Người Cầm Quyền

Chương 421: Chủ tịch thành phố Hàn

Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

17/06/2013

Hàn Đông ngơ ngẩn, người của văn phòng thành phố Tân Châu trú tại Thục Đô sao lại gọi tới kết giao thế này, đây đúng là không dính dáng nhau mà

Tuy nhiên Hàn Đông rất nhanh liền hiểu ra, dự tính chắc tên họ Thôi từ đường lối nào biết được thông tin mình sắp được làm Phó chủ tịch thành phố Tân Châu. Chỉ là hiện tại chuyện này còn chưa xác nhận, Hàn Đông cũng không thể đồng ý để anh ta đến báo cáo công việc, điều này thật không danh chính ngôn thuận.

- Thật ngại quá, hiện giờ tôi đang bận, hôm khác đi.

Hàn Đông mỉm cười nói.

Tuy Hàn Đông cảm thấy cú điện thoại này hơi đột ngột, tuy nhiên thái độ của Hàn Đông vẫn không tồi, dù sao đối phương nhanh chóng biết được thông tin mình sắp trở thành Phó chủ tịch thành phố Tân Châu, chắc chắn có đường đi, hơn nữa đối phương lại vội vã tìm mình báo cáo công việc, cũng có nghĩa muốn dựa dẫm vào.

- Ha ha, có chút ý nghĩa.

Hàn Đông cúp máy điện thoại, tự nói. Tuy hắn không đồng ý để đối phương báo cáo công việc, nhưng ít ra người này vẫn để lại chút ấn tượng trong lòng của Hàn Đông.

Khoảng 5 giờ, Hàn đông liền đi tới nhà hàng Trung Quốc cách trụ sở Tỉnh ủy không xa, đặt một phòng khá u tĩnh. Như vậy cũng tiện cho Lữ Tuấn Khải, tuy rằng Lữ Tuấn Khải lúc đầu có nói buổi tối có thời gian, nhưng thân là thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, anh ta phải luôn sẵn sàng đợi lệnh

Sau đó Hàn Đông liền gọi điện cho Lữ Tuấn Khải.

Khoảng sáu giờ rưỡi, Lữ Tuấn Khải đã có mặt, anh ta liên tục nói:

- Thật xin lỗi, đã đến trễ. Khiến Hàn Đông phải đợi lâu rồi.

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Không sao, công việc của chủ nhiệm Lữ quan trọng mà.

Lữ Tuấn Khải nói:

- Chỉ có hai chúng ta, Hàn Đông anh cũng đừng quá khách sáo, gọi tôi một tiếng anh Lữ là được rồi.

Hàn Đông gật đầu, hỏi:

- Tối nay anh Lữ không có việc quan trọng nào chứ, không thì chúng ta cùng uống rượu vang?

Lữ Tuấn Khải nghĩ một hồi nói:

- Vậy thì gọi đi, chúng ta cùng uống một chai.

Lập tức Hàn Đông cho gọi một chai rượu vang loại tốt, sau đó cùng Lữ Tuấn Khải vừa uống rượu vừa trò chuyện.

- Hàn Đông, rất nhanh anh sẽ là cán bộ Phó giám đốc trẻ nhất của tỉnh Tây Xuyên rồi.

Lữ Tuấn Khải cảm thán nói:

- Chúc mừng anh, tôi nghĩ không chỉ tỉnh Tây Xuyên, chỉ sợ toàn quốc cũng không tìm được một cán bộ Phó giám đốc chỉ hơn hai mươi tuổi đầu.

Hàn Đông cười khổ nói:

- Anh Lữ quá khen rồi, tôi cũng chỉ là chức nhỏ thôi.

Lữ Tuấn Khải gật đầu nói:

- Cũng đúng, tuy nhiên Hàn Đông anh ngoài tuổi còn trẻ, thực tế tôi cảm thấy về các mặt khác. Đề cử lên Phó giám đốc, một chút cũng không thành vấn đề. Chính vì anh quá trẻ, cho nên những người chú ý đến anh chắc chắn là không ít, do đó càng muốn anh xảy ra vấn đề.

Hàn Đông thở một hơi dài, nói:



- Đúng vậy, cho nên tôi cũng hơi sợ, nếu có xảy ra vấn đề gì, sau này còn phải nhờ anh Lữ chíếu cố.

Lữ Tuấn Khải nâng ly và nói với Hàn Đông:

- Hàn Đông anh quá khách sáo rồi, dù sao sau này có tình hình gì, có thể giúp được, tuyệt đối tôi không một chút từ chối.

Ăn cơm xong, hai người lại cùng đi uống trà, sau đó mới tự về nhà. Tuy Lữ Tuấn Khải là thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, lại là cán bộ Phó giám đốc, dù là Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố nhìn thấy anh ta, cũng phải khách sáo, cẩn thận nịnh bợ. Nhưng đối với Hàn Đông, Lữ Tuấn Khải thật lòng muốn kết bạn với anh ta, dù sao Hàn Đông có thế mạnh như vậy, bất kỳ người nào cũng có thể nhìn thấy được tương lai tốt, quả thật là một cổ phẩn ưu tú đến nỗi không thể nào tốt hơn, chỉ cần không phải do dự. Như vậy căn bản cũng hy vọng dựng mối quan hệ với hắn.

Ngày thứ hai đi làm, Hàn Đông nhận được vài cú điện thoại, đầu tiên gọi đến là Hồng Tiến Phong, anh ta cười nói trong điện thoại:

- Hàn Đông, chúc mừng anh, hôm nào cùng đi chúc mừng.

Hàn Đông nói:

- Đợi qua vài ngày đi, hai hôm này tôi phải chú ý một chút hình tượng.

Sau đó Phó trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Thẩm Hàn Thần gọi đến gọi Hàn Đông đến văn phòng của anh ta, hai người trò chuyện một hồi, đối với chuyện Hàn Đông sắp được đề cử lên Phó giám đốc, tỏ vẻ thật lòng chúc mừng.

Đối với tin này rất nhanh được lan truyền như vậy, trong lòng Hàn Đông cười khồ, xem ra trong quan trường của Trung Hoa, vẫn đúng khó giữ được bí mật. Dựa theo tình hình của văn phòng Bí thư, cũng chỉ có vài người biết, tin này sao có thể được lan truyền nhanh như vậy?

Tuy nhiên càng như vậy, Hàn Đông càng phải khiêm tốn hơn, dù sao như Phó giám đốc trẻ tuổi như Hàn Đông, đúng là khiến người khác kinh ngạc, cũng không biết khiến bao người ganh ghét. Ngoài ra, cũng khiến cho những người canh vào vị trí của ủy viên Thành ùy, Phó chủ tịch thành phố Tân Châu quá thất vọng, nếu Hàn Đông càng làm toáng lên, càng dễ dàng khiến người khác lên án.

Đồng thời Hàn Đông cũng nhận được điện thoại của Chu Chính, anh ta đã đi cùng một Trưởng phòng của sở công an Tỉnh, đến khu Cao Bình của thành phố Tân Châu nhậm chức, hiện tại đã ổn định xong, đồng thời cho hắn biết số điện thoại mới của anh.

- Lãnh đạo, hiện tại tôi đang ở đây đợi anh đến.

Chu Chính cười ha hả nói.

- Hai hôm nay tôi đi xem địa bàn ở đây đã.

Hàn Đông nói:

- Ừm, anh tìm hiểu thêm một vài tình hình, đồng thời nhanh chóng nắm lấy một số năng lực có thể. Nếu có thời gian, đến thăm viếng Chủ tịch thành phố Văn Vận.

Hàn Đông cũng không mong muốn Chu Chính nhanh chóng nắm được hết cả cục công an khu Cao Bình.

Chỉ cần anh ta nắm được một số người có năng lực, đã là điều đáng mừng.

Hàn Đông vì biết được cục thế của thành phố Tân Châu vô cùng phức tạp. Cũng hy vọng mong muốn làm rõ tình thế, để tiện cho việc phát triển sau này, nhưng Hàn Đông cũng biết nên ăn từng miếng từng miếng, cũng không trông mong một miếng ăn trở thành kẻ béo phì.

Buổi tối, Hàn Đông vừa dùng cơm xong, điện thoại của Hoàng Văn Vận liền gọi đến, anh ta cười trong điện thoại:

- Hàn Đông, chúc mừng, nhanh như vậy đã là Phó giám đốc, sau này chúng ta lại có thể cùng nhau phấn đấu rồi.

Hàn Đông nói:

- Còn hy vọng lãnh đạo cũ sau này sẽ chỉ giáo thêm.

Hoàng Văn Vận cười nói:

- Ha ha, sau này Hàn Đông là lãnh đạo Thành ủy, đương nhiên tôi phải hỗ trợ tốt cho công việc của anh rồi.

Hiện giờ anh ta đã hiểu, vì sao lần trước mình đến tìm Hàn Đông, muốn để Hàn Đông giúp mình điều động một chút, Hàn Đông cho biết vị trí đó của mình đã được xác nhận rồi, chính vì bản thân Hàn Đông phải đến thành phố Tân Châu nhậm chức, cứ nghĩ Hàn Đông mới hơn hai mươi tuổi, liền trở thành ủy viên Thành ủy thành phố Tân Châu, Phó chủ tịch thành phố, một hồi lại trở thành một trong những cán bộ lãnh đạo chủ yếu của thành phố Tân Châu, trong lòng anh ta chỉ biết than thầm, quả nhiên có người quen dễ làm hơn. Đặc biệt là người quen. Cộng thêm còn có thêm năng lực, như vậy thăng chức, càng nhanh chóng hơn.

Hiện giờ Hàn Đông cũng không có gì cần che giấu, trong điện thoại trò chuyện rất lâu với Hàn Đông, hắn đến thành phố Tân Châu nhậm chức, Hoàng Văn Vận tuyệt đối là trợ lực mạnh nhất. Mặc kệ hiện tại Hoàng Văn Vận làm thế nào tại thành phố Tân Châu, nhưng ít ra hắn đến thành phố Tân Châu đã không ít thời gian rồi, đối với tình hình của thành phố Tân Châu vô cùng quen thuộc, mình có y trợ giúp, chắc chắn có thể rất nhanh triển khai công việc. Hơn nữa Hàn Đông cũng cảm thấy, Hoàng Văn Vận là người đáng được tin tưởng, thật ra Hoàng Văn Vận làm việc tại thành phố Tân Châu cũng không rõ, nên biết được anh ta có thể tín nhiệm và hợp tác.

Đương nhiên, nếu lần này Hàn Đông không phải vì mình phải xuống đó, vậy Hoàng Văn Vận đến tìm hắn, Hàn Đông cũng đồng ý giúp anh ta. Tuy nhiên trước đó Triệu Nhạc đã cho Hàn Đông biết hắn sắp xuống đó làm, cho nên hắn cũng chỉ còn xem mà không giúp được.



- Nếu sau này có cơ hội, sẽ giúp Hoàng Văn Vận một tay.

Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.

Ngày mười bảy tháng giêng, ủy viên Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên thông qua vài bổ nhiệm nhân sự, trong đó bao gồm cả nghị quyết bổ nhiệm của Hàn Đông trở thành ủy viên Thành ủy thành phố Tân Châu, đề cử là Phó chủ tịch thành phố.

Trước đó một hai ngày, đối với bổ nhiệm của Hàn Đông, đã có không ít người biết đến, hiện tại hội nghị ủy viên thường vụ cũng thông qua, thông tin này không còn là bí mật nữa, liền rất nhanh được lan truyền ra. Với người có quan hệ tốt với Hàn Đông, đều gọi đến nói lời chúc mừng, đồng thời mời Hàn Đông đến ăn mừng. Hàn Đông đều từ chối, muốn ăn mừng, sau này có thời gian, tạm thời vẫn nên khiêm tốn một chút mới tốt.

Tuy bổ nhiệm của Hàn Đông đã được hội nghị ủy viên nghị quyết thông qua, nhưng hiện tại Hàn Đông chưa đến thành phố Tân Châu nhận chức, hắn còn là Trưởng phòng của cán bộ phòng số hai của Ban tổ chức Tỉnh ủy.

Khi Hàn Đông một lần nữa đến Ban tổ chức Tỉnh ủy, mọi người trong phòng đều cười vui vẻ đón chào hắn, tỏ vẻ chúc mừng. Hàn Đông vừa vào phòng làm việc, Phó Trưởng phòng Nghiêm Húc liền đi theo, cô ta cười hì hì nói:

- Trưởng phòng Hàn, à không, nên là Chủ tịch Hàn mới đúng, hiện tại ngài được lên chức rồi, chúng ta nên ăn mừng, xem như phòng chúng tôi tiễn anh.

Hàn Đông nói:

- Chỉ là trọng trách nặng hơn một tí thôi, cũng không có gì đáng ăn mừng cả.

- Sao được chứ, chủ tịch Hàn lên chức, không thể im lặng như vậy mà đi được.

Nghiêm Húc cười nói.

Hai người đang nói, Lỗ Vinh Cường, Thi Trung Xuân cũng bước vào, cũng cười và chúc mừng Hàn Đông.

Hàn Đông đang trò chuyện với mấy người, điện thoại trên bàn chợt reo lên, chính là Triệu Nhạc gọi đến,

- Đồng chí Hàn Đông, anh đến phòng làm việc của tôi một chuyến.

- Vâng, tôi đến ngay.

Hàn Đông nói, cúp máy điện thoại, nói với nhóm người Nghiêm Húc:

- Được rồi, mọi người làm việc của mình đi. Trưởng ban cho gọi tôi qua đó.

- Vậy chắc chắn tìm Chủ tịch Hàn nói chuyện rồi.

Nghiêm Húc cười nói.

Rất nhanh Hàn Đông đã đến phòng làm việc của Triệu Nhạc, mỉm cười nói:

- Trưởng ban, anh tìm tôi?

- Ừm.

Vẻ mặt Triệu Nhạc rất nghiêm túc, tỏ ý mời Hàn Đông ngồi xuống, sau đó nói:

- Đồng chí Hàn Đông, theo nghị quyết của hội nghị ủy viên Tỉnh ủy, ra lệnh cho anh làm ủy viên Thành ủy thành phố Tân Châu, đề danh là Phó chủ tịch thành phố, hiện tại tôi đại diện Tỉnh ủy nói chuyện với anh.

Nói chuyện cũng chỉ là hình thức, tuy nhiên sau khi theo trình tự bình thường xong, Triệu Nhạc vẫn nói lời giao lại cho Hàn Đông một số chuyện, đây không phải ưu đãi mà người bình thường có

- Hàn Đông, tình hình của thành phố Tân Châu có chút phức tạp, sau khi anh qua đó, trước tiên nên quen thuộc tình trạng, đừng quá vội cầu toàn, nắm cho vững. Cứ từ từ.

Triệu Nhạc nói.

- Anh đang là cán bộ Phó giám đốc trẻ tuổi nhất của tỉnh Tây Xuyên cũng như Trung Hoa, chính vì thế này, nên yêu cầu vững chắc. Đương nhiên, vững chắc, cũng không phải chuyện gì anh cũng không làm, thế cũng không được, cho nên anh phải nắm bắt, tóm lại, làm việc nhiều, ít phô trương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Người Cầm Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook