Người Cầm Quyền

Chương 696: Xúi giục

Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

21/10/2013

Buổi sáng ngày mùng bốn tháng bảy, Khổng Phàm Chi và Vương Song liền đến tầng dưới đón Hàn Đông rồi.

Đợi Hàn Đông lên xe, Khổng Phàm Chi liền nói:

- Bí thư, buổi tối hôm qua tôi liên hệ Cục trưởng Tiếu ở Cục Giáo dục, anh ta bày tỏ hoan nghênh Đội trưởng Lữ đến làm tại Cục Giáo dục, Cục Giáo dục cách tiểu khu Thành ủy không xa, Đội trưởng Lữ đi làm cũng rất thuận tiện.

Hàn Đông gật gật đầu, nói:

- Ừm, vất vả anh rồi.

Khổng Phàm Chi cười, nói:

- Đấy cũng là điều nên làm.

Một lát sau, anh ta nói:

- Bí thư, tôi nghĩ như thế này, anh và Đội trưởng Lữ đều phải bận công việc, trong nhà ngoài ra cũng không có người khác, có cần tìm một người nào tin được giúp làm việc nhà, cũng không cần kiểu làm toàn thời gian, chủ yếu là làm cơm, quét dọn vệ sinh phòng.

Đối với đề nghị này của anh ta, Hàn Đông cảm thấy cũng là không tồi.

Mình và Lữ Nhạc ở cùng nhau, nếu như trong nhà lại thêm một người ngoài nữa, cũng không tiện. Hơn nữa có người làm bán thời gian như vậy đảm nhiệm làm việc nhà, giúp làm cơm, lại có thể giải quyết vấn đề rất lớn.

Dù sao Hàn Đông và Lữ Nhạc đều là không biết làm cơm, mà bọn họ cũng không thể mỗi ngày đều đi Nhà khách số một ăn cơm, như vậy một chút cảm giác gia đình đều không có.

- Cũng không tồi, có điều trong chốc lát không dễ tìm được người thích hợp.

Hàn Đông nói.

Khổng Phàm Chi nói:

- Bí thư, tối hôm qua tôi cùng anh Vương nói chuyện một chút, chị của anh ta thời gian trước bị thất nghiệp, vừa đúng lúc không có việc gì để làm, muốn đến giúp, cũng không có yêu cầu khác, anh xem hay là gặp mặt thử xem.

Lúc này, Vương Song mặc dù đang chăm chú nhìn xe, nhưng trong lòng lại có chút kích động.

Trước đây Khổng Phàm Chi nói chuyện với Vương Song, đối với hoàn cảnh trong nhà anh ta tương đối nắm rõ, cho nên sau khi lại nhìn thấy Lữ Nhạc đi cùng Hàn Đông về Vinh Châu, liền nghĩ đến có thể bảo chị của Vương Song là Vương Mỹ Cầm đi giúp.

Một là Vương Song người này vẫn rất thành thật, và từ trong lời của gã, Khổng Phàm Chi biết chị của anh ta Vương Mỹ Cầm cũng là một người an phận, người cũng đoan trang, bảo cô ta đến giúp thì cũng không có gì sai trái.

Hai là cũng rất có tác dụng đối với Hàn Đông bọn họ.

Khổng Phàm Chi đang nói ra cách nghĩ của mình, Vương Song lại vừa kích động, vừa cảm động.

Bây giờ công nhân thất nghiệp, nếu muốn lại đi tìm việc là rất khó. Mà đối với một người nữ trong gia đình mà nói, chỉ làm việc nhà, cũng không phải việc gì hao tổn sức lực, cho nên Vương Mỹ Cầm cảm thấy tiền lương lần này không phải ít.

Vốn dĩ Khổng Phàm Chi cảm thấy số tiền này cũng không cần thiết khiến Hàn Đông chi ra, đến lúc đấy mình làm hóa đơn căn cứ theo mức chi ra một chút là được, có điều vừa nghĩ thái độ xử sự làm người của Hàn Đông, liền từ bỏ suy nghĩ, bởi vì đến lúc đó Hàn Đông thật sự muốn bảo Vương Mỹ Cầm giúp, tiền lương chắc chắn không phải ít.

Đối với sự cẩn thận của Khổng Phàm Chi, Hàn Đông rất vui, cười nói:

- Cũng tốt, có điều tôi thì không gặp nữa rồi, tiểu Vương thì nói với chị anh một câu, cô chịu khó giúp đỡ, đợi lát nữa Phàm Chi dẫn đi tiểu khu xem xem vậy.

- Vâng, thưa Bí thư.



Khổng Phàm Chi cũng rõ, Hàn Đông nói như vậy, là muốn để Lữ Nhạc gặp Vương Mỹ Cầm trước, sau đó mới đưa ra ý quyết định.

Đang trò chuyện, xe đã đến Thành ủy.

Hàn Đông xuống xe, vững bước đi lên lầu.

Mặc dù tòa nhà văn phòng của Thành ủy có lắp đặt thang máy, có điều Hàn Đông bình thường cũng không dùng thang máy, hơn nữa trực tiếp đi cầu thang lên tầng, đây cũng coi là một loại rèn luyện.

Mỗi ngày đi làm thời gian ngồi rất lâu, bởi vậy thời gian tập luyện tương ứng sẽ ít đi, tận dụng lúc lên xuống lầu, hoạt động nhiều một chút, cũng có lợi cho sức khỏe.

Mặc dù bây giờ sức khỏe của Hàn Đông rất tốt, nhưng cũng không thể tùy tiện coi thường, bằng không đến lúc nào đó sức khỏe thật sự kém, hối hận thì không kịp nữa.

Bây giờ rất nhiều dân đi làm, chính là vì ít rèn luyện, mặc dù bình thường xem ra sức khỏe không có bệnh gì, nhưng tố chất thân thể lại rất kém, rất dễ dàng sẽ sụp đổ mất, đây là cái gọi sức khỏe kém.

- Chào Bí thư Hàn.

- Chào buổi sáng Bí thư Hàn.

Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng lại có người cung kính đứng ở bên đường, chào hỏi Hàn Đông.

Hàn Đông thì mặt mỉm cười, gật đầu ra hiệu.

Khổng Phàm Chi thì theo sau Hàn Đông, bất cứ lúc nào quan sát đến vẻ mặt của những người này, dường như có thể từ trong đó phát hiện ra một điểm gì đó vậy.

Tiến vào văn phòng, Khổng Phàm Chi quen thuộc đi pha trà cho Hàn Đông, sau đó gọi điện thoại, báo Vương Song thông báo cho chị anh ta Vương Mỹ Cầm qua, đợi lát nữa anh ta đưa cô đi gặp Lữ Nhạc.

Về việc có thể giúp Hàn Đông xử lý một chút việc nhỏ thôi, nhưng lại có tác dụng, Khổng Phàm Chi trong lòng cũng rất vui.

Hàn Đông ngồi xuống, trước tiên là uống một ngụm trà, sau đó liền cầm lấy các văn kiện đã được phân loại đang đặt trên bàn, bắt đầu xem.

Lần này đi Hồng Kông, chậm trễ nhiều ngày làm việc, liền đọng lại không ít văn kiện, Hàn Đông đều phải xem qua các mục mới được.

Thành phố Vinh Châu bây giờ phát triển lạc hậu, các mặt lại chưa đi vào quỹ đạo, cho nên Hàn Đông nhất định phải vất vả một chút, việc gì cũng đều cần chú ý một chút.

Vừa qua một lúc, Khổng Phàm Chi liền đến thông báo, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Tào Tư Hào đến rồi.

Hàn Đông đặt bút xuống, bảo Khổng Phàm Chi mời Tào Tư Hào vào.

- Chào Bí thư Hàn, tôi đến báo cáo với anh một chút tình hình của Thành ủy mấy ngày này.

Tào Tư Hào khách khí nói, nhìn vào vẻ mặt của Hàn Đông, cũng có một chút không giống trước.

Buổi tối hôm qua, Tào Tư Hào nhìn thấy một bản tin tức, lúc ấy cũng rất khiếp sợ, thậm chí buổi tối đều suy tư vấn đề này, ngay cả trong lúc mơ đều mơ thấy Hàn Đông làm Tổng Bí thư Trung Hoa.

Vốn dĩ anh ta cảm thấy Hàn Đông là có bối cảnh tương đối mạnh, nhưng bây giờ cuối cùng anh ta cũng rõ, bối cảnh của Hàn Đông thông thiên, còn khủng vượt xa so với tưởng tượng của mình.

Quan trọng hơn là, Hàn Đông nhận được sự coi trọng cực lớn từ bối cảnh thông thiên kia.

Có một vài người mặc dù có bối cảnh, nhưng lại không nhất định được coi trọng và đào tạo.

Mà Hàn Đông là được cả hai thứ, trong đó bất kỳ một thứ nào đó, so với người khác đều mạnh hơn rất nhiều, hai thứ đem kết hợp lại, vậy cứ gọi là thế không thể đỡ nổi.



Điều này khiến Tào Tư Hào đối với lựa chọn ban đầu cảm thấy vô cùng may mắn, mặc dù trước đây anh ta cũng không có gia nhập về phía Hàn Đông, nhưng lại tính toán tất cả từ trong việc công tác ra, cần phải đem công việc chức trách của mình làm tốt nhất.

Đây là nguyên tắc, đối với kiểu người như Hàn Đông phải đem tư tưởng tập trung vào trong công việc, rất có hữu dụng.

Buổi sáng hôm nay, Tào Tư Hào từ rất sớm đã dậy rồi, ngồi trên giường, châm điếu thuốc từ từ hút, trải qua một hồi suy nghĩ, quyết định chiến lược của mình sau này vẫn không đổi, lấy việc làm tốt bổn phận làm điểm xuất phát, tuy nhiên có thể hơi nghiêng một chút về phía Hàn Đông.

Sở dĩ có lựa chọn như vậy, chủ yếu là Tào Tư Hào cảm giác lăn lộn trong thể chế nhiều năm như vậy, gian khổ cũng đã gặp không ít, có một cảm giác mệt mỏi, đối với tiền đồ cũng không có hy vọng gì lớn, nhiều nhất chính là hy vọng đổi một vị trí hơi tốt một chút có thực quyền một ít là được rồi.

Anh ta không muốn liên lụy vào cuộc tranh đấu quá nhiều, cho nên liền chỉ chọn cách như vậy.

Hàn Đông trông vẻ mặt của Tào Tư Hào, cũng không phát hiện có tình hình gì khác thường.

Từ ngày đầu đến Vinh Châu, thì cảm thấy Tào Tư Hào là một người tương đối cẩn thận, bây giờ anh ta đến báo cáo công việc, cũng là trong dự liệu.

Hàn Đông không cách nào phán đoán ra buổi tối hôm qua Tào Tư Hào nhìn thấy tin tức kia.

Tuy nhiên, chỉ cần Tào Tư Hào có thể duy trì trạng thái làm việc như thế này, thì cũng coi như không tồi rồi.

- Ừm, tôi không ở đây mấy ngày, Trưởng ban thư ký vất vả rồi.

Đợi Tào Tư Hào báo cáo xong, Hàn Đông mỉm cười, nói.

- Bí thư Hàn, anh quá khách khí rồi, những điều này đều là chức trách tôi nên làm.

Tào Tư Hào khách khí, nói.

Tào Tư Hào ra về không bao lâu, Chủ tịch thành phố Khương Vinh Quang liền đến văn phòng của Hàn Đông.

Khương Vinh Quang mấy ngày nay bận làm việc, tối hôm qua đi một chuyến đến Thục Đô, rất muộn mới về đến Vinh Châu, vì thế anh ta không nhìn thấy tin tức kia.

Hàn Đông mời Khương Vinh Quang ngồi xuống, sau đó châm thuốc hút.

- Bí thư Hàn, có vài việc cùng anh thương lượng một chút, một là việc về khu công nghệ cao, lần trước tôi nói qua với anh, anh xem khi nào quyết định được.

- Hai là truyền đạt một chút nội dung buổi Hội nghị Tỉnh ủy, ngày mùng một tháng bảy, tôi tham gia hoạt động chào mừng do Tỉnh ủy tổ chức, vì anh nghỉ phép, cho nên tôi đại diện thành phố Vinh Châu, dự Hội nghị buổi chiều, trong Hội nghị chủ yếu nhấn mạnh ba việc…

- Việc thứ ba, là liên quan một hiện tượng sắp tới, tôi cho rằng nhất định phải thu hút coi trọng, Hoàng Tùng của huyện Phú Nghĩa, bởi vì tham ô nhận hối lộ, chịu xử phạt, kết quả anh ta lại ghi hận trong lòng, chỗ nào cũng bịa đặt nói lãnh đạo Thành ủy trả đũa, tạo ảnh hưởng xấu nhất định, chúng ta cũng không thể để gã tùy ý làm ồn tiếp tục như vậy.

Hàn Đông mặt mỉm cười nghe Khương Vinh Quang nói xong, nói:

- Liên quan việc khu công nghệ cao, buổi chiều ngày mai mở cuộc họp hội ý sẽ đưa ra quyết định, bảo Phó chủ tịch thành phố Trịnh sớm nắm bắt công việc, sắp xếp công tác trong tỉnh, thành phố cần quyết định tốt công tác, kết hợp mục tiêu sát hạch trên tỉnh và chế độ đào thải, thành phố cũng cần làm tốt công việc sắp xếp tương ứng, tăng cường sát hạch đội ngũ cán bộ, nâng cao tính tích cực của mọi người.

- Về vấn đề của Hoàng Tùng, tôi có ý kiến là, không đáng được quan tâm, cây ngay không sợ chết đứng, một mình anh ta không thể thay đen đổi trắng được. Đương nhiên, chúng ta không thể mất cảnh giác sơ ý, chủ yếu là nhằm vào hiện tượng này, phải khiến quần chúng nhân dân biết sự việc là như thế nào, điều này cần làm tốt công tác tuyên truyền giải thích tương ứng.

Lúc Hàn Đông và Khương Vinh Quang đang nói chuyện, Phó bí thư Khâu Hiểu Mai cũng đang nghe điện thoại, đối phương chính là người bị Hàn Đông điều chuyển công tác, Bí thư Quận ủy quận Hưng Đoàn - Tiêu Dũng.

- Việc của anh, chủ yếu cần nắm bắt một điểm, Hàn Đông điều anh đi, chính là muốn cho thân tín của hắn một ví trí, hiển nhiên chính là dùng người không khách quan, Kỷ Quốc Hùng căn bản không có kinh nghiệm điều hành công việc cơ sở, Hàn Đông để anh ta vào vị trí quan trọng như vậy, nói thế nào cũng thể nói được.

Mặc dù trong phòng làm việc cửa đã được đóng rồi, nhưng Khâu Hiểu Mai lúc gọi điện thoại, vẫn hai tay che micro, âm thành cũng hạ xuống rất thấp.

- Anh có thể liên hệ một chút với Hoàng Tùng huyện Phú Nghĩa, các anh cũng có rất nhiều chỗ tương đồng. Ngoài ra thành phố Vinh Châu không thể giải quyết vấn đề của các anh, có thể xem xét nghĩ biện pháp khác đi, thực sự không được, có thể mượn sức mạnh truyền thông…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Cầm Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook