Chương 294: Trao Đổi
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
10/04/2013
Mỏ than Trịnh lão đại xuất hiện sụp đổ, bên trong có mười người đang khai thác, nghe thấy tin tức thế, trong lòng Hàn Đông vô cùng tức giận.
Hôm qua bản thân vừa mới đến trấn Cổ Song. Đặc biệt nhấn mạnh và chỉ thị tiến hành công tác an toàn sản xuất. Đồng thời lúc đó yêu cầu mỏ than Trịnh lão đại đình công để tiến hành chỉnh đốn và cải cách.
Nhưng vừa mới qua một ngày, đã xuất hiện vấn đề như vậy, điều này làm cho người ta thật sự khó có thể chịu được phẫn nộ trong lòng.
Mạng người quan trọng, nhất định phải làm tốt công tác cứu viện trước.
Hàn Đông trầm giọng nói
- Thông báo cho bên phòng cháy chữa cháy, bệnh viện chưa ?
Vinh Tiểu Dân nói
- Đã thông báo rồi.
Hàn Đông nói
- Ừ, cậu khẩn trương đến hiện trường đi, tôi cũng đi luôn đây.
Lúc này. Điện thoại của Hàn Đông vang lên, là số của văn phòng Điền Thần, phỏng đoán ông ta cũng là nói chuyện này, Hàn Đông nghe máy, chỉ nghe Điền Thần nói
- Bí thư Hàn biết rồi chứ?
Hàn Đông nói
- Biết rồi, Chủ tịch Điền ông ở trong huyện, chuẩn bị phối hợp với các nhân viên các phương diện, thiết bị, tôi lập tức tới trấn Cổ Song.
Lúc này, Hàn Đông cũng khách khí với ai nữa, sắp xếp bố trí xong phương án, sau đó liền cũng Tả Nhất Sơn đến trấn Cổ Song.
Trên xe, Hàn Đông lại gọi điện thoại cho Chánh văn phòng Trịnh Thành Văn, để anh ta hỗ trợ cho Điền Thần, làm tốt công tác cứu viện.
Sau đó, Hàn Đông lại gọi điện cho Cục trưởng cục công an Tiếu Kim Quang, mệnh lệnh cho ông ta lập tức tổ chức các đội viên có khả năng, đến mỏ than Trịnh lão đại ở trấn Cổ Song bắt giữ người có trách nhiệm chủ yếu, không được để cho gã chạy thoát.
Xảy ra chuyện này, phỏng đoán người phụ trách mỏ than Trịnh lão đại chắc chắn cũng sợ hãi, chạy trốn hoặc giấu kín, đều có khả năng, bởi vậy nhất định phải không chế trước, thế này mới làm tốt công tác bồi thường với các nhân viên.
Nhận được điện thoại của Hàn Đông, Tiếu Kim Quang cũng không dám chậm trễ. Trước tiên gọi điện cho đồn công an trấn Cổ Song, để sở trưởng Trương Tuyền Thủy dẫn người đến khống chế người phụ trách của mỏ than Trịnh lão đại, sau đó ông ta đem vài người tới trấn Cổ Song.
Hàn Đông ngồi trên xe, vẻ mặt vẫn trầm, xem ra phương diện chỉnh lý mỏ than, lực cản là vô cùng lớn.
Ngày hôm qua bản thân đến trấn Cổ Song tiến hành kiểm tra công tác an toàn toàn diện, mà hôm nay lại xảy ra chuện thế này, công việc của bọn họ là làm thế này đấy? Coi lời nói của mình như gió thổi bên tai sao?
Nhìn thấy trên đường còn có xe kéo thanh đá đang hành nghề, trong lòng Hàn Đông không tốt lắm, nói với Tả Nhất sơn
- Thông báo cảnh sát giao thông để giữ gìn giao thông. Nhất định phải bảo đảm xe cứu thương đến được thông suốt.
Hắn đưa điện thoại cho Tả Nhất Sơn, có chuện gì trực tiếp chỉ bảo cho Tả Nhất Sơn làm. Dù sao đến lúc đó Hàn Đông đến hiện trường chỉ huy, cũng không thể lúc nào cũng cầm điện thoại gọi điện được.
- Vâng
Điện thoại của cảnh sát giao thông bắt đầu nhận được thông báo.
Bạch Hy Lâm biết chuyện cũng gấp, bởi vậy lái xe vô vô cùng nhanh, chưa đến hai mươi phút, xe đã đến trấn Cổ Song rồi.
Hàn Đông trong lòng như lửa đốt nhìn về phía trước, nhìn thấy rất nhiều người vây quanh mỏ than Trịnh lão đại. Tiếng huyên náo truyền đến từ xa.
Đã có nhân viên phòng cháy chữa cháy giúp đỡ đến rồi, tuy rất hiển nhiên, công việc của bọn họ. Đã bị những người đứng vây quanh gây ảnh hưởng, tiến độ khá chậm.
Hàn Đông vừa mới xuống xe, Bí thư Đảng ủy trấn Cổ Song là Thủy Hưng Đạo và Chủ tịch thị trấn là Ân Tường Dung không biết từ chỗ nào nhảy ra, hai người sợ hãi kêu lên
- Bí thư Hàn, chúng tôi….
Hàn Đông xanh mặt, gạt tay nói
- Các ông làm ăn gì chứ, mau đi tổ chức nhân viên duy trì trật tự. Những người không liên quan, đều lui qua một bên cho tôi, thế này thì còn cứu người cái gì nữa?
Thủy Hưng Đạo và Ân Tường Dung liền xám xịt đi duy trì trật tự. Bọn họ gọi nhân viên công tác của Trấn ủy, ủy ban nhân dân trấn, tay trong tay tạo thành tường vây, không ngừng đẩy người ra sau.
Hàn Đông không quản thêm bọn họ nữa, vừa vào liền thấy, chỉ thấy động than trước mặt đã sụp đổ xuống dưới, Phó chủ tịch huyện Vinh Tiểu Dân, nhân viên phòng cháy chữa cháy bên đó tổ chức đào hướng đó.
Thấy Hàn Đông đi tới, Vinh Tiểu Dân liền nói một tiếng, đến trước mặt Hàn Đông nói
- Bí thư Hàn, tình hình khá phiền toái, thực thi an toàn của mỏ than không đúng chỗ, chỉ sợ….
Hàn Đông trong lòng trầm xuống, trong đó bị chôn là chín người, nếu tất cả đều chết hết, tuyệt đối là sự cố lớn rồi
- Bất luận thế nào, nhất định phải toàn lực cứu người. Cậu lập tức đến phụ cận trấn Cổ Song nhờ thôn dân hỗ trợ giúp đỡ, phải chọn người tuổi trẻ cường tráng, sau đó để nhân viên chữa cháy chỉ huy bọn họ, đào vào trong cho tôi, dùng tay đào cũng phải đem người ra cho tôi.
Vinh Tiểu Dân lập tức chạy đi tổ chức nhân sự tham gia cứu viện, có một bộ phận nhỏ là người thân của người bị chôn trong động, cảm xúc của bọn họ vô cùng kích động, kêu la tiến vào trong tìm người thân. Vinh Tiểu Dân liền cho Ân Tường Dung sắp xếp người cản bọn họ lại, đồng thời làm tốt công tác khuyên giải. Sau đó Vinh Tiểu Dân lấy ra hơn hai mươi người trẻ tuổi từ đám người vây quanh, cho bọn họ đi lên hỗ trợ.
Hàn Đông lúc này đã bình tĩnh rồi, sự việc đã xảy ra, vậy thì bây giờ vội cũng không được, chỉ có thể bình tĩnh lại, tổ chức công tác cứu hộ cho tốt, đó mới là trọng yếu.
Nhìn thấy đống sụp đổ phía trước không ngừng đào ra đất đá, Hàn Đông lo lắng cho những công nhân bị chôn bên trong.
Đồng thời, Hàn Đông quyết định, nhất định phải chỉnh đốn toàn diện mỏ than huyện Vinh Quang. Đem những mỏ than có thủ tục không đầy đủ, thực thi không an toàn phải bị dừng lại, ngoài ra nghĩ thêm các biện pháp thu hút các doanh nghiệp lớn hơn chút đến đầu tư khai thác than hoặc tiến hành gia công than đá, kiên quyết thay đổi loại hình kinh doanh phân tán này, vốn ít, hiệu suất vận hành thấp.
- Đào đến phía trước người có tiếng thét kinh hãi.
Hàn Đông cũng cả kinh, ngẩng đầu chỉ thấy hai người đang lôi một người ra, trên người này. Máu tươi ngập tràn, cả người đều bất động, cũng không biết tình hình cụ thể thế nào.
- Mau, đưa họ lên xe cấp cứu
Hàn Đông kêu lên, chạy lên trước giúp bọn họ mở đường.
Xe cấp cứu dừng phía trước hai mươi mét bên đường, mấy viên y tá tiến lên hỗ trợ đem người bị thương lên xe, một số bác sĩ bắt đầu tiến hành kiểm tra.
Hàn Đông có chút mong chờ ở những vị bác sĩ đằng kia, hy vọng người công nhân có thể đại nạn không chết.
Rất nhanh. Viên thầy thuốc kia quay đầu trầm giọng nói
- Đã bỏ mạng rồi.
Trong lòng Hàn Đông trầm xuống, gầm nhẹ nói
- Ông kiểm tra lại lần nữa, nhất định phải làm rõ.
Vị bác sĩ kia vừa nghe thấy, lập tức mất hứng nói
- Nói cái gì, cậu cho rằng cậu là ai, tôi giám định chắc chắn đúng.
Tả Nhất Sơn nói
- Đây là Bí thư Hàn của Huyện ủy
- A
Viên thầy thuốc kia sửng sốt. Lập tức làm theo yêu cầu của Hàn Đông, lại kiểm tra tỉ mỉ lại lần nữa, nhưng kết quả lần này vẫn giống nhau, người công nhân này quả thật đã tử vong.
Sắc mặt Hàn Đông càng trở nên khó coi, quay lại, Lưu Chính đang đào vào bên trong hô với mọi người
- Mọi người toàn lực ứng phó, nhất định phải đào được đưa người ra.
Người lúc nãy được đưa ra. Phỏng chừng chắc là vừa lúc kéo xe than đi ra, gặp đúng chỗ lúc, kết quả là bị đập chết.
Về phần tình trạng của tám người trong động thế nào, vị trí ra sao, bây giờ không ai biết được.
Bởi vậy Hàn Đông chỉ có thể để mọi người mau chóng đào vào trong, hy vọng có thể mau chóng đào ra đám người bên trong.
Chỉ có điều, Hàn Đông trong lòng có dự cảm xấu, chỉ sợ tám người trong đó lành ít dữ nhiều.
Lại qua hơn mười phút, trước mặt lại đào ra được một người, cũng là một mảnh đen xì, máu tươi chảy ra, cùng với bụi than đá hỗn tạp trên người, bộ dạng vô cùng khó coi.
Nhìn người nọ đưa đi cấp cứu trên xe. Trong lòng hàn Đông. Lại cũng không ôm lấy bất cứ hy vọng gì.
Nhưng sự việc nằm ngoài dự liệu của con người, người công nhân này. Không ngờ còn chưa chết. Bác sĩ cấp cứu một phen, tim anh ta bắt đầu đập trở lại
Nhận được tin này, Hàn Đông thời phào nhẹ nhõm, lệnh cho mọi người tiếp tục cố gắng đào.
Có thể đào được ra người còn sống, đối với mọi người mà nói, đều là một thông tin tốt không tồi. Đội ngũ người đào phía trước, tinh thần cũng phấn chấn.
Theo sau lại có công nhân được đào ra, hơn nữa trải qua bước đầu cấp cứu, cũng không có tin tức xấu.
Bởi vì sườn dốc này không cao, bởi vậy đào tiếp, độ khó cũng không phải rất lớn, bởi vậy mọi người đồng tâm hiệp lực, tìm hơn một giờ đồng hồ, rốt cuộc cũng đưa được mọi người ra ngoài.
Ngoại trừ người thứ nhất đã chết, tất cả còn lại đều còn sống, trong đó có hai người không ngờ chỉ bị thương nhẹ,vận may của bọn quá tốt, mà những người còn lại, mức độ thương tổn không giống nhau, có ba người trọng thương, vẫn đang hôn mê bất tỉnh.
Nhìn thấy mấy người được xe cứu thương lần lượt đưa đi, Hàn Đông cũng thở phào nhẹ nhõm, bất luận thế nào, chỉ có một người tử vong, sự việc cũng dễ xử lý hơn rồi.
Hiện trường giờ là một mảnh hỗn loạn, người nhà của công nhân khai thác đều đang khóc như mưa.
Thấy bọn họ bi thương vậy, Hàn Đông trong lòng tiến thêm một bước kiên quyết phải chỉnh đốn mỏ than.
Hiện tại nhân viên đã được cứu ra rồi, tiếp theo phải làm thế nào để an ủi người nhà thế nào, đồng thời làm tốt công tác bồi thường tương ứng.
Tuy nhiên Hàn Đông đến giờ, vẫn chưa nhìn thấy Cục trưởng Cục Công An Tiếu Kim Quang đâu, cũng không biết ông ta có rốt cuộc có khống chế được người phụ trách mỏ than không. Không ngờ cũng không đến báo cáo, cái này khiến cho Hàn Đông vô cũng tức giận.
Vinh Tiểu Dân đi đến trước mặt Hàn Đông nói
- Bí thư Hàn. Tôi ở lại tiếp tục giải quyết công tác hậu quả, ngài quay về huyện chủ trì đại cục đi.
Hàn Đông gật đầu nói
- Bất kể thế nào, nhất định phải làm tốt công tác giải quyết hậu quả cho tốt, đối với người nhà có người không may, nhất định phải làm tốt công tác trấn an. Đồng thời xác đinh rõ công việc đền bù, phải cố gắng làm hài lòng những yêu cầu của người nhà của những không may này.
Vinh Tiểu Dân nói
- Bí thư Hàn, dựa vào lệ thường từ trước tới này. Sau khi gặp chuyện không may, đối với người chết. Mỏ quặng bồi thường mười ngàn nhân dân tệ, trọng thường không thể lao động thì là sáu ngàn, thương bình thường, đền ba ngàn, đương nhiên tiền thuốc men mỏ quặng chi trả.
Hàn Đông không khỏi cảm thấy bi ai, mức bồi thường này quả thật quá ít, sinh mệnh của những công nhân khai thác than đó không đang giá như vậy sao?
- Cái này cũng thấp quá, tiền trợ cấp mai táng người chết, tiền trợ cấp tử vong và tiền trợ cấp nhân thân, mười ngàn này sao mà đủ được. Ít nhất cũng phải một trăm ngàn, người trọng thương tàn phế cũng phải sáu mươi ngàn, những người bị thương khác. Cũng dựa vào tiêu chuẩn tiến hành bồi thường. Khoản tiền này, cậu phải đốc thúc chủ quặng thực hiện.
Giọng điệu Hàn Đông rất lạnh lùng, người xảy ra chuyện, đền chút tiền có thể đủ để làm vơi nỗi đau xót cho người nhà bọn họ sao? Trên thực tế, cho dù là một trăm ngàn, đối với người nhà bọn họ, cũng chẳng là gì cả. Dù sao đều khai thác than, đều là lao động, bọn họ đều phải gánh vác trách nhiệm nuôi sống gia đình. Xảy ra chuyện, người nhà bọn họ, có lẽ đến cuộc sống còn xảy ra vấn đề, thì làm thế nào?
Bởi vậy, nếu muốn làm tốt công tác giải quyết hậu quả, nhất định phải đề cao ngạch bồi thường.
Ngoài ra. Hàn Đông sở dĩ phải đề cao ngạch bồi thường. Là muốn để cho mọi người tiến thêm một bước nhận thức về tầm quan trọng thực thi an toàn. Ở Hàn Đông xem ra, sở dĩ những mỏ thạt đó không để ý để ý đến vấn đề an toàn sản xuất. Chỉ sợ cái giá phải trả sau khi gặp chuyện không may có liên hệ trọng yếu.
Thử nghĩ mà xem, công nhân khai thác cho dù đã chết, chỉ bồi thường mười ngàn mà thôi, nếu không chết, chỉ mất mấy ngàn đồng, làm gì có mỏ than nào tích cực làm tốt công tác thực thi an toàn đâu. Chế độ thực thi an toàn cần phải đầu tư không ít tài chính.
Mà thông qua việc lần này, Hàn Đông quyết định tiến thêm bước nữa quy định rõ ràng chế định văn bản, đối với công tác bồi thường chuyện không may ở mỏ than, quy định tiến hành rõ ràng phí an táng, phí công tác, phí nuôi dưỡng người nhà v.v.vv đều xác định rõ ràng tiêu chuẩn, đồng thời làm tốt công tác tuyên truyền, đối với mỏ than nào xảy ra chuyện thì sau một năm tiến hành kiểm tra toàn bộ, bổ sung đầy đủ thiết bị an toàn.
Nếu muốn tiến hành công tác chỉnh đốn toàn diện, như vậy sẽ tìm một chỗ dễ đột phá.
Đồng thời công tác quy phạm bồi thường, Hàn Đông quyết định để mình mang đội đến tiến hành công tác kiểm tra an toàn ở mỏ than, dựa theo tiêu chuẩn cao mà tiến hành kiểm tra đối chiếu sự thật, không hợp cách cẩn phải tiến hành cải cách chỉnh đốn, sau khi cải cách chỉnh đông lại lần nữa kiểm tra nếu không hợp cách, trực tiếp thu hồi quyền nhận thầu mỏ than.
Hàn Đông cũng biết, nếu tiến hành mạnh mẽ chỉnh đốn, chắc chắn gặp phải lực cản lớn, nhưng Hàn Đông đã hạ quyết tâm lớn, nhất định phải làm được điều này mới được.
Trên đường về huyện Vinh Quang, Hàn Đông nhận được điện thoại của Chủ tịch huyện Điền Thần, ông ta chủ yếu hỏi han tình hình của trấn Cổ Song, biết được tất cả mọi người đều được đào ra, chỉ có một người tử vong, ông ta liền thở phào nhẹ nhõm. Cho dù ông ta và Hàn Đông hai người là cạnh tranh công việc, nhưng ông ta cũng không muốn trong huyện xuất hiện sự cố lớn. Như vậy cũng bất lợi đối với ông ta.
Cho đến bây giờ Hàn Đông vẫn không nhận được báo cáo của Cục trưởng Cục công an là Tiếu Kim Quang, trong lòng Hàn Đông. Vô cùng thất vọng với Cục trưởng, xem ra Tiếu Kim Quang cũng giống như Lý Vĩnh Trung, cũng không muốn dựa vào mình.
Chỉ tiếc, Hàn Đông tạm thời không chọn được người thích hợp đảm nhiệm Cục trưởng cục công an, nói cách khác. Hàn Đông sẽ mượn cơ hội này để thay thế Tiếu Kim Quang.
Trở về Huyện ủy, Hàn Đông suy nghĩ lần nữa về việc lần này, Hàn Đông cảm giác được tình hình trước mắt của huyện Vinh Quang cực kỳ phức tạp, mà bản thân muốn thúc đẩy làm được việc, nhất định phải chọn được người thích hợp đến chấp hành là được.
Bởi vậy, vấn đề nhân sự là vấn đề giải quyết khẩn cấp.
- Điền Thần khẳng định sẽ làm khó dễ từ bên trong, ta đây phải tìm hai người khác mới được.
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, trước mắt Hàn Đông đã giữ được bốn phiếu, chỉ cần hai phiếu nữa, là có thể nắm giữ quá nửa phiếu của Thường ủy rồi, không cần lo Điền Thần đối nghịch với mình.
Trong lòng Hàn Đông nghĩ, trừ Điền Thần ba người ra, cùng với Lý Vĩnh Trung, còn lại ba người phân biệt là Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai, Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Chu Sĩ Phương, Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà, phải từ ba người này lôi được hai người, vấn đề không lớn lắm. Cho dù không làm cho bọn họ kiên định đứng về phía mình, nhưng có thể thông qua hiệp tác của bọn họ, khống chế được thế cục của Huyện ủy, áp chế được Điền Thần, thực hiện được ý đồ của mình đã.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông liền gọi điện cho Phó bí thư Lý Hoán Giai, mời ông ta qua nói chuyện công việc.
Lý Hoán Giai rất nhanh đã đến rồi, trên mặt mỉm cười nói
- Bí thư Hàn. Sự cố lần này, may có ngài chỉ huy ở hiện trường, nếu không, sự việc sẽ lớn hơn rồi.
Hàn Đông thở dài nói
- Tình hình cũng không lạc quan, chỉ là một mỏ than này. Mà mỏ than huyện ta nhiều như vậy, công tác an toàn lại làm không tốt, chưa biết chừng đến lúc nào đó lại xuất hiện sự cố, bởi vậy tôi quyết định, tiến hành chỉnh đốn các mỏ than toàn huyện, chỉ có như vậy mới có thể thay đổi cục diện.
Lý Hoán Giai hơi gật đầu, Hàn Đông muốn quyết định chỉnh đốn mỏ than, trước đây trên hội nghị Thường vụ đã nói ra, lần này Hàn Đông gọi ông ta đến. Chắc chắn không phải nói quyết định này, phỏng đoán là muốn tiến hành thay đổi nhân sự.
Bởi vậy Lý Hoán Giai nhân tiện nói
- Bí thư Hàn. Chuyện này liên quan đến nhiều phương diện, hơn nữa rất nhiều cán bộ huyện ta, có muôn vàn quan hệ với các mỏ than. Cho nên muốn công tác chỉnh đốn được thuận lợi triển khai, nhất định phải tuyển chọn người cho tốt.
Hàn Đông gật đầu, nghĩ thầm. Lý Hoán Giai cũng nắm đúng tâm tư của mình, bởi vậy cũng không cần giấu, nói
- Tôi chuẩn bị gần đây, tiến hành sắp xếp nhân sự của huyện Vinh Quang, Bí thư Lý đến lúc đó có thể đưa ra kiến nghị.
Lý Hoán Giai mỉm cười nói
- Bí thư Hàn an tâm, công tác của tôi, là hỗ trợ Bí thư Hàn làm tốt công tác nhân sự.
Hai người nói chuyện một phen, liền đã hợp tác được giàn giáo rồi, về phần hợp tác cụ thể thế nào, hai bên nhượng bộ thế nào, vậy phải xem Hàn Đông chuẩn bị động vào vị trí nào, đến lúc đó Lý Hoán Giai cũng theo yêu cầu đề xuất tương ứng, sau đó hai người tiến hành thực thi, cho đến khi đạt được hiệp nghị cuối cùng.
Thu phục được Lý Hoán Giai, Hàn Đông lập tức gọi điện cho Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà đến, nói một chút về ý nghĩ của mình, mà Phó Sùng Hà là người thông minh, cô cười dài biểu thị nhất định phục vụ sự sắp xếp của Huyện ủy, đương nhiên trong lời nói của cô ta cũng có ý tương quan, Hàn Đông đương nhiên cũng thừa nhận.
Tiếp theo, Hàn Đông lại gọi Huyện ủy Thường ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Sĩ Phương tới, nói với ông ta một phen, kết quả bây giờ người này không mặn mà, bề ngoài thì nghe sắp xếp của Huyện ủy, nhưng lại có không có tỏ vẻ thực chất gì.
- Hừ, Chu Sĩ Phương này rốt cuộc là muốn làm gì, lẽ nào cũng muốn dựa vào phe Điền Thần
Trong lòng Hàn Đông thầm nghĩ, xem ra Điền Thần lúc này cũng không ngừng làm việc, trước đây Chu Sĩ Phương không phải là người đánh cờ giời, hiện tại không ngờ cũng có ý về phe Điền Thần, cũng không biết bọn họ thông đồng thế nào.
Tuy nhiên, Hàn Đông trước đó đã thống nhất được ý kiến cơ bản cùng với Lý Hoán Giai và Phó Sùng Hà rồi, Chu Sĩ Phương này không thức thời, vậy thì Hàn Đông cũng không miễn cưỡng nữa.
Lúc này, Tả Nhất Sơn đi vào báo cáo
- Bí thư, Cục trưởng Cục công an Tiếu Kim Quang gọi điện đến báo cáo công việc.
Tiếu Kim Quang không ngờ đến tận bây giờ mới báo cáo tình hình, hơn nữa không phải là tự mình đến, mà chỉ gọi điện thoại.
Điều này khiến cho Hàn Đông cảm thấy khó chịu trong lòng, liền nói:
- Anh đi nghe điện thoại của anh ta đi.
Tả Nhất Sơn nhận thấy Hàn Đông rất bất mãn với Tiếu Kim Quang, gật đầu nói:
- Vâng.
Sau đó, Tả Nhất Sơn liền ra bên ngoài, cầm điện thoại lên nói:
- Cục trưởng Tiếu, Bí thư Hàn đang bận, bảo tôi nghe điện thoại của anh.
Tiếu Kim Quang có chút sửng sốt, trên người toát ra mồ hôi lạnh, phản ứng lại. Bản thân gọi điện thoại báo cáo công việc cho Hàn Đông như vậy, chỉ sợ đã khiến cho Hàn Đông cảm thấy rất bất mãn.
Sở dĩ anh ta không dám tới gặp Hàn Đông, chủ yếu là do trong lòng lo lắng, sợ hãi, cộng thêm những lời nói bên ngoài của Lý Vĩnh Trung, cũng thể hiện ra một chút bất mãn đối với Hàn Đông, nên anh ta càng không dám đến gặp Hàn Đông.
- Chủ nhiệm Tả, chuyện là như vậy. đã theo chỉ thị của Bí thư Hàn, Cục Công an đã tổ chức cho những cảnh sát giỏi đi đến Trấn Cổ Song, nhưng sau khi Trịnh lão Đại gặp chuyện ở mỏ than, cũng đã bỏ trốn, chúng tôi chỉ khống chế được vợ của hắn Mã Kim Hoa. Bây giờ Cục Công an đang dốc toàn lực để truy bắt Trịnh lão Đại.
Hôm qua bản thân vừa mới đến trấn Cổ Song. Đặc biệt nhấn mạnh và chỉ thị tiến hành công tác an toàn sản xuất. Đồng thời lúc đó yêu cầu mỏ than Trịnh lão đại đình công để tiến hành chỉnh đốn và cải cách.
Nhưng vừa mới qua một ngày, đã xuất hiện vấn đề như vậy, điều này làm cho người ta thật sự khó có thể chịu được phẫn nộ trong lòng.
Mạng người quan trọng, nhất định phải làm tốt công tác cứu viện trước.
Hàn Đông trầm giọng nói
- Thông báo cho bên phòng cháy chữa cháy, bệnh viện chưa ?
Vinh Tiểu Dân nói
- Đã thông báo rồi.
Hàn Đông nói
- Ừ, cậu khẩn trương đến hiện trường đi, tôi cũng đi luôn đây.
Lúc này. Điện thoại của Hàn Đông vang lên, là số của văn phòng Điền Thần, phỏng đoán ông ta cũng là nói chuyện này, Hàn Đông nghe máy, chỉ nghe Điền Thần nói
- Bí thư Hàn biết rồi chứ?
Hàn Đông nói
- Biết rồi, Chủ tịch Điền ông ở trong huyện, chuẩn bị phối hợp với các nhân viên các phương diện, thiết bị, tôi lập tức tới trấn Cổ Song.
Lúc này, Hàn Đông cũng khách khí với ai nữa, sắp xếp bố trí xong phương án, sau đó liền cũng Tả Nhất Sơn đến trấn Cổ Song.
Trên xe, Hàn Đông lại gọi điện thoại cho Chánh văn phòng Trịnh Thành Văn, để anh ta hỗ trợ cho Điền Thần, làm tốt công tác cứu viện.
Sau đó, Hàn Đông lại gọi điện cho Cục trưởng cục công an Tiếu Kim Quang, mệnh lệnh cho ông ta lập tức tổ chức các đội viên có khả năng, đến mỏ than Trịnh lão đại ở trấn Cổ Song bắt giữ người có trách nhiệm chủ yếu, không được để cho gã chạy thoát.
Xảy ra chuyện này, phỏng đoán người phụ trách mỏ than Trịnh lão đại chắc chắn cũng sợ hãi, chạy trốn hoặc giấu kín, đều có khả năng, bởi vậy nhất định phải không chế trước, thế này mới làm tốt công tác bồi thường với các nhân viên.
Nhận được điện thoại của Hàn Đông, Tiếu Kim Quang cũng không dám chậm trễ. Trước tiên gọi điện cho đồn công an trấn Cổ Song, để sở trưởng Trương Tuyền Thủy dẫn người đến khống chế người phụ trách của mỏ than Trịnh lão đại, sau đó ông ta đem vài người tới trấn Cổ Song.
Hàn Đông ngồi trên xe, vẻ mặt vẫn trầm, xem ra phương diện chỉnh lý mỏ than, lực cản là vô cùng lớn.
Ngày hôm qua bản thân đến trấn Cổ Song tiến hành kiểm tra công tác an toàn toàn diện, mà hôm nay lại xảy ra chuện thế này, công việc của bọn họ là làm thế này đấy? Coi lời nói của mình như gió thổi bên tai sao?
Nhìn thấy trên đường còn có xe kéo thanh đá đang hành nghề, trong lòng Hàn Đông không tốt lắm, nói với Tả Nhất sơn
- Thông báo cảnh sát giao thông để giữ gìn giao thông. Nhất định phải bảo đảm xe cứu thương đến được thông suốt.
Hắn đưa điện thoại cho Tả Nhất Sơn, có chuện gì trực tiếp chỉ bảo cho Tả Nhất Sơn làm. Dù sao đến lúc đó Hàn Đông đến hiện trường chỉ huy, cũng không thể lúc nào cũng cầm điện thoại gọi điện được.
- Vâng
Điện thoại của cảnh sát giao thông bắt đầu nhận được thông báo.
Bạch Hy Lâm biết chuyện cũng gấp, bởi vậy lái xe vô vô cùng nhanh, chưa đến hai mươi phút, xe đã đến trấn Cổ Song rồi.
Hàn Đông trong lòng như lửa đốt nhìn về phía trước, nhìn thấy rất nhiều người vây quanh mỏ than Trịnh lão đại. Tiếng huyên náo truyền đến từ xa.
Đã có nhân viên phòng cháy chữa cháy giúp đỡ đến rồi, tuy rất hiển nhiên, công việc của bọn họ. Đã bị những người đứng vây quanh gây ảnh hưởng, tiến độ khá chậm.
Hàn Đông vừa mới xuống xe, Bí thư Đảng ủy trấn Cổ Song là Thủy Hưng Đạo và Chủ tịch thị trấn là Ân Tường Dung không biết từ chỗ nào nhảy ra, hai người sợ hãi kêu lên
- Bí thư Hàn, chúng tôi….
Hàn Đông xanh mặt, gạt tay nói
- Các ông làm ăn gì chứ, mau đi tổ chức nhân viên duy trì trật tự. Những người không liên quan, đều lui qua một bên cho tôi, thế này thì còn cứu người cái gì nữa?
Thủy Hưng Đạo và Ân Tường Dung liền xám xịt đi duy trì trật tự. Bọn họ gọi nhân viên công tác của Trấn ủy, ủy ban nhân dân trấn, tay trong tay tạo thành tường vây, không ngừng đẩy người ra sau.
Hàn Đông không quản thêm bọn họ nữa, vừa vào liền thấy, chỉ thấy động than trước mặt đã sụp đổ xuống dưới, Phó chủ tịch huyện Vinh Tiểu Dân, nhân viên phòng cháy chữa cháy bên đó tổ chức đào hướng đó.
Thấy Hàn Đông đi tới, Vinh Tiểu Dân liền nói một tiếng, đến trước mặt Hàn Đông nói
- Bí thư Hàn, tình hình khá phiền toái, thực thi an toàn của mỏ than không đúng chỗ, chỉ sợ….
Hàn Đông trong lòng trầm xuống, trong đó bị chôn là chín người, nếu tất cả đều chết hết, tuyệt đối là sự cố lớn rồi
- Bất luận thế nào, nhất định phải toàn lực cứu người. Cậu lập tức đến phụ cận trấn Cổ Song nhờ thôn dân hỗ trợ giúp đỡ, phải chọn người tuổi trẻ cường tráng, sau đó để nhân viên chữa cháy chỉ huy bọn họ, đào vào trong cho tôi, dùng tay đào cũng phải đem người ra cho tôi.
Vinh Tiểu Dân lập tức chạy đi tổ chức nhân sự tham gia cứu viện, có một bộ phận nhỏ là người thân của người bị chôn trong động, cảm xúc của bọn họ vô cùng kích động, kêu la tiến vào trong tìm người thân. Vinh Tiểu Dân liền cho Ân Tường Dung sắp xếp người cản bọn họ lại, đồng thời làm tốt công tác khuyên giải. Sau đó Vinh Tiểu Dân lấy ra hơn hai mươi người trẻ tuổi từ đám người vây quanh, cho bọn họ đi lên hỗ trợ.
Hàn Đông lúc này đã bình tĩnh rồi, sự việc đã xảy ra, vậy thì bây giờ vội cũng không được, chỉ có thể bình tĩnh lại, tổ chức công tác cứu hộ cho tốt, đó mới là trọng yếu.
Nhìn thấy đống sụp đổ phía trước không ngừng đào ra đất đá, Hàn Đông lo lắng cho những công nhân bị chôn bên trong.
Đồng thời, Hàn Đông quyết định, nhất định phải chỉnh đốn toàn diện mỏ than huyện Vinh Quang. Đem những mỏ than có thủ tục không đầy đủ, thực thi không an toàn phải bị dừng lại, ngoài ra nghĩ thêm các biện pháp thu hút các doanh nghiệp lớn hơn chút đến đầu tư khai thác than hoặc tiến hành gia công than đá, kiên quyết thay đổi loại hình kinh doanh phân tán này, vốn ít, hiệu suất vận hành thấp.
- Đào đến phía trước người có tiếng thét kinh hãi.
Hàn Đông cũng cả kinh, ngẩng đầu chỉ thấy hai người đang lôi một người ra, trên người này. Máu tươi ngập tràn, cả người đều bất động, cũng không biết tình hình cụ thể thế nào.
- Mau, đưa họ lên xe cấp cứu
Hàn Đông kêu lên, chạy lên trước giúp bọn họ mở đường.
Xe cấp cứu dừng phía trước hai mươi mét bên đường, mấy viên y tá tiến lên hỗ trợ đem người bị thương lên xe, một số bác sĩ bắt đầu tiến hành kiểm tra.
Hàn Đông có chút mong chờ ở những vị bác sĩ đằng kia, hy vọng người công nhân có thể đại nạn không chết.
Rất nhanh. Viên thầy thuốc kia quay đầu trầm giọng nói
- Đã bỏ mạng rồi.
Trong lòng Hàn Đông trầm xuống, gầm nhẹ nói
- Ông kiểm tra lại lần nữa, nhất định phải làm rõ.
Vị bác sĩ kia vừa nghe thấy, lập tức mất hứng nói
- Nói cái gì, cậu cho rằng cậu là ai, tôi giám định chắc chắn đúng.
Tả Nhất Sơn nói
- Đây là Bí thư Hàn của Huyện ủy
- A
Viên thầy thuốc kia sửng sốt. Lập tức làm theo yêu cầu của Hàn Đông, lại kiểm tra tỉ mỉ lại lần nữa, nhưng kết quả lần này vẫn giống nhau, người công nhân này quả thật đã tử vong.
Sắc mặt Hàn Đông càng trở nên khó coi, quay lại, Lưu Chính đang đào vào bên trong hô với mọi người
- Mọi người toàn lực ứng phó, nhất định phải đào được đưa người ra.
Người lúc nãy được đưa ra. Phỏng chừng chắc là vừa lúc kéo xe than đi ra, gặp đúng chỗ lúc, kết quả là bị đập chết.
Về phần tình trạng của tám người trong động thế nào, vị trí ra sao, bây giờ không ai biết được.
Bởi vậy Hàn Đông chỉ có thể để mọi người mau chóng đào vào trong, hy vọng có thể mau chóng đào ra đám người bên trong.
Chỉ có điều, Hàn Đông trong lòng có dự cảm xấu, chỉ sợ tám người trong đó lành ít dữ nhiều.
Lại qua hơn mười phút, trước mặt lại đào ra được một người, cũng là một mảnh đen xì, máu tươi chảy ra, cùng với bụi than đá hỗn tạp trên người, bộ dạng vô cùng khó coi.
Nhìn người nọ đưa đi cấp cứu trên xe. Trong lòng hàn Đông. Lại cũng không ôm lấy bất cứ hy vọng gì.
Nhưng sự việc nằm ngoài dự liệu của con người, người công nhân này. Không ngờ còn chưa chết. Bác sĩ cấp cứu một phen, tim anh ta bắt đầu đập trở lại
Nhận được tin này, Hàn Đông thời phào nhẹ nhõm, lệnh cho mọi người tiếp tục cố gắng đào.
Có thể đào được ra người còn sống, đối với mọi người mà nói, đều là một thông tin tốt không tồi. Đội ngũ người đào phía trước, tinh thần cũng phấn chấn.
Theo sau lại có công nhân được đào ra, hơn nữa trải qua bước đầu cấp cứu, cũng không có tin tức xấu.
Bởi vì sườn dốc này không cao, bởi vậy đào tiếp, độ khó cũng không phải rất lớn, bởi vậy mọi người đồng tâm hiệp lực, tìm hơn một giờ đồng hồ, rốt cuộc cũng đưa được mọi người ra ngoài.
Ngoại trừ người thứ nhất đã chết, tất cả còn lại đều còn sống, trong đó có hai người không ngờ chỉ bị thương nhẹ,vận may của bọn quá tốt, mà những người còn lại, mức độ thương tổn không giống nhau, có ba người trọng thương, vẫn đang hôn mê bất tỉnh.
Nhìn thấy mấy người được xe cứu thương lần lượt đưa đi, Hàn Đông cũng thở phào nhẹ nhõm, bất luận thế nào, chỉ có một người tử vong, sự việc cũng dễ xử lý hơn rồi.
Hiện trường giờ là một mảnh hỗn loạn, người nhà của công nhân khai thác đều đang khóc như mưa.
Thấy bọn họ bi thương vậy, Hàn Đông trong lòng tiến thêm một bước kiên quyết phải chỉnh đốn mỏ than.
Hiện tại nhân viên đã được cứu ra rồi, tiếp theo phải làm thế nào để an ủi người nhà thế nào, đồng thời làm tốt công tác bồi thường tương ứng.
Tuy nhiên Hàn Đông đến giờ, vẫn chưa nhìn thấy Cục trưởng Cục Công An Tiếu Kim Quang đâu, cũng không biết ông ta có rốt cuộc có khống chế được người phụ trách mỏ than không. Không ngờ cũng không đến báo cáo, cái này khiến cho Hàn Đông vô cũng tức giận.
Vinh Tiểu Dân đi đến trước mặt Hàn Đông nói
- Bí thư Hàn. Tôi ở lại tiếp tục giải quyết công tác hậu quả, ngài quay về huyện chủ trì đại cục đi.
Hàn Đông gật đầu nói
- Bất kể thế nào, nhất định phải làm tốt công tác giải quyết hậu quả cho tốt, đối với người nhà có người không may, nhất định phải làm tốt công tác trấn an. Đồng thời xác đinh rõ công việc đền bù, phải cố gắng làm hài lòng những yêu cầu của người nhà của những không may này.
Vinh Tiểu Dân nói
- Bí thư Hàn, dựa vào lệ thường từ trước tới này. Sau khi gặp chuyện không may, đối với người chết. Mỏ quặng bồi thường mười ngàn nhân dân tệ, trọng thường không thể lao động thì là sáu ngàn, thương bình thường, đền ba ngàn, đương nhiên tiền thuốc men mỏ quặng chi trả.
Hàn Đông không khỏi cảm thấy bi ai, mức bồi thường này quả thật quá ít, sinh mệnh của những công nhân khai thác than đó không đang giá như vậy sao?
- Cái này cũng thấp quá, tiền trợ cấp mai táng người chết, tiền trợ cấp tử vong và tiền trợ cấp nhân thân, mười ngàn này sao mà đủ được. Ít nhất cũng phải một trăm ngàn, người trọng thương tàn phế cũng phải sáu mươi ngàn, những người bị thương khác. Cũng dựa vào tiêu chuẩn tiến hành bồi thường. Khoản tiền này, cậu phải đốc thúc chủ quặng thực hiện.
Giọng điệu Hàn Đông rất lạnh lùng, người xảy ra chuyện, đền chút tiền có thể đủ để làm vơi nỗi đau xót cho người nhà bọn họ sao? Trên thực tế, cho dù là một trăm ngàn, đối với người nhà bọn họ, cũng chẳng là gì cả. Dù sao đều khai thác than, đều là lao động, bọn họ đều phải gánh vác trách nhiệm nuôi sống gia đình. Xảy ra chuyện, người nhà bọn họ, có lẽ đến cuộc sống còn xảy ra vấn đề, thì làm thế nào?
Bởi vậy, nếu muốn làm tốt công tác giải quyết hậu quả, nhất định phải đề cao ngạch bồi thường.
Ngoài ra. Hàn Đông sở dĩ phải đề cao ngạch bồi thường. Là muốn để cho mọi người tiến thêm một bước nhận thức về tầm quan trọng thực thi an toàn. Ở Hàn Đông xem ra, sở dĩ những mỏ thạt đó không để ý để ý đến vấn đề an toàn sản xuất. Chỉ sợ cái giá phải trả sau khi gặp chuyện không may có liên hệ trọng yếu.
Thử nghĩ mà xem, công nhân khai thác cho dù đã chết, chỉ bồi thường mười ngàn mà thôi, nếu không chết, chỉ mất mấy ngàn đồng, làm gì có mỏ than nào tích cực làm tốt công tác thực thi an toàn đâu. Chế độ thực thi an toàn cần phải đầu tư không ít tài chính.
Mà thông qua việc lần này, Hàn Đông quyết định tiến thêm bước nữa quy định rõ ràng chế định văn bản, đối với công tác bồi thường chuyện không may ở mỏ than, quy định tiến hành rõ ràng phí an táng, phí công tác, phí nuôi dưỡng người nhà v.v.vv đều xác định rõ ràng tiêu chuẩn, đồng thời làm tốt công tác tuyên truyền, đối với mỏ than nào xảy ra chuyện thì sau một năm tiến hành kiểm tra toàn bộ, bổ sung đầy đủ thiết bị an toàn.
Nếu muốn tiến hành công tác chỉnh đốn toàn diện, như vậy sẽ tìm một chỗ dễ đột phá.
Đồng thời công tác quy phạm bồi thường, Hàn Đông quyết định để mình mang đội đến tiến hành công tác kiểm tra an toàn ở mỏ than, dựa theo tiêu chuẩn cao mà tiến hành kiểm tra đối chiếu sự thật, không hợp cách cẩn phải tiến hành cải cách chỉnh đốn, sau khi cải cách chỉnh đông lại lần nữa kiểm tra nếu không hợp cách, trực tiếp thu hồi quyền nhận thầu mỏ than.
Hàn Đông cũng biết, nếu tiến hành mạnh mẽ chỉnh đốn, chắc chắn gặp phải lực cản lớn, nhưng Hàn Đông đã hạ quyết tâm lớn, nhất định phải làm được điều này mới được.
Trên đường về huyện Vinh Quang, Hàn Đông nhận được điện thoại của Chủ tịch huyện Điền Thần, ông ta chủ yếu hỏi han tình hình của trấn Cổ Song, biết được tất cả mọi người đều được đào ra, chỉ có một người tử vong, ông ta liền thở phào nhẹ nhõm. Cho dù ông ta và Hàn Đông hai người là cạnh tranh công việc, nhưng ông ta cũng không muốn trong huyện xuất hiện sự cố lớn. Như vậy cũng bất lợi đối với ông ta.
Cho đến bây giờ Hàn Đông vẫn không nhận được báo cáo của Cục trưởng Cục công an là Tiếu Kim Quang, trong lòng Hàn Đông. Vô cùng thất vọng với Cục trưởng, xem ra Tiếu Kim Quang cũng giống như Lý Vĩnh Trung, cũng không muốn dựa vào mình.
Chỉ tiếc, Hàn Đông tạm thời không chọn được người thích hợp đảm nhiệm Cục trưởng cục công an, nói cách khác. Hàn Đông sẽ mượn cơ hội này để thay thế Tiếu Kim Quang.
Trở về Huyện ủy, Hàn Đông suy nghĩ lần nữa về việc lần này, Hàn Đông cảm giác được tình hình trước mắt của huyện Vinh Quang cực kỳ phức tạp, mà bản thân muốn thúc đẩy làm được việc, nhất định phải chọn được người thích hợp đến chấp hành là được.
Bởi vậy, vấn đề nhân sự là vấn đề giải quyết khẩn cấp.
- Điền Thần khẳng định sẽ làm khó dễ từ bên trong, ta đây phải tìm hai người khác mới được.
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, trước mắt Hàn Đông đã giữ được bốn phiếu, chỉ cần hai phiếu nữa, là có thể nắm giữ quá nửa phiếu của Thường ủy rồi, không cần lo Điền Thần đối nghịch với mình.
Trong lòng Hàn Đông nghĩ, trừ Điền Thần ba người ra, cùng với Lý Vĩnh Trung, còn lại ba người phân biệt là Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai, Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Chu Sĩ Phương, Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà, phải từ ba người này lôi được hai người, vấn đề không lớn lắm. Cho dù không làm cho bọn họ kiên định đứng về phía mình, nhưng có thể thông qua hiệp tác của bọn họ, khống chế được thế cục của Huyện ủy, áp chế được Điền Thần, thực hiện được ý đồ của mình đã.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông liền gọi điện cho Phó bí thư Lý Hoán Giai, mời ông ta qua nói chuyện công việc.
Lý Hoán Giai rất nhanh đã đến rồi, trên mặt mỉm cười nói
- Bí thư Hàn. Sự cố lần này, may có ngài chỉ huy ở hiện trường, nếu không, sự việc sẽ lớn hơn rồi.
Hàn Đông thở dài nói
- Tình hình cũng không lạc quan, chỉ là một mỏ than này. Mà mỏ than huyện ta nhiều như vậy, công tác an toàn lại làm không tốt, chưa biết chừng đến lúc nào đó lại xuất hiện sự cố, bởi vậy tôi quyết định, tiến hành chỉnh đốn các mỏ than toàn huyện, chỉ có như vậy mới có thể thay đổi cục diện.
Lý Hoán Giai hơi gật đầu, Hàn Đông muốn quyết định chỉnh đốn mỏ than, trước đây trên hội nghị Thường vụ đã nói ra, lần này Hàn Đông gọi ông ta đến. Chắc chắn không phải nói quyết định này, phỏng đoán là muốn tiến hành thay đổi nhân sự.
Bởi vậy Lý Hoán Giai nhân tiện nói
- Bí thư Hàn. Chuyện này liên quan đến nhiều phương diện, hơn nữa rất nhiều cán bộ huyện ta, có muôn vàn quan hệ với các mỏ than. Cho nên muốn công tác chỉnh đốn được thuận lợi triển khai, nhất định phải tuyển chọn người cho tốt.
Hàn Đông gật đầu, nghĩ thầm. Lý Hoán Giai cũng nắm đúng tâm tư của mình, bởi vậy cũng không cần giấu, nói
- Tôi chuẩn bị gần đây, tiến hành sắp xếp nhân sự của huyện Vinh Quang, Bí thư Lý đến lúc đó có thể đưa ra kiến nghị.
Lý Hoán Giai mỉm cười nói
- Bí thư Hàn an tâm, công tác của tôi, là hỗ trợ Bí thư Hàn làm tốt công tác nhân sự.
Hai người nói chuyện một phen, liền đã hợp tác được giàn giáo rồi, về phần hợp tác cụ thể thế nào, hai bên nhượng bộ thế nào, vậy phải xem Hàn Đông chuẩn bị động vào vị trí nào, đến lúc đó Lý Hoán Giai cũng theo yêu cầu đề xuất tương ứng, sau đó hai người tiến hành thực thi, cho đến khi đạt được hiệp nghị cuối cùng.
Thu phục được Lý Hoán Giai, Hàn Đông lập tức gọi điện cho Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà đến, nói một chút về ý nghĩ của mình, mà Phó Sùng Hà là người thông minh, cô cười dài biểu thị nhất định phục vụ sự sắp xếp của Huyện ủy, đương nhiên trong lời nói của cô ta cũng có ý tương quan, Hàn Đông đương nhiên cũng thừa nhận.
Tiếp theo, Hàn Đông lại gọi Huyện ủy Thường ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Sĩ Phương tới, nói với ông ta một phen, kết quả bây giờ người này không mặn mà, bề ngoài thì nghe sắp xếp của Huyện ủy, nhưng lại có không có tỏ vẻ thực chất gì.
- Hừ, Chu Sĩ Phương này rốt cuộc là muốn làm gì, lẽ nào cũng muốn dựa vào phe Điền Thần
Trong lòng Hàn Đông thầm nghĩ, xem ra Điền Thần lúc này cũng không ngừng làm việc, trước đây Chu Sĩ Phương không phải là người đánh cờ giời, hiện tại không ngờ cũng có ý về phe Điền Thần, cũng không biết bọn họ thông đồng thế nào.
Tuy nhiên, Hàn Đông trước đó đã thống nhất được ý kiến cơ bản cùng với Lý Hoán Giai và Phó Sùng Hà rồi, Chu Sĩ Phương này không thức thời, vậy thì Hàn Đông cũng không miễn cưỡng nữa.
Lúc này, Tả Nhất Sơn đi vào báo cáo
- Bí thư, Cục trưởng Cục công an Tiếu Kim Quang gọi điện đến báo cáo công việc.
Tiếu Kim Quang không ngờ đến tận bây giờ mới báo cáo tình hình, hơn nữa không phải là tự mình đến, mà chỉ gọi điện thoại.
Điều này khiến cho Hàn Đông cảm thấy khó chịu trong lòng, liền nói:
- Anh đi nghe điện thoại của anh ta đi.
Tả Nhất Sơn nhận thấy Hàn Đông rất bất mãn với Tiếu Kim Quang, gật đầu nói:
- Vâng.
Sau đó, Tả Nhất Sơn liền ra bên ngoài, cầm điện thoại lên nói:
- Cục trưởng Tiếu, Bí thư Hàn đang bận, bảo tôi nghe điện thoại của anh.
Tiếu Kim Quang có chút sửng sốt, trên người toát ra mồ hôi lạnh, phản ứng lại. Bản thân gọi điện thoại báo cáo công việc cho Hàn Đông như vậy, chỉ sợ đã khiến cho Hàn Đông cảm thấy rất bất mãn.
Sở dĩ anh ta không dám tới gặp Hàn Đông, chủ yếu là do trong lòng lo lắng, sợ hãi, cộng thêm những lời nói bên ngoài của Lý Vĩnh Trung, cũng thể hiện ra một chút bất mãn đối với Hàn Đông, nên anh ta càng không dám đến gặp Hàn Đông.
- Chủ nhiệm Tả, chuyện là như vậy. đã theo chỉ thị của Bí thư Hàn, Cục Công an đã tổ chức cho những cảnh sát giỏi đi đến Trấn Cổ Song, nhưng sau khi Trịnh lão Đại gặp chuyện ở mỏ than, cũng đã bỏ trốn, chúng tôi chỉ khống chế được vợ của hắn Mã Kim Hoa. Bây giờ Cục Công an đang dốc toàn lực để truy bắt Trịnh lão Đại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.