Người Cầm Quyền

Chương 368: Thật muốn đối nghịch

Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

17/06/2013

- Đối với công việc mới, cậu có dự định gì không.

Triệu Nhạc mỉm cười hỏi.

Hàn Đông ngồi trước mặt anh ta, ánh mắt nhìn thẳng vào Triệu Nhạc, nét mặt mang ánh nhìn kính trọng.

Tuy quan hệ giữa Hàn Đông và Triệu Nhạc cũng như nhau. Nhưng hiện tại Hàn Đông đã là nhân viên của Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy, đã là trực tiếp nằm dưới Triệu Nhạc rồi, trong trường hợp công việc, loại cấp bậc trên dưới vẫn phải nói rõ.

Bởi vậy, biểu hiện của Hàn Đông không giống như những lúc bình thường.

Do đó, trong lòng Triệu Nhạc vẫn rất hài lòng.

Nói thật, đối với Hàn lão thái gia đích thân hỏi đến việc sắp xếp công việc của Hàn Đông, trong lòng Triệu Nhạc vẫn kinh ngạc, nói rõ Hàn lão thái gia, đã ngày càng xem trọng người thanh niên trẻ tuổi Hàn Đông này rồi.

Đúng ra, trong cán bộ của họ Hàn. Triệu Nhạc đối với hiểu biết về Hàn Đông vẫn rất đủ, cho nên, đối với Hàn Đông anh ta cũng tràn ngập lòng tin, cảm thấy người trẻ tuổi này cũng không tồi.

Tuy nhiên hiện tại từ hành động của Hàn lão thái gia mà xem, e là người lớn tuổi khôn ngoan này, đã xem Hàn Đông là đối tượng trọng điểm để bồi dưỡng rồi.

Đối tượng trọng điểm để bồi dưỡng này, cùng với đối tượng trọng điểm đào tạo như Triệu Nhạc, lại có chút không giống.

Dù sao, thân phận của Hàn Đông, lại không giống với Triệu Nhạc.

Hôm đó, lúc Triệu Nhạc nhận được cú điện thoại của Hàn lão thái gia trong văn phòng, lúc bắt đầu cứ tưởng nghe nhầm, nhận điện thoại xong, anh ta luôn thấy chóng mặt.

Đừng nghĩ anh ta là thường ủy Huyện ủy, Trưởng ban tổ chức, nhưng trước đó cũng chưa từng gặp qua Hàn lão thái gia, cũng chưa nói chuyện qua điện thoại với ông. Lần này không ngờ Hàn lão thái gia đích thân gọi điện đến, tuy chỉ hỏi đến công việc sắp xếp của Hàn Đông. Nhưng từ khía cạnh nói lên, Hàn lão thái gia đối với công việc của mình, cũng chú ý đến.

Cũng vì như vậy, trong lòng của Triệu Nhạc, mới ngày càng xúc động.

Đừng nói anh ta chỉ là cấp phó, dù là chủ tịch Tỉnh , Bí thư Tỉnh ủy cấp chính bộ, nhận được cú điện thoại do đích thân Hàn lão thái gia gọi đến, e là cũng sẽ cảm kích, phấn chấn rất lâu.

Đồng thời, trong lòng Triệu Nhạc, đối với tương lai của mình ngày càng tự tin hơn.

Đương nhiên, anh ta cũng biết, như thế, cũng liên quan đến Hàn Đông. Dù sao mình có thể đến đây để tiếp nhận chức vụ Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy, cũng vì Hàn Đông đến đây, mà Hàn Đông phát triển càng tốt, như vậy Hàn lão thái gia đối với mình chắc chắn sẽ ngày càng tự tin hơn.

Như vậy, mình nhận được thêm một bước bồi dưỡng từ năng lực của họ Hàn, tương lai có thể đi càng xa hơn.

Hiện tại Triệu Nhạc mới hơn bốn mươi tuổi, có thể nhận được sức mạnh hỗ trợ từ năng lực họ Hàn, như vậy chắc chắn sẽ đi càng xa, đừng nói cấp giám đốc, thậm chí cấp Phó quốc, cũng không phải không có cơ hội.

Cũng chính vì nguyên nhân này, hiện giờ Triệu Nhạc ngày càng xem trọng người thanh niên trẻ tuổi Hàn Đông này.

Hàn Đông nói:

- Trưởng ban Triệu, tôi là lính mới của ban tổ chức, đối với trình tự công việc của ban tổ chức vẫn chưa quen thuộc, dự tính hiện tại của tôi là, nhanh chóng làm quen với chức vụ công việc, toàn tâm làm tốt công việc do lãnh đạo giao, ngoài ra cũng không có dự tính khác.

Triệu Nhạc gật gật đầu, thái độ của Hàn Đông tương đối thực dụng, ít ra so với những người muốn làm ra nhiều thành tích chính sự tốt hơn nhiều, quyền lực của ban tổ chức Tỉnh ủy rất lớn. Hơn nữa lần này Hàn Đông đến nhận chức trưởng phòng của phòng cán bộ thứ hai, đây càng là một chức vụ vô cùng quan trọng. Trong tình hình thông thường mà nói, cũng nên để người có kinh nghiệm của Ban tổ chức đảm nhận, nếu không phải do Hàn lão thái gia đích thân hỏi, căn bản Triệu Nhạc sẽ không sắp xếp.

- Ừm, suy nghĩ và thực vụ của anh, trước đây anh chưa tiếp xúc qua công việc của ban tổ chức, vừa mới nhận chức, chính là nhanh chóng làm quen lưu trình công việc, ngoài ra đối với nhân viên trong phòng, cũng phải nhanh chóng làm quen, công việc của phòng số hai rất quan trọng, hi vọng anh mau chóng thích ứng, cần gì giúp đỡ có thể đến tìm tôi.

- Được, cám ơn Trưởng ban Triệu.

Hàn Đông khách sao nói.

Hắn cũng biết, hiện tại mình đang ở ban tổ chức Tỉnh ủy, không phải đến lúc cần thiết, ngược lại không nên tìm Triệu Nhạc xử lý, nếu chuyện gì cũng cần đến Trưởng ban Triệu Nhạc giải quyết, cũng hiện lên quá vô dụng rồi.

Lúc này Triệu Nhạc đến phòng làm việc gọi cú điện thoại, để Liễu Nhan Khánh thông báo cho nhân viên của phòng số hai cùng lãnh đạo liên quan trong đơn vị, chuẩn bị họp.

Lại trò chuyện một hồi, Triệu Nhạc nói:

- Ừm, thời gian không nhiều, chúng ta đi phòng số hai đi.

Phòng Cán bộ hai ở lầu ba, đi phía hành lang, Hàn Đông đi sau Triệu Nhạc một chút.

Trên đường đi, gặp phải nhân viên, tất cả đều kính trọng hỏi thăm Triệu Nhạc, tuy nhiên đối với Hàn Đông đi bên cạnh anh ta, cũng có chút kỳ lạ. Người thanh niên này, sao trước đây chưa gặp qua. Chẳng lẽ là thư ký của Trưởng ban Triệu? Hình như không nghe Trưởng ban Triệu đổi thư ký.

Đến phòng họp trên lầu ba, tất cả nhân viên của Phòng số hai đã có mặt đông đủ, ngoài ra mấy Phó trưởng ban của Ban tổ chức cũng có mặt.

Nhìn thấy Triệu Nhạc đi vào, có người liền ngưỡng ngực lên. Đồng thời ánh mắt nhìn qua bên này.

Nhìn thấy Hàn Đông theo sau Triệu Nhạc, dường như tất cả đều sửng sốt.

Người thanh niên này, chính là Hàn Đông sắp đảm nhận trưởng phòng của phòng cán bộ số hai sao? Cũng quá trẻ tuổi đấy chứ!

Trong lòng của mọi người, đều tràn đầy vô số nghi ngờ. Tất cả đều cảm thấy khó hiểu.

Triệu Nhạc đi đến chỗ ở giữa của chủ tịch ngồi xuống. Nói với Hàn Đông:

- Đồng chí Hàn Đông cũng ngồi xuống đi.

Hàn Đông nhìn một cái, bèn ngồi xuống bên cạnh

Trước đó ở hành lang gặp phải Trưởng ban Tạ ngồi phía bên trái Triệu Nhạc, xem ra người này là cánh tay thứ hai của Ban tổ chức Tỉnh ủy. Trong lòng Hàn Đông càng nghi ngờ thêm, mình cũng không có đắc tội với tên này.

Triệu Nhạc tuyên bố về sứ mệnh của Hàn Đông. Đồng thời giới thiệu một hồi tình hình của Hàn Đông. Nói vẫn tương đối chi tiết.

Nhân viên bên dưới vừa nghe đến vị trưởng phòng mới đến này, không ngờ từng làm qua chủ tịch Huyện, Bí thư Huyện ủy. Còn làm qua nhiều chuyện lớn, tất cả cảm thấy không thể tin được, người trẻ tuổi này đúng là không đơn giản.

Sau khi Triệu Nhạc nói xong, để cho Hàn Đông nói. Hàn Đông vẫn với cách nói chuyện xúc tích. Trước tiên bày tỏ lời cám ơn đến Ban tổ chức, ngoài ra thể hiện sau này nhất định toàn tâm làm tốt chức vụ công việc, đồng thời hy vọng mọi người sẽ chỉ bảo nhiều.

Sau đó, Triệu Nhạc cùng vài Phó trưởng ban rời khỏi phòng hợp, nơi đó giao lại cho Hàn Đông.

Hàn Đông chỉ là trưởng phòng của phòng cán bộ số hai thôi, đối với cán bộ của thành phố mà nói quyền lực không phải lớn lắm, không ngờ do Trưởng ban đích thân đến tuyên bố sứ mệnh của hắn, điểm này khiến cho nhân viên của phòng hai, trong lòng tràn đầy kinh ngạc.

Hiện tại một mình Hàn Đông ngồi ở vị trí chủ tịch. Nhìn xuống, chỉ thấy khoảng mười nhân viên ngồi đó, xem ra đây là toàn bộ nhân viên của phòng hai. Trong đó Hàn Đông chỉ quen một người, là Phó trưởng phòng cán bộ số hai Hoắc Khánh Doanh, người này là một người đàn bà, dưỡng da tương đối quá... sạch sẽ, do duyên cớ luôn ngồi trong phòng làm việc.

Chỉ là lúc đó Hàn Đông vẫn là chức Phó chủ tịch Huyện cỏn con mà thôi. Điều này vẫn chưa được bao lâu. Không ngờ Hàn Đông lại trở thành trưởng phòng cán bộ số hai. Trở thành sếp của mình. Điều này khiến trong lòng của Hoắc Khánh Doanh không được vui.

Nên biết, chức vụ trưởng phòng cán bộ số hai trống ra, trong lòng của cô ta đang đốt cháy niềm hy vọng này, cô ta đảm nhận chức vụ Phó trưởng phòng cũng được chín năm rồi, từ đầu cô ta đối với năng lực làm việc của mình cũng rất có lòng tin. Hơn nữa, khắp cả Ban tổ chức, cũng chỉ có cô ấy có tư cách nhất để đảm nhiệm trưởng phòng.

Do tính quan trọng của phòng cán bộ số hai, do đó chỉ cần là trưởng phòng, tại vị trí này cố gắng thêm một thời gian, trên căn bản đều được đề cử là ủy viên thường vụ, cấp bậc là Phó giám đốc sở. Thôi Khánh Doanh cảm thấy thời gian mình làm cấp trưởng phòng đã không lâu rồi, lần này nếu có thể trở thành trưởng phòng cán bộ số hai, nói không chừng rất nhanh còn có thể đề cử làm ủy viên thường vụ - Phó giám đốc sở

Do đó cô ấy tìm đến Phó trưởng ban Tạ Á Băng của Ban tổ chức cán bộ, đồng thời còn tặng không ít quà. Chồng của cô ấy và Tạ Á Băng là chiến hữu. Cũng chính vì mối quan hệ này, phát triển của cô ta ở Ban tổ chức, thật ra vẫn rất thuận lợi.

Vốn dĩ dựa theo những gì Tạ Á Băng nói, lần này cô ấy trở thành trưởng phòng cán bộ số hai, cơ hội vẫn rất lớn. Nhưng đột nhiên tên Hàn Đông này chen vào, không dựa vào gì đã cướp lấy vị trí của cô ấy.

Do đó trong lòng của Thôi Khánh Doanh, đối với Hàn Đông vẫn tràn đầy hận thù, nhưng cô ấy không biểu hiện ra. Dù sao lúc Triệu Nhạc đích thân đến tuyên bố chức vụ của Hàn Đông, người thanh niên này có Triệu Nhạc ủng hộ, mình muốn đối kháng với hắn, nên cẩn thận một chút mới được.

- Cái tên này, không ngờ bên dưới đã là trưởng phòng, hừ, công việc của Ban tổ chức, cũng không phải dễ làm.

Thôi Khánh Doanh rất giận dữ nghĩ trong lòng, muốn cô ấy an lòng phối hợp với công việc của Hàn Đông, cũng không phải dễ dàng, vị trí của mình bị người khác cướp đi, sao cô ta lại phục được.

Hàn Đông chầm chậm nhìn lướt qua một vòng, nói

- Lúc nãy mọi người đã biết tình hình của tôi. Vậy hiện giờ, cũng mời mọi người tự giới thiệu, nói họ tên, chức vụ, sở thích gì đó, đều được hết, nhưng mỗi người chỉ được giới hạn trong vòng một phút.

Từ trên mặt của những người này, Hàn Đông nhìn thấy một tia kinh ngạc, cũng có vài chút khinh thường, điểm này Hàn Đông cũng không cảm thấy kì lạ, dù sao tuổi của mình xem ra cũng hơi nhỏ, có thể để các vị lão thành trong cơ quan chấp nhận được mới lạ.

Hàn Đông cũng không vội, cái này để thời gian sau này từ từ thu dọn, hiện giờ trước tiên từ từ tìm hiểu. Do đó để mọi người tự giới thiệu trong vòng một phút, Hàn Đông muốn trong phần tự giới thiệu của mọi người, muốn có thêm một bước hiểu rõ về mọi người hơn.

- Trưởng phòng Hàn, tôi xin tự giới thiệu trước.

Nét mặt của Thôi Khánh Doanh nở nụ cười nhẹ.

Hàn Đông gật đầu, người phụ nữ này tuy đã gặp qua một lần, nhưng cũng không tìm hiểu được gì, sau này cô ấy là trợ thủ của mình, cũng không biết cô ấy có phối hợp được với công việc của mình không.

Sau khi Thôi Khánh Doanh tự giới thiệu xong, các người khác cũng bắt đầu giới thiệu. Trên căn bản, đều dựa theo thứ tự chức vụ để giới thiệu.

Phòng cán bộ số hai ngoài Thôi Khánh Doanh ra, ngoài ra còn có hai Phó trưởng phòng, là hai người đàn ông, một người sắc mặt gầy đen, tên Lỗ Vinh Cường; ngoài ra một người sắc mặt hồng hào, giọng nói khỏe khoắn. Rất mạnh mẽ, anh ta tên Thi Trung Xuân.

Ngoài ra, Phòng cán bộ số hai còn có một phòng hai khoa. Phân biệt là phòng làm việc, phòng nghiệp vụ số 1, phòng nghiệp vụ số 2.

Hàn Đông nghe những người này giới thiệu, đại khái trước tiên phải ghi nhớ tình hình của họ rồi mới nói tiếp.

Dù là một số nhân viên bình thường, Hàn Đông cũng cố gắng ghi nhớ tình hình của họ, như vậy trong công việc sau này, cùng mọi người tiến hành công việc một cách tốt hơn.

Mọi người trong Ban tổ chức, đối với Hàn Đông cũng rất kỳ lạ, không ngờ trưởng phòng này lại có thể để mọi người cùng nhau giới thiệu. Là một trưởng phòng, không phải muốn mở cuộc họp hội nghị, sau khi tìm hiểu các cán bộ bậc trung xong, mới từ từ tìm hiểu những người khác sao?

- trưởng phòng đẹp trai quá, lại trẻ nữa, cũng không biết có bạn gái chưa nhỉ!

Nhân viên Tô Vũ Lan trong văn phòng thì thầm trong lòng, cô ấy hơn đôi mươi, vẻ ngoài cũng không tồi, cho nên đối với nhan sắc của mình, cô ấy rất tự tin. Nhìn thấy Hàn Đông lại trẻ như vậy, lại còn là trưởng phòng. Trong lòng cô ta không do dự liền lay động hẳn lên, nếu như có thể kết bạn với trưởng phòng này, vậy tương lai của mình không phải tiền độ sáng lạng sao. Nên nói, nếu sau này mình không được thăng chức, nếu có thể lấy được Hàn Đông, cũng có thể làm vợ quan. Hắn trẻ tuổi như vậy đã làm qua chủ tịch Huyện, Bí thư Huyện ủy, nay còn là trưởng phòng số hai của Ban tổ chức cán bộ, vậy tương lai là Chủ tịch thành phố, Bí thư Thành ủy cũng không nằm trong đó. Chính là Phó trưởng ban, quan viên cấp bậc chính bộ, e là cũng có hy vọng.

Nghĩ thế, vẻ mặt của Tô Vũ Lan không chịu đựng liền đỏ ửng lên.

- Ừm, tình hình cơ bản của mọi người tôi đã hiểu rồi, trách nhiệm công việc của phòng số hai cũng vô cùng quan trọng, hi vọng mọi người sau này sẽ cùng đồng lòng nhau, đoàn kết lại nhau để công việc phòng số hai phát triển tốt hơn.

Hàn Đông nói đơn giản, sau đó tuyên bố kết thúc cuộc họp.



- Trưởng phòng Hàn, phòng làm việc của ngài có yêu cầu gì không?

Chủ nhiệm văn phòng Dương Nguyên Hy đứng lên. Nhanh chân bước đến cạnh Hàn Đông, kính trọng hỏi.

Hàn Đông nói:

- Để xem đã.

- Được, mời trưởng phòng Hàn bên này.

Dương Nguyên Hy kính trọng nói, đi phía trước Hàn Đông. Thân hình nghiêng qua một bên, cúi nhẹ lưng xuống, đưa một tay ra để dẫn đường cho Hàn Đông.

Vẻ mặt của anh ta vô cùng cung kính, đối vớ trưởng phòng mới đến này, y một chút cũng không dám sơ ý, dù sao chủ nhiệm văn phòng chuyên phục vụ cho lãnh đạo. Nếu mình không nhanh chóng lấy được lòng tin từ Hàn Đông, hắn muốn điều động công việc của mình. Cũng là điều hợp tình thôi.

Văn phòng của chủ nhiệm cán bộ số hai, vị trí này cũng không tệ, do đó Dương Nguyên Hy hi vọng nhận được nhận định của Hàn Đông, như vậy có thể giữ được vị trí của mình, vậy đã không tệ rồi.

- Trưởng phòng Hàn, phòng làm việc trước đây do trưởng phòng Chu dùng qua, hiện giờ trưởng phòng Chu đã thăng chức rồi, ngài xem có chỗ nào cần bố trí lại một chút. Tôi sẽ nhanh chóng giải quyết.

Dương Nguyên Hy cúi nhẹ lưng xuống, khách sáo nói.

Hàn Đông nhìn một cái, phòng làm việc này, so với phòng làm việc của Bí thư Huyện ủy Huyện Vinh Quang thì hơi nhỏ một tí, bên ngoài cũng không có phòng chuyên dành riêng cho thư ký.

- Rốt cuộc có sự khác biệt với phòng làm việc của quan lớn một phương, dù quyền lực của trưởng phòng cán bộ số hai mạnh hơn những người khác, nhưng trong Ban tổ chức Tỉnh ủy, cũng chỉ sở hữu một phòng làm việc bình thường, thậm chí ngay cả phòng làm việc của chủ tịch Huyện cũng không bằng

Hàn Đông than vãn trong lòng , lúc nãy ai biết được suy nghĩ của hắn, e là các cán bộ cấp Phó giám đốc, cán bộ bậc Huyện, cũng không chịu đựng nói Hàn Đông giả tạo.

Tuy nhiên, Hàn Đông đối với yêu cầu về phòng làm việc cũng không cao, tuy văn phòng này hơi nhỏ, nhưng bố trí vẫn tạm được, bèn nói:

- Ừm, như vậy đi, thay những chậu hoa này, đổi thành cây xanh gì cũng được.

- Được, trưởng phòng Hàn.

Dương Nguyên Hy gật đầu nói.

- Vậy trưởng phòng Hàn, anh xem nhân viên chuyên chức phục vụ về công việc của ngài, có cần yêu cầu nào không?

Hàn Đông hiểu ý của anh ta thật ra là vấn đề thư ký của mình, trong Ban tổ chức Tỉnh ủy, chỉ có Trưởng ban, Phó ban mới có thư ký. Những người khác, đều không có thư ký, nhưng vì tiện cho công việc. Các nơi đều sắp xếp nhân viên chuyên phụ trách cho trưởng phòng, Phó trưởng phòng, như vậy cũng xem như là thư ký.

- Vậy thì chọn người điềm tĩnh, quen thuộc với công việc Ban tổ chức.

Hàn Đông nói, hắn đối với công việc trong Ban tổ chức không mấy quen thuộc, do đó cần một người tương đối quen thuộc, cũng nhanh chóng giúp mình làm quen với công việc của phòng cán bộ số hai. Vì không phải thư ký chuyên công việc, do đó yêu cầu của Hàn Đông cũng không nhiều.

- Được, tôi sẽ đi sắp xếp.

Dương Nguyên Hy nói.

Rất nhanh, Dương Nguyên Hy bèn dẫn đến một người đàn ông trạc ba mươi tuổi, y tên Tào Vinh Hồng, ăn nói rõ ràng, hơn nữa còn là Phó chủ nhiệm khoa. Ấn tượng đầu tiên của Hàn Đông đối với y tương đối tốt.

- Trưởng phòng Hàn, đây là Tào Vinh Hồng. Anh ấy làm việc tại phòng số hai đã mười năm, trong các phòng khoa riêng, đều từng công tác qua, đối với công việc của phòng số hai vẫn rất quen thuộc.

Dương Nguyên Hy giới thiệu.

- Trưởng phòng Hàn, chào ngài.

Tào Vinh Hồng kính trọng nói.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- Ừm, vậy cứ thế đi.

Dương Nguyên Hy ngẩng người một chút, Hàn Đông cũng quá tùy tiện chăng. Chỉ cần nhìn qua Tào Vinh Hồng một cái, đã quyết định sao?

Tuy nhiên, anh ta cũng không nói nhiều, bèn nói với Tào Vinh Hồng:

- Tiểu Tào, sau này anh chủ yếu làm việc cho trưởng phòng Hàn, phải kịp thời làm tốt các yêu cầu hạng mục của trưởng phòng Hàn.

- Được, chủ nhiệm Dương.

Tào Vinh Hồng nói.

Sau đó lại nói với Hàn Đông:

- Trưởng phòng Hàn, rất vui được phục vụ cho ngài.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- Anh hãy tìm những tài liệu liên quan, tôi muốn nhanh chóng làm quen.

- Được.

Tào Vinh Hồng nói, bèn đến sắp xếp dữ liệu.

Dương Nguyên Hy đối với Hàn Đông tràn đầy nghi ngờ, người thanh niên này tuy tuổi tác không lớn, nhưng hắn từng làm qua chủ tịch Huyện, Bí thư Huyện ủy, có lẽ không dễ dàng để đối phó. Không thì gia cảnh của người thanh niên này quá sâu, xem ra sau này nên biểu hiện tốt hơn nữa mới được.

- Trưởng phòng Hàn, ngài không có chuyện, tôi xin phép ra trước.

Dương Nguyên Hy khách sáo nói.

- Đi đi.

Hàn Đông gật gật đầu.

Rất nhanh, Tào Vinh Hồng đã tìm ra những dữ liệu có liên quan, chia thành hai xấp đặt trước mặt Hàn Đông. Nói:

- Trưởng phòng Hàn, đây là văn kiện cụ thể của Ban, ngoài ra đây là công việc gần đây của phòng số hai, ngài còn dặn dò gì không?

- Không có.

Hàn Đông lạnh nhạt trả lời.

Tuy ấn tượng đầu tiên đối với Tào Vinh Hồng tương đối hài lòng. Nhưng Hàn Đông vẫn phải tiến thêm một bước để khảo sát anh ta mới được.

Tào Vinh Hồng lại nói:

- Trưởng phòng Hàn, ngài không mang theo tách trà chứ, không thì tôi đi chuẩn bị một cái cho ngài. Ngài muốn uống trà hay uống thứ khác?

Hàn Đông nói:

- Thông thường tôi đều uống trà Long Tĩnh.

- Được, tôi sẽ đi chuẩn bị.

Tào Vinh Hồng nói.

Hàn Đông gật đầu, cúi xuống nhìn số dữ liệu trong tay.

Tào Vinh Hồng nhẹ nhàng bước ra ngoài, đi đến cửa, tiện tay đóng lại cánh cửa.

Hàn Đông lật xem một số dữ liệu trong Ban, trước tiên phải tìm hiểu một tí công việc trong Ban, sau đó lại tìm hiểu tình hình của phòng số hai.

Trước mắt vài điểm công việc cần chú ý. Trước tiên tìm hiểu trách nhiệm công việc tương ứng, tiếp đến phải tìm hiểu lưu trình làm việc, dù sao công việc ở Ban tổ chức, không giống như chủ tịch Huyện, Bí thư Huyện trưởng trước đây.

Ngoài ra, trong đầu của Hàn Đông, còn đang nghĩ đến chuyện của Phó ban Tạ Á Băng, hiển nhiên y không mấy hài lòng về mình, chỉ là mình không biết có chỗ nào khiến y không thoải mái.

Tuy Hàn Đông không sợ Tạ Á Băng, nhưng Hàn Đông vẫn muốn biết người này sao lại không thoải mái với mình.

Lúc này vọng lại tiếng gõ cửa, Hàn Đông nói:

- Mời vào.

Cửa được mở ra, Phó trưởng phòng Thi Trung Xuân bước vào. Sắc mặt của anh ta hồng hào, cười tươi, đi vào nói:

- Trưởng phòng Hàn, hôm nay ngài nhận chức, bên trong phòng đải tiệc chào đón ngài, ngài xem sắp xếp vào khi nào?

Hàn Đông suy nghĩ, việc này không thể tránh khỏi, bản thân muốn nhanh chóng tìm hiểu rõ tình hình của phòng số hai, những hoạt động này cũng có thể có tác dụng nhất định bèn nói:

- Vậy thì tối nay đi.

- Được, vậy tí nữa tôi sẽ đi sắp xếp.

Thi Trung Xuân vừa nói, vừa lấy thuốc ra, hai tay đưa cho Hàn Đông một điếu, trong lúc Hàn Đông đang ngậm lấy điếu thuốc, anh ta lại nhanh chóng lấy quẹt ga châm lửa cho Hàn Đông.

Nhả khói thuốc, trong lòng Hàn Đông nghĩ tên Thi Trung Xuân này cũng lịch thiệp, tuy tên này nhìn có vẻ cười híp mắt, cũng không biết con người thực sự như thế nào, nên quan sát mới được.



Thi Trung Xuân trong phòng Hàn Đông trò chuyện được mười phút. Đối với thành tích của Hàn Đông tại Huyện Phú Nghĩa, Huyện Vinh Quang cũng thổi phồng lên, đồng thời còn thể hiện sau này nhất định sẽ toàn lực phối hợp với công việc của Hàn Đông, sau đó bèn cáo từ.

Qua được một hồi, một vị Phó trưởng phòng khác Lỗ Vinh Cường cũng đến báo cáo công việc, anh ta nhìn có vẻ gầy đen, nói chuyện cũng không nhanh không chậm, tuy nhiên Hàn Đông cũng nghe được, tư duy logic của tên này rất mạnh, nói chuyện căn bản là một giọt nước cũng không lọt qua, nhìn dáng vẻ của anh ấy, dường như là một người thật thà, nhưng Hàn Đông nhìn được, đây tuyệt đối không phải một người chân thật.

Sau đó, người phụ trách khoa nghiệp vụ cũng đến báo cáo công việc cho Hàn Đông, họ như có ăn ý với nhau, một người vừa đi ra không bao lâu, người khác đã đi vào, hơn nữa còn theo trình tự, cấp bậc để vào.

Hàn Đông cười khổ trong lòng:

- Xem ra nhân viên của Ban tổ chức Tỉnh ủy, tính kỷ luật trong Ban tổ chức cũng không giống nhau.

Tuy nhiên, cho đến hiện giờ, người phụ nữ Thôi Khánh Doanh không có đến văn phòng của Hàn Đông. Mắt của Hàn Đông, không do dự liền nhắm lại, xem ra Phó trưởng phòng thường vụ này, không mấy hoan nghênh khi mình đến đây.

- Chẳng lẽ vì mình đã cản trở con đường tiến bước của cô ta?

Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.

Điểm này cũng không phải không có khả năng, lúc nãy Hàn Đông đang chuyên tâm tìm hiểu nhân viên cấp cao của phòng cán bộ số hai, lí lịch của Thôi Khánh Doanh cũng quá lão làng, đề cử là cán bộ cấp Chính đã được ba năm rồi, theo đó cô ta nhận chức trưởng phòng, cũng là chuyện danh chính ngôn thuận thôi.

- Hừ, xem ra tình hình ở phòng số hai cũng xem thường mình, mình nên xem mọi người như thế nào.

Đúng vào lúc này, bên ngoài lại vang đến tiếng gõ cửa, trong lòng Hàn Đông nghĩ chẳng lẽ là Thôi Khánh Doanh, bèn nói:

- Mời vào.

Cửa được đẩy ra, là Chủ nhệm văn phòng số hai Dương Nguyên Hy, dẫn theo Chánh văn phòng Ban tổ chức Liễu Nhan Khánh đứng bên ngoài.

Hàn Đông bèn đứng lên, cười nói:

- Chủ nhiệm Liễu. Sao anh lại đích thân đến đây, có chuyện gì gọi điện đến là được rồi.

Liễu Nhan Khánh cười:

- Cách có một tầng lầu thôi, gọi điện thoại gì chứ. Trưởng phòng Hàn tôi đến tìm hiểu một chút, anh có yêu cầu gì về phòng ở, hiện tại trong Ban trống hai phòng.

Là trưởng phòng cán bộ số hai, phải chia phòng ở, tuy nhiên không phải đưa phòng cho anh, để anh ở miễn phí mà thôi, cũng xem như là một phúc lợi. Điểm này không giống với bên dưới, cũng xem như là phúc lợi về nhà cửa.

Tuy nhiên Hàn Đông cũng không yêu cầu về nhà ở; hiện tại hắn có nhà riêng để ở, lấy nhà của Ban tổ chức cũng không dùng đến, bèn nói:

- Chủ nhiệm Liễu, tôi không cần đến nhà của Ban tổ chức, đúng lúc tôi có nơi ở tại Thục Đô. Chủ nhiệm Liễu sắp xếp cho những ai cần đến vào ở đi.

Liễu Nhan Khánh mỉm cười nói:

- Trưởng phòng Hàn, dựa theo quy định, phải phân phòng ở cho anh. Tuy ở nhà của mình, nhưng căn nhà này cũng phải phân cho anh, không được phá hỏng quy tắc.

Tuy Hàn Đông không cần nhà, trong lòng anh ta cũng hơi vui, dù sao người trong Ban cần đến phòng ở cũng không ít, hai ngày nay đang sắp xếp, tuy hiện tại trống hai phòng ra, nhưng thật ra vẫn không đủ, nếu Hàn Đông thật sự không cần đến, công việc của y cũng dễ hơn. Tuy nhiên vừa nghĩ đến thân phận của Hàn Đông, y nghĩ cũng nên dựa theo quy tắc để làm. Tránh tương lai Hàn Đông lại muốn phòng ở, lúc đó bản thân sẽ khó xử.

Là chủ nhiệm văn phòng Ban tổ chức Tỉnh ủy, Liễu Nhan Khánh cũng xem như thân tín của Triệu Nhạc, tính ra y và Hàn Đông cũng đứng trên một tuyến đường, chẳng qua trước đây không có kết giao với Hàn Đông, do đó không hiểu Hàn Đông nhiều.

Hàn Đông cười, nói:

- Chủ nhiệm Liễu, tôi nghiêm túc đấy, anh chia phòng cho tôi, tôi lại không ở, bỏ trống cũng rất phí, anh nên chia nó cho những ai cần đến nhất đi.

Thấy Hàn Đông kiên trì nói như vậy, Liễu Nhan Khánh cũng thấy được thành ý của hắn, bèn cười nói:

- Trưởng phòng Hàn đúng thật đạo đức tốt, vậy tôi cám ơn trưởng phòng Hàn trước.

Hàn Đông cười nói:

- Tôi lại không có làm gì. Có gì phải cám ơn chứ.

Hắn cũng biết tên Liễu Nhan Khánh có lẽ là thân tín của Triệu Nhạc, do đó cũng đồng ý dựng mối quan hệ tốt với anh ta.

Mặc dù thân phận của Hàn Đông không giống nhau, nhưng bất luận ở đâu, cần ập cho mình một vòng tròn, như vậy mới có thể bước vững hơn.

Liễu Nhan Khánh nói:

- trưởng phòng Hàn, tôi nói thật đấy. Anh không cần nhà, đúng là đã giúp tôi rất lớn, tôi biết tối nay phòng các anh sẽ mở tiệc mừng anh, hôm khác rảnh, tôi mời anh dùng cơm.

Anh ta rất biết tìm ra lý do.

Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, gương mặt lại nở nụ cười tươi nói:

- Chủ nhiệm Liễu khách sáo quá.

Liễu Nhan Khánh cười nói:

- Quyết định vậy đi, hôm khác tôi mời anh. Vậy tôi không phiền anh làm việc nữa.

Hàn Đông đưa anh ta ra đến cửa, hai người họ đều là cán bộ cùng bậc, Hàn Đông cũng tỏ ra sự tôn trọng nên có

Quay về chỗ ngồi xem số văn kiện, Tào Vinh Hồng bèn bưng tách trà vào, bên trong còn bốc khói, anh ta nói:

- Trưởng phòng Hàn, trà của ngài đây, tách trà do tôi mới mua, dùng nước sôi nấu qua.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- Vất vả rồi.

- Tôi nên làm mà.

Tào Vinh Hồng cung kính nói, sau đó nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Hàn Đông lấy tách trà lên uống một ngụm, là trà Long Tĩnh chính gốc, đồng thời cũng nhìn được tên Tào Vinh Hồng làm việc cũng hết sức tỉ mỉ.

Tào Vinh Hồng là Phó chủ nhiệm khoa của văn phòng, thực tế là Phó trưởng phòng, chẳng qua không có quyền lãnh đạo của cấp Phó trưởng phòng mà thôi, nói thẳng ra vẫn là một nhân viên bình thường.

Tại cơ quan Tỉnh, Phó chủ nhiệm khoa là không ít, điểm này không giống với cơ sở. Cơ bản mà nói, có thể định được vị trí Phó trưởng phòng, về mặt cơ bản đều là một cái cục hoặc lãnh đạo của một đơn vị, nhưng tại đơn vị Tỉnh, Phó chủ nhiệm khoa căn bản chỉ là một nhân viên bình thường, cũng chính vì vậy, nếu muốn thăng chức, phải nhanh hơn so với ở cơ sở.

Cho đến lúc tan ca vào buổi trưa, Thôi Khánh Doanh cũng không đến báo cáo công việc với Hàn Đông, điều này khiến Hàn Đông cảm thấy, xem ra người đàn bà này đúng là muốn đối xử tệ với mình.

Mình mới vừa nhận chức, không ngờ ngay cả biểu hiện công việc cũng không có, điều này nói rõ cô ta muốn gây khó khăn với mình.

- Hừ, nếu đã như vậy, mình cũng muốn xem cô làm được thứ gì.

Hàn Đông nghĩ thầm trong bụng.

Trưa tan làm, Hàn Đông đi xuống lầu, lái xe đi thẳng về nhà.

Tuy quyền của trưởng phòng cán bộ số hai không lớn nhưng Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố, cũng phải khách sáo, nhưng cũng không có tài xế, không có xe riêng. Tuy nhiên Hàn Đông lại có chiếc xe riêng, cũng không cảm thấy có gì bất tiện.

Hơn nữa vẻ ngoài chiếc xe là Santana, trên cơ bản lại là một chiếc xe đáng giá bạc triệu, tính an toàn quá tốt, đến kính thủy tinh, cũng là thủy tinh chống đạn. Chỉ là từ vẻ ngoài của chiếc xe mà nhìn. Người khác cũng không thấy gì, đúng lúc phù hợp với yêu cầu của Hàn Đông.

- Oa, không ngờ trưởng phòng có xe.

Tô Vũ Lan đi trên cầu thang, nhìn thấy Hàn Đông đi tới. Đi lên chiếc Santana rồi rời khỏi. Trong lòng không chịu nổi nhất thời kinh ngạc, đồng thời trong lòng nghĩ, bèn ngày càng xông lên.

Điều này cũng khó trách cô ấy động lòng với Hàn Đông, đang ở Ban tổ chức Tỉnh ủy, tự nhiên biết được tính quan trọng của quyền lực. Do đó cô ta tự nhiên hi vọng kết giao một người có quyền, mà Hàn Đông lại vừa đẹp trai vừa trẻ, còn có quyền lực, đồng thời là người có tiền đồ phát triển. Quả thật là đối tượng thích hợp nhất rơi từ trên trời xuống.

Người như vậy nếu có thể nắm bắt được, giống như cái bánh lớn rơi từ trên trời xuống. Đúng lúc cho cô ấy nhận lấy.

- Hành động nắm lấy của mình, phải nhanh chóng trở thành người của trưởng phòng mới được.

Tô Vũ Lan nghĩ thầm trong lòng, lúc này, trong lòng của cô ấy, lại không có một chút xấu hổ.

Buổi trưa, Hàn Đông đi làm không lâu, Thôi Khánh Doanh cuối cùng cũng đến văn phòng của Hàn Đông, gương mặt của cô ấy nở nụ cười, đem một xấp tài liệu đặt trước mặt Hàn Đông, nói:

- trưởng phòng Hàn, đây là tình hình khảo sát lần trước đối với thành phố Xương Tây của Sở, tôi viết tổng kết cả buổi sáng , cho nên chưa thể đến báo cáo công việc với anh.

- Thế sao, quan trọng vậy, phó trưởng phòng Thôi vất vả rồi.

Hàn Đông không dám phủ định, cầm lấy số dữ liệu do cô ấy đưa mình, đặt sang một bên, nói:

- Ừm, đặt ở đây trước, tôi đợi lát xem

Thôi Khánh Doanh mỉm cười nói:

- Trưởng phòng Hàn, số dữ liệu này để anh ký tên, ngày hôm sau phải giao đến Ban để kiểm toán.

- Ờ, tôi biết rồi.

Hàn Đông nói, hắn biết ả Thôi Khánh Doanh này không thể bận viết công việc này chỉ trong vòng một buổi sáng, do đó lời của cô ta không mấy đáng tin, còn về tài liệu này, dù giao cho Ban kiểm toán, mình cũng nên nghiêm túc xem qua mới được, dù sao sau khi mình ký tên xong, phải có trách nhiệm đối với số tài liệu này.

- Trưởng phòng Hàn không có chuyện nữa, tôi xin phép đi ra.

Thôi Khánh Doanh đứng lên, cô ta dường như không có ý báo cáo công việc cho Hàn Đông.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Cầm Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook