Ngược Dòng Quá Khứ, Mong Muốn Chữa Lành Vết Thương
Ngày ấy, cô ngu ngốc đánh mất tình yêu của mình để theo một tình yêu không hồi kết. Sau lưng vẫn có nàng chờ đợi, ánh mắt mệt mỏi ấy chỉ phản chiếu hình bóng của Đường mai đang điên cuồng đuổi theo màn đêm u tối.
Nhưng trong mắt cô, sự u tối của người ấy lại rất đẹp tựa định mệnh bước ra từ cổ tích. Người ấy đi mãi, đi mãi bỏ mặc cô giữa đám tro tàn ngổn ngang. Để rồi, đằng sau Đường Mai nàng đã dần héo mòn theo thời gian.
Có lẽ vì em đã phụ tấm lòng ân tình son sắc của chị, nên trời cao dáng cho tai hoạ. Khoảng khắc em ngã gục trên lề đường bê tông.. thực sự đau đớn lắm! Chân tay em run bần bật rỉ ra dòng máu đỏ tươi tanh tưởi. Đôi mắt của em mờ dần, điều cuối cùng em nhìn thấy là tiếng bàn tán chỉ trỏ của những kẻ qua đường. Và… hình bóng mảnh khảnh của chị cười như nắng mai bên cạnh cô gái ấy..
Hôm nay, Đường Mai may mắn được nhận ân huệ đặc biệt. Sống lại một lần nữa. Cô muốn dùng trái tim của mình để vẽ nên tình yêu chỉ có nàng và cô.