Chương 589: Phóng viên thù dai
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
27/08/2013
Sau khi nghe Cát Hồng Diễm nói, Hàn Đông ngẩn ra một lát, rồi hiểu ngay ra sau đó, người đàn bà này thì ra tới đây bắt lỗi.
Cho dù nơi nào đó có phát triển tốt tới đâu đi nữa, thì thế nào cũng có sự sai xót tồn tại.
Hàn Đông đương nhiên cũng có thể nhận ra điều này, hơn nữa cũng chính vì vấn đề này, mà mọi người càng phải nổ lực hơn nữa, để làm tốt hơn về mọi mặt.
Đương nhiên hắn cũng không hề sợ việc này lộ ra, mà cố ý đi che đậy vấn đề.
Nhưng lần này, Cát Hồng Diễm tới đây không hề có thiện ý gì.
Cho dù cô ta có mục đích gì khi tới phỏng vấn mình, nhưng cô ta vì muốn đạt tới mục đích của bản thân, mà lấy những vấn đề cô ta đã điều tra được ra uy hiếp hắn, vậy thì hắn cũng sẽ càng không nể mặt cô ta đâu.
- Như vậy ư, trong quá trình phát triển có vấn đề như vậy sao, đó cũng là điều không tránh khỏi, không biết phóng viên Cát đã phát hiện ra vấn đề cụ thể gì đây?
Tuy rằng Hàn Đông rất phản cảm đối với hành vi của cô ta, nhưng Hàn Đông cũng phải tìm hiểu một chút là có vấn đề gì, ít nhất có thể điều chỉnh cải cách một phen.
Cát Hồng Diễm thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hàn Đông, đột nhiên trong lòng có chút sợ, thật ra cô đã tới khu Cao Tân một chuyến, nhưng không có phát hiện ra vấn đề gì, cho dù thật sự là có vấn đề, đó cũng là những hiện tượng bình thường. Ví dụ như vấn đề về việc đền bù đất đai, cho dù có làm tốt như thế nào đi, cũng sẽ có người không vừa ý, có nhiều người có lòng tham vô đáy thế nào cũng muốn được đền bù nhiều hơn nữa, không chỉ bản thân mình, mà còn kích động người khác gây rối theo.
Cô ta vốn dĩ không có việc gì làm, cộng thêm bị Hàn Đông cự tuyệt thấy khó chịu, nên mới tới khu công nghệ cao một chuyến, cũng tiện thể tìm hiểu đôi chút, dù sao cô cũng là phóng viên, đi tới đâu cũng chú ý tới một số vấn đề nhạy cảm, cho nên thuận tiện phỏng vấn luôn.
Buổi chiều tới gặp Hàn Đông, thật ra là vì cô chưa chịu từ bỏ ý định, muốn tới thử lại xem sao. Ai ngờ Hàn Đông vẫn với bộ dạng như vậy, trong lòng cô tức lắm, nên liền nói ra những tình hình mà buổi sáng cô đã điều tra được.
- Sao hắn không một chút lo lắng vậy, hắn chỉ là Quyền Chủ tịch thành phố thôi, chẳng lẽ không hề lo lắng cho việc tuyển cử sao?
Cát Hồng Diễm cũng biết chút về Hàn Đông, biết được tình trạng hiện thời của hắn, cảm thấy hắn bây giờ chỉ là Quyền Chủ tịch thành phố, chắc chắn là không muốn thành phố Tân Châu xuất hiện những tin tức tiêu cực gì.
Không ai ngờ là sao khi nghe mấy câu của cô, thái độ của Hàn Đông lại trở lên lạnh lùng hơn nữa.
Cho dù là trên mặt hắn đang cười, nhưng Cát Hồng Diễm vẫn rất nhạy cảm nhận ra được trong mắt hắn để lộ ra một thái độ ghẻ lạnh.
Điều này làm cho lòng cô càng bất mãn hơn.
Vốn dĩ trước mặt bọn đàn ông, cô vẫn cho là mình rất có tự tin, tùy ý và cũng rất phong lưu.
Thái độ của Hàn Đông như một cú đánh mạnh vào lòng tự trọng của cô.
- Chủ tịch Hàn, theo như sự hiểu biết và quan sát của tôi, vấn đề tồn tại ở khu công nghệ cao của thành phố Tân Châu là rất nghiêm trọng, chủ yếu có mấy điều như sau, một là có sự đầu tư trùng lặp nhau, dẫn đến lãng phí tài nguyên; hai là phá hoại môi trường tư nhiên nghiêm trọng, lấy sự hy sinh về môi trường tự nhiên để phát triển kinh tế, đó là cách kinh tế mổ gà lấy trứng, là con đường không thể thực hiện được; ba là tồn tại sự thô bạo trong cách làm việc, về vấn đề đền bù thổ cư, đã gây ra nhiều ý kiến xung quanh, đương nhiên như vậy cũng không thể tránh được còn nhiều vấn đề tồn tại bên trong đó.
Quả không hổ danh là phóng viên, chỉ một lúc Cát Hồng Diễm đã liệt kê ra ba điều, nghe ra thì còn tưởng là rất nghiêm trọng.
- Xem ra phóng viên Cát cũng rất quan tâm tới sự phát triển của thành Phố Tân Châu chúng tôi, như vậy đi, tôi sẽ cho mời Bí thư khu công nghệ Cao Tân Hoàng Văn Vận tới, tình hình cụ thể như thế nào cô cứ tìm hiểu với Bí thư Hoàng, cũng để chúng ta có thể nhanh chóng giải quyết những vấn đề đó.
Hàn Đông không muốn dây dư với cô ta, cho nên chuẩn bị đem cô giao cho Hoàng Văn Vận đi đối phó.
Nếu như cô ta thật sự có ý muốn giúp cho thành phố Tân Châu, Hàn Đông cũng muốn nói thêm với cô nữa, nhưng động cơ của cô đã rất rõ ràng là không được tốt, cho nên từ đáy lòng hắn đã bài xích cô.
Cát Hồng Diễm chép miệng, ngồi thẳng lên ra vẻ con nhà lành băng thanh ngọc kiết nói:
- Xem ra Chủ tịch Hàn vẫn chưa coi trọng vấn đề này. Thông qua tìm hiểu và phân tích, tôi phát hiện vấn đề tồn tại ở khu khu công nghệ cao của thành phố Tân Châu, không nhiều hoặc ít cũng có tầm tại ở toàn tỉnh, chỉ khác là ở thành phố Tân Châu xảy ra tập trung hơn, điểm hình hơn. Suy nghĩ sơ bộ của tôi là, tiếp tục điều tra mấy ngày, sau đó làm một báo cáo tường tận, coi như là vì các khu công nghệ cao của toàn tỉnh làm một bản nghiên cứu, tham khảo vậy.
Hàn Đông lập tức chau mày, người phụ nữ này muốn đem khu công nghệ cao của thành phố Tân Châu ra làm điển hình để tuyên truyền, đúng là có tâm địa quá nham hiểm rồi.
Tuy rằng Hàn Đông rất tin vào năng lực làm việc của Hoàng Văn Vận, tuy là thành phố Tân Châu ít nhiều gì cũng sẽ tồn tại một số vấn đề, nhưng cũng không tới mức nghiêm trọng vậy, huống chi hắn cũng hay tìm hiểu về tình trạng của khu công nghệ cao, thì tình hình cũng không đến nỗi quá phức tạp.
Mà người phụ nữ này cố ý nói tới nghiêm trọng như vậy, trong lời nói của cô ta như là muốn viết một bài báo điển hình để phản ứng về việc này, cũng không biết là cô ta muốn gì.
- Phóng viên Cát có nói nghiêm trọng quá rồi không?
Trên mặt Hàn Đông đã không còn nụ cười nữa.
Lãnh đãm nói:
- Tuy rằng là tôi cũng chỉ mới làm Quyền Chủ tịch được một tháng, nhưng dối với tình hình ở khu công nghệ cao thì cũng rất quen thuộc, tuy là có vấn đề, nhưng cũng không có nghiêm trọng tới mức như vậy. Đương nhiên đối với những vấn đề mà phóng viên Cát đã phát hiện ra, Ủy ban nhân dân chúng tôi sẽ chú ý điều chỉnh, rất nhiều chuyện không phải muốn là làm được, nên tôi mong là phóng viên Cát có thể đứng trên lập trường khách quan mà đối đãi với những vấn đề và hiện tượng này.
Trong lòng Hàn Đông đối với Cát Hồng Diễm rất không hài lòng, cho dù cô là phóng viên của tòa soạn Tây Xuyên, hơn nữa còn là phóng viên có danh tiếng, nhưng do cô ta cố ý bắt lỗi, Hàn Đông cũng sẽ không lùi bước.
Đồng thời Hàn Đông cũng biết, có một số phóng viên ỷ vào thân phận của mình, sau khi tới địa phương, thì cố ý tìm ra một số vấn đề, sau đó thông qua những vấn đề đó để đưa ra uy hiếp đối phương để đạt được những mục đích của mình. Đối với chính phủ địa phương mà nói, đương nhiên là không muốn để lộ ra, cho nên đa số điều chọn cách thỏa hiệp.
Nhưng Hàn Đông thì không nghĩ như vậy, nếu như chỉ là cuộc phỏng vấn và đưa tin bình thường, hắn đương nhiên ủng hộ, cho dù là có vấn đề gì, hắn cũng sẽ không che dấu. Nhưng giống như Cát Hồng Diễm hôm nay vậy, rõ ràng là muốn dùng vấn đề đó để ép hắn, thì hắn sẽ càng không thể khách khí với cô.
- Chủ tịch Hàn, lập trường của tôi rất là khách quan, thân là người làm báo, tôi luôn làm đúng trách nhiệm khách quang công chính.
Cát Hồng Diễm thản nhiên nói, ánh mắt không hề tỏ vẻ mềm yếu.
Hàn Đông cười cười, không biện luận với cô, nói:
- Được rồi, cám ơn ý tốt của phóng viên Cát, vấn đề cô nói, tôi sẽ hối thúc khu công nghệ công tiến hành điều chỉnh. Tôi còn có việc, nên sẽ không làm phiền phóng viên Cát nữa.
- Anh…
Cát Hồng Diễm không ngờ thái độ của hắn cứng rắn như vậy, đuổi khách như vậy, sắc mặt đỏ bừng lên, lần đầu tiên cô bị như vậy, trong lòng cũng tức giận không thôi
- Được rồi, tôi cũng có việc bận, vậy tôi không làm phiền Chủ tịch Hàn nữa.
Nói xong cô liền đứng dậy, tức giận bỏ ra ngoài, gót giày nện xuống đất kêu vang lên.
Cô tức giận trong lòng, quyết định đi thu thập một số tư liệu, tới lúc đó viết một bài báo, mang tới cho hắn xem, để cho hắn hối hận tới cầu xin mình.
- Mình thật sự không tin, có ai mà không sợ sự việc bị phơi bầy ra ánh sáng.
Cát Hồng Diễm phẫn nộ quyết định
- Chọc giận mình, mình sẽ viết cho hắn một bài báo phản diện, để coi chức Quyền chủ tịch của hắn có còn giữ được không.
Thấy Cát Hồng Diễm phẫn nộ bước ra, Trương Tự Miễn thấy khó hiểu, y tự cho rằng người phụ nữ này hiện tại xem ra đã nói chuyện rất không vui trong phòng làm việc của Hàn Đông.
Hàn Đông bấm điện thoại của Hoàng Văn Vận, nói:
- Bí thư Văn Vận, hồi nảy phóng viên báo Tây Xuyên Cát Hồng Diễm có tới chỗ tôi, cô ta đề cấp đến một số vấn đề của khu công nghệ cao….
Tuy rằng Hàn Đông không thèm để ý hành vi của Cát Hồng Diễm, nhưng những việc cần chuẩn bị thì cũng phải chuẩn bị trước, chí ít cũng không được để bị động quá, cho nên mới gọi cho Hoàng Văn Vận đánh tiếng trước, để y có thể đi kiểm tra một lần trước.
- Cát Hồng Diễm này muốn gì đây, khu công nghệ cao tuy rằng không phải là không có vấn đề, nhưng tôi có thể bảo đảm, chắc chắn vấn đề không có nghiêm trọng như cô ta nói.
Hoàng Văn Vận tỏ ra phẫn nộ nói:
- Chủ tịch Hàn yên tâm, tôi biết phải làm sao rồi, không có vấn đề gì xảy ra đâu.
Hàn Đông nói:
- Đối với Bí thư Văn Vận tôi rất yên tâm, chỉ là vấn đề mà Cát Hồng Diễm đề cập tới, đích thật là vấn đề luôn tồn tại của khu công nghệ cao, cho dù cô ta không đề cập tới, chúng ta cũng phải giải quyết mới được.
Sau khi gác máy, Hàn Đông nhớ tới một câu nói, chính là phòng lửa phòng giặc phòng phóng viên, xem ra Cát Hồng Diễm này cũng là một trong những đối tượng cần phải đề phòng.
Hoàng Văn Vận sau khi nghe điên thoại, đã suy nghĩ một lúc, rồi lập tức gọi điện thoại cho chủ nhiệm ủy ban khu công nghệ cao, sắp xếp bài trí môt phen.
Tiếp theo đó chủ nhiệm ủy ban khu công nghệ cao đã theo sự bố trí của Hoàng Văn Vận, tìm được cách liên lạc với Cát Hồng Diễm, rồi gọi điện cho cô, thể hiện sự hoan nghênh về cuộc phỏng vấn của cô, và còn đồng ý cung cấp mọi sự giúp đỡ cho cô, đồng thời mời cô bữa tối.
- Ừm, phản ứng của Hàn Đông đúng là nhanh thật.
Từ chối lời mời của đối phương, cúp điện thoại, cô hừ một tiếng
- Nghĩ là như vậy là có thể đói phó với mình sao? Muốn cho người đi theo mình, ừ, mình sẽ tạm thời không phỏng vấn khu công nghệ cao, đi chỗ khác tìm hiểu coi có vấn đề gì rồi nói sau, một thành phố Tân Châu lớn như vậy, muốn phát hiện vấn đề gì còn không dễ dàng ư.
Theo cách nhìn của cô, đây đều là chỉ thị của Hàn Đông, chính là vì không muốn mình tìm hiểu thêm về những vấn đề chính, càng làm như vậy cô càng cảm thấy khu công nghệ cao có vấn đề. Cho nên cô chuẩn bị dùng chiến thuật khác, trước tiên sẽ đi chỗ khác tìm hiểu, sau đó thừa dịp khu công nghệ cao thả lỏng cảnh giác mới quay lại phỏng vấn.
- Nhất định phải là cho hắn đẹp mặt ra, nếu không mình uổng công mang tiếng phóng viên có tiếng tăm.
Cát Hồng Diễm phẫn nộ nói.
Đối với danh tiếng phóng viên nổi tiếng của mình, cô rất tự hào về nó.
Đương nhiên cô thật sự là có tiếng tăm, nhưng những người quen biết cô đều chỉ gọi cô là “Phóng viên thù dai”
Cho dù nơi nào đó có phát triển tốt tới đâu đi nữa, thì thế nào cũng có sự sai xót tồn tại.
Hàn Đông đương nhiên cũng có thể nhận ra điều này, hơn nữa cũng chính vì vấn đề này, mà mọi người càng phải nổ lực hơn nữa, để làm tốt hơn về mọi mặt.
Đương nhiên hắn cũng không hề sợ việc này lộ ra, mà cố ý đi che đậy vấn đề.
Nhưng lần này, Cát Hồng Diễm tới đây không hề có thiện ý gì.
Cho dù cô ta có mục đích gì khi tới phỏng vấn mình, nhưng cô ta vì muốn đạt tới mục đích của bản thân, mà lấy những vấn đề cô ta đã điều tra được ra uy hiếp hắn, vậy thì hắn cũng sẽ càng không nể mặt cô ta đâu.
- Như vậy ư, trong quá trình phát triển có vấn đề như vậy sao, đó cũng là điều không tránh khỏi, không biết phóng viên Cát đã phát hiện ra vấn đề cụ thể gì đây?
Tuy rằng Hàn Đông rất phản cảm đối với hành vi của cô ta, nhưng Hàn Đông cũng phải tìm hiểu một chút là có vấn đề gì, ít nhất có thể điều chỉnh cải cách một phen.
Cát Hồng Diễm thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hàn Đông, đột nhiên trong lòng có chút sợ, thật ra cô đã tới khu Cao Tân một chuyến, nhưng không có phát hiện ra vấn đề gì, cho dù thật sự là có vấn đề, đó cũng là những hiện tượng bình thường. Ví dụ như vấn đề về việc đền bù đất đai, cho dù có làm tốt như thế nào đi, cũng sẽ có người không vừa ý, có nhiều người có lòng tham vô đáy thế nào cũng muốn được đền bù nhiều hơn nữa, không chỉ bản thân mình, mà còn kích động người khác gây rối theo.
Cô ta vốn dĩ không có việc gì làm, cộng thêm bị Hàn Đông cự tuyệt thấy khó chịu, nên mới tới khu công nghệ cao một chuyến, cũng tiện thể tìm hiểu đôi chút, dù sao cô cũng là phóng viên, đi tới đâu cũng chú ý tới một số vấn đề nhạy cảm, cho nên thuận tiện phỏng vấn luôn.
Buổi chiều tới gặp Hàn Đông, thật ra là vì cô chưa chịu từ bỏ ý định, muốn tới thử lại xem sao. Ai ngờ Hàn Đông vẫn với bộ dạng như vậy, trong lòng cô tức lắm, nên liền nói ra những tình hình mà buổi sáng cô đã điều tra được.
- Sao hắn không một chút lo lắng vậy, hắn chỉ là Quyền Chủ tịch thành phố thôi, chẳng lẽ không hề lo lắng cho việc tuyển cử sao?
Cát Hồng Diễm cũng biết chút về Hàn Đông, biết được tình trạng hiện thời của hắn, cảm thấy hắn bây giờ chỉ là Quyền Chủ tịch thành phố, chắc chắn là không muốn thành phố Tân Châu xuất hiện những tin tức tiêu cực gì.
Không ai ngờ là sao khi nghe mấy câu của cô, thái độ của Hàn Đông lại trở lên lạnh lùng hơn nữa.
Cho dù là trên mặt hắn đang cười, nhưng Cát Hồng Diễm vẫn rất nhạy cảm nhận ra được trong mắt hắn để lộ ra một thái độ ghẻ lạnh.
Điều này làm cho lòng cô càng bất mãn hơn.
Vốn dĩ trước mặt bọn đàn ông, cô vẫn cho là mình rất có tự tin, tùy ý và cũng rất phong lưu.
Thái độ của Hàn Đông như một cú đánh mạnh vào lòng tự trọng của cô.
- Chủ tịch Hàn, theo như sự hiểu biết và quan sát của tôi, vấn đề tồn tại ở khu công nghệ cao của thành phố Tân Châu là rất nghiêm trọng, chủ yếu có mấy điều như sau, một là có sự đầu tư trùng lặp nhau, dẫn đến lãng phí tài nguyên; hai là phá hoại môi trường tư nhiên nghiêm trọng, lấy sự hy sinh về môi trường tự nhiên để phát triển kinh tế, đó là cách kinh tế mổ gà lấy trứng, là con đường không thể thực hiện được; ba là tồn tại sự thô bạo trong cách làm việc, về vấn đề đền bù thổ cư, đã gây ra nhiều ý kiến xung quanh, đương nhiên như vậy cũng không thể tránh được còn nhiều vấn đề tồn tại bên trong đó.
Quả không hổ danh là phóng viên, chỉ một lúc Cát Hồng Diễm đã liệt kê ra ba điều, nghe ra thì còn tưởng là rất nghiêm trọng.
- Xem ra phóng viên Cát cũng rất quan tâm tới sự phát triển của thành Phố Tân Châu chúng tôi, như vậy đi, tôi sẽ cho mời Bí thư khu công nghệ Cao Tân Hoàng Văn Vận tới, tình hình cụ thể như thế nào cô cứ tìm hiểu với Bí thư Hoàng, cũng để chúng ta có thể nhanh chóng giải quyết những vấn đề đó.
Hàn Đông không muốn dây dư với cô ta, cho nên chuẩn bị đem cô giao cho Hoàng Văn Vận đi đối phó.
Nếu như cô ta thật sự có ý muốn giúp cho thành phố Tân Châu, Hàn Đông cũng muốn nói thêm với cô nữa, nhưng động cơ của cô đã rất rõ ràng là không được tốt, cho nên từ đáy lòng hắn đã bài xích cô.
Cát Hồng Diễm chép miệng, ngồi thẳng lên ra vẻ con nhà lành băng thanh ngọc kiết nói:
- Xem ra Chủ tịch Hàn vẫn chưa coi trọng vấn đề này. Thông qua tìm hiểu và phân tích, tôi phát hiện vấn đề tồn tại ở khu khu công nghệ cao của thành phố Tân Châu, không nhiều hoặc ít cũng có tầm tại ở toàn tỉnh, chỉ khác là ở thành phố Tân Châu xảy ra tập trung hơn, điểm hình hơn. Suy nghĩ sơ bộ của tôi là, tiếp tục điều tra mấy ngày, sau đó làm một báo cáo tường tận, coi như là vì các khu công nghệ cao của toàn tỉnh làm một bản nghiên cứu, tham khảo vậy.
Hàn Đông lập tức chau mày, người phụ nữ này muốn đem khu công nghệ cao của thành phố Tân Châu ra làm điển hình để tuyên truyền, đúng là có tâm địa quá nham hiểm rồi.
Tuy rằng Hàn Đông rất tin vào năng lực làm việc của Hoàng Văn Vận, tuy là thành phố Tân Châu ít nhiều gì cũng sẽ tồn tại một số vấn đề, nhưng cũng không tới mức nghiêm trọng vậy, huống chi hắn cũng hay tìm hiểu về tình trạng của khu công nghệ cao, thì tình hình cũng không đến nỗi quá phức tạp.
Mà người phụ nữ này cố ý nói tới nghiêm trọng như vậy, trong lời nói của cô ta như là muốn viết một bài báo điển hình để phản ứng về việc này, cũng không biết là cô ta muốn gì.
- Phóng viên Cát có nói nghiêm trọng quá rồi không?
Trên mặt Hàn Đông đã không còn nụ cười nữa.
Lãnh đãm nói:
- Tuy rằng là tôi cũng chỉ mới làm Quyền Chủ tịch được một tháng, nhưng dối với tình hình ở khu công nghệ cao thì cũng rất quen thuộc, tuy là có vấn đề, nhưng cũng không có nghiêm trọng tới mức như vậy. Đương nhiên đối với những vấn đề mà phóng viên Cát đã phát hiện ra, Ủy ban nhân dân chúng tôi sẽ chú ý điều chỉnh, rất nhiều chuyện không phải muốn là làm được, nên tôi mong là phóng viên Cát có thể đứng trên lập trường khách quan mà đối đãi với những vấn đề và hiện tượng này.
Trong lòng Hàn Đông đối với Cát Hồng Diễm rất không hài lòng, cho dù cô là phóng viên của tòa soạn Tây Xuyên, hơn nữa còn là phóng viên có danh tiếng, nhưng do cô ta cố ý bắt lỗi, Hàn Đông cũng sẽ không lùi bước.
Đồng thời Hàn Đông cũng biết, có một số phóng viên ỷ vào thân phận của mình, sau khi tới địa phương, thì cố ý tìm ra một số vấn đề, sau đó thông qua những vấn đề đó để đưa ra uy hiếp đối phương để đạt được những mục đích của mình. Đối với chính phủ địa phương mà nói, đương nhiên là không muốn để lộ ra, cho nên đa số điều chọn cách thỏa hiệp.
Nhưng Hàn Đông thì không nghĩ như vậy, nếu như chỉ là cuộc phỏng vấn và đưa tin bình thường, hắn đương nhiên ủng hộ, cho dù là có vấn đề gì, hắn cũng sẽ không che dấu. Nhưng giống như Cát Hồng Diễm hôm nay vậy, rõ ràng là muốn dùng vấn đề đó để ép hắn, thì hắn sẽ càng không thể khách khí với cô.
- Chủ tịch Hàn, lập trường của tôi rất là khách quan, thân là người làm báo, tôi luôn làm đúng trách nhiệm khách quang công chính.
Cát Hồng Diễm thản nhiên nói, ánh mắt không hề tỏ vẻ mềm yếu.
Hàn Đông cười cười, không biện luận với cô, nói:
- Được rồi, cám ơn ý tốt của phóng viên Cát, vấn đề cô nói, tôi sẽ hối thúc khu công nghệ công tiến hành điều chỉnh. Tôi còn có việc, nên sẽ không làm phiền phóng viên Cát nữa.
- Anh…
Cát Hồng Diễm không ngờ thái độ của hắn cứng rắn như vậy, đuổi khách như vậy, sắc mặt đỏ bừng lên, lần đầu tiên cô bị như vậy, trong lòng cũng tức giận không thôi
- Được rồi, tôi cũng có việc bận, vậy tôi không làm phiền Chủ tịch Hàn nữa.
Nói xong cô liền đứng dậy, tức giận bỏ ra ngoài, gót giày nện xuống đất kêu vang lên.
Cô tức giận trong lòng, quyết định đi thu thập một số tư liệu, tới lúc đó viết một bài báo, mang tới cho hắn xem, để cho hắn hối hận tới cầu xin mình.
- Mình thật sự không tin, có ai mà không sợ sự việc bị phơi bầy ra ánh sáng.
Cát Hồng Diễm phẫn nộ quyết định
- Chọc giận mình, mình sẽ viết cho hắn một bài báo phản diện, để coi chức Quyền chủ tịch của hắn có còn giữ được không.
Thấy Cát Hồng Diễm phẫn nộ bước ra, Trương Tự Miễn thấy khó hiểu, y tự cho rằng người phụ nữ này hiện tại xem ra đã nói chuyện rất không vui trong phòng làm việc của Hàn Đông.
Hàn Đông bấm điện thoại của Hoàng Văn Vận, nói:
- Bí thư Văn Vận, hồi nảy phóng viên báo Tây Xuyên Cát Hồng Diễm có tới chỗ tôi, cô ta đề cấp đến một số vấn đề của khu công nghệ cao….
Tuy rằng Hàn Đông không thèm để ý hành vi của Cát Hồng Diễm, nhưng những việc cần chuẩn bị thì cũng phải chuẩn bị trước, chí ít cũng không được để bị động quá, cho nên mới gọi cho Hoàng Văn Vận đánh tiếng trước, để y có thể đi kiểm tra một lần trước.
- Cát Hồng Diễm này muốn gì đây, khu công nghệ cao tuy rằng không phải là không có vấn đề, nhưng tôi có thể bảo đảm, chắc chắn vấn đề không có nghiêm trọng như cô ta nói.
Hoàng Văn Vận tỏ ra phẫn nộ nói:
- Chủ tịch Hàn yên tâm, tôi biết phải làm sao rồi, không có vấn đề gì xảy ra đâu.
Hàn Đông nói:
- Đối với Bí thư Văn Vận tôi rất yên tâm, chỉ là vấn đề mà Cát Hồng Diễm đề cập tới, đích thật là vấn đề luôn tồn tại của khu công nghệ cao, cho dù cô ta không đề cập tới, chúng ta cũng phải giải quyết mới được.
Sau khi gác máy, Hàn Đông nhớ tới một câu nói, chính là phòng lửa phòng giặc phòng phóng viên, xem ra Cát Hồng Diễm này cũng là một trong những đối tượng cần phải đề phòng.
Hoàng Văn Vận sau khi nghe điên thoại, đã suy nghĩ một lúc, rồi lập tức gọi điện thoại cho chủ nhiệm ủy ban khu công nghệ cao, sắp xếp bài trí môt phen.
Tiếp theo đó chủ nhiệm ủy ban khu công nghệ cao đã theo sự bố trí của Hoàng Văn Vận, tìm được cách liên lạc với Cát Hồng Diễm, rồi gọi điện cho cô, thể hiện sự hoan nghênh về cuộc phỏng vấn của cô, và còn đồng ý cung cấp mọi sự giúp đỡ cho cô, đồng thời mời cô bữa tối.
- Ừm, phản ứng của Hàn Đông đúng là nhanh thật.
Từ chối lời mời của đối phương, cúp điện thoại, cô hừ một tiếng
- Nghĩ là như vậy là có thể đói phó với mình sao? Muốn cho người đi theo mình, ừ, mình sẽ tạm thời không phỏng vấn khu công nghệ cao, đi chỗ khác tìm hiểu coi có vấn đề gì rồi nói sau, một thành phố Tân Châu lớn như vậy, muốn phát hiện vấn đề gì còn không dễ dàng ư.
Theo cách nhìn của cô, đây đều là chỉ thị của Hàn Đông, chính là vì không muốn mình tìm hiểu thêm về những vấn đề chính, càng làm như vậy cô càng cảm thấy khu công nghệ cao có vấn đề. Cho nên cô chuẩn bị dùng chiến thuật khác, trước tiên sẽ đi chỗ khác tìm hiểu, sau đó thừa dịp khu công nghệ cao thả lỏng cảnh giác mới quay lại phỏng vấn.
- Nhất định phải là cho hắn đẹp mặt ra, nếu không mình uổng công mang tiếng phóng viên có tiếng tăm.
Cát Hồng Diễm phẫn nộ nói.
Đối với danh tiếng phóng viên nổi tiếng của mình, cô rất tự hào về nó.
Đương nhiên cô thật sự là có tiếng tăm, nhưng những người quen biết cô đều chỉ gọi cô là “Phóng viên thù dai”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.