Người Cầm Quyền

Chương 608: Tổ chuyên gia

Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

27/08/2013

Lúc Hàn Đông đề xuất Tất Bảo Quân đảm nhận chức Bí thư Quận ủy quận Cao Bình, trong lòng chợt nghĩ tới mấy vấn đề khác, vừa đúng lúc nhân cơ hội này giải quyết hết.

Dù sao dựa vào thế cục như bây giờ, chỉ sợ về sau muốn Hạ Kim Cường triệu tập cuộc họp Hội nghị thường vụ thảo luận vấn đề nhân sự là một chuyện rất khó khăn.

Hạ Kim Cường làm Bí thư Thành ủy không thể khống chế Hội nghị thường vụ, gã nhất định sẽ cố gắng ít họp Hội nghị thường vụ.

Điểm này, Hàn Đông không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể hiểu được.

Nghe nói có một số chuyện, chính bởi vì như thế này, mà quanh năm suốt tháng không họp Hội nghị thường vụ cũng là rất bình thường.

Bởi vậy, mượn chuyện sắp xếp chức Bí thư Quận ủy quận Cao Bình, sẽ điều chỉnh những cái cần điều chỉnh.

- Về vị trí Phó bí thư Quận ủy quận Cao Bình, tôi đề nghị do đồng chí Nguyễn Á Văn đảm nhiệm.

Hàn Đông mỉm cười nói.

Lần này, hắn đã bố trí ba người, trong đó có một người là Ngụy Thần Giai từ cấp Cục phó đề bạt lên cấp Cục trưởng.

Thấy Hàn Đông bỗng chốc ra đòn tổ hợp, trong lòng mọi người âm thầm khiếp sợ, xem ra Hàn Đông đã sớm nghĩ cái đó rồi.

Nhưng Hàn Đông không nói ra ứng cử viên cho vị trí Ủy viên thường vụ Quận ủy, Phó chủ tịch thường trực quận Cao Bình, mà lại nói:

- Về phần chức vụ Phó chủ tịch thường trực quận Cao Bình, tôi nghĩ Ban Tổ chức cán bộ hẳn là đã chọn người thích hợp rồi.

Khương Tùng Thần ngây ra, trong lòng bất chợt vui mừng.

Hàn Đông đã để cho mình một vị trí tốt.

Các vị Ủy viên thường vụ, quyền lực lớn nhất là quyền nhân sự.

Bởi vì trong vấn đề nhân sự họ có quyền phát ngôn rất lớn, cho nên bọn họ mới có thể thu hút càng nhiều người dựa dẫm.

Mà nếu một Ủy viên thường vụ không thể đề bạt cán bộ, vậy quyền uy của anh ta sẽ nhỏ hơn rất nhiều.

Hàn Đông bây giờ đã nắm giữ quyền chủ động trên Hội nghị thường vụ, và không để một mình mình chiếm hết tất cả lợi ích, mà lợi ích chia đều, điều này làm cho mọi người đều vô cùng vui mừng.

Lúc này trong lòng Khương Tùng Thần suy nghĩ rất nhanh.

Vừa rồi Hàn Đông đã đưa ra ba hạng mục nhân sự, mình bây giờ sẽ bố trí vị trí Ủy viên thường vụ Quận ủy, Phó chủ tịch thường trực quận Cao Bình, ứng cử viên này phải chọn cho tốt, vừa phải đạt được hiệu quả đề bạt người của mình, vừa phải nghĩ cách dành vị trí cho các Ủy viên thường vụ khác, để bọn họ cũng sắp xếp ứng cử viên.

Việc bố trí nhân sự này, giống như giữa một dây xích hoàn chỉnh bị thiếu một mắt xích, mọi người liền dịch chuyển từ nơi khác đến, tuy rằng thoạt nhìn chỉ là trống ra một vị trí, nhưng thực ra lại thay đổi được mấy vị trí.

Trong sự thay đổi này, có người lên cao, có người từ bộ phận không quan trọng chuyển đến bộ phận quan trọng.

Vì thế tất cả đều vui vẻ.

Đương nhiên, cục diện hôm nay, người vui mừng là phe Hàn Đông, còn người buồn bực chính là phe Hạ Kim Cường.

Còn về Phó bí thư Bành Y Vinh, trong lòng lại có chút hi vọng, thậm chí có chút không yên.

Bành Y Vinh có thể nhận ra, hôm nay có khả năng Hàn Đông muốn làm điều chuyển lớn, hắn cố ý để lại một chỗ trống, để cho mọi người bàn bạc sắp xếp chọn người.

Trong tình hình này, nếu mình không nắm lấy cơ hội bố trí mấy ứng cử viên, về sau cơ hội thế này chắc chắn sẽ ít đi.

Còn Hạ Kim Cường thì đang xanh mặt ngồi ở kia.



Tuy rằng Hội nghị thường vụ lần này chủ yếu là thảo luận ứng cử viên chức Bí thư Quận ủy quận Cao Bình, nhưng Hàn Đông làm như thế tự dưng có thêm nhiều vị trí được xoay chuyển theo.

Mặc dù nói việc này không ở trong kế hoạch, nhưng kết cục vẫn phải điều chỉnh, cho dù lần này không làm tốt, lần sau vẫn phải mở họp thảo luận Hội nghị thường vụ.

Cho nên nhìn thấy đám người Hàn Đông đang ở đó phân chia thành quả thắng lợi, Hạ Kim Cường cũng đành phải nhẫn nhịn.

Gã đã hạ quyết tâm, về sau vạn bất đắc dĩ, sẽ không họp Hội nghị thường vụ, Hàn Đông hắn không phải rất khủng sao, ta không để cho ngươi có cơ hội làm mưa làm gió, thì ngươi cũng chẳng có cách nào.

Làm Bí thư Thành ủy, tạm thời gã cũng chỉ có thể làm như vậy.

Mỗi người nói một câu, cuối cũng cũng nhanh chóng sắp xếp xong ứng cử viên của mỗi vị trí.

Người của Hàn Đông bên này cũng đều đã bố trí ứng cử viên của mình.

Phó bí thư Bành Y Vinh cũng đã có một vị trí.

Về phía người của Hạ Kim Cường, thì tập thể đã mất tiếng nói rồi.

Dường như bọn họ là người đứng xem, người ngoài cuộc vậy.

Toàn bộ Hội nghị thường vụ, dường như là do Hàn Đông làm chủ đạo.

Tan họp, đám người Hạ Kim Cường nhanh như chớp đi ra khỏi phòng họp.

Hàn Đông chậm rãi đi cùng với mọi người vừa nói chuyện, vừa ra khỏi cửa.

Hắn đương nhiên có thể đoán được tâm trạng của Hạ Kim Cường, nhưng Hàn Đông chính là muốn Hạ Kim Cường im tiếng, để cho gã sau này bớt hoa chân múa tay vào chuyện của mình, như vậy hắn có thể chăm chú vào làm việc.

Buổi chiều, Tất Bảo Quân đến văn phòng của Hàn Đông, Tất Bảo Quân cung kính ngồi xuống trước mặt Hàn Đông.

Anh ta đương nhiên đã biết kết quả của Hội nghị thường vụ, đến để bày tỏ thái độ với Hàn Đông.

Hàn Đông thản nhiên nói:

- - Quận Cao Bình là quận trung tâm của thành phố Tân Châu, tầm quan trọng không cần nói cũng biết, lần này Thành ủy bố trí anh đảm nhiệm Bí thư Quận ủy. Hi vọng anh có thể nắm bắt được các hạng mục công tác.

Tất Bảo Quân chăm chú lắng nghe, trong lòng anh ta vô cùng cảm kích Hàn Đông.

Trước đây, khi Hàn Đông đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy Phó chủ tịch thành phố, được phân công quản lý Ủy ban Kinh tế thành phố, lúc đó Tất Bảo Quân cũng đến báo cáo công việc mấy lần, nhưng lại không trở thành thân tín của Hàn Đông.

Lần này, Hàn Đông bỗng nhiên lại đề bạt anh ta làm Bí thư Quận ủy quận Cao Bình, điều này làm cho anh ta tưởng mình như đang nằm mơ vậy, cho nên vội vàng đến báo cáo công vệc với Hàn Đông.

Tất Bảo Quân vừa rời khỏi, Ngụy Thần Giai lại đến văn phòng của Hàn Đông.

Anh ta lần này từ vị trí Phó bí thư Quận ủy quận Cao Bình lên đảm nhận vị trí Chánh văn phòng Ủy ban Kinh tế thành phố. Từ cán bộ cấp Cục phó đề bạt lên cán bộ cấp Cục trưởng, vượt qua được cửa ải quan trọng trên con đường làm quan, trong lòng đương nhiên vô cùng cảm kích Hàn Đông.

Mặt khác, thăng chức là một chuyện, có thể lọt vào mắt của Hàn Đông, đó mới là chuyện quan trọng nhất.

Hiện tại các cán bộ ở thành phố Tân Châu, đa phần đều hiểu thế cục hiện tại của thành phố Tân Châu, biết rằng Chủ tịch thành phố Hàn bây giờ như mặt trời ban trưa, nắm giữ quyền lực Thành ủy, chỉ cần có được sự ưu ái của Chủ tịch thành phố Hàn, chiến tích, thăng chức đều không thành vấn đề.

Dựa theo bố trí của Đại hội Đảng và Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, mấy năm tiếp theo, thành phố Tân Châu sẽ tiến vào mấy năm phát triển vượt bậc, điều này đối với quan chức của thành phố Tân Châu mà nói, là thời cơ hiếm có, người muốn làm việc, muốn tích lũy thành tích đều hi vọng có thể phát triển sở trường.

Khoảng bốn giờ, Nguyên Á Văn cười ha hả đến văn phòng của Hàn Đông.

- - Cám ơn lãnh đạo đã bồi dưỡng, tối thứ bảy tôi mời cơm, cám ơn lãnh đạo đã đề bạt, rất mong được lãnh đạo nhận lời.

Nguyên Á Văn ngồi trước mặt Hàn Đông cười ha hả, nói.



Hàn Đông trừng mắt liếc anh ta một cái, tức giận nói:

- Nể mặt anh, hiện tại vị trí đã thay đổi rồi, anh đã có dự tính gì chưa?

Nguyên Á Văn nghe Hàn Đông nói vào chuyện chính, lập tức trở lại vẻ nghiêm túc, hơi chút suy tư, nói:

- - Tôi nghĩ như thế này, Phó bí thư Quận ủy, chủ yếu là tập trung về mặt tổ chức nhân sự, tôi chuẩn bị bắt tay từ hai phương diện, một là tăng cường xây dựng tác phong tư tưởng cán bộ Đảng viên, từng bước đẩy mạnh chế độ đào thải cán bộ các cấp yếu kém. Hai là tăng cường xây dựng tổ chức Đảng cơ sở, đặc biệt là xây dựng tổ chức Đảng kết hợp giữa nông thôn và thành thị.

Hàn Đông không khỏi gật đầu, tiểu tử Nguyên Á Văn này quả là một người có năng lực, trong chốc lát đã nắm được trọng điểm, bồi dưỡng tốt, sau này có thể hữu dụng.

“Nhưng Nguyên Hằng Kiện tương lai sẽ trở thành một trong chín người đứng đầu, mặc dù đang xếp hạng chót, nhưng đã đứng ở tầng cao nhất của Kim Tự Tháp rồi. Với tình hình này, sự phát triển của Nguyên Á Văn không thể bằng hoặc vượt qua được bố của anh ta.” Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, “Tuy đã như thế này, tương lai có tiểu tử này, cũng coi như có thêm một mối quan hệ với phe Nguyên Hằng Kiện.

Đến gần lúc tan làm, Chu Tử Phong đi vào văn phòng của Hàn Đông, nói:

- - Chủ tịch thành phố Hàn, vừa rồi nhận được điện thoại của Cục Công nghiệp than đá tỉnh, nói là ngày mai Phó cục trưởng Tần Vĩ Quân sẽ dẫn một tổ chuyên gia đến thành phố Tân Châu, nghiên cứu thảo luận việc khai thác mỏ than huyện Vũ An.

Hàn Đông nhíu mày, hỏi:

- - Chuyện này anh thấy thế nào?

Chu Tử Phong nghĩ một lát, rồi nói:

- - Việc khai thác mỏ than ở huyện Vũ An, quyền chủ động là ở thành phố, nhưng Cục Công nghiệp than đá tỉnh có quyền kiến nghị giám sát, cho nên lần này Phó cục trưởng Tần dẫn đội đến khảo sát, cũng là một sự giúp đỡ đối với công việc của chúng ta, nếu tổ chuyên gia có thể đưa ra ý kiến tốt, cũng có lợi cho việc chúng ta khai thác mỏ than huyện Vũ An.

Hàn Đông không khỏi bật cười, xem ra Chu Tử Phong cũng là người biết chuyện, cũng bất mãn với cách làm của Cục Công nghiệp than đá tỉnh.

Nhưng anh ta đưa ra ý kiến rất khéo léo, đó là tạm thời nhìn, nghe Tần Vĩ Quân dẫn đến cái gọi là tổ chuyên gia, nếu đưa ra ý kiến có lợi cho thành phố Tân Châu thì tiếp thu, nếu không có lợi thì dĩ nhiên là không quan tâm.

Dù sao quyền chủ động là ở thành phố Tân Châu, lão ta cũng không thể mang mỏ than của huyện Vũ An đi được.

- - Ừ, tôi không gặp bọn họ nữa, anh báo cáo cho Phó chủ tịch thành phố Văn Vận, nếu anh ấy có thời gian thì tiếp đón.

Hàn Đông thản nhiên nói, lần trước Tần Vĩ Quân gọi điện đến, thái độ lời nói đều không khách sáo, Hàn Đông đương nhiên cũng không nể mặt lão ta. Lão ta là từ trên tỉnh xuống thì sao chứ, chỉ là một cán bộ cấp Phó giám đốc sở thôi, Hàn Đông là Chủ tịch thành phố bận rộn như vậy, làm sao có thời gian gặp lão ta, để cho Phó chủ tịch thường trực tiếp đón lão ta cũng coi như là ngang hàng rồi.

Chu Tử Phong thấy vẻ mặt của Hàn Đông, liền biết hắn khó chịu về tổ chuyên gia này, bèn gật đầu, đi đến văn phòng của Hoàng Văn Vận báo cáo tình hình, đồng thời cũng nói lại thái độ của Hàn Đông.

Anh ta biết mối quan hệ mật thiết của Hàn Đông với Hoàng Văn Vận, bởi vậy nếu có chuyện gì đều nói rõ ràng, như vậy mới có thể làm tốt công tác truyền đạt mệnh lệnh.

Trong lòng Hoàng Văn Vận biết rõ là chuyện gì, bèn nói:

- - Thế này đi, Trưởng ban Thư ký anh thông báo cho Phó chủ tịch thành phố Thẩm, Cục Than đá, và đồng chí bên Ủy ban Kế hoạch, ngày mai sắp xếp một buổi tọa đàm, nghe các chuyên gia của tỉnh nói thế nào.

Ngày hôm sau, Tần Vĩ Quân dẫn một nhóm người đến thành phố Tân Châu, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố Hoàng Văn Vận, Phó chủ tịch thành phố Thẩm Tòng Phi tiếp kiến bọn họ.

Thấy Hàn Đông không ra mặt, sắc mặt Tần Vĩ Quân liền trở nên u ám.

Hoàng Văn Vận nói:

- - Chào mừng Phó cục trưởng Tần và các vị chuyên gia đến thành phố Tân Châu chỉ đạo công tác, Chủ tịch thành phố Hàn công việc quá bận, cho nên giao cho tôi và Phó chủ tịch thành phố Thẩm cùng nhau đón tiếp các vị…

- - Haha, Chủ tịch thành phố của các anh thật là bận rộn quá.

Tần Vĩ Quân cười nhạt, vừa nói vừa lấy điện thoại ra bấm một số máy, rồi nói:

- - Bí thư Hạ, chúng tôi đã đến rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Người Cầm Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook