Chương 301: Đa quản tề hạ
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
10/04/2013
Không phải chỉ có chỉnh đốn ngành than, mà trước đó còn phải chỉnh đốn mặt nhân sự, vì lợi ích của toàn bộ ngành sản xuất than đá, tất cả đều phải chỉnh đốn lại. Hàn Đông căm giận nói. Bị người chém, Hàn Đông không thể bỏ qua như vậy. Nếu như chuyện này nảy sinh là vì công tác chỉnh đốn của mình, vậy thì phải tiếp tục đẩy mạnh hơn nữa, phải cho bọn họ nếm thử một chút thủ đoạn của mình. Hàn Đông sẽ chuẩn bị triển khai công tác trên mọi phương diện, quản lý chặt xuống dưới, đả kích mạnh mẽ một số kẻ kiêu căng.
Sự kiện ám sát lần này, khiến Hàn Đông càng thêm quyết tâm, nhất định phải toàn lực chỉnh đốn ngành khai thác than ở huyện Vinh Quang. Vì vậy, Hàn Đông quyết định, tiến thêm một bước, tăng cường chỉnh đốn ngành than, nhất định phải đem ngành sản xuất than chấn chỉnh lại cho thật tốt, cho dù có gặp phải lực cản lớn như thế nào đi nữa, cũng phải thực hiện xuống dưới.
Sáng sớm hôm sau, Tào Vĩnh Ba qua đây báo cáo tình huống, nói là sau khi thẩm vấn mấy tên côn đồ ngày hôm qua suốt một đêm, thì biết được là chúng được một người tên là A Kim phái tới. Tuy nhiên, khi Cục cảnh sát phái người dựa theo địa chỉ mà mấy tên côn đồ này cung cấp đến bắt người, thì người ở đó đã bỏ chạy mất rồi.
- Tên A Kim này, nhất định là đã được báo trước, cho nên đã chạy trốn trong đêm hoặc là ẩn nấp vào đâu đấy.
Tào Vĩnh Ba nói.
- Y và một người con gái tên là Hứa Mỹ Phượng có quan hệ rất chặt chẽ, tuy nhiên, khi chúng tôi thông qua Hứa Mỹ Phượng để liên hệ với A Kim, thì cũng không có bất cứ tin tức nào, gọi vào số di động của A Kim cũng không có ai nhấc máy, bạn bè của y cũng không biết y đang ở đâu. Tuy nhiên, nhiều dấu vết cũng cho thấy, tên này vẫn chưa rời khỏi huyện Vinh Quang và Vinh Châu, Cục công an đang dốc toàn lực để tìm kiếm tên này.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Ừ, vừa phải phải tăng cường truy bắt tên này, vừa phải tận lực theo sát những người trước kia từng có quan hệ với y để tìm kiếm manh mối. Tôi cảm thấy, tên này cũng không phải là chủ mưu chân chính. Mặt khác, nhìn vào công tác của Huyện ủy, thì kẻ sai khiến tên này, hẳn phải có liên hệ vô cùng chặt chẽ với ngành than, Cục công an cũng có thể tiến hành điều tra thêm theo hướng này.
Tào Vĩnh Ba nói:
- Bí thư Hàn, tôi cho rằng, việc này không nên làm rầm rộ, do vậy, tôi chuẩn bị yên lặng tiến hành điều tra trên toàn bộ huyện, từ đó tìm kiếm manh mối bên trong.
- Việc này giao cho ông toàn quyền xử lý, tôi chỉ muốn nhấn mạnh một điều, đó là, từ chuyện lần này, có thể thấy rằng tình hình trị an trên toàn bộ huyện là không được tốt. Đối với những tên côn đồ như thế này, nhất định phải tiến hành thanh lý triệt để, khiến cho người dân trong huyện có được cuộc sống thanh bình.
Hàn Đông nghiêm khắc nói.
- Ông nhậm chức cũng đã được một thời gian, cũng nên chuẩn bị làm một số việc, hiện tại chính là lúc kiểm nghiệm năng lực công tác của ông.
Tào Vĩnh Ba đứng lên hành lễ, nói:
- Xin Bí thư Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ không phụ sứ mệnh.
Sau khi Tào Vĩnh Ba rời khỏi không lâu, Chánh văn phòng huyện ủy Trịnh Thành Văn đi vào, nói:
- Bí thư Hàn, nghe nói ngày hôm qua có người gây rối ở gần nhà khách huyện ủy.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Có mấy tên côn đồ gây rối. Tuy nhiên đã bị Cục Công an bắt lại rồi.
Trịnh Thành Văn nhìn Hàn Đông, nói:
- Bí thư Hàn, trị an ở huyện Vinh Quang không được tốt cho lắm, vì sự an toàn của ngài, sau này ngài không thể đi ra ngoài một mình, ngài là đầu tàu của toàn bộ huyện, bởi vậy, xin ngài phối hợp.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Được, tôi sẽ chú ý. Chủ nhiệm Trịnh không cần quá lo lắng.
Hàn Đông đương nhiên sẽ chú ý, dù sao vẫn còn chưa tìm được chủ mưu thực sự đứng sau mấy tên côn đồ này. Đối thủ vẫn còn trốn ở một nơi bí mật gần đó chưa có xuất hiện, thì Hàn Đông cũng sẽ không cậy mạnh. Cho dù là thân thủ của Hàn Đông không tồi, nhưng cũng sẽ không đề phòng được nếu như đối phương trốn ở một nơi bí mật rồi đánh lén.
Cho nên, Hàn Đông quyết định, đi đâu cũng sẽ để cho Bạch Hi Lâm lái xe đưa mình đi.
Trong tình huống như vậy, đối phương cũng sẽ không dám hành động quá mức lộ liễu. Dù sao, xã hội này vẫn còn chưa có loạn đến mức như vậy.
Hàn Đông gọi Tả Nhất Sơn vào, nói:
- Nhất Sơn, cậu nói với Bạch Hi Lâm là sau này đúng giờ đến đón tôi.
- Vâng.
Tuy trong lòng anh ta có chút nghi hoặc nhưng tuyệt đối cũng sẽ không hỏi ra.
------
- Chuyện lần này đúng là rút dây động rừng.
Sa Trí Tuyên thở dài một hơi, nói.
- Hơn nữa, những tên này sau khi bị bắt, khẵng định sẽ khai ra A Kim, nói không chừng, sau đó cảnh sát cũng sẽ điều tra ra được việc này có liên quan tới Điền Chính Nghiệp.
Ngô Hiểu Bảo ngồi đối diện ông ta, còn đang ôm một người con gái quyến rũ trong lòng, tay không ngừng sờ soạng trước ngực của cô ta. Y cười lạnh, nói:
- Chuyện lần này, trên thực tế không có liên quan tới chúng ta, cho dù cảnh sát có tra ra được chủ mưu, thì cũng chỉ có mình nó chết mà thôi. Mặc dù chúng ta có hợp tác cùng nó trên inte, nhưng lại không có căn cứ chính xác nào cả. Anh nói xem, Hàn Đông có thể vì chuyện này mà thả lỏng chuyện chỉnh đốn mỏ than hay không?
Sa Trí Tuyên lắc đầu nói:
- Khả năng này hẳn là không lớn, tuy tôi không có qua lại nhiều với Hàn Đông, nhưng cũng biết được, tiểu tử này chính là một khối xương cứng, không dễ ăn. Chỉ sợ chuyện lần này sẽ càng khiến cho Hàn Đông tăng mạnh hơn nữa việc chỉnh đốn mỏ than.
Mặt Ngô Hiểu Bảo hiện lên một tia phẫn nộ, hung hăng bóp mạnh đôi gò núi của cô gái kia, khiến cho cô ta đau kêu lên một tiếng, nhưng trên mặt nở nụ cười quyến rũ vô cùng.
- Hừ, bất kể thế nào, chúng ta cũng sẽ không chịu thua. Dù sao trên huyện có nhiều mỏ than như vậy, tôi cũng muốn nhìn xem hắn ta có thể chỉnh đốn lại hết hay không. Hắn làm quan, chỉnh đốn mỏ than tất nhiên cũng chỉ là muốn làm ra chiến tích mà thôi. Nhưng nếu như việc chỉnh đốn có vấn đề, thì sợ là có muốn làm tiếp cũng không được.
Sa Trí Tuyên tươi cười, nói:
- Anh nói cũng đúng. Đối phó với hạng người như Hàn Đông, thì chúng ta không thể đơn đả độc đấu, phải khéo phát huy lực lượng quần chúng. Hàn Đông đang muốn làm hai việc, thứ nhất là chỉnh đốn an toàn, nhưng tôi thấy gần như tất cả các xí nghiệp đều không đạt được tiêu chuẩn an toàn của Cục khai thác than, chuyện thứ hai là tăng cường hạn mức bồi thường sự cố mỏ than, muốn tiến hành bồi thường bổ sung những sự cố đã phát sinh trong năm đó. Hai chuyện này, nhất định sẽ vấp phải sự phản đối rất lớn , chúng ta chỉ cần đứng giữa nghĩ biện pháp, khẳng định sẽ có rất nhiều người hưởng ứng. Mặt khác, những mỏ than đó nuôi sống nhiều công nhân như vậy, nếu như họ biết được là vì huyện sắp tiến hành chỉnh đốn mà khiến cho họ mất đi nguồn thu nhập, thì họ có thể gây rối hay không?
Ngô Hiểu Bảo tươi cười, nói:
- Điều đó là khẳng định. Đường sống bị chặt đứt, bọn họ có thể chịu được mới là lạ.
Hai người đang trò chuyện thì Điền Chính Nghiệp chạy đến, tức giận nói:
- A Kim không ngờ chỉ vì một người phụ nữ mà không chịu rời khỏi Vinh Châu.
- Đúng vậy không?
Sa Trí Tuyên lạnh mặt nói:
- Y còn ở lại trong thành phố thì chỉ sợ sớm hay muộn cũng sẽ bị bắt, khi đó thì anh phải làm sao đây?
Điền Chính Nghiệp bực bội, nói:
- Đúng vậy, tôi đã bảo y trốn đi, qua một thời gian rồi xem sao, nhưng nói như thế nào cũng không chịu nghe. Để tôi điên lên, giết chết người phụ nữ kia, thì xem y còn muốn ở lại đây hay không.
Ngô Hiểu Bảo bĩu môi, mắng:
- Mi đúng là óc heo, vậy thì mi không biết làm thế nào để diệt trừ hậu hoạn sao! Mẹ nó. Tôi ghét nhất những kẻ không nghe lời.
Điền Chính Nghiệp giật mình, lập tức gật đầu nói:
- Tôi biết phải làm như thế nào rồi, qua hai ngày nữa, nếu như tiểu tử kia còn không chịu đi, thì tôi sẽ khiến y phải nghe lời.
-----
- Bí thư Hàn, đây là phương án thúc đẩy phát triển xí nghiệp ở huyện chúng ta. Mời ngài xem qua một chút.
Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư cẩn thận đưa tài liệu cho Hàn Đông.
Hàn Đông nhận lấy, cũng không vội xem mà thản nhiên hỏi:
- Anh giới thiệu qua một chút về phương án này đi.
- Vâng. Bí thư Hàn.
Chu Thành Phong âm thầm cảm thấy may mắn trong lòng, may mà mình biết được Hàn Đông rất nghiêm khắc, cho nên trước khi đến báo cáo công tác, đã cẩn thận đọc đi đọc lại phương án này mấy lần, đọc hiểu và thộc hết các điều khoản trong đó, bởi vậy cũng không sợ Hàn Đông hỏi lại.
Chu Thành Phong giới thiệu xong, Hàn Đông cũng không biểu lộ gì.
Tuy nhiên, Hàn Đông cũng nghe ra được, lần này Chu Thành Phong khẳng định đã tốn một phen tâm tư, xem ra mình khiển trách ông ta xong cũng có hiệu quả.
“Ha ha, cho nên nói, con người nhiều khi cũng phải cần có áp lực, nếu không có áp lực, thì cũng sẽ không có động lực.”
Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng. Sau khi Chu Thành Phong báo cáo xong, Hàn Đông nói:
- Ừ, nhìn chung, ý tưởng này rất khả thi, tuy nhiên, đây cũng vẫn chỉ là một phương án mà thôi, quan trọng vẫn là xem thực tế phải làm như thế nào, ví dụ như trợ giúp thị nghiệp ở xã, thị trấn vay vốn, nhất định phải phối hợp với ngân hàng trong huyện và tín dụng ở xã tiến hành kết nối chuyên môn, nói cách khác, nếu như để cho xí nghiệp ở xã hay thị trấn tự mình đi liên hệ, thì khẳng định là sẽ không vay được đồng nào.
- Thực thi phương án mới là nhiệm vụ nặng nề, mặt khác, Chủ tịch huyện Quang Vinh cũng phụ trách phát triển xí nghiệp tư nhân, do vậy ông cũng phải đi báo cáo công tác với Chủ tịch huyện, liên kết tình hình, như vậy mới có thể kịp thời tìm ra vấn đề và giải quyết vấn đề.
Chu Thành Phong gật đầu nói:
- Chỉ thị của Bí thư Hàn tôi nhất định dốc hết sức quán triệt xuống dưới.
Trong lòng ông ta cũng cảm thấy hơi khó xử, bởi vì ông ta vốn là do Phó Chủ tịch thường trực huyện Ấu Đăng Quyền nâng đỡ đi lên, mà vừa rồi, Hàn Đông lại muốn ông ta liên lạc nhiều hơn với Vinh Tiểu Dân, chẳng lẽ, Vinh Tiểu Dân chính là người của Hàn Đông. Nếu như vậy thì tình cảnh của ông ta cũng có chút không ổn. Tuy nhiên, tình huống ở Hội nghị thường vụ huyện ủy lần trước đã dần dần được truyền ra ngoài, tất cả mọi người đều biết Hàn Đông và Chủ tịch huyện Điền lần đầu tiên giao phong chính diện, Hàn Đông đã kết thúc toàn thắng, Hàn Đông đã để lộ ra mặt mạnh mẽ, bởi vậy, tất cả mọi người đều hiểu được, Bí thư huyện ủy trẻ tuổi mới tới này, có thủ đoạn cực kỳ lợi hại, làm chuyện gì cũng phải cẩn thận hơn một chút mới tốt.
Thân là người thuộc trận doanh của Điền Thần, nếu như Chu Thành Phong không phải là cục trưởng của cục xúc tiến đầu tư, thì sợ là Hàn Đông cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào ông ta như thế, bởi vì Cục xúc tiến đầu tư vô cùng quan trọng đối với công tác thu hút đầu tư của toàn bộ huyện. Hàn Đông là Bí thư huyện ủy, phải chịu trách nhiệm về mọi mặt, mà kinh tế lại là công tác quan trọng nhất, vậy nên lực chú ý tất nhiên sẽ rơi xuống đầu cục xúc tiến đầu tư.
Sau đó, Hàn Đông lại chăm chú đọc lại phương án, rồi ký tên phê chuẩn, yêu cầu ủy ban nhân dân huyện tích cực hoàn thành công việc.
Điền Thần cũng nhanh chóng nhận được phương án này, thấy Hàn Đông đã ký tên, trong lòng ông ta cảm thấy rất khó chịu. Bàn tay của Hàn Đông này vươn ra thật đúng là dài, kinh tế là công tác do Ủy ban nhân dân huyện phụ trách, Ủy ban nhân dân huyện muốn làm thế nào thì cũng là chuyện của Ủy ban nhân dân huyện, đâu cần Bí thư huyện ủy như hắn khoa tay múa chân vào làm gì?
Hàn Đông là Bí thư huyện ủy thế nhưng lại muốn nắm lấy công tác trọng điểm của các xí nghiệp trên toàn huyện mà Điền Thần làm Chủ tịch huyện lại cũng không có chút biện pháp nào.
Bí thư huyện ủy là người quản lý vĩ mô, đề ra phương hướng và xử lý những chuyện lớn, cho nên việc này cũng vẫn nằm trong phạm vi quyền lực của Hàn Đông, chỉ cần Hàn Đông không làm việc quá đáng, thì Điền Thần cũng không có lý do gì để phản đối. Đương nhiên, nếu như Điền Thần có biện pháp khống chế được hơn một nửa số Ủy viên thường vụ huyện ủy, thì Hàn Đông kia cho dù có là Bí thư huyện ủy đi chăng nữa, thì lời nói cũng sẽ không có tác dụng.
Kỳ thật, sở dĩ Hàn Đông đặc biệt viết chỉ thị, bắt Ủy ban nhân dân huyện chứng thực xuống dưới, cũng chỉ là muốn thông qua phương thức này để ra tay với Ủy ban nhân dân huyện bên kia, như vậy mới có thể không ngừng mở rộng lực ảnh hưởng của bản thân mình. Hơn nữa, sau khi chỉ thị này được phê chuẩn, thì Hàn Đông cũng có thêm một lý do để hỏi đến. Dù sao Bí thư huyện ủy cũng đã phê duyệt và giao cho Ủy ban nhân dân huyện rồi, sau này, Ủy ban nhân dân huyện xử lý như thế nào, hiệu quả ra sao, cuối cùng cũng phải đưa ra một cách nói mới được.
- Bí thư Hàn, nhìn vào tình hình hiện tại, thì toàn bộ huyện có tất cả bảy mươi lăm mỏ than lớn nhỏ, nhưng chỉ có hai mỏ than là đạt tiêu chuẩn an toàn, hơn nữa, bởi vì các mỏ than phân bố một cách phân tán, không được quản lý, tình trạng hư hỏng bề mặt cũng khá nghiêm trọng, nếu muốn chỉnh lý lại hết tất cả, thì tôi cảm thấy phải cho đóng cửa một số mỏ than nhỏ, nói cách khác, thủy chung vẫn tồn tại một vấn đề rất lớn, dù sao trên huyện cũng không thể lúc nào cũng phái người xuống được. Lấy trấn Cổ Song làm ví dụ, ở trấn đã từng thành lập đội tuần tra đặc biệt, thế nhưng những mỏ than này vẫn có biện pháp, bọn họ đặc biệt cho người ra canh gác, nếu như thấy đội tuần tra đến, thì bọn họ sẽ âm thầm lặng lẽ mà tắt hết đèn, cũng không phát ra tiếng động gì, đội tuần tra vừa đi, họ lại bắt đầu thi công tiếp. Hơn nữa, bây giờ còn xuất hiện một hiện tượng đó là các mỏ quặng bắt đầu liên hợp lại đối phó với tổ tuần tra kiểm tra an toàn, khiến cho công tác của chúng ta gặp trở ngại rất lớn!
Bộ Cương ngồi trước mặt Hàn Đông, tỉ mỉ báo cáo lại tình huống công tác trong khoảng thời gian này.
Nghe ông ta báo cáo, Hàn Đông cảm thấy trong khoảng thời gian này, công tác của hắn đã làm được đến nơi, đối với tình hình thanh trừ các mỏ than trên toàn bộ huyện, hắn cảm thấy rất vừa lòng, xem ra Bộ Cương mới được điều tới đây cũng không tồi.
Tuy nhiên, đối với những vấn đề mà Bộ Cương vừa mới đề cập tới, Hàn Đông cũng cảm thấy có chút đau đầu, mỏ than ở huyện Vinh Quang, hầu hết đều là những mỏ than nhỏ, nếu muốn thực hiện chỉnh đốn thì quả thực cũng rất đau đầu, nhân lực tiêu phí cũng khá nhiều. Hơn nữa, nếu như chủ của mấy mỏ than này thật sự liên hợp lại, thì sẽ vô cùng bất lợi đối với việc chỉnh đốn trên toàn bộ huyện.
- Mặc kệ tình huống như thế nào, công tác chỉnh đốn mỏ than nhất định phải làm xuống dưới, hơn nữa, không thể có nửa phần lơi lỏng.
Hàn Đông bắt tay nói.
- Còn đối với những tình huống anh vừa nói, thì trước tiên, chúng ta phải có một cơ chế dự phòng. Tất cả các cán bộ đều có tác dụng, xã, thị trấn, thôn, mỗi bậc toàn bộ đều phải chấn chỉnh lại, mặt khác, chúng ta cũng không thể ôm đồm quá nhiều, phải có trọng điểm, trước hãy đột phá một vài mỏ than trọng điểm trước, theo thứ tự làm ra điển hình, rồi sau đó mới toàn diện triển khai xuống dưới. Tôi cho rằng, trước tiên cứ lấy trấn Cổ Song làm thí điểm, còn các xã, thị trấn khác thì tạm dừng một chút, đợi chỉnh đốn tất cả các mỏ than ở trấn Cổ Song xong, rồi mới tiếp tục làm.
Trữ lượng mỏ than ở trấn Cổ Song là lớn nhất, chất lượng cũng tốt nhất, chiếm một nửa số lợi nhuận và thuế của các mỏ than trên toàn huyện, đạt tới trên 60%.
Bởi vậy, chỉnh đốn mỏ than, phải lấy trấn Cổ Song làm khu vực trọng điểm, rồi đem nơi này làm điểm đột phá ban đầu. Chỉ cần chỉnh đốn được tất cả các mỏ than ở trấn Cổ Song, thì công tác chỉnh đốn trên toàn bộ huyện cũng sẽ theo đó mà hoàn thành.
- Được. Có thể đưa xuống dưới một phần văn kiện nữa, yêu cầu tất cả các mỏ than phải ngừng sản xuất, nhất định phải hoàn thành công tác cải cách và chỉnh đốn an toàn trong vòng bốn mươi ngày, sau đó, tiến hành nghiệm thu lại. Nếu như vẫn còn không hợp cách, liền lập tức đóng của mỏ, thu hồi.
Hàn Đông thần sắc nghiêm trọng nói.
- Nếu như không làm ra điểm lợi hại, thì chủ của mấy mỏ than này cũng sẽ không có động lực để mà chỉnh đốn và cải cách. Đối với những mỏ than bị thu hồi, thì có thể tiến hành đấu thầu trên toàn quốc, để những xí nghiệp có năng lực đến khai thác than.
Bộ Cương hơi cúi đầu, ghi chép lại tất cả những chỉ thị của Hàn Đông. Sau đó, ông ta nói:
- Bí thư Hàn, nếu như làm như vậy, khẳng định sẽ tạo ra mâu thuẫn nhất định, bởi vậy tôi đề nghị tăng cường công tác của đồn công an ở trấn Cổ Song.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Điểm ấy ông cứ yên tâm, tôi lập tức sẽ đến đồn công an điều tra nghiên cứu, để Cục công an nhanh chóng làm tốt công tác phối hợp tương quan. Đúng rồi, ở thời điểm này, phải tiến thêm một bước xuống dưới cơ sở làm tốt công tác tuyên truyền cho người dân, đặc biệt phải nhấn mạnh tuyên truyền về tình trạng tai nạn sập mỏ trong những năm gần đây tren toàn bộ huyện, kết hợp với những số liệu và hình ảnh tương quan, để cho mọi người đều biết, nếu như không làm tốt công tác an toàn ở mỏ than, thì sẽ dẫn tới tai họa ngầm rất lớn, đồng thời cũng phải khuyên can mọi người, hiện tại không cần phải đến mỏ khai thác than, đợi sau khi huyện hoàn thành công tác chỉnh đốn mỏ than và chuẩn bị tốt rồi, thì họ lại có thể tiếp tục quay về mỏ than làm việc. Hơn nữa, lần này, kết quả xử lý mỏ than lớn của lão Trịnh, cũng có thể coi như là một điểm quan trọng cần tuyên truyền cho tất cả mọi người biết được, Ủy ban nhân dân huyện là toàn tâm toàn ý suy nghĩ, làm việc vì lợi ích của người dân. Một khi người dân đã hiểu được điều đó rồi, thì sẽ không đi theo gây rối nữa, như vậy, mấy chủ mỏ than này cũng dễ giả quyết hơn.
Bộ Cương từ đáy lòng nói:
- Bí thư hàn suy xét thật chu toàn, lần này tôi trở về sẽ tổ chức tuyên truyền thật tốt, nhất định sẽ mau chóng khiến cho mọi người hiểu được tầm quan trọng trong công tác của chúng ta.
Hàn Đông nói:
- Được. làm cho tốt vào. Tôi sẽ để cho ban tuyên giáo cũng tham gia vào công tác tuyên truyền lần này.
- Bí thư Hàn thật sự quyết đoán.
Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà mỉm cười nói. Sau khi ông ta nghe được biện pháp mới nhất để chỉnh đốn mỏ than của Hàn Đông, trong lòng cảm thấy lần này Hàn Đông tới là để làm thật sự.
- Vấn đề mỏ than trước nay vẫn là vấn đề khó khăn của toàn huyện. Cho tới nay, vẫn không có biện pháp giải quyết triệt để. Bí thư Hàn mới đến đã nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán tiến hành công tác chỉnh đốn, tôi tin tưởng dưới sự lãnh đạo của Bí thư Hàn, nhất định có thể đem công tác chỉnh đốn mỏ than hoàn thành thật tốt.
Thông qua việc hợp tác với Hàn Đông, Phó Sùng Hà đã thấy được những điểm tốt nhất định, hơn nữa, nhìn vào sự phát triển của Hàn Đông, thì người này nhất định sẽ không có khả năng ngồi chết dí mãi ở huyện Vinh Quang này. Bởi vậy, trong lòng Phó Sùng Hà cảm thấy nhất định phải duy trì mối quan hệ thân thiết với Hàn Đông, cũng có thể tiến hành một vài trao đổi nữa, như vậy mình ở giữa mới có thể đạt được lợi ích lớn hơn.
Về phần Chủ tịch huyện Điền Thần, Phó Sùng Hà vốn không chọn người này. Cô và Điền Thần hợp tác với nhau một khoảng thời gian cũng không ngắn, thủ đoạn của người này đôi khi thiếu quang minh, mặt khác, Điền Thần lại khá dung túng cho con của ông ta là Điền Chính Nghiệp, điều này trở thành sơ hở lớn nhất của Điền Thần, lúc nào cũng sẽ xảy ra vấn đề cũng không biết chừng, bởi vậy, Phó Sùng Hà không nghĩ đem bản thân mình cột vào trong tập đoàn lợi ích của Điền Thần. Còn Hàn Đông thì lại không giống như vậy. Từ lúc Hàn Đông bước vào huyện Vinh Quang giữ chức Bí thư huyện ủy đến nay, Phó Sùng Hà đã đặc biệt cẩn thận tiến hành nghiên cứu qua phong cách làm việc và kinh nghiệm lý lịch của Hàn Đông, cô tổng kết được là Hàn Đông người này làm việc rất biết suy nghĩ, có thủ đoạn, hơn nữa, nhân phẩm cũng không tồi, tuổi còn trẻ mà lại biểu hiện rất điềm đạm, khí chất chắc chắn, hơn nữa, sau lưng mơ hồ còn có quan hệ, tiền đồ tương lai khẳng định sẽ còn phát triển rất xa, đối địch với người như vậy, là việc cực kỳ bất lợi.
Cho nên, lúc trước khi Điền Thần gọi Hàn Đông là Bí thư tiểu Hàn, là muốn biểu lộ tư cách trưởng bối cũng như sự khinh thường đối với Hàn Đông, trong lòng Phó Sùng Hà cảm thấy bây giờ Điền Thần tỏ ra coi thường Hàn Đông, tương lai nhất định sẽ phải chịu thiệt, kết quả là mới qua không bao lâu, ở Hội nghị thường vụ, Điền Thần đã bị Hàn Đông hung hăng cảnh cáo một phen.
“Với Bí thư trẻ tuổi này, lựa chọn tốt nhất là hợp tác mà không phải đối nghịch.”
Phó Sùng Hà âm thầm nghĩ, đương nhiên cô ta cũng biết, ở vị trí của Điền Thần, khả năng hợp tác với Hàn Đông là không lớn. Hơn nữa nếu Điền Thần và Hàn Đông hợp tác thì cũng không có cơ hội cho cô hợp tác với Hàn Đông.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:
- Công tác chỉnh đốn mỏ than, là chuyện lớn lợi nước lợi dân, Huyện ủy nhất định phải hạ quyết tâm lớn thực hiện xuống dưới, bởi vậy, ban Tuyên giáo cũng nhất định phải làm tốt công tác tuyên truyền giải thích, giúp công tác chỉnh đốn thuận lợi dọn sạch chướng ngại.
Phó Sùng Hà mỉm cười nói:
- Bí thư Hàn yên tâm, tôi sẽ bố trí thực hiện việc này, nhất định sẽ phối hợp với tổ lãnh đạo làm tốt công tác tương quan.
Hàn Đông khá vừa lòng với thái độ của Phó Sùng Hà, cho dù Phó Sùng Hà không có suy nghĩ đứng sang phía bên này, nhưng chỉ cần cô ta có phương châm phối hợp với công tác của mình, thì cứ để cho cô ta đạt được một ít lợi ích cũng được.
Sau đó, Hàn Đông liền bảo Tả Nhất Sơn thông báo cho cục Công an, là nửa tiếng nữa, Hàn Đông sẽ đến cục công an điều tra nghiên cứu.
Đây là lần đầu tiên Hàn Đông đến Cục công an điều tra nghiên cứu, trước kia là bởi vì Lý Vĩnh Trung nắm giữ cục Công an, nhưng hiện tại, Cục trưởng cục Công an Tào Vĩnh Ba là người mà Hàn Đông trực tiếp xin thành phố điều xuống dưới, là thân tín của Hàn Đông, bởi vậy, lúc này, Hàn Đông mới đến cục công an thị sát công tác.
Hiện tại, Tào Vĩnh Ba đang thực hiện rầm rộ công tác trấn áp trên toàn bộ huyện, được hưởng ứng rất lớn, mọi người đều tỏ ra hoan nghênh và rất vừa lòng với công tác của cục Công an, việc này đối với cục công an ở huyện Vinh Quang mà nói, là một việc vô cùng khó có được.
Trong phòng hội nghị, Hàn Đông ngồi nghe báo cáo về tình huống công tác trấn áp sắp tới, cũng đưa ra chỉ thị tương quan.
- Nhiệm vụ lớn nhất của cục Công an, chính là giữ gìn an ninh trật tự, nếu không thể làm tốt được công tác trị an trên toàn bộ huyện, không thể khiến cho người dân vừa lòng, thì chính là cục công an đã không làm tròn bổn phận. Lần này trấn áp nghiêm túc có hiệu quả nhưng Cục công an cũng không phải được như vậy rồi mà bỏ qua, sau này nhất định phải tăng mạnh công tác hơn nữa, không ngừng củng cố hiệu quả lần này.
Hàn Đông đưa ra chú ý này rồi tiếp tục chuyển sang việc chỉnh đốn mỏ than:
- Công tác chỉnh đốn mỏ than, là công tác trọng điểm sắp tới của toàn bộ huyện, bởi vì mỏ than có đả động đến lợi ích khá lớn, cho nên công tác chỉnh đốn khẳng định sẽ xuất hiện vấn đề, cho nên công an cũng phải làm thật tốt công tác chuẩn bị tương ứng. Trước mắt, huyện ủy chuẩn bị lấy trấn Cổ Song là điểm đột phá trong công tác nghiêm khắc chỉnh đốn mỏ than, vì thế cục công an phải tăng cường công tác ở đồn công an thị trấn Cổ Song, giúp đỡ cho công tác chỉnh đốn ở đó.
Lúc Hàn Đông nói chuyện, tất cả các nhân viên ngồi dưới đều chăm chú ghi chép lại.
Trước đó, Tào Vĩnh Ba đã tiến hành thanh tẩy một lần từ trên xuống dưới trong toàn cục công an, hễ người nào có vấn đề, ông ta đều cho ra khỏi đội ngũ công an, cho nên, hiện tại sức chiến đấu của cục công an huyện Vinh Quang có thể nói là mạnh nhất.
Tất cả mọi người đều biết, Tào Vĩnh Ba là người của Hàn Đông, bởi vậy trong lúc Hàn Đông nói chuyện, một chút cũng không dám sơ suất.
Sự kiện ám sát lần này, khiến Hàn Đông càng thêm quyết tâm, nhất định phải toàn lực chỉnh đốn ngành khai thác than ở huyện Vinh Quang. Vì vậy, Hàn Đông quyết định, tiến thêm một bước, tăng cường chỉnh đốn ngành than, nhất định phải đem ngành sản xuất than chấn chỉnh lại cho thật tốt, cho dù có gặp phải lực cản lớn như thế nào đi nữa, cũng phải thực hiện xuống dưới.
Sáng sớm hôm sau, Tào Vĩnh Ba qua đây báo cáo tình huống, nói là sau khi thẩm vấn mấy tên côn đồ ngày hôm qua suốt một đêm, thì biết được là chúng được một người tên là A Kim phái tới. Tuy nhiên, khi Cục cảnh sát phái người dựa theo địa chỉ mà mấy tên côn đồ này cung cấp đến bắt người, thì người ở đó đã bỏ chạy mất rồi.
- Tên A Kim này, nhất định là đã được báo trước, cho nên đã chạy trốn trong đêm hoặc là ẩn nấp vào đâu đấy.
Tào Vĩnh Ba nói.
- Y và một người con gái tên là Hứa Mỹ Phượng có quan hệ rất chặt chẽ, tuy nhiên, khi chúng tôi thông qua Hứa Mỹ Phượng để liên hệ với A Kim, thì cũng không có bất cứ tin tức nào, gọi vào số di động của A Kim cũng không có ai nhấc máy, bạn bè của y cũng không biết y đang ở đâu. Tuy nhiên, nhiều dấu vết cũng cho thấy, tên này vẫn chưa rời khỏi huyện Vinh Quang và Vinh Châu, Cục công an đang dốc toàn lực để tìm kiếm tên này.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Ừ, vừa phải phải tăng cường truy bắt tên này, vừa phải tận lực theo sát những người trước kia từng có quan hệ với y để tìm kiếm manh mối. Tôi cảm thấy, tên này cũng không phải là chủ mưu chân chính. Mặt khác, nhìn vào công tác của Huyện ủy, thì kẻ sai khiến tên này, hẳn phải có liên hệ vô cùng chặt chẽ với ngành than, Cục công an cũng có thể tiến hành điều tra thêm theo hướng này.
Tào Vĩnh Ba nói:
- Bí thư Hàn, tôi cho rằng, việc này không nên làm rầm rộ, do vậy, tôi chuẩn bị yên lặng tiến hành điều tra trên toàn bộ huyện, từ đó tìm kiếm manh mối bên trong.
- Việc này giao cho ông toàn quyền xử lý, tôi chỉ muốn nhấn mạnh một điều, đó là, từ chuyện lần này, có thể thấy rằng tình hình trị an trên toàn bộ huyện là không được tốt. Đối với những tên côn đồ như thế này, nhất định phải tiến hành thanh lý triệt để, khiến cho người dân trong huyện có được cuộc sống thanh bình.
Hàn Đông nghiêm khắc nói.
- Ông nhậm chức cũng đã được một thời gian, cũng nên chuẩn bị làm một số việc, hiện tại chính là lúc kiểm nghiệm năng lực công tác của ông.
Tào Vĩnh Ba đứng lên hành lễ, nói:
- Xin Bí thư Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ không phụ sứ mệnh.
Sau khi Tào Vĩnh Ba rời khỏi không lâu, Chánh văn phòng huyện ủy Trịnh Thành Văn đi vào, nói:
- Bí thư Hàn, nghe nói ngày hôm qua có người gây rối ở gần nhà khách huyện ủy.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Có mấy tên côn đồ gây rối. Tuy nhiên đã bị Cục Công an bắt lại rồi.
Trịnh Thành Văn nhìn Hàn Đông, nói:
- Bí thư Hàn, trị an ở huyện Vinh Quang không được tốt cho lắm, vì sự an toàn của ngài, sau này ngài không thể đi ra ngoài một mình, ngài là đầu tàu của toàn bộ huyện, bởi vậy, xin ngài phối hợp.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Được, tôi sẽ chú ý. Chủ nhiệm Trịnh không cần quá lo lắng.
Hàn Đông đương nhiên sẽ chú ý, dù sao vẫn còn chưa tìm được chủ mưu thực sự đứng sau mấy tên côn đồ này. Đối thủ vẫn còn trốn ở một nơi bí mật gần đó chưa có xuất hiện, thì Hàn Đông cũng sẽ không cậy mạnh. Cho dù là thân thủ của Hàn Đông không tồi, nhưng cũng sẽ không đề phòng được nếu như đối phương trốn ở một nơi bí mật rồi đánh lén.
Cho nên, Hàn Đông quyết định, đi đâu cũng sẽ để cho Bạch Hi Lâm lái xe đưa mình đi.
Trong tình huống như vậy, đối phương cũng sẽ không dám hành động quá mức lộ liễu. Dù sao, xã hội này vẫn còn chưa có loạn đến mức như vậy.
Hàn Đông gọi Tả Nhất Sơn vào, nói:
- Nhất Sơn, cậu nói với Bạch Hi Lâm là sau này đúng giờ đến đón tôi.
- Vâng.
Tuy trong lòng anh ta có chút nghi hoặc nhưng tuyệt đối cũng sẽ không hỏi ra.
------
- Chuyện lần này đúng là rút dây động rừng.
Sa Trí Tuyên thở dài một hơi, nói.
- Hơn nữa, những tên này sau khi bị bắt, khẵng định sẽ khai ra A Kim, nói không chừng, sau đó cảnh sát cũng sẽ điều tra ra được việc này có liên quan tới Điền Chính Nghiệp.
Ngô Hiểu Bảo ngồi đối diện ông ta, còn đang ôm một người con gái quyến rũ trong lòng, tay không ngừng sờ soạng trước ngực của cô ta. Y cười lạnh, nói:
- Chuyện lần này, trên thực tế không có liên quan tới chúng ta, cho dù cảnh sát có tra ra được chủ mưu, thì cũng chỉ có mình nó chết mà thôi. Mặc dù chúng ta có hợp tác cùng nó trên inte, nhưng lại không có căn cứ chính xác nào cả. Anh nói xem, Hàn Đông có thể vì chuyện này mà thả lỏng chuyện chỉnh đốn mỏ than hay không?
Sa Trí Tuyên lắc đầu nói:
- Khả năng này hẳn là không lớn, tuy tôi không có qua lại nhiều với Hàn Đông, nhưng cũng biết được, tiểu tử này chính là một khối xương cứng, không dễ ăn. Chỉ sợ chuyện lần này sẽ càng khiến cho Hàn Đông tăng mạnh hơn nữa việc chỉnh đốn mỏ than.
Mặt Ngô Hiểu Bảo hiện lên một tia phẫn nộ, hung hăng bóp mạnh đôi gò núi của cô gái kia, khiến cho cô ta đau kêu lên một tiếng, nhưng trên mặt nở nụ cười quyến rũ vô cùng.
- Hừ, bất kể thế nào, chúng ta cũng sẽ không chịu thua. Dù sao trên huyện có nhiều mỏ than như vậy, tôi cũng muốn nhìn xem hắn ta có thể chỉnh đốn lại hết hay không. Hắn làm quan, chỉnh đốn mỏ than tất nhiên cũng chỉ là muốn làm ra chiến tích mà thôi. Nhưng nếu như việc chỉnh đốn có vấn đề, thì sợ là có muốn làm tiếp cũng không được.
Sa Trí Tuyên tươi cười, nói:
- Anh nói cũng đúng. Đối phó với hạng người như Hàn Đông, thì chúng ta không thể đơn đả độc đấu, phải khéo phát huy lực lượng quần chúng. Hàn Đông đang muốn làm hai việc, thứ nhất là chỉnh đốn an toàn, nhưng tôi thấy gần như tất cả các xí nghiệp đều không đạt được tiêu chuẩn an toàn của Cục khai thác than, chuyện thứ hai là tăng cường hạn mức bồi thường sự cố mỏ than, muốn tiến hành bồi thường bổ sung những sự cố đã phát sinh trong năm đó. Hai chuyện này, nhất định sẽ vấp phải sự phản đối rất lớn , chúng ta chỉ cần đứng giữa nghĩ biện pháp, khẳng định sẽ có rất nhiều người hưởng ứng. Mặt khác, những mỏ than đó nuôi sống nhiều công nhân như vậy, nếu như họ biết được là vì huyện sắp tiến hành chỉnh đốn mà khiến cho họ mất đi nguồn thu nhập, thì họ có thể gây rối hay không?
Ngô Hiểu Bảo tươi cười, nói:
- Điều đó là khẳng định. Đường sống bị chặt đứt, bọn họ có thể chịu được mới là lạ.
Hai người đang trò chuyện thì Điền Chính Nghiệp chạy đến, tức giận nói:
- A Kim không ngờ chỉ vì một người phụ nữ mà không chịu rời khỏi Vinh Châu.
- Đúng vậy không?
Sa Trí Tuyên lạnh mặt nói:
- Y còn ở lại trong thành phố thì chỉ sợ sớm hay muộn cũng sẽ bị bắt, khi đó thì anh phải làm sao đây?
Điền Chính Nghiệp bực bội, nói:
- Đúng vậy, tôi đã bảo y trốn đi, qua một thời gian rồi xem sao, nhưng nói như thế nào cũng không chịu nghe. Để tôi điên lên, giết chết người phụ nữ kia, thì xem y còn muốn ở lại đây hay không.
Ngô Hiểu Bảo bĩu môi, mắng:
- Mi đúng là óc heo, vậy thì mi không biết làm thế nào để diệt trừ hậu hoạn sao! Mẹ nó. Tôi ghét nhất những kẻ không nghe lời.
Điền Chính Nghiệp giật mình, lập tức gật đầu nói:
- Tôi biết phải làm như thế nào rồi, qua hai ngày nữa, nếu như tiểu tử kia còn không chịu đi, thì tôi sẽ khiến y phải nghe lời.
-----
- Bí thư Hàn, đây là phương án thúc đẩy phát triển xí nghiệp ở huyện chúng ta. Mời ngài xem qua một chút.
Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư cẩn thận đưa tài liệu cho Hàn Đông.
Hàn Đông nhận lấy, cũng không vội xem mà thản nhiên hỏi:
- Anh giới thiệu qua một chút về phương án này đi.
- Vâng. Bí thư Hàn.
Chu Thành Phong âm thầm cảm thấy may mắn trong lòng, may mà mình biết được Hàn Đông rất nghiêm khắc, cho nên trước khi đến báo cáo công tác, đã cẩn thận đọc đi đọc lại phương án này mấy lần, đọc hiểu và thộc hết các điều khoản trong đó, bởi vậy cũng không sợ Hàn Đông hỏi lại.
Chu Thành Phong giới thiệu xong, Hàn Đông cũng không biểu lộ gì.
Tuy nhiên, Hàn Đông cũng nghe ra được, lần này Chu Thành Phong khẳng định đã tốn một phen tâm tư, xem ra mình khiển trách ông ta xong cũng có hiệu quả.
“Ha ha, cho nên nói, con người nhiều khi cũng phải cần có áp lực, nếu không có áp lực, thì cũng sẽ không có động lực.”
Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng. Sau khi Chu Thành Phong báo cáo xong, Hàn Đông nói:
- Ừ, nhìn chung, ý tưởng này rất khả thi, tuy nhiên, đây cũng vẫn chỉ là một phương án mà thôi, quan trọng vẫn là xem thực tế phải làm như thế nào, ví dụ như trợ giúp thị nghiệp ở xã, thị trấn vay vốn, nhất định phải phối hợp với ngân hàng trong huyện và tín dụng ở xã tiến hành kết nối chuyên môn, nói cách khác, nếu như để cho xí nghiệp ở xã hay thị trấn tự mình đi liên hệ, thì khẳng định là sẽ không vay được đồng nào.
- Thực thi phương án mới là nhiệm vụ nặng nề, mặt khác, Chủ tịch huyện Quang Vinh cũng phụ trách phát triển xí nghiệp tư nhân, do vậy ông cũng phải đi báo cáo công tác với Chủ tịch huyện, liên kết tình hình, như vậy mới có thể kịp thời tìm ra vấn đề và giải quyết vấn đề.
Chu Thành Phong gật đầu nói:
- Chỉ thị của Bí thư Hàn tôi nhất định dốc hết sức quán triệt xuống dưới.
Trong lòng ông ta cũng cảm thấy hơi khó xử, bởi vì ông ta vốn là do Phó Chủ tịch thường trực huyện Ấu Đăng Quyền nâng đỡ đi lên, mà vừa rồi, Hàn Đông lại muốn ông ta liên lạc nhiều hơn với Vinh Tiểu Dân, chẳng lẽ, Vinh Tiểu Dân chính là người của Hàn Đông. Nếu như vậy thì tình cảnh của ông ta cũng có chút không ổn. Tuy nhiên, tình huống ở Hội nghị thường vụ huyện ủy lần trước đã dần dần được truyền ra ngoài, tất cả mọi người đều biết Hàn Đông và Chủ tịch huyện Điền lần đầu tiên giao phong chính diện, Hàn Đông đã kết thúc toàn thắng, Hàn Đông đã để lộ ra mặt mạnh mẽ, bởi vậy, tất cả mọi người đều hiểu được, Bí thư huyện ủy trẻ tuổi mới tới này, có thủ đoạn cực kỳ lợi hại, làm chuyện gì cũng phải cẩn thận hơn một chút mới tốt.
Thân là người thuộc trận doanh của Điền Thần, nếu như Chu Thành Phong không phải là cục trưởng của cục xúc tiến đầu tư, thì sợ là Hàn Đông cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào ông ta như thế, bởi vì Cục xúc tiến đầu tư vô cùng quan trọng đối với công tác thu hút đầu tư của toàn bộ huyện. Hàn Đông là Bí thư huyện ủy, phải chịu trách nhiệm về mọi mặt, mà kinh tế lại là công tác quan trọng nhất, vậy nên lực chú ý tất nhiên sẽ rơi xuống đầu cục xúc tiến đầu tư.
Sau đó, Hàn Đông lại chăm chú đọc lại phương án, rồi ký tên phê chuẩn, yêu cầu ủy ban nhân dân huyện tích cực hoàn thành công việc.
Điền Thần cũng nhanh chóng nhận được phương án này, thấy Hàn Đông đã ký tên, trong lòng ông ta cảm thấy rất khó chịu. Bàn tay của Hàn Đông này vươn ra thật đúng là dài, kinh tế là công tác do Ủy ban nhân dân huyện phụ trách, Ủy ban nhân dân huyện muốn làm thế nào thì cũng là chuyện của Ủy ban nhân dân huyện, đâu cần Bí thư huyện ủy như hắn khoa tay múa chân vào làm gì?
Hàn Đông là Bí thư huyện ủy thế nhưng lại muốn nắm lấy công tác trọng điểm của các xí nghiệp trên toàn huyện mà Điền Thần làm Chủ tịch huyện lại cũng không có chút biện pháp nào.
Bí thư huyện ủy là người quản lý vĩ mô, đề ra phương hướng và xử lý những chuyện lớn, cho nên việc này cũng vẫn nằm trong phạm vi quyền lực của Hàn Đông, chỉ cần Hàn Đông không làm việc quá đáng, thì Điền Thần cũng không có lý do gì để phản đối. Đương nhiên, nếu như Điền Thần có biện pháp khống chế được hơn một nửa số Ủy viên thường vụ huyện ủy, thì Hàn Đông kia cho dù có là Bí thư huyện ủy đi chăng nữa, thì lời nói cũng sẽ không có tác dụng.
Kỳ thật, sở dĩ Hàn Đông đặc biệt viết chỉ thị, bắt Ủy ban nhân dân huyện chứng thực xuống dưới, cũng chỉ là muốn thông qua phương thức này để ra tay với Ủy ban nhân dân huyện bên kia, như vậy mới có thể không ngừng mở rộng lực ảnh hưởng của bản thân mình. Hơn nữa, sau khi chỉ thị này được phê chuẩn, thì Hàn Đông cũng có thêm một lý do để hỏi đến. Dù sao Bí thư huyện ủy cũng đã phê duyệt và giao cho Ủy ban nhân dân huyện rồi, sau này, Ủy ban nhân dân huyện xử lý như thế nào, hiệu quả ra sao, cuối cùng cũng phải đưa ra một cách nói mới được.
- Bí thư Hàn, nhìn vào tình hình hiện tại, thì toàn bộ huyện có tất cả bảy mươi lăm mỏ than lớn nhỏ, nhưng chỉ có hai mỏ than là đạt tiêu chuẩn an toàn, hơn nữa, bởi vì các mỏ than phân bố một cách phân tán, không được quản lý, tình trạng hư hỏng bề mặt cũng khá nghiêm trọng, nếu muốn chỉnh lý lại hết tất cả, thì tôi cảm thấy phải cho đóng cửa một số mỏ than nhỏ, nói cách khác, thủy chung vẫn tồn tại một vấn đề rất lớn, dù sao trên huyện cũng không thể lúc nào cũng phái người xuống được. Lấy trấn Cổ Song làm ví dụ, ở trấn đã từng thành lập đội tuần tra đặc biệt, thế nhưng những mỏ than này vẫn có biện pháp, bọn họ đặc biệt cho người ra canh gác, nếu như thấy đội tuần tra đến, thì bọn họ sẽ âm thầm lặng lẽ mà tắt hết đèn, cũng không phát ra tiếng động gì, đội tuần tra vừa đi, họ lại bắt đầu thi công tiếp. Hơn nữa, bây giờ còn xuất hiện một hiện tượng đó là các mỏ quặng bắt đầu liên hợp lại đối phó với tổ tuần tra kiểm tra an toàn, khiến cho công tác của chúng ta gặp trở ngại rất lớn!
Bộ Cương ngồi trước mặt Hàn Đông, tỉ mỉ báo cáo lại tình huống công tác trong khoảng thời gian này.
Nghe ông ta báo cáo, Hàn Đông cảm thấy trong khoảng thời gian này, công tác của hắn đã làm được đến nơi, đối với tình hình thanh trừ các mỏ than trên toàn bộ huyện, hắn cảm thấy rất vừa lòng, xem ra Bộ Cương mới được điều tới đây cũng không tồi.
Tuy nhiên, đối với những vấn đề mà Bộ Cương vừa mới đề cập tới, Hàn Đông cũng cảm thấy có chút đau đầu, mỏ than ở huyện Vinh Quang, hầu hết đều là những mỏ than nhỏ, nếu muốn thực hiện chỉnh đốn thì quả thực cũng rất đau đầu, nhân lực tiêu phí cũng khá nhiều. Hơn nữa, nếu như chủ của mấy mỏ than này thật sự liên hợp lại, thì sẽ vô cùng bất lợi đối với việc chỉnh đốn trên toàn bộ huyện.
- Mặc kệ tình huống như thế nào, công tác chỉnh đốn mỏ than nhất định phải làm xuống dưới, hơn nữa, không thể có nửa phần lơi lỏng.
Hàn Đông bắt tay nói.
- Còn đối với những tình huống anh vừa nói, thì trước tiên, chúng ta phải có một cơ chế dự phòng. Tất cả các cán bộ đều có tác dụng, xã, thị trấn, thôn, mỗi bậc toàn bộ đều phải chấn chỉnh lại, mặt khác, chúng ta cũng không thể ôm đồm quá nhiều, phải có trọng điểm, trước hãy đột phá một vài mỏ than trọng điểm trước, theo thứ tự làm ra điển hình, rồi sau đó mới toàn diện triển khai xuống dưới. Tôi cho rằng, trước tiên cứ lấy trấn Cổ Song làm thí điểm, còn các xã, thị trấn khác thì tạm dừng một chút, đợi chỉnh đốn tất cả các mỏ than ở trấn Cổ Song xong, rồi mới tiếp tục làm.
Trữ lượng mỏ than ở trấn Cổ Song là lớn nhất, chất lượng cũng tốt nhất, chiếm một nửa số lợi nhuận và thuế của các mỏ than trên toàn huyện, đạt tới trên 60%.
Bởi vậy, chỉnh đốn mỏ than, phải lấy trấn Cổ Song làm khu vực trọng điểm, rồi đem nơi này làm điểm đột phá ban đầu. Chỉ cần chỉnh đốn được tất cả các mỏ than ở trấn Cổ Song, thì công tác chỉnh đốn trên toàn bộ huyện cũng sẽ theo đó mà hoàn thành.
- Được. Có thể đưa xuống dưới một phần văn kiện nữa, yêu cầu tất cả các mỏ than phải ngừng sản xuất, nhất định phải hoàn thành công tác cải cách và chỉnh đốn an toàn trong vòng bốn mươi ngày, sau đó, tiến hành nghiệm thu lại. Nếu như vẫn còn không hợp cách, liền lập tức đóng của mỏ, thu hồi.
Hàn Đông thần sắc nghiêm trọng nói.
- Nếu như không làm ra điểm lợi hại, thì chủ của mấy mỏ than này cũng sẽ không có động lực để mà chỉnh đốn và cải cách. Đối với những mỏ than bị thu hồi, thì có thể tiến hành đấu thầu trên toàn quốc, để những xí nghiệp có năng lực đến khai thác than.
Bộ Cương hơi cúi đầu, ghi chép lại tất cả những chỉ thị của Hàn Đông. Sau đó, ông ta nói:
- Bí thư Hàn, nếu như làm như vậy, khẳng định sẽ tạo ra mâu thuẫn nhất định, bởi vậy tôi đề nghị tăng cường công tác của đồn công an ở trấn Cổ Song.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Điểm ấy ông cứ yên tâm, tôi lập tức sẽ đến đồn công an điều tra nghiên cứu, để Cục công an nhanh chóng làm tốt công tác phối hợp tương quan. Đúng rồi, ở thời điểm này, phải tiến thêm một bước xuống dưới cơ sở làm tốt công tác tuyên truyền cho người dân, đặc biệt phải nhấn mạnh tuyên truyền về tình trạng tai nạn sập mỏ trong những năm gần đây tren toàn bộ huyện, kết hợp với những số liệu và hình ảnh tương quan, để cho mọi người đều biết, nếu như không làm tốt công tác an toàn ở mỏ than, thì sẽ dẫn tới tai họa ngầm rất lớn, đồng thời cũng phải khuyên can mọi người, hiện tại không cần phải đến mỏ khai thác than, đợi sau khi huyện hoàn thành công tác chỉnh đốn mỏ than và chuẩn bị tốt rồi, thì họ lại có thể tiếp tục quay về mỏ than làm việc. Hơn nữa, lần này, kết quả xử lý mỏ than lớn của lão Trịnh, cũng có thể coi như là một điểm quan trọng cần tuyên truyền cho tất cả mọi người biết được, Ủy ban nhân dân huyện là toàn tâm toàn ý suy nghĩ, làm việc vì lợi ích của người dân. Một khi người dân đã hiểu được điều đó rồi, thì sẽ không đi theo gây rối nữa, như vậy, mấy chủ mỏ than này cũng dễ giả quyết hơn.
Bộ Cương từ đáy lòng nói:
- Bí thư hàn suy xét thật chu toàn, lần này tôi trở về sẽ tổ chức tuyên truyền thật tốt, nhất định sẽ mau chóng khiến cho mọi người hiểu được tầm quan trọng trong công tác của chúng ta.
Hàn Đông nói:
- Được. làm cho tốt vào. Tôi sẽ để cho ban tuyên giáo cũng tham gia vào công tác tuyên truyền lần này.
- Bí thư Hàn thật sự quyết đoán.
Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà mỉm cười nói. Sau khi ông ta nghe được biện pháp mới nhất để chỉnh đốn mỏ than của Hàn Đông, trong lòng cảm thấy lần này Hàn Đông tới là để làm thật sự.
- Vấn đề mỏ than trước nay vẫn là vấn đề khó khăn của toàn huyện. Cho tới nay, vẫn không có biện pháp giải quyết triệt để. Bí thư Hàn mới đến đã nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán tiến hành công tác chỉnh đốn, tôi tin tưởng dưới sự lãnh đạo của Bí thư Hàn, nhất định có thể đem công tác chỉnh đốn mỏ than hoàn thành thật tốt.
Thông qua việc hợp tác với Hàn Đông, Phó Sùng Hà đã thấy được những điểm tốt nhất định, hơn nữa, nhìn vào sự phát triển của Hàn Đông, thì người này nhất định sẽ không có khả năng ngồi chết dí mãi ở huyện Vinh Quang này. Bởi vậy, trong lòng Phó Sùng Hà cảm thấy nhất định phải duy trì mối quan hệ thân thiết với Hàn Đông, cũng có thể tiến hành một vài trao đổi nữa, như vậy mình ở giữa mới có thể đạt được lợi ích lớn hơn.
Về phần Chủ tịch huyện Điền Thần, Phó Sùng Hà vốn không chọn người này. Cô và Điền Thần hợp tác với nhau một khoảng thời gian cũng không ngắn, thủ đoạn của người này đôi khi thiếu quang minh, mặt khác, Điền Thần lại khá dung túng cho con của ông ta là Điền Chính Nghiệp, điều này trở thành sơ hở lớn nhất của Điền Thần, lúc nào cũng sẽ xảy ra vấn đề cũng không biết chừng, bởi vậy, Phó Sùng Hà không nghĩ đem bản thân mình cột vào trong tập đoàn lợi ích của Điền Thần. Còn Hàn Đông thì lại không giống như vậy. Từ lúc Hàn Đông bước vào huyện Vinh Quang giữ chức Bí thư huyện ủy đến nay, Phó Sùng Hà đã đặc biệt cẩn thận tiến hành nghiên cứu qua phong cách làm việc và kinh nghiệm lý lịch của Hàn Đông, cô tổng kết được là Hàn Đông người này làm việc rất biết suy nghĩ, có thủ đoạn, hơn nữa, nhân phẩm cũng không tồi, tuổi còn trẻ mà lại biểu hiện rất điềm đạm, khí chất chắc chắn, hơn nữa, sau lưng mơ hồ còn có quan hệ, tiền đồ tương lai khẳng định sẽ còn phát triển rất xa, đối địch với người như vậy, là việc cực kỳ bất lợi.
Cho nên, lúc trước khi Điền Thần gọi Hàn Đông là Bí thư tiểu Hàn, là muốn biểu lộ tư cách trưởng bối cũng như sự khinh thường đối với Hàn Đông, trong lòng Phó Sùng Hà cảm thấy bây giờ Điền Thần tỏ ra coi thường Hàn Đông, tương lai nhất định sẽ phải chịu thiệt, kết quả là mới qua không bao lâu, ở Hội nghị thường vụ, Điền Thần đã bị Hàn Đông hung hăng cảnh cáo một phen.
“Với Bí thư trẻ tuổi này, lựa chọn tốt nhất là hợp tác mà không phải đối nghịch.”
Phó Sùng Hà âm thầm nghĩ, đương nhiên cô ta cũng biết, ở vị trí của Điền Thần, khả năng hợp tác với Hàn Đông là không lớn. Hơn nữa nếu Điền Thần và Hàn Đông hợp tác thì cũng không có cơ hội cho cô hợp tác với Hàn Đông.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:
- Công tác chỉnh đốn mỏ than, là chuyện lớn lợi nước lợi dân, Huyện ủy nhất định phải hạ quyết tâm lớn thực hiện xuống dưới, bởi vậy, ban Tuyên giáo cũng nhất định phải làm tốt công tác tuyên truyền giải thích, giúp công tác chỉnh đốn thuận lợi dọn sạch chướng ngại.
Phó Sùng Hà mỉm cười nói:
- Bí thư Hàn yên tâm, tôi sẽ bố trí thực hiện việc này, nhất định sẽ phối hợp với tổ lãnh đạo làm tốt công tác tương quan.
Hàn Đông khá vừa lòng với thái độ của Phó Sùng Hà, cho dù Phó Sùng Hà không có suy nghĩ đứng sang phía bên này, nhưng chỉ cần cô ta có phương châm phối hợp với công tác của mình, thì cứ để cho cô ta đạt được một ít lợi ích cũng được.
Sau đó, Hàn Đông liền bảo Tả Nhất Sơn thông báo cho cục Công an, là nửa tiếng nữa, Hàn Đông sẽ đến cục công an điều tra nghiên cứu.
Đây là lần đầu tiên Hàn Đông đến Cục công an điều tra nghiên cứu, trước kia là bởi vì Lý Vĩnh Trung nắm giữ cục Công an, nhưng hiện tại, Cục trưởng cục Công an Tào Vĩnh Ba là người mà Hàn Đông trực tiếp xin thành phố điều xuống dưới, là thân tín của Hàn Đông, bởi vậy, lúc này, Hàn Đông mới đến cục công an thị sát công tác.
Hiện tại, Tào Vĩnh Ba đang thực hiện rầm rộ công tác trấn áp trên toàn bộ huyện, được hưởng ứng rất lớn, mọi người đều tỏ ra hoan nghênh và rất vừa lòng với công tác của cục Công an, việc này đối với cục công an ở huyện Vinh Quang mà nói, là một việc vô cùng khó có được.
Trong phòng hội nghị, Hàn Đông ngồi nghe báo cáo về tình huống công tác trấn áp sắp tới, cũng đưa ra chỉ thị tương quan.
- Nhiệm vụ lớn nhất của cục Công an, chính là giữ gìn an ninh trật tự, nếu không thể làm tốt được công tác trị an trên toàn bộ huyện, không thể khiến cho người dân vừa lòng, thì chính là cục công an đã không làm tròn bổn phận. Lần này trấn áp nghiêm túc có hiệu quả nhưng Cục công an cũng không phải được như vậy rồi mà bỏ qua, sau này nhất định phải tăng mạnh công tác hơn nữa, không ngừng củng cố hiệu quả lần này.
Hàn Đông đưa ra chú ý này rồi tiếp tục chuyển sang việc chỉnh đốn mỏ than:
- Công tác chỉnh đốn mỏ than, là công tác trọng điểm sắp tới của toàn bộ huyện, bởi vì mỏ than có đả động đến lợi ích khá lớn, cho nên công tác chỉnh đốn khẳng định sẽ xuất hiện vấn đề, cho nên công an cũng phải làm thật tốt công tác chuẩn bị tương ứng. Trước mắt, huyện ủy chuẩn bị lấy trấn Cổ Song là điểm đột phá trong công tác nghiêm khắc chỉnh đốn mỏ than, vì thế cục công an phải tăng cường công tác ở đồn công an thị trấn Cổ Song, giúp đỡ cho công tác chỉnh đốn ở đó.
Lúc Hàn Đông nói chuyện, tất cả các nhân viên ngồi dưới đều chăm chú ghi chép lại.
Trước đó, Tào Vĩnh Ba đã tiến hành thanh tẩy một lần từ trên xuống dưới trong toàn cục công an, hễ người nào có vấn đề, ông ta đều cho ra khỏi đội ngũ công an, cho nên, hiện tại sức chiến đấu của cục công an huyện Vinh Quang có thể nói là mạnh nhất.
Tất cả mọi người đều biết, Tào Vĩnh Ba là người của Hàn Đông, bởi vậy trong lúc Hàn Đông nói chuyện, một chút cũng không dám sơ suất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.