Chương 569: Có chỉ thị gì
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
27/08/2013
Hạ Kim Cường đang ngồi trong phòng làm việc sắc mặt rất khó coi, tâm trạng rất tồi tệ.
- Cục tài chính đâu phải là không có tiền, tại sao lại không đồng ý cho mình đổi xe, mình cũng đã giải thích rất rõ ràng rồi, đổi xe rồi, có thể cho hội đồng nhân dân sử dụng mà
Hạ Kim Cường thở dài
- Mình đường đường là một Bí Thư Thành Ủy, đổi một chiếc xe mới đâu có gì là quá đáng đâu?
Hạ Kim Cường tự cảm thấy thân là Bí Thư Thành Ủy, đổi một chiếc xe thôi chỉ là chuyện nhỏ.
Đừng nói là mình đã chủ động chào hỏi, nếu như mình không chủ động thì Hàn Đông cũng phải nghĩ tới chứ.
Tuy là giữa Bí Thư Thành Ủy và Chủ Tịch Thành Phố có sự cạnh tranh với nhau, nhưng về một số mặt nào đó cũng có những lợi ích chung.
Ví dụ như những phúc lợi về xe cộ, nhà cửa, thì mọi người cũng có được hưởng thụ như nhau.
Hàn Đông gây khó dễ cho mình thì đối với bản thân hắn cũng không có lợi ích gì.
Hạ Kim Cường không tin là một mặt Hàn Đông không cho mình đổi xe, nhưng mặt khác bản thân hắn lại đổi một chiếc xe mới.
Nếu đem ra so sánh, chiếc Audi của Hạ Kim Cường sử dụng ở Ủy ban nhân dân thành phố, có tuổi đời cũ hơn chiếc xe của Hề Hiểu Kiến tới hai ba năm.
Nhưng cho dù là như vậy, Hạ Kim Cường vẫn cho là, nếu muốn đổi xe, thì tất cả cùng đổi, nếu không chỉ mình Hàn Đông đổi, y lại có ý kiến.
Nghĩ đến đây, Hạ Kim Cường liền đưa ra quyết định, nếu như Hàn Đông không đổi thì cũng không sao, nếu như hắn mà đổi, thì mình cũng không cần nể mặt mà phê bình hắn, để hắn biết chức Bí Thư Thành Ủy của mình không phải là dùng để chưng.
Có tiếng gõ cửa, Hạ Kim Cường trầm giọng nói:
- Vào đi
Cửa được đẩy ra, Nhạc Gia An với vẻ mặt phẫn nộ đi vào, tức giận nói:
- Bí Thư Hạ, Hàn Đông cũng quá không nể mặt, tôi qua nói chuyện xe với hắn ta, hắn ta còn châm chọc tôi, tuy tôi nói là chiếc xe có ảnh hưởng tới hình tượng của Thành ủy, nhưng cũng không quá nghiêm trọng, nhưng trên thực tế, cho dù là nhà đầu tư, hay là lãnh đạo cấp trên, đều rất coi trọng hình tượng của chúng ta. Anh là Bí Thư Thành Ủy, xe của anh đương nhiên không thể qua loa
Hạ Kim Cường vừa hút thuốc, vừa nghe Nhac Gia An nói xong, mới giơ tay ngăn lại, nói:
- Được rồi, trưởng ban thư ký Nhạc, sự tôn trọng cơ bản đối với lãnh đạo là phải có, về sau không được gọi thẳng tên của lạnh đạo ở nơi làm việc
Tuy lời nói của anh là đang phê bình Nhạc Gia An, nhưng trên mặt lại tươi cười, rất rõ ràng là không hề nổi giận
Nhạc Gia An gật đầu nói :
- Bí Thư Hạ, tôi sẽ chú ý. Nhưng, tôi thấy Chủ Tịch Hàn rất quá đáng, hắn ta đã đổi một lúc mấy chiếc xe cho bên Hội đồng nhân dân, nhưng lại không cho anh đổi, hắn ta có ý gì đây?
Hạ Kim Cường thấy bộ dạng bất bình của Nhạc Gia An, trong lòng thấy rất thoải mái, y cười nói:
- Cũng không thể nói như vậy, Chủ Tịch Hàn cũng phải dùng rất nhiều tiền, tiết kiệm chút rồi hãy nói, chiếc xe bây giờ hắn đang sử dụng, không phải cũng là xe cũ sao? Chúng ta cũng phải thông cảm, chuyện này cứ như vậy đi
Nhạc Gia An thấy bộ dạng mỉm cười của Hạ Kim Cường, không biết tại sao thái độ của y lại thay đổi như thế này, nhưng vẫn rất tức giận nói:
- Bí Thư Hạ, tôi thấy hắn hoàn toàn chỉ là muốn mua danh trục lợi, cố tình tạo ra bộ mặt như vậy, ai mà biết được sau lưng hắn ta làm gì chứ?
Sắc mặt Hạ Kim Cường tối lại, y mới đầu còn thấy hào hứng, nhưng giờ lại cảm thấy Nhạc Gia An thật sự không ra gì, thể hiện một chút thì được rồi, nhưng cứ như vậy suốt ngày thêm mắm thêm muối, cũng không phải làm một chuyện tốt.
Nhạc Gia An thấy sắc mặt Hạ Kim Cường hơi biến sắc, thì cũng ý thức được mình có chút hơi quá, liền nói:
- Bí Thư Hạ nếu không có gì, tôi về phòng làm việc trước.
Hạ Kim Cường gật đầu nói:
- Đi đi, hãy sớm nắm bắt công việc của Thành Ủy
Nhạc Gia An cung kính nói:
- Dạ, Bí Thư Hạ, tôi hiểu rồi.
Gã biết, Hạ Kim Cường không có lấy được sự ủng hộ của Ủy viên thường vụ Thành Ủy, trưởng ban thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông, bởi vậy nhiệm vụ tới đây của mình, chính là phải từng bước khống chế được văn phòng Thành ủy, nếu như có thể khống chế luôn Hầu Hoa Đông, thì càng tốt.
Trưa ngày 25, văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố tổ chức cuộc họp toàn thể.
Cuộc họp lần này là cuộc họp đầu tiên sau khi điều chỉnh nhân sự.
Cũng chính là cuộc họp đầu tiên sau khi Hàn Đông nhận chức Chủ Tịch thành phố.
Đích thân Hàn Đông tham dự hội nghị, ngồi vào vị trí số một trong phòng hợp.
Phó chủ tịch thường trực Khâu Thụy Hòa cũng được mời tham dự.
Công việc ông được phân công bao gồm khu văn phòng, bởi vậy trên thật tế ông cũng là lãnh đạo khu văn phòng.
Ngồi bên tay trái của Hàn Đông, Khâu Thụy Hòa rất khó chịu, tuy khu văn phòng là do ông quản lý, nhưng trưởng ban thư ký là do Hàn Đông đề bạt lên từ Vũ An, với lại theo ý Hàn Đông, hắn còn định chuẩn bị nhúng tay vào khu văn phòng, như vậy lãnh đạo như ông sẽ bị gạt qua một bên.
Tuy Hàn Đông là chủ tịch, phải phụ trách hoàn toàn công việc của toàn thành phố, nhưng muốn quản lý cả công việc khu văn phòng, ông hoàn toàn không có cách.
Hàn Đông phát biểu trên hội nghị, chủ yếu là nói về vấn đề trách nhiệm.
Mà Khâu Thụy hòa cũng phát biểu, nói một cách cường điệu là làm việc phải có tính kỷ luật, phải phục tùng lãnh đạo.
Nghe cách nói của ông, như là cố ý nói cho trưởng ban thư ký Chu Tử Phong mới nhận chức nghe, nhưng ý lại không phải như vậy
Tức là ông đang cường điệu hóa quyền lực lãnh đạo của ông.
“Ha ha, ông ta vẫn không từ bỏ ý định”
Trong lòng Hàn Đông nghĩ thầm.
Sau khi tan họp, Chu Tử Phong tới phòng làm việc của Hàn Đông. Sau khi ngồi xuống liền nói:
- Chủ tịch Hàn, tôi chuẩn bị điều chỉnh nhân sự trong văn phòng, muốn nghe ý kiến của anh
Hàn Đông khẽ cười
- Anh là trưởng ban thư ký, việc điều chỉnh nhân sự, anh tự quyết định đi. Tôi chỉ có một yêu cầu, đó chính là phải biết sử dụng nhân tài, để nâng cao hiệu xuất công tác.
- Cám ơn Chủ tịch Hàn.
Chu Tử Phong hiểu, Hàn Đông làm như vậy là ủng hộ mình, thân là lãnh đạo mới, phải nhanh chóng tạo được quyền uy, cách tốt nhất chính là điều chỉnh nhân sự.
Với lại vị trí trưởng ban thư ký cũng có chút e ngại.
Trên đầu anh ta có rất nhiều lãnh đạo, chủ tịch thành phố, phó chủ tịch, tất cả mọi người đều có người phối hợp ở văn phòng, cho nên trưởng ban thư ký cũng không thể tùy ý điều chỉnh nhân sự trong văn phòng, mà ngược lại, nếu như anh có thể điều chỉnh nhân sự theo ý mình, như vậy lập tức có thể lập uy quyền cho bản thân.
Khi anh đang nói, Trương Tự Miễn đi vào, cung kính nói:
- Chủ Tịch, tổng giám đốc Phương bên tập đoàn Thịnh Thế đã tới.
Hàn Đông ngẩn ra, rồi lập tức phản ứng, tập đoàn Thịnh Thế chính là nhà thầu lớn nhất tham gia vào công trình Tân Giang. Nhận được nhiều công trình nhất, với lại lần trước đường Tân Giang xảy ra chuyện, có người của tập đoàn Thịnh Thế dính líu bên trong, đương nhiên kết quả là do một số nhân viên trong công ty làm việc không theo quy tắc, hối lộ một số quan chức nhà nước.
Nhưng Hàn Đông cũng hiểu rằng, xã hội bây giờ, khi có những công trình lớn, thì những giao dịch trong bóng tối là không thể thiếu được, có những quan viên bất chính, cứ muốn giơ tay ra là muốn nhận được lợi ích. Cho nên nhiều thương nhân sẽ lợi dụng điểm này để đổi lấy những thứ mình muốn.
Mặc dù Hàn Đông cũng biết điều này, nhưng cũng không thể ngăn chặn hết được, đừng nói là Hàn Đông, cho dù là lãnh đạo cấp cao nhất, cũng không thể quét sạch hết những hiện tượng ấy.
- Mời ông ta vào đi
Hàn Đông thản nhiên nói.
Hắn ta muốn biết tập đoàn Thịnh Thế rốt cuộc muốn gì, trước đó chắc chắn là họ đã tìm qua Hạ Kim Cường, với lại cũng đã thuyết phục được Hạ Kim Cường, bây giờ lại chuẩn bị thuyết phục hắn.
Nếu như ông ta có thể thuyết phục mình, Hàn Đông cũng rất vui lòng giải quyết công trình Tân Giang.
Thấy vậy Chu Tử Phong liền cáo từ đi ra.
Tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế - Phương Thế Nguyên rất nhanh đã vào tới nơi, với nụ cười trên môi, vừa vào tới đã nói:
- Rất cảm kích Chủ Tịch Hàn dù trăm công ngàn việc cũng đã dành thời gian tiếp tôi.
Hàn Đông cười cười, đứng lên nói:
- Tổng giám đốc Phương khách khí quá, Ủy ban nhân dân thành phố chính là vì phục vụ cho nhân dân mà.
Phương Thế Nguyên bước nhanh về phía trước, bắt tay với Hàn Đông, nói:
- Chủ tịch Hàn khách khí quá, tôi đã nghe danh của ông lâu rồi, muốn tới chào ông lâu rồi, chỉ là sợ ông không có thời gian
Hàn Đông nói:
- Tổng giám đốc Phươnglà nhà đầu tư, là khách quý của chúng tôi, tổng giám đốc Phương muốn tới, chúng tôi lúc nào cũng dành thời gian để đón tiếp ông
Thấy thái độ của Hàn Đông như vậy, Phương Thế Nguyên thấy rất yên tâm, ông nghe ý của Hạ Kim Cường, cứ tưởng là Hàn Đông rất là khó nói chuyện, trong lòng còn hơi lo
Vốn dĩ ông biết là Hàn Đông vẫn còn rất trẻ, tuổi trẻ mà đã nhận chức cao như vậy, chắc là thái độ sẽ rất kiêu ngạo
Không ngờ là Hàn Đông lại dễ chịu như vậy, bởi vậy đối với mục đích lần này tới đây, trong lòng Phương Thế Nguyên đã nắm chắc thêm vài phần thắng.
Sau khi hai người đã ngồi vào phòng tiếp khách, Trương Tự Miễn cũng đã mang trà vào.
Phương Thế Nguyên nhìn chung quanh phòng làm việc một lượt, ngạc nhiên nói:
- Chủ tịch Hàn, anh thật tiết kiệm, tôi đã tới qua rất nhiều văn phòng làm việc của nhiều Chủ Tịch, nhưng rất ít thấy văn phòng nào bố trí đơn giản như vậy. Bởi vậy có thể thấy được, Chủ tịch Hàn là một Chủ tịch thành phố luôn vì việc công.
Hàn Đông cười nói:
- Tổng giám đốc Phương quá khen, thân là Chủ Tịch thành phố Tân Châu, thì duy trì sự phát triển của thành phố là trách nhiệm của tôi.
Những câu nói này hình như không liên quan gì tới nhau, nên tổng giám đốc Phương cũng không tiếp lời, khẽ cười nói:
- Một chủ tịch có trách nhiệm như anh thật là hiếm thấy.
Nghe ý của ông, như là đã gặp qua rất nhiều Chủ tịch thành phố vậy.
Hàn Đông cười cười, không tiếp lời ông, mà hỏi ngược lại:
- Không biết hôm nay tổng giám đốc Phương tới đây, có chuyện gì vậy?
Phương Thế Nguyên nói:
- Chủ tịch Hàn, nếu không có việc tôi không tới đâu, tập đoàn Thịnh Thế của chúng tôi là chủ đầu tư chính của công trình đường Tân Giang ở Tân Châu, là rất có thành ý và tự tin muốn làm tốt công trình này.
- Nhưng lúc trước vì một số lý do, nên công trình đường Tân Giang đã bị giáng đoạn, lần này tôi tới gặp Chủ Tịch Hàn, chính là muốn hỏi thăm một chút, hy vọng có thể khởi công sớm, để hoàn thành sớm công trình này.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đó cũng chính là tâm nguyện của tôi
Phương Thế Nguyên nói:
- Vậy thì tốt quá, Chủ tịch Hàn, đối với công trình này, hay là đối với tập đoàn Thịnh thế chúng tôi, anh có chỉ thị gì cứ nói, chúng tôi nhất định toàn lực phối hợp.
Với cách nghĩ của ông, nếu như Hàn Đông có thể nêu ra yêu cầu cá nhân nào đó, thì sự việc sẽ dễ dàng hơn.
- Cục tài chính đâu phải là không có tiền, tại sao lại không đồng ý cho mình đổi xe, mình cũng đã giải thích rất rõ ràng rồi, đổi xe rồi, có thể cho hội đồng nhân dân sử dụng mà
Hạ Kim Cường thở dài
- Mình đường đường là một Bí Thư Thành Ủy, đổi một chiếc xe mới đâu có gì là quá đáng đâu?
Hạ Kim Cường tự cảm thấy thân là Bí Thư Thành Ủy, đổi một chiếc xe thôi chỉ là chuyện nhỏ.
Đừng nói là mình đã chủ động chào hỏi, nếu như mình không chủ động thì Hàn Đông cũng phải nghĩ tới chứ.
Tuy là giữa Bí Thư Thành Ủy và Chủ Tịch Thành Phố có sự cạnh tranh với nhau, nhưng về một số mặt nào đó cũng có những lợi ích chung.
Ví dụ như những phúc lợi về xe cộ, nhà cửa, thì mọi người cũng có được hưởng thụ như nhau.
Hàn Đông gây khó dễ cho mình thì đối với bản thân hắn cũng không có lợi ích gì.
Hạ Kim Cường không tin là một mặt Hàn Đông không cho mình đổi xe, nhưng mặt khác bản thân hắn lại đổi một chiếc xe mới.
Nếu đem ra so sánh, chiếc Audi của Hạ Kim Cường sử dụng ở Ủy ban nhân dân thành phố, có tuổi đời cũ hơn chiếc xe của Hề Hiểu Kiến tới hai ba năm.
Nhưng cho dù là như vậy, Hạ Kim Cường vẫn cho là, nếu muốn đổi xe, thì tất cả cùng đổi, nếu không chỉ mình Hàn Đông đổi, y lại có ý kiến.
Nghĩ đến đây, Hạ Kim Cường liền đưa ra quyết định, nếu như Hàn Đông không đổi thì cũng không sao, nếu như hắn mà đổi, thì mình cũng không cần nể mặt mà phê bình hắn, để hắn biết chức Bí Thư Thành Ủy của mình không phải là dùng để chưng.
Có tiếng gõ cửa, Hạ Kim Cường trầm giọng nói:
- Vào đi
Cửa được đẩy ra, Nhạc Gia An với vẻ mặt phẫn nộ đi vào, tức giận nói:
- Bí Thư Hạ, Hàn Đông cũng quá không nể mặt, tôi qua nói chuyện xe với hắn ta, hắn ta còn châm chọc tôi, tuy tôi nói là chiếc xe có ảnh hưởng tới hình tượng của Thành ủy, nhưng cũng không quá nghiêm trọng, nhưng trên thực tế, cho dù là nhà đầu tư, hay là lãnh đạo cấp trên, đều rất coi trọng hình tượng của chúng ta. Anh là Bí Thư Thành Ủy, xe của anh đương nhiên không thể qua loa
Hạ Kim Cường vừa hút thuốc, vừa nghe Nhac Gia An nói xong, mới giơ tay ngăn lại, nói:
- Được rồi, trưởng ban thư ký Nhạc, sự tôn trọng cơ bản đối với lãnh đạo là phải có, về sau không được gọi thẳng tên của lạnh đạo ở nơi làm việc
Tuy lời nói của anh là đang phê bình Nhạc Gia An, nhưng trên mặt lại tươi cười, rất rõ ràng là không hề nổi giận
Nhạc Gia An gật đầu nói :
- Bí Thư Hạ, tôi sẽ chú ý. Nhưng, tôi thấy Chủ Tịch Hàn rất quá đáng, hắn ta đã đổi một lúc mấy chiếc xe cho bên Hội đồng nhân dân, nhưng lại không cho anh đổi, hắn ta có ý gì đây?
Hạ Kim Cường thấy bộ dạng bất bình của Nhạc Gia An, trong lòng thấy rất thoải mái, y cười nói:
- Cũng không thể nói như vậy, Chủ Tịch Hàn cũng phải dùng rất nhiều tiền, tiết kiệm chút rồi hãy nói, chiếc xe bây giờ hắn đang sử dụng, không phải cũng là xe cũ sao? Chúng ta cũng phải thông cảm, chuyện này cứ như vậy đi
Nhạc Gia An thấy bộ dạng mỉm cười của Hạ Kim Cường, không biết tại sao thái độ của y lại thay đổi như thế này, nhưng vẫn rất tức giận nói:
- Bí Thư Hạ, tôi thấy hắn hoàn toàn chỉ là muốn mua danh trục lợi, cố tình tạo ra bộ mặt như vậy, ai mà biết được sau lưng hắn ta làm gì chứ?
Sắc mặt Hạ Kim Cường tối lại, y mới đầu còn thấy hào hứng, nhưng giờ lại cảm thấy Nhạc Gia An thật sự không ra gì, thể hiện một chút thì được rồi, nhưng cứ như vậy suốt ngày thêm mắm thêm muối, cũng không phải làm một chuyện tốt.
Nhạc Gia An thấy sắc mặt Hạ Kim Cường hơi biến sắc, thì cũng ý thức được mình có chút hơi quá, liền nói:
- Bí Thư Hạ nếu không có gì, tôi về phòng làm việc trước.
Hạ Kim Cường gật đầu nói:
- Đi đi, hãy sớm nắm bắt công việc của Thành Ủy
Nhạc Gia An cung kính nói:
- Dạ, Bí Thư Hạ, tôi hiểu rồi.
Gã biết, Hạ Kim Cường không có lấy được sự ủng hộ của Ủy viên thường vụ Thành Ủy, trưởng ban thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông, bởi vậy nhiệm vụ tới đây của mình, chính là phải từng bước khống chế được văn phòng Thành ủy, nếu như có thể khống chế luôn Hầu Hoa Đông, thì càng tốt.
Trưa ngày 25, văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố tổ chức cuộc họp toàn thể.
Cuộc họp lần này là cuộc họp đầu tiên sau khi điều chỉnh nhân sự.
Cũng chính là cuộc họp đầu tiên sau khi Hàn Đông nhận chức Chủ Tịch thành phố.
Đích thân Hàn Đông tham dự hội nghị, ngồi vào vị trí số một trong phòng hợp.
Phó chủ tịch thường trực Khâu Thụy Hòa cũng được mời tham dự.
Công việc ông được phân công bao gồm khu văn phòng, bởi vậy trên thật tế ông cũng là lãnh đạo khu văn phòng.
Ngồi bên tay trái của Hàn Đông, Khâu Thụy Hòa rất khó chịu, tuy khu văn phòng là do ông quản lý, nhưng trưởng ban thư ký là do Hàn Đông đề bạt lên từ Vũ An, với lại theo ý Hàn Đông, hắn còn định chuẩn bị nhúng tay vào khu văn phòng, như vậy lãnh đạo như ông sẽ bị gạt qua một bên.
Tuy Hàn Đông là chủ tịch, phải phụ trách hoàn toàn công việc của toàn thành phố, nhưng muốn quản lý cả công việc khu văn phòng, ông hoàn toàn không có cách.
Hàn Đông phát biểu trên hội nghị, chủ yếu là nói về vấn đề trách nhiệm.
Mà Khâu Thụy hòa cũng phát biểu, nói một cách cường điệu là làm việc phải có tính kỷ luật, phải phục tùng lãnh đạo.
Nghe cách nói của ông, như là cố ý nói cho trưởng ban thư ký Chu Tử Phong mới nhận chức nghe, nhưng ý lại không phải như vậy
Tức là ông đang cường điệu hóa quyền lực lãnh đạo của ông.
“Ha ha, ông ta vẫn không từ bỏ ý định”
Trong lòng Hàn Đông nghĩ thầm.
Sau khi tan họp, Chu Tử Phong tới phòng làm việc của Hàn Đông. Sau khi ngồi xuống liền nói:
- Chủ tịch Hàn, tôi chuẩn bị điều chỉnh nhân sự trong văn phòng, muốn nghe ý kiến của anh
Hàn Đông khẽ cười
- Anh là trưởng ban thư ký, việc điều chỉnh nhân sự, anh tự quyết định đi. Tôi chỉ có một yêu cầu, đó chính là phải biết sử dụng nhân tài, để nâng cao hiệu xuất công tác.
- Cám ơn Chủ tịch Hàn.
Chu Tử Phong hiểu, Hàn Đông làm như vậy là ủng hộ mình, thân là lãnh đạo mới, phải nhanh chóng tạo được quyền uy, cách tốt nhất chính là điều chỉnh nhân sự.
Với lại vị trí trưởng ban thư ký cũng có chút e ngại.
Trên đầu anh ta có rất nhiều lãnh đạo, chủ tịch thành phố, phó chủ tịch, tất cả mọi người đều có người phối hợp ở văn phòng, cho nên trưởng ban thư ký cũng không thể tùy ý điều chỉnh nhân sự trong văn phòng, mà ngược lại, nếu như anh có thể điều chỉnh nhân sự theo ý mình, như vậy lập tức có thể lập uy quyền cho bản thân.
Khi anh đang nói, Trương Tự Miễn đi vào, cung kính nói:
- Chủ Tịch, tổng giám đốc Phương bên tập đoàn Thịnh Thế đã tới.
Hàn Đông ngẩn ra, rồi lập tức phản ứng, tập đoàn Thịnh Thế chính là nhà thầu lớn nhất tham gia vào công trình Tân Giang. Nhận được nhiều công trình nhất, với lại lần trước đường Tân Giang xảy ra chuyện, có người của tập đoàn Thịnh Thế dính líu bên trong, đương nhiên kết quả là do một số nhân viên trong công ty làm việc không theo quy tắc, hối lộ một số quan chức nhà nước.
Nhưng Hàn Đông cũng hiểu rằng, xã hội bây giờ, khi có những công trình lớn, thì những giao dịch trong bóng tối là không thể thiếu được, có những quan viên bất chính, cứ muốn giơ tay ra là muốn nhận được lợi ích. Cho nên nhiều thương nhân sẽ lợi dụng điểm này để đổi lấy những thứ mình muốn.
Mặc dù Hàn Đông cũng biết điều này, nhưng cũng không thể ngăn chặn hết được, đừng nói là Hàn Đông, cho dù là lãnh đạo cấp cao nhất, cũng không thể quét sạch hết những hiện tượng ấy.
- Mời ông ta vào đi
Hàn Đông thản nhiên nói.
Hắn ta muốn biết tập đoàn Thịnh Thế rốt cuộc muốn gì, trước đó chắc chắn là họ đã tìm qua Hạ Kim Cường, với lại cũng đã thuyết phục được Hạ Kim Cường, bây giờ lại chuẩn bị thuyết phục hắn.
Nếu như ông ta có thể thuyết phục mình, Hàn Đông cũng rất vui lòng giải quyết công trình Tân Giang.
Thấy vậy Chu Tử Phong liền cáo từ đi ra.
Tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế - Phương Thế Nguyên rất nhanh đã vào tới nơi, với nụ cười trên môi, vừa vào tới đã nói:
- Rất cảm kích Chủ Tịch Hàn dù trăm công ngàn việc cũng đã dành thời gian tiếp tôi.
Hàn Đông cười cười, đứng lên nói:
- Tổng giám đốc Phương khách khí quá, Ủy ban nhân dân thành phố chính là vì phục vụ cho nhân dân mà.
Phương Thế Nguyên bước nhanh về phía trước, bắt tay với Hàn Đông, nói:
- Chủ tịch Hàn khách khí quá, tôi đã nghe danh của ông lâu rồi, muốn tới chào ông lâu rồi, chỉ là sợ ông không có thời gian
Hàn Đông nói:
- Tổng giám đốc Phươnglà nhà đầu tư, là khách quý của chúng tôi, tổng giám đốc Phương muốn tới, chúng tôi lúc nào cũng dành thời gian để đón tiếp ông
Thấy thái độ của Hàn Đông như vậy, Phương Thế Nguyên thấy rất yên tâm, ông nghe ý của Hạ Kim Cường, cứ tưởng là Hàn Đông rất là khó nói chuyện, trong lòng còn hơi lo
Vốn dĩ ông biết là Hàn Đông vẫn còn rất trẻ, tuổi trẻ mà đã nhận chức cao như vậy, chắc là thái độ sẽ rất kiêu ngạo
Không ngờ là Hàn Đông lại dễ chịu như vậy, bởi vậy đối với mục đích lần này tới đây, trong lòng Phương Thế Nguyên đã nắm chắc thêm vài phần thắng.
Sau khi hai người đã ngồi vào phòng tiếp khách, Trương Tự Miễn cũng đã mang trà vào.
Phương Thế Nguyên nhìn chung quanh phòng làm việc một lượt, ngạc nhiên nói:
- Chủ tịch Hàn, anh thật tiết kiệm, tôi đã tới qua rất nhiều văn phòng làm việc của nhiều Chủ Tịch, nhưng rất ít thấy văn phòng nào bố trí đơn giản như vậy. Bởi vậy có thể thấy được, Chủ tịch Hàn là một Chủ tịch thành phố luôn vì việc công.
Hàn Đông cười nói:
- Tổng giám đốc Phương quá khen, thân là Chủ Tịch thành phố Tân Châu, thì duy trì sự phát triển của thành phố là trách nhiệm của tôi.
Những câu nói này hình như không liên quan gì tới nhau, nên tổng giám đốc Phương cũng không tiếp lời, khẽ cười nói:
- Một chủ tịch có trách nhiệm như anh thật là hiếm thấy.
Nghe ý của ông, như là đã gặp qua rất nhiều Chủ tịch thành phố vậy.
Hàn Đông cười cười, không tiếp lời ông, mà hỏi ngược lại:
- Không biết hôm nay tổng giám đốc Phương tới đây, có chuyện gì vậy?
Phương Thế Nguyên nói:
- Chủ tịch Hàn, nếu không có việc tôi không tới đâu, tập đoàn Thịnh Thế của chúng tôi là chủ đầu tư chính của công trình đường Tân Giang ở Tân Châu, là rất có thành ý và tự tin muốn làm tốt công trình này.
- Nhưng lúc trước vì một số lý do, nên công trình đường Tân Giang đã bị giáng đoạn, lần này tôi tới gặp Chủ Tịch Hàn, chính là muốn hỏi thăm một chút, hy vọng có thể khởi công sớm, để hoàn thành sớm công trình này.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đó cũng chính là tâm nguyện của tôi
Phương Thế Nguyên nói:
- Vậy thì tốt quá, Chủ tịch Hàn, đối với công trình này, hay là đối với tập đoàn Thịnh thế chúng tôi, anh có chỉ thị gì cứ nói, chúng tôi nhất định toàn lực phối hợp.
Với cách nghĩ của ông, nếu như Hàn Đông có thể nêu ra yêu cầu cá nhân nào đó, thì sự việc sẽ dễ dàng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.