, có lẽ Trương Khiếu đã muốn quên hắn…
Trương Khiếu không thích huyết vũ tinh phong (mưa máu gió tanh) của hắc đạo, vì thế liền theo chính đạo tẩy sạch sản nghiệp nhà mình, từ hắc đạo chuyển thành bạch đạo, mở mấy nhà công ty mậu dịch kỳ thật sau lưng cũng làm một ít hoạt động thu nhập ngầm đen tối, Trương Khiếu hoàn hoàn toàn toàn thập phần thoát khỏi cái thân phận hào quang của người trước…
Tại đây trong ngục mười năm qua Trương Cường vẫn lên kế hoạch báo thù, Trương Cường mười năm qua biểu hiện tốt bụng, hắn trước tiên chiếm được cơ hội nộp tiền bảo lãnh ra tù, mấy năm nay trong lòng hắn chỉ có một tín niệm chính là báo thù…
Chuyện hắn làm đầu tiên sau khi ra tù chính là tìm Trương Khiếu báo thù. Không! Không chỉ có là báo thù! Mà là một lần nữa đoạt lại đệ đệ vốn là của riêng mình, khiến cho mình điên cuồng yêu say đắm chính là vừa hận vừa yêu nam nhân này….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.