Ngược Dòng Quá Khứ, Mong Muốn Chữa Lành Vết Thương
Chương 1: Năm Tháng Của Quá Khứ
Hồng Ngũ
12/07/2023
Câu truyện cuộc đời của cô.. tư vị thập phần tạp nham.
Năm 16 tuổi, hồi ấy trái tim trong sáng và dễ rung động. Đường Mai yêu nàng như kẻ cuồng si. Muốn trao cho nàng lời mật ngọt qua tấm thư tình. Muốn nàng trong mắt chỉ có cô. Ngày ấy, Đường Mai thật chung thuỷ..
Năm 18 tuổi, cả hai trở thành cặp đôi chiếm ủng hộ của mọi người. Ai cũng ủng hộ cô: từ cha mẹ hàng xóm anh em thân thiết. Nhiều đứa bạn học chung với cô ghen tị lắm, tình duyên cứ như là hoa rải trên đất.
Năm 20 tuổi, gần đây có nhiều chuyện xảy ra khiến tâm trạng cô đi xuống. Đối với Kiều Thanh cũng nhạt dần... nàng ấy có trách mình không?
Bước qua tuổi 21, cô gặp lại thanh mai trúc mã từ nước ngoài trở về. Người ấy rất hiểu cô, đối với Đường Mai cứ như định mệnh. Không hiểu sao, Kiều Thanh dạo này nhạy cảm quá. Cứ dò hỏi này kia khiến cô khá khó chịu... đôi mắt của nàng.. có bao nhiêu ưu sầu?
Sau hôm sinh nhật 23, Đường Mai không nói với Kiều Thanh mà tự ý đi chơi thâu đêm suốt sáng mấy ngày liền với người ấy. Điện thoại rung lên từng hồi, mâm cơm nguộn ngắt vẫn chưa động đũa.
Dây tơ hồng cô cất công nối ghép ngày ấy, đã đứt dần đứt mòn ở tuổi 24. Đường Mai nóng nảy, hay gây chuyện cãi cọ với nàng. Nhưng sau cùng, Kiều Thanh chỉ nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của cô đầy âu yểm, giọng nói run rẩy mà thâm tình đầy ý dỗ dành.
Một buổi chiều mưa, nàng thấy cô đăng bài trên trang cá nhân. Cô khoác tay người ấy mà cười tươi như nắng. Ánh mắt mang theo hạnh phúc... Đôi mắt rơi lệ, cơ thể vô lực mà nằm xuống chiếc giường lạnh lẽo.
Năm 25 tuổi, người ấy tỏ ra như không có chuyện gì mà dẫn bạn gái đến gặp cô. Thật là nực cười...
Dạo này nàng hay mất ngủ, hàng đêm thường ngồi dậy tìm thuốc. Đường Mai nhíu mày kéo hết chăn, nàng cười nhẹ kéo sợi tóc dính trên môi cô. Đôi mắt nàng thâm cuồng, chẳng còn sức sống nữa.. nhưng sâu thẳm chỉ có mình ái nhân say giấc.
Hôm nay, nàng dẫn về một thiếu nữ mỹ mạo như tiên tự. Dáng đi đủng đỉnh yêu kiều, mắt xếch liếc nhìn khắp nơi. Miệng thật giả khó đoán khiến cô tức muốn chết. Vì vậy mà đêm ấy Đường Mai cãi nhau to với nàng, thậm trí còn đá Kiều Thanh ra khỏi phòng. Nàng xoa xoa mi tâm mà chịu đựng
Dự báo thời tiết nói: ngày mai trời nắng. Nhưng ngày mai nắng lại buồn rầu nhìn đôi tình nhân nồng mặn trước kia đang to tiếng với nhau. Dây tơ hồng.. lìa xa. Bao nhiêu thề ước đúc thành câu chia tay phũ phàng. Nước mắt có, buồn có và nụ cười của kẻ ngoài cuộc cũng thật kinh tởm.
Thiếu nữ đắc ý nắm tay nàng đi qua cô. Ánh mắt của ả, nồng đậm ý chiến thắng.
Và rồi hôm ấy, cơ thể cô nằm rũ rượi trên mặt đường. Chân tay Đường Mai run bần bật rỉ ra dòng máu đỏ tươi tanh tưởi. Đôi mắt nhỏ mờ dần, điều cuối cùng cô nhìn thấy là tiếng bàn tán chỉ trỏ của những kẻ qua đường. Và… hình bóng mảnh khảnh của chị thực ôn nhu bên cạnh cô gái ấy.
Năm 16 tuổi, hồi ấy trái tim trong sáng và dễ rung động. Đường Mai yêu nàng như kẻ cuồng si. Muốn trao cho nàng lời mật ngọt qua tấm thư tình. Muốn nàng trong mắt chỉ có cô. Ngày ấy, Đường Mai thật chung thuỷ..
Năm 18 tuổi, cả hai trở thành cặp đôi chiếm ủng hộ của mọi người. Ai cũng ủng hộ cô: từ cha mẹ hàng xóm anh em thân thiết. Nhiều đứa bạn học chung với cô ghen tị lắm, tình duyên cứ như là hoa rải trên đất.
Năm 20 tuổi, gần đây có nhiều chuyện xảy ra khiến tâm trạng cô đi xuống. Đối với Kiều Thanh cũng nhạt dần... nàng ấy có trách mình không?
Bước qua tuổi 21, cô gặp lại thanh mai trúc mã từ nước ngoài trở về. Người ấy rất hiểu cô, đối với Đường Mai cứ như định mệnh. Không hiểu sao, Kiều Thanh dạo này nhạy cảm quá. Cứ dò hỏi này kia khiến cô khá khó chịu... đôi mắt của nàng.. có bao nhiêu ưu sầu?
Sau hôm sinh nhật 23, Đường Mai không nói với Kiều Thanh mà tự ý đi chơi thâu đêm suốt sáng mấy ngày liền với người ấy. Điện thoại rung lên từng hồi, mâm cơm nguộn ngắt vẫn chưa động đũa.
Dây tơ hồng cô cất công nối ghép ngày ấy, đã đứt dần đứt mòn ở tuổi 24. Đường Mai nóng nảy, hay gây chuyện cãi cọ với nàng. Nhưng sau cùng, Kiều Thanh chỉ nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của cô đầy âu yểm, giọng nói run rẩy mà thâm tình đầy ý dỗ dành.
Một buổi chiều mưa, nàng thấy cô đăng bài trên trang cá nhân. Cô khoác tay người ấy mà cười tươi như nắng. Ánh mắt mang theo hạnh phúc... Đôi mắt rơi lệ, cơ thể vô lực mà nằm xuống chiếc giường lạnh lẽo.
Năm 25 tuổi, người ấy tỏ ra như không có chuyện gì mà dẫn bạn gái đến gặp cô. Thật là nực cười...
Dạo này nàng hay mất ngủ, hàng đêm thường ngồi dậy tìm thuốc. Đường Mai nhíu mày kéo hết chăn, nàng cười nhẹ kéo sợi tóc dính trên môi cô. Đôi mắt nàng thâm cuồng, chẳng còn sức sống nữa.. nhưng sâu thẳm chỉ có mình ái nhân say giấc.
Hôm nay, nàng dẫn về một thiếu nữ mỹ mạo như tiên tự. Dáng đi đủng đỉnh yêu kiều, mắt xếch liếc nhìn khắp nơi. Miệng thật giả khó đoán khiến cô tức muốn chết. Vì vậy mà đêm ấy Đường Mai cãi nhau to với nàng, thậm trí còn đá Kiều Thanh ra khỏi phòng. Nàng xoa xoa mi tâm mà chịu đựng
Dự báo thời tiết nói: ngày mai trời nắng. Nhưng ngày mai nắng lại buồn rầu nhìn đôi tình nhân nồng mặn trước kia đang to tiếng với nhau. Dây tơ hồng.. lìa xa. Bao nhiêu thề ước đúc thành câu chia tay phũ phàng. Nước mắt có, buồn có và nụ cười của kẻ ngoài cuộc cũng thật kinh tởm.
Thiếu nữ đắc ý nắm tay nàng đi qua cô. Ánh mắt của ả, nồng đậm ý chiến thắng.
Và rồi hôm ấy, cơ thể cô nằm rũ rượi trên mặt đường. Chân tay Đường Mai run bần bật rỉ ra dòng máu đỏ tươi tanh tưởi. Đôi mắt nhỏ mờ dần, điều cuối cùng cô nhìn thấy là tiếng bàn tán chỉ trỏ của những kẻ qua đường. Và… hình bóng mảnh khảnh của chị thực ôn nhu bên cạnh cô gái ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.